Người dưng .... Người dưng một sớm qua đây Ra về bỏ lại nơi này... con tim Oanh Oanh
Lấy đi một ánh mắt nhìnNgơ ngơ ngẩn ngẩn tưởng tình là yêu Nguyên Thoại
Trích đoạn: tamma TÔI PHẢI NHẶT TÔI xin nhặt tôi -lúc thấy rơi nếu mà chưa rụng để rồi tiếng mang gái thời mang tiếng loang toàng trai thì nghi trộm..người vàng THOẠI NGUYÊN cuộc sống như thể câu nguyền. phong lan phơi chữ -thoại nguyên..rơi mình trời ơi sao khéo u minh có hai chiễn hưữ -đày mình với thơ. he...bên kia <thơ vui >có lan hải phòng đã lạ -sang đây thấy THOẠI đà lạt lại càng lạ hơn...hi...chúc các huynh cứ ngơ ngẩn mãi với nàng thơ heng
Hì hì... Đời tôi sao mãi ngẩn ngơ Thơ như lá úa lơ ngơ rơi hoài Gánh dăm ba chữ trên vai Ì à ì ạch thở dài cùng thơ Thấy người làm thơ Tôi tập làm thơ Đôi câu ngớ ngẩn ngù ngờ...hi hi ! Nguyên Thoại
Lá mệt...
Trích đoạn: nguyenthoai Lá mệt...
Lá mệt... hạ ơi sao vội về chiều để cho lá phải tiêu điều theo thu mỗi chiếc lá mỗi lá thư gởi vào bao nỗi ưu tư phận người lá ơi sao chẳng biết cười cho cành nếm chút niềm vui đâm chồi vừa xanh chợt úa rồi rơi - lá mệt lá phải nghỉ ngơi ... à người ! Nguyên Thoại
Lá về … Đôi lúc thấy quá chơi vơi Lá cần một chút thảnh thơi ấy mà Từng ngày gần từng ngày xa Chồi xanh chớm nụ phôi pha úa vàng Lá rơi khi quá rộn ràng Chen chúc chi lắm đa mang chi nhiều Một con thuyền nhỏ phiêu diêu Ghé về bến cũ … khi yêu đã đầy Nguyên Thoại
Chiều ơi ! Chiều chiều lại nhớ chiều chiều Người qua bên ấy liêu xiêu bên này Bỏ tôi trống rỗng vòng tay Ôm gió gió rã ôm mây mây rời Tôi về ôm lấy mình tôi Đơn côi một bóng chiều ơi là chiều Chiều chiều lại nhớ chiều chiều Thuyền không về nữa đìu hiu bến chờ Tình tôi ra ngẩn vào ngơ Biết đâu tình cờ người ghé về thăm Mất nhau một cuộc trăm năm Chiều đi đi mãi … mù tăm ơi chiều ! Nguyên Thoại
Xin ba chỉ giùm Chia tay cùng đám bạn Con vội vàng lên ba Đường về mô có mấy xa Bốn năm ba chẳng ghé nhà ba ơi Giữa trời phơi mưa nắng Chắc buồn lắm mà thôi Biết rằng ba đã về Trời Sao con cứ mãi ngậm ngùi ngóng trông Nhà không ba vắng quá Cả tấm đá bình trà Không lẽ gần để rồi xa Con chưa hiểu hết … xin ba chỉ giùm ! Nguyên Thoại
Vô đề Đêm mưa tí tách nghe đất thở Sáng bừng lộc biếc lóng lánh xuân Ngõ nhỏ bi bô bầy trẻ nhỏ Tóc bạc đầu ai nhuốm bụi trần... Nhã Trang
Có lúc Có lúc đất trời quên cả thở Chỉ vì vừa chớm nụ tầm xuân Thấp thoáng áo ai qua lối nhỏ Cỏ cây đã biết chút phong trần Nguyên Thoại @ NT không còn "đứng tuổi" nữa rồi... tuổi nó chạy vèo vèo hà... nhưng vào đây rồi mọi người đều chung một việc: học hỏi...hì hì.NT
Rơi lá … Bao lần anh trở về chốn cũ Tìm lá … đâu hay đã có người Ghép vào tim lá câu tình tứ Để gió sang mùa biết chơi vơi Mực tím mồng tơi chờ thuở ấy Đến giờ tóc đã nhuốm màu mây Mùa thu xanh cũ tìm không thấy Chiếc lá vàng rơi nỗi niềm đầy Ngày lại … rồi ngày đi theo nhớ Anh chờ anh đợi cả cơn mơ Phải chi hôm ấy đừng rơi lá Đâu có ngẩn ngơ đến tận giờ Nguyên Thoại