Tôi nhặt lại tôi...
Trích đoạn: nguyenthoai
Đừng ghét anh
Đừng ghét anh... tội lắm
Anh lỡ làm một thằng người lớn mà thôi
Nên đôi lúc chẳng còn biết cười
Giữa muôn vàn ngu ngơ cuộc sống
Đừng ghét anh... tay trắng
Chẳng biết bòn biết nhặt của ai
Túi rỗng đeo theo tháng năm dài
Chỉ có con mắt hơi giàu một chút
Đừng ghét anh... thêm bực
Lỗi lầm này có lẽ trời cho
Chơ anh mô dám mãi thờ ơ
Cơm áo gạo tiền vai mang tay xách
Đừng ghét anh... toe rách
Tâm hồn anh nguyên vẹn em à
Có lẽ cuộc đời không là một bài ca
Nhưng anh sẽ cố làm một móc đơn đúng nghĩa
Đừng ghét anh... nữa nhé
Ghét một hồi em lại ghét cả em
Bởi hình như mình đã sống quen
Nghĩa tình đầy... mọi bon chen trống vắng !!!
Nguyên Thoại
Con gái
Con gái nói ghét là...thương
Con gái nói quên là...nhớ
Con gái ương ương thế đó
Mưa mưa nắng nắng vấn vương
Con gái lắm khi dễ thương
Con gái đôi khi dễ ghét
Khiến ai trái tim mõi mệt
Nhưng quên sao được khổ chưa?
Oanh Oanh
Ngậm ngùi ai mang…
Nhịp cầu để nối bờ vui
Ai cắt ai xén ngậm ngùi ai mang
Dân nghèo mãi hứng lầm than
Quan tham vẫn cứ ngênh ngang vui đùa
Nỗi đau này có ai mua
Sao quê hương lắm chát chua bày hàng
Nhịp cầu để nối thênh thang
Ai ngờ một sớm ngổn ngang đoạn tình
Người ơi hãy mở mắt nhìn
Cái đau cái xót hơn nghìn thiên tai
Tội này tội của riêng ai
Ai làm… ai chịu… ai sai… ai đành !!!
Nguyên Thoại
Thưa chú , cháu chỉ cỡ tuổi con gái chú thôi. Hôm nay, vô tình đọc đuợc Re "Tôi nhặt lại tôi..." thấy cái tên hay quá....nhưng cảm xúc của thi sĩ thì chảy thành thơ, còn kẻ ngoại đạo có cảm xúc mấy cũng khó thành vần Nhưng, vâng, cái tên nghe quá hay, nên mạo muội cố ghép thành 4 dòng, hy vọng không làm ảnh hưởng đến quán thơ này. Tôi nhặt lại tôi... Tôi nhặt lại tôi giữa chốn đời Một hồn, một xác, một đứa tôi Chén rượu lạt chưa kịp nhấp môi Hồn tôi đã, phôi pha mất rồi. ***Dgh***
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2007 23:29:40 bởi dengying >
Trích đoạn: dengying
Thưa chú , cháu chỉ cỡ tuổi con gái chú thôi.
Hôm nay, vô tình đọc đuợc Re "Tôi nhặt lại tôi..."
thấy cái tên hay quá....nhưng cảm xúc của thi sĩ thì chảy thành thơ, còn kẻ ngoại đạo có cảm xúc mấy cũng khó thành vần
Nhưng, vâng, cái tên nghe quá hay, nên mạo muội cố ghép thành 4 dòng, hy vọng không làm ảnh hưởng đến quán thơ này.
Hì... chào dengying nha... NT đang tập làm thơ nên rất muốn học hỏi thêm các bạn... dengying cỡ tuổi con gái mình hả... như vậy là bậc thầy của NT rồi... NT đang làm học trò của con gái mình đó... rất mong dengying ghé thăm dài dài....
Nguyên Thoại
Tôi nhặt lại tôi...
Tôi nhặt lại tôi giữa chốn đời
Một hồn, một xác, một đứa tôi
Chén rượu lạt chưa kịp nhấp môi
Hồn tôi đã, phôi pha mất rồi.
***Dgh***
Tôi nhặt lại tôi
Tôi đánh rơi tôi lâu lắm rồi
Giờ đây phải nhặt lại mà thôi
Nhặt mưa nhặt nắng cho mây gió
Gom nhớ gom quên tặng khóc cười
Nguyên Thoại
Lòng vòng...
Lòng vòng xe chạy lòng vòng
Con đèo xoắn ốc cho lòng nôn nao
Thôi em cứ tựa đầu vào
Vai anh một giấc thì thào đi em
Lòng vòng đời bỗng nhẹ tênh
Bao nhiêu lo lắng bỏ quên bên đèo
Tựa vai đi hết phận nghèo
Có nghe thấm thía những cheo leo đời
Lòng vòng nụ rớt nụ rơi
Cũng may còn nụ trên môi sáng ngời
Em hồn nhiên - Tặng phẩm trời
Anh ngu ngơ hứng - Một đời no nê !
Nguyên Thoại
Mãi là em thôi !
Nghiêng nghiêng một chút em ơi
Mắt cười có nắng cho đời mãi xanh
Anh ghi tấm ảnh thật nhanh
Vài vết nhăn nhỏ quấn quanh nụ cười
Ừ thì mình có tuổi rồi
Xóa làm chi chuyện đất trời ban cho
Cứ cười cứ hát líu lo
Nheo mắt miệng méo đắn đo chi mà
Em ơi đừng có sợ già
Trong mắt anh mãi… em là em thôi !
Nguyên Thoại
Lỗi nhịp Chờ ai ...lỗi một nhịp rồi
Niềm vui vừa ghé
nhân đôi nỗi buồn
Thóang qua
thôi đã nghìn trùng
Chông chênh hai phía lạnh lùng Xa xăm... Oanh Oanh
NHỚ TRĂNG XƯA
Anh đi để lạnh vầng trăng
Năm xưa lá đổ dùng dằng thả thơ
Bây giờ tiếc những khù khờ
Mùa thu năm trước bây giờ tìm đâu.
Tay nhặt mấy lá thu sầu
Mắt ngong thơ cũ...Còn đâu bóng người
Anh đi còn dạ thắm tươi
Còn trăng tháng bảy ,Còn người tháng giêng.
Anh đi mang cả nỗi niềm
Gói vùng tuổi mộng ,mơ tiên thuở nào
Anh về có trả khát khao
Câu thơ bến nước...Hôm nào thuyền dăng.
Về đây ơi bóng chị Hằng
Cho tôi thấy lại vườn trăng hôm nào.
YeuDieuLongNu
Ngày về
Vườn trăng còn đó trên cao
Ta ngu ngơ hứng lao xao giọt sầu
Chia tay ngày ấy bên cầu
Em nghiêng nghiêng nón nhạt màu nắng rơi
Để rồi xa mãi trong đời
Tìm quanh tìm quất ai người hỏi han
Vọng về đôi chút thở than
Ô hay trời bỗng trao ban lạ kỳ
Một người ở - một người đi
Để cho mưa nắng lắm khi chạnh lòng
Ngày về thuyền đã sang sông
Bỏ con bờ cũ ngóng trông cạn dòng
Trăng đêm nay vẫn lượn vòng
Quay quay quắt quắt… nỗi lòng đêm rơi !
Nguyên Thoại
Tình Ru
Lời ru từ thuở dặm nghìn
Ai cất bến vắng cho tình ruổi rong
Hồng nhan chợt nếm long đong
Cho vó ngựa mãi lông ngông cuối trời
Lỡ nhắp rượu đắng môi cười
Tình chưa thắp nụ rã rời lời ru
Tìm nhau từ cõi xa mù
Một đêm trăng lạc bước ngù ngờ rơi
Trói nhau bằng ánh mắt rời
Sao nghe dây nhợ cuối trời còn giăng
Nguyên Thoại
Huế buồn
Huế tôi buồn đã lâu rồi
Câu hò điệu hát ngậm ngùi bâng khuâng
Con đò không bến dừng chân
Câu thơ bỏ lửng rưng rưng chữ chờ
Tình cờ người thả vào thơ
Có “răng” có “rứa” đôi bờ sông Hương
Mới nghe “noái” đã vội thương
“Dớ” da “dớ” diết con đường ai qua
Mà răng nỗi “dớ” chưa xa
Một màu tím có đủ là dịu êm
Câu thơ người bỏ… hay quên
Huế buồn nay lại vắng thêm một người
Nguyên Thoại
Còng lưng gánh trọn một đời yêu thương
Còng lưng mà gánh con qua
Ngày mưa tháng nắng nhạt nhòa tuổi xuân
Có bao giờ em lâng lâng
Nhìn mây nhìn gió mà bâng khuâng đời
Còng lưng mà gánh ngậm ngùi
Cho con ngẩng mặt với đời mai sau
Dẫu mùa đông chẳng qua mau
Vẫn nghe ngan ngát mùa sau xuân về
Còng lưng mà gánh vụng về
Nhẹ nhàng con ghé nặng nề mẹ mang
Thương con mẹ nếm lỡ làng
Thương con mẹ nín hai hàng lệ rơi
Còng lưng mà gánh chơi vơi
Có nghe đâu đó thảnh thơi gọi mời
Xin em níu lấy đất trời
Còng lưng gánh trọn… một đời yêu thương !
Đêm 07/10/2007
Nguyên Thoại
Ừ thì
Ừ thì anh mãi là anh
Vòng vo với nhớ loanh quanh với chờ
Tình đi từ sớm tinh mơ
Anh ngồi anh đợi trăng mờ qua đêm
Ừ thì anh mãi cứ quên
Em sang bên ấy gọi tên ai chừ
Tình ơi sao cứ ngần ngừ
Chờ mòn chờ mỏi tạ từ xuân xanh
Ừ thì anh mãi là anh
Vẫn ươm trái mộng trên cành tương tư
Em đi trút lá mùa thu
Anh gom góp nụ kể từ sang đông
Ừ thì em cứ sang sông
Tình anh như đã ruổi rong theo bờ
Bao giờ hết ngẩn hết ngơ
Tìm em xin gởi chút bơ vơ tình !
Nguyên Thoại
NIỀM TIN
Sao lời không có niềm tin Sao đời không rõ cái nhìn về sau
Sao thơ anh viết lắm sầu
Sao tương tư thả ngàn câu đứt diều.
Tình em có được bao nhiêu
Ở trong một góc trời chiều cách xa
Trăng quê trải ánh lụa là
Lối xưa anh đã hẹn hoa cạnh nhà
Thôi đành dang dở khúc ca
Còn hơn vàng vọt ,chốn nhà đợi mong
Anh xui em cứ lấy chồng
Hay anh muốn chút lỗi lầm cho em.
Trời cao mây gió đã quen
Người ơi câu nói...Như chèn con tim
Đành vui mang tiếng phụ tình
Để anh cưới vợ đẹp xinh... xóm giềng.
YeuDieuLongNu
Nguyên Thoại CHÀO HUYNH NHÉ /lâu quá rùi mới gặp.muooij chúc huynh và cô láng giềng mạnh khỏe nha /dạo này không thấy huynhở trang dăctai.com nữa hả.
Trích đoạn: nguyenthoai
Cũng một mùa Thu
Ô hay mùa đã sang
Có chút gì lạ quá
Người đi mang theo cả
Vội vàng phút giao mùa
Ô hay ngày như chưa
Chia tay cùng ngọn lá
Sao gió chiều hối hả
Lay lắt cả ngẩn ngơ
Mùa sang tự bao giờ
Bỏ rơi tình ở lại
Hương xưa còn ngai ngái
Cỏ ven đường ngu ngơ …
Nguyên Thoại
Không còn mùa Thu Đã không còn mùa Thu Cớ sao trời sương mù Mưa đan màn tóc rối Giăng kín ngã tâm tư Đâu mất rồi mùa Thu Lá vẫn vàng héo hắt Cho sầu len khóe mắt Cô bé nào mộng mơ Về đâu hỡi mùa Thu Áo lụa vàng gởi lại Sợi tơ vàng vương mãi Trong nốt nhạc lời thơ Muà Thu xa em rồi Câu hát còn trên môi Lá vẫn vàng trong thơ Tình vẫn còn chơi vơi…. Oanh Oanh
Còng lưng gánh trọn một đời yêu thương
Còng lưng mà gánh con qua
Ngày mưa tháng nắng nhạt nhòa tuổi xuân
Có bao giờ em lâng lâng
Nhìn mây nhìn gió mà bâng khuâng đời
Còng lưng mà gánh ngậm ngùi
Cho con ngẩng mặt với đời mai sau
Dẫu mùa đông chẳng qua mau
Vẫn nghe ngan ngát mùa sau xuân về
Còng lưng mà gánh vụng về
Nhẹ nhàng con ghé nặng nề mẹ mang
Thương con mẹ nếm lỡ làng
Thương con mẹ nín hai hàng lệ rơi
Còng lưng mà gánh chơi vơi
Có nghe đâu đó thảnh thơi gọi mời
Xin em níu lấy đất trời
Còng lưng gánh trọn… một đời yêu thương !
Đêm 07/10/2007
Nguyên Thoại
CÒNG LƯNG... Còng lưng mà gánh nhớ thương như trăng đầu tháng gầy vương thân còng lại thêm chút gió mùa đông ngẩn ngơ thêm nặng nỗi lòng tình ai... Còng lưng gánh nợ thơ hoài ban đêm đeo kính nhớ ai gõ đều vợ hiền ,con nhỏ cười trêu người đâu duyên nợ....chia đều bốn phương. Còng lưng nay bước ra đường lối xưa kỷ niệm còn vương gió lòng tìm đâu ao ước nhơ mong khát khao mãi để lệ lòng...rụng rơi... YeuDieuLongNu chúc huynh vui nà....NT
Trích đoạn: nguyenthoai
Tình Ru
Lời ru từ thuở dặm nghìn
Ai cất bến vắng cho tình ruổi rong
Hồng nhan chợt nếm long đong
Cho vó ngựa mãi lông ngông cuối trời
Lỡ nhắp rượu đắng môi cười
Tình chưa thắp nụ rã rời lời ru
Tìm nhau từ cõi xa mù
Một đêm trăng lạc bước ngù ngờ rơi
Trói nhau bằng ánh mắt rời
Sao nghe dây nhợ cuối trời còn giăng
Nguyên Thoại
Bão lụt xứ Huế cuốn trôi mất ngôi nhà cùa Nguyên Thọai rồi! OO vào thắp nến lên đây. Còn một chút gì Còn một chút buồn trong mắt em Chút yêu xin giấu đáy con tim Chút thương vời vợi ngàn thu gởi Chút nhớ dài theo suối tóc mềm Còn một chút chiều tím ngỡ ngàng Thêu hoa trên áo buổi hôn hòang Còn câu anh nói thầm: anh nhớ... Cô bé đêm này cố ngủ ngoan! Còn một chút đêm thao thức hòai Bàn tay nắn nót vẽ tên ai Buông vần câu lục...chao! là nhớ... Thả chử tràn yêu...câu bát say! Thế đấy còn đầy dẫu tháng năm Thời gian khép lại tuổi trăng rằm Thời gian đóng cửa thời con gái Nụ nhớ chồi thương vẫn nẩy mầm. Oanh Oanh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: