MỐI TÌNH XƯA Mối tình xưa mộng hoa vàng đã khép
Em đã xa rồi anh đã hết chờ mong
Em đã theo chồng em đã bước sang sông
Anh ôm gió làm mơ hồng kỷ niệm
Quên đi em chuyện ngày xưa lỡ hẹn
Hết duyên rồi phúc phận cũng dứt thôi
Ai bảo xưa kiếp tu luyện nửa vời
Nên phu phụ cũng không tròn giấc điệp
Anh vẫn biết em đâu nào quên hết
Thuở ta về mộng dệt dưới ánh trăng
Anh vẫn biết vần thơ đầu anh viết
Em vẫn mang em vẫn dấu trong lòng…
Anh vẫn biết khi mưa buồn gió đổ
Em thẫn thờ đứng cửa đợi mong ai
Và trong mơ tỉnh giấc giữa đêm dài
Anh vẫn có trong em vài dư ảnh…
Lòng riêng anh mảnh trời xưa đóng kín
Tận đáy lòng anh chôn tận đáy lòng
Còn chi đâu còn đâu nữa mà mong
Mà thương nhớ mà âu sầu tiếc nuối…!
Thuở dại dột ngây thơ nông nổi
Anh đã thề nhốt hết ở trong tim
Để những hôm đêm phủ bóng im lìm
Anh thao thức đếm đong từng ký ức….
Nhớ chi em chuyện chúng mình lỡ bước
Chốn nhân gian ai thành được tình đầu
Nên thương yêu ta cứ đợi kiếp sau….
Hẹn mộng vàng chuyện uyên ương hồ điệp…
Repost