Tôi nhặt lại tôi...
Trích đoạn: Oanh Oanh
Bão lụt xứ Huế cuốn trôi mất ngôi nhà cùa Nguyên Thọai rồi! OO vào thắp nến lên đây.
Còn một chút gì
Còn một chút buồn trong mắt em
Chút yêu xin giấu đáy con tim
Chút thương vời vợi ngàn thu gởi
Chút nhớ dài theo suối tóc mềm
Còn một chút chiều tím ngỡ ngàng
Thêu hoa trên áo buổi hôn hòang
Còn câu anh nói thầm: anh nhớ...
Cô bé đêm này cố ngủ ngoan!
Còn một chút đêm thao thức hòai
Bàn tay nắn nót vẽ tên ai
Buông vần câu lục...chao! là nhớ...
Thả chử tràn yêu...câu bát say!
Thế đấy còn đầy dẫu tháng năm
Thời gian khép lại tuổi trăng rằm
Thời gian đóng cửa thời con gái
Nụ nhớ chồi thương vẫn nẩy mầm.
Oanh Oanh
Thắp
Thắp trời là hạt nắng hồng Ửng vào đôi má cho nồng hương xuân Thắp đất hạt lúa nẩy mầm Cho trần gian biết âm thầm đợi trông Thắp người sợi nhớ mênh mông Con tim mải miết ruổi rong đi tìm Thắp ta một ánh mắt tình Từ xa xôi lắm gởi nghìn yêu thương Nguyên Thoại
.
Tạ ơn
Một nụ hôn trao giữa đất trời
Vòng tay ấm áp quá em ơi
Bờ môi thánh thiện còn trong vắt
Ánh mắt hồn nhiên vẫn rạng ngời
Năm mốt Xuân về tình cứ níu
Hai lăm Hạ đến nghĩa chưa rơi
Thì xin ở mãi cùng nhau nhé
Gắn bó yêu thương suốt cuộc đời
Nguyên Thoại
.
Tạ ơn (2)
Giữa bao ngày tháng trùng vây
Có em đời bỗng cho vay bốn mùa
Xuân về gởi hạt nắng thưa
Hè sang phượng thắm đón đưa ngút ngàn
Chiều Thu chung bước lang thang
Gom thương góp nhớ nồng nàn đêm Đông
Ơi đời bỗng có từ không
Tạ ơn em đã về trong đất trời
Nguyên Thoại
.
Kiếm sống
Rồi con cũng trở lại sân ga
Đã hết thời gian được ghé nhà
Để gió cay cay chùng mắt mẹ
Cho sương buốt buốt nhói lòng cha
Quê mình thiếu chỗ đành rời hả
Xứ họ dư nơi phải bám à
Cháu chú em ông giành mất ghế
Thôi thì chịu khó lết đi xa
Nguyên Thoại
.
Mới đó
Mới đó mà cô bé lớn rồi
Rời tay của mẹ tháo vòng nôi
Chìm theo ngọn gió khi ra phố
Đắm với làn mây lúc xuống đồi
Ánh mắt hôm nào còn thắm thiết
Bờ vai thuở ấy chợt xa xôi
Đừng nhìn tội quá tình xao xuyến
Mới đó mà cô bé lớn rồi
Nguyên Thoại
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2008 08:19:58 bởi nguyenthoai >
.
Lẻ bóng
Lã chã bên thềm những giọt mưa
Buồn rơi gõ nhịp mấy cho vừa
Người đi bỏ lại con đường cũ
Kẻ ở tìm về quán nước xưa
Ghế đá nằm đây sao thiếu vắng
Đèn khuya đứng đó bỗng dư thừa
Riêng mình lủi thủi trong đêm tối
Biết có ai mà để hỏi thưa
Nguyên Thoại
Lẻ bóng
Lã chã bên thềm những giọt mưa
Buồn rơi gõ nhịp mấy cho vừa
Người đi bỏ lại con đường cũ
Kẻ ở tìm về quán nước xưa
Ghế đá nằm đây sao thiếu vắng
Đèn khuya đứng đó bỗng dư thừa
Riêng mình lủi thủi trong đêm tối
Biết có ai mà để hỏi thưa
Nguyên Thoại
-Chào huynh Nguyên Thoại ,BV xin họa cùng huynh một bài :
Bài họa :
Mưa buồn.
Thêm buồn vào những lúc chiều mưa
Cố dỗ bao nhiêu mới đủ vừa
Cứ mãi nhớ về con phố cũ
Giữ hoài thương tới cuộc tình xưa
Năm canh trăn trở cơn mơ thiếu
Sáu khắc sầu than giấc mộng thừa
Vất vưởng loanh quanh như kẻ dại
Thương mình ai hỏi chẳng buồn thưa.
-bachvan-
.
Lão xích lô
Sáng sớm ra đi tối trở về
Ngày qua tháng lại một thân lê
Bao lần rượu rót không người cạnh
Mấy bận cơm đơm chẳng kẻ kề
Rách rưới kêu hoài lời thảm thiết
Toe tua gọi mãi giọng lê thê
Còng lưng đạp riết trong sầu tủi
Chẳng hiểu do đâu bị dính nghề
Nguyên Thoại
Lão xích lô
Bình minh đạp riết tới chiều về
Gối mỏi chân chùn bước kéo lê
Đói chẳng no lòng ma kế cận
Đau không đủ thuốc quỉ gần kề
Đời nghèo phải chịu lìa xa xứ
Cảnh khổ nên đành cách biệt thê
Xế cũ hư hoài thêm ế khách
Nhưng đâu nỡ bỏ bởi yêu nghề
Thứ Lang
Lão xích lô
Rạng sáng bôn ba tối mịt về
Thân gầy kiệt xác bước chân lê
Bữa cơm mắm cái không người ghé
Giấc ngủ chăn manh chẳng bóng kề
Phận bạc nào tròn câu phụ tử
Duyên bèo há vẹn chữ phu thê
Trời ơi ước gặp nàng tiên nữ
Đũa phép huơ lên đổi hẳn nghề
Thuyền Quyên
Đổi nghề.
Lăn lộn nắng mưa tối mới về
Bơ phờ mệt mỏi muốn bò lê
Không cha không mẹ không ai ngó
Vắng vợ vắng con vắng bạn kề
Số khổ nên đành lìa bỏ xứ
Tình nghèo buộc phải cách xa thê
Nghe đâu luật lệ rồi mai sẽ
Nhắc nhở xích lô bắt đổi nghề.
-bachvan-
Lão xích lô
Ra đi mấy bận chẳng mong về
Xóm vắng nhà hoang một bóng lê
Chẳng kẻ thì thào cho mắt chạm
Không người tíu tít để môi kề
Đời nghèo mải miết buồn chi lạ
Phận khổ dông dài chán rứa thê
Biết có ai vào thay chút hỉ
Xin nhường cả xế lẫn tay nghề
Nguyên Thoại
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.02.2008 22:18:13 bởi Viet duong nhan >
.
Lẻ bóng
Lã chã bên thềm những giọt mưa
Buồn rơi gõ nhịp mấy cho vừa
Người đi bỏ lại con đường cũ
Kẻ ở tìm về quán nước xưa
Ghế đá nằm đây sao thiếu vắng
Đèn khuya đứng đó bỗng dư thừa
Riêng mình lủi thủi trong đêm tối
Biết có ai mà để hỏi thưa
Nguyên Thoại
Mưa buồn.
Thêm buồn vào những lúc chiều mưa
Cố dỗ bao nhiêu mới đủ vừa
Cứ mãi nhớ về con phố cũ
Giữ hoài thương tới cuộc tình xưa
Năm canh trăn trở cơn mơ thiếu
Sáu khắc sầu than giấc mộng thừa
Vất vưởng loanh quanh như kẻ dại
Thương mình ai hỏi chẳng buồn thưa.
-bachvan-
Sợi mưa
Huế lại giăng trời mấy sợi mưa
Đồi thông sánh bước lối đi vừa
Thiên An một sớm như chừng mới
Vọng Cảnh bao chiều đã khuất xưa
Ngóng mãi mà sao vòng tay vắng
Chờ hoài chỉ thấy bước chân thừa
Ơi người thuở ấy quên hay nhớ
Huế lại giăng trời mấy sợi mưa
Nguyên Thoại
Lẻ bóng
Lã chã bên thềm những giọt mưa
Buồn rơi gõ nhịp mấy cho vừa
Người đi bỏ lại con đường cũ
Kẻ ở tìm về quán nước xưa
Ghế đá nằm đây sao thiếu vắng
Đèn khuya đứng đó bỗng dư thừa
Riêng mình lủi thủi trong đêm tối
Biết có ai mà để hỏi thưa
Nguyên Thoại
Mưa buồn.
Thêm buồn vào những lúc chiều mưa
Cố dỗ bao nhiêu mới đủ vừa
Cứ mãi nhớ về con phố cũ
Giữ hoài thương tới cuộc tình xưa
Năm canh trăn trở cơn mơ thiếu
Sáu khắc sầu than giấc mộng thừa
Vất vưởng loanh quanh như kẻ dại
Thương mình ai hỏi chẳng buồn thưa.
-bachvan-
Sợi mưa
Huế lại giăng trời mấy sợi mưa
Đồi thông sánh bước lối đi vừa
Thiên An một sớm như chừng mới
Vọng Cảnh bao chiều đã khuất xưa
Ngóng mãi mà sao vòng tay vắng
Chờ hoài chỉ thấy bước chân thừa
Ơi người thuở ấy quên hay nhớ
Huế lại giăng trời mấy sợi mưa
Nguyên Thoại
***
Thay Đổi.
Huế lại giăng trời mấy sợi mưa
Nhớ thương ai lắm nói sao vừa
Trên đồi khách sạn Hương Giang mới
Dưới bãi ngôi chùa Thiên Mụ xưa
Áo tím bay bay khơi mộng cũ
Sông buồn lờ lững nhớ tình thừa
Giao thoa tân cựu gây hờ hững
Huế lại giăng trời mấy sợi mưa
-bachvan-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2008 11:09:51 bởi bachvan >
.
Lẻ bóng
Lã chã bên thềm những giọt mưa
Buồn rơi gõ nhịp mấy cho vừa
Người đi bỏ lại con đường cũ
Kẻ ở tìm về quán nước xưa
Ghế đá nằm đây sao thiếu vắng
Đèn khuya đứng đó bỗng dư thừa
Riêng mình lủi thủi trong đêm tối
Biết có ai mà để hỏi thưa
Nguyên Thoại
Mưa buồn.
Thêm buồn vào những lúc chiều mưa
Cố dỗ bao nhiêu mới đủ vừa
Cứ mãi nhớ về con phố cũ
Giữ hoài thương tới cuộc tình xưa
Năm canh trăn trở cơn mơ thiếu
Sáu khắc sầu than giấc mộng thừa
Vất vưởng loanh quanh như kẻ dại
Thương mình ai hỏi chẳng buồn thưa.
-bachvan-
Sợi mưa
Huế lại giăng trời mấy sợi mưa
Đồi thông sánh bước lối đi vừa
Thiên An một sớm như chừng mới
Vọng Cảnh bao chiều đã khuất xưa
Ngóng mãi mà sao vòng tay vắng
Chờ hoài chỉ thấy bước chân thừa
Ơi người thuở ấy quên hay nhớ
Huế lại giăng trời mấy sợi mưa
Nguyên Thoại
***
Thay Đổi.
Huế lại giăng trời mấy sợi mưa
Nhớ thương ai lắm nói sao vừa
Trên đồi khách sạn Hương Giang mới
Dưới bãi ngôi chùa Thiên Mụ xưa
Áo tím bay bay khơi mộng cũ
Sông buồn lờ lững nhớ tình thừa
Tân cựu giao thoa gây thất vọng
Huế lại giăng trời mấy sợi mưa
-bachvan-
Mây ơi
Đêm đêm một bóng đắm trong mưa
Tiếc nhớ trôi qua mộng cũng vừa
Kỷ niệm tàn phai theo áo mới
Dư âm bặt tiếng cả hương xưa
Đò đầy trẩy hội hình như thiếu
Bến vắng riêng tôi chợt thấy thừa
Gọi mãi mây ơi về chốn cũ
Sao trời gởi lại hạt lưa thưa
Nguyên Thoại
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2008 09:43:40 bởi nguyenthoai >
.
Thật là
Hương xuân tỏa ngát một trời
Cho ai thủ thỉ những lời thân thương
Đêm về giọt nắng vấn vương
Treo vào nỗi nhớ bao hương vị đời
Thẹn thùng chi lắm người ơi
Mà nghiêng nghiêng nón tóc rơi vai rồi
Để chiều lặng đứng quên trôi
Níu hồn tôi những xa xôi thật là …
Nguyên Thoại
.
Lệ Đêm Xuân
Lất phất mưa ngâu giữa tiết đông
Trời xuân giá buốt lạnh môi hồng
Bên thềm trúc rũ như mong đợi
Trước ngõ đào xiêu tựa ngóng trông
Kẽ ở nơi đây khâu giấc mộng
Người đi chốn đó dệt tình nồng
Ba mươi tết đến mòn hy vọng
Trống giục canh tàn mắt lệ đong
Hải Đường
Người ơi
Qua rồi giá rét suốt mùa đông
Hé mở trời đêm nắng ửng hồng
Ngọn cỏ khoe màu thôi ngóng đợi
Cành hoa tỏ sắc hết chờ trông
Nôn nao gởi trọn bờ môi ấm
Rạo rực trao nguyên ánh mắt nồng
Có biết người ơi giây phút ấy
Tràn trề hạnh phúc lấy chi đong
Nguyên Thoại
.
À ơi !
Buồn chi lắm rứa Huế tôi ơi
Kín mít mây đen kéo một trời
Ngọn cỏ dầm dề mơ nắng đổ
Cành hoa ướt át ngán mưa rơi
Nhà hàng khách vắng im lìm tiếng
Quán xá người thưa lặng lẽ lời
Lũ lượt theo nhau rời bỏ xứ
Câu hò ở lại vẳng không ngơi
Nguyên Thoại
Trích đoạn: nguyenthoai
.
À ơi !
Buồn chi lắm rứa Huế tôi ơi
Kín mít mây đen kéo một trời
Ngọn cỏ dầm dề mơ nắng đổ
Cành hoa ướt át ngán mưa rơi
Nhà hàng khách vắng im lìm tiếng
Quán xá người thưa lặng lẽ lời
Lũ lượt theo nhau rời bỏ xứ
Câu hò ở lại vẳng không ngơi
Nguyên Thoại
À ơi !
Lắm cảnh thăng trầm hởi Huế ơi
Dời sao vật đổi bởi do trời
Hoàng thành cổ kính triều xưa đổ
Đại nội hoang tàn chúa cũ rơi
Mái đẩy câu hò ngưng bặt tiếng
Nam ai điệu hát vụt im lời
Bồi hồi cố quận lòng se lạnh
Nhớ ngoại thân già chẳng nghỉ ngơi
Thứ Lang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: