thơ NGUYỄN THẾ HOÀNG LINH

Tác giả Bài
meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
thơ NGUYỄN THẾ HOÀNG LINH - 30.06.2006 09:07:58
hút thuốc

hút thuốc là việc không nên làm
lần này, các phương tiện truyền thông rất thành thật
tôi và họ vẫn hút
dù biết sẽ phải trả giá
với tôi, ngay lập tức
tôi trở nên mệt mỏi
hững hờ khi đi dạo với em
hic, thói quen
phải chăng chiến tranh cũng như thế?

tôi cũng tầm thường như những kẻ gây chiến?


meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: thơ NGUYỄN THẾ HOÀNG LINH - 30.06.2006 09:08:20
mềm

em trở nên lạ lùng
khi nằm ngoài ý niệm
đêm tươi mát như chiếc lá
mùng tơi

những câu thơ không nhớ nổi mình
tràn ra ngoài trang giấy
rỏ từ trên bàn xuống sàn lạnh
không tiếng vỡ

sao rơi trên mái
một ngôi nhà rất xa
những vì sao nhỏ hơn bông tuyết
cài trên tóc
một cô gái có điều gì giống em

tôi thở
nếu hạnh phúc là thở


meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: thơ NGUYỄN THẾ HOÀNG LINH - 30.06.2006 09:08:42
muốn là

muốn là cơ thể Maradona những năm ’86
sung mãn như hoẵng
muốn là mình lúc kiệt sức
nhưng tạm thanh thản
sau khi xong một việc
muốn là những sợi những phím đàn
được mơn man
được riết
muốn là hơi thở
đi ra từ lồng ngực em
muốn là một vài chữ
đã lâu không bị ai quấy rầy
muốn là nắng sau những ngày ẩm ướt
phố căng da đón nhận
muốn là một độc giả
một hôm vỗ cánh rừng thơ
muốn là lời nói
thốt ra và không trở lại
muốn là mẹ là bố
nhận được món quà là sự hiểu của lũ con
muốn là sự im lặng mang tên cảm ơn xin lỗi
dày vò đôi môi đôi mắt
muốn là triết gia
vấp ngã vì một cọng cỏ nhớ ra mình hiện hữu
muốn là em
là bầu trời
là người dân Iraq
là đứa trẻ mang quốc tịch nhân loại
đâu có làn da nào không thấm được tình yêu

muốn ừ muốn
bằng lòng với sự muốn
như giàn thiêu dưới gót trái tim

meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: thơ NGUYỄN THẾ HOÀNG LINH - 30.06.2006 09:09:07
hé môi cười

đứng lại trong chiều và anh đã
thấy nhiều khi mình ngu ngốc vô cùng
nhắm mắt lại và anh nghe vũ trụ
hé môi cười như hạt cát bao dung

anh đã đá bóng thua còn đánh nguội
đã lười yêu còn trách em hững hờ
đã hèn nhát còn nhân danh cái đẹp
đã hợt hời còn đến quấy rầy thơ

đáng nhẽ anh đã nằm im trong cỏ
nghĩ triền miên về lố bịch của mình
nhưng tại sao quanh anh toàn đường xá
ai cũng thúc còi như uống phải đôping


meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: thơ NGUYỄN THẾ HOÀNG LINH - 30.06.2006 09:09:29

từ mô hình internet

tôi gửi tặng những nhà kiểm duyệt
một bài thơ
bạn nghĩ
chữ sẽ được hút khỏi giấy
vào một cái chai
từng cần mẫn hút vô số chữ
lắc lắc lắc lắc
cho đến khi mọi chữ đều mềm nhũn
và ngoan ngoãn
se sẽ được đổ lại giấy
hoặc bạn nghĩ
chữ sẽ bị những nhát chém
ngang dọc chéo
rồi được dọn xác khỏi trang giấy
một cách bí mật
các con chữ sống sót được xô lại gần nhau
hoặc các khoảng cách được biện hộ bằng tân hình thức
độc giả sẽ phán xét:
kẻ viết đã tạo ra một thứ sạch sẽ và nhạt nhẽo
hoặc bạn nghĩ
bạn sẽ chẳng đọc được gì
vì bài thơ chẳng bao giờ đến được với bạn
nó mãi nằm lại trong bộ sưu tập của các nhà kiểm duyệt
có thể tác giả còn vinh hạnh được chung số phận với tác phẩm
hoặc có thể bạn nghĩ rất khác
khi trí tưởng tượng của bạn quá tuyệt
hoặc kinh nghiệm trận mạc của bạn quá dầy dặn
nhưng có lẽ bạn sẽ chẳng nghĩ gì
bài thơ được sinh ra
bạn đâu đón chờ nó

các nhà kiểm duyệt rồi cũng quá mệt mỏi
không còn thời gian dọn dẹp những thứ họ nghĩ là rác
bởi đã đến lúc họ phát hiện
cả thế giới quanh họ là rác
họ thèm về với những đứa trẻ
vắt óc giải thích cho chúng phải đến một tuổi nào đó mới nên chọn nói bậy hay không
đừng để sự tục tĩu làm chủ
nếu đó không là sự lựa chọn của hiểu biết
khi thế giới không còn độc giả
thơ càng lênh láng khắp chốn
chúng ta tiếp tục khinh bỉ thơ
nhưng mỗi chúng ta đều sản xuất hàng loạt
và mặc lại cho riêng thơ ta khái niệm về sự cao quý từ thời cổ đại
việc chỉ còn ta đọc ta là nỗi cô đơn của ngôi sao
nhưng rồi sẽ không thể không có
lúc nào đó bạn thốt lên:
tôi biết làm gì
trong một thế giới tự do, ngu muội và đầy ngộ nhận
câu hỏi ta là ai biến mất
hiểm họa tiếp tục tự do sinh nở
nó đâu khá hơn thế giới trước đây
bạn sẽ luyến tiếc những nhà kiểm duyệt
như xót xa cho những ông đồ già
nhưng bạn hoàn toàn nhầm lẫn
khi bạn không hiểu nổi sự cần của thơ
bạn không thể tìm thấy nó
thế giới là hội chợ hàng nhái
chúng ta cùng mã vạch với các nhà kiểm duyệt
khi chúng ta đánh mất sự tự kiểm duyệt



meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: thơ NGUYỄN THẾ HOÀNG LINH - 30.06.2006 09:09:49
hai mươi tuổi còn điều gì để nói

hai mươi tuổi
còn điều gì để nói?

đã lặng im trong phố xá ồn ào
nhiều năm đã trôi qua
còn điều gì để nói?

còn điều gì để nói với ai khác ngoài cỏ?

còn điều gì để nói
với em
người không muốn lắng nghe
với tinh cầu
đòi nghe những lời sâu sắc
trước khi ngủ khì

còn điều gì để nói
khi chiến tranh vẫn cứ xảy ra
nhiều nguyên thủ tỏ vẻ không biết chữ

còn điều gì để nói
với tôi
kẻ chưa thức tỉnh mình

còn điều gì để nói
ngoài sống không đáng ghét


meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: thơ NGUYỄN THẾ HOÀNG LINH - 30.06.2006 09:10:09
đừng để anh quên

hãy vuốt ve anh nhé
đừng để anh ngủ yên
anh sẽ không khó chịu
vì em là thiên nhiên

đừng để yên anh ngủ
vì biết đâu đang mơ
về người đàn bà khác
bước ra từ trong thơ

đừng để yên anh ngủ
vì biết đâu đang quên
nửa tinh cầu thao thức
lầm than và rỉ rên

đừng để yên anh ngủ
vì biết đâu đang quen
lẩn trốn vào mộng mị
để thứ tha mình hèn

đừng để yên anh ngủ
vì biết đâu cây hoa
đến giờ không được tưới
sẽ tỏa hương qua loa

đừng để yên anh ngủ
vì biết đâu em đau
mà em nhịn nhõng nhẽo
em chai lì về sau

đừng để yên anh ngủ
vì biết đâu anh đang
giằng co cùng thần chết
và chuẩn bị quy hàng


meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: thơ NGUYỄN THẾ HOÀNG LINH - 30.06.2006 09:10:47
những cơn gió
Tôi trong trẻo lại bằng tiếng trẻ nhỏ
ở khoảng không bên kia
ngoài trang giấy
thu âm lại trong những chữ
nhòe theo giọt mồ hôi rơi buổi tối mùa hè
giọt mồ hôi của tôi mặn
không đen

tôi hy vọng thế giới
trong trẻo lại bằng tiếng trẻ nhỏ
bởi mỗi giọt nhân loại rơi
là cả một đại dương
nhấn chìm nhóc tương lai

bọn nhỏ vẫn cười mát bầu khí quyển nực
âm thanh xuyên bức tường mơn man tai
bên những cơn gió kết bằng những giọt lệ
có một cơn gió nhỏ tràn trề nguyên tử cười

meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: thơ NGUYỄN THẾ HOÀNG LINH - 30.06.2006 09:11:09
thì có lẽ
nếu giấc ngủ quệt vào như lưỡi gió
lấy của em một chút máu hoa đào
thì có lẽ tôi đành phải thức
để canh chừng thần ru ngủ mang dao

nếu bịa thế làm em vui một chút
cất buồn đi để lúc khác lại buồn
thì có lẽ tôi viết vài câu nữa
lỡ nhạt phèo tôi xin lỗi em luôn

nếu thử sống thản nhiên như thời tiết
dẫu ả ta thay đổi suốt đêm ngày
thì có lẽ những câu thơ lởm chởm
nỗi thất thường nhờ thế lại đâm hay

nếu tự chán viết thơ vô vị quá
muốn em vui mà mình cứ u hoài
thì có lẽ tôi và em sòng phẳng:
em nhoẻn cười tôi mới chịu nguôi ngoai


meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: thơ NGUYỄN THẾ HOÀNG LINH - 30.06.2006 09:11:31
hòa bình

...nhân dịp đọc “Hồ Quý Ly” của Nguyễn Xuân Khánh...

tay em quản lí tay anh
thì ai quản lí tay phanh bây giờ
giang tay trong quãng đường mơ
tiếng còi xe tải bất ngờ rú vang
tí thì mình đi xe tang
nếu anh không kịp lách sang rìa đường
chắc chàng xe tải đơn phương
tị ghen nên chẳng chịu nhường chúng ta
thôi thì mình lại về nhà
dù đang không có thịt gà mà ăn
hai đứa cùng nằm trong chăn
mỗi người một nửa anh căn ke rồi
thằng nhỏ nó vừa lên ngôi
cô sang xâm lược là tôi đầu hàng


meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: thơ NGUYỄN THẾ HOÀNG LINH - 30.06.2006 09:11:48
anh vẫn giận

sự giận dữ đã dành cho tuổi trẻ
anh vẫn giận hoài nhưng còn trẻ nữa đâu
anh phải giận dữ bằng cách khác
kẻo cung lại vượt quá cầu
thì chết

anh sẽ giận loài người bằng khao khát
hát những bài phản chiến dịu êm
bởi tình yêu chính là phản chiến

anh đang giận con muỗi no mọng máu
thổi phù nó khỏi bắp tay
nó không đáng để người như anh giận
ừ, người thì hơn gì muỗi
anh vẫn là người hèn mọn
nhưng không hút máu người

anh đã giận em bằng nỗi nhớ
rủ nỗi buồn bóp nghẹt trái tim anh
anh đã tự hủy mình bằng không khóc
cứ mỉm cười đáng ghét mỗi lần đau
ào ra phố chạy đua cùng gió bụi
chơi trốn tìm cùng những tiếng còi xe
anh chỉ giận anh không thể tả
khi càng ngày càng lười giận bản thân

giận thì giận nhưng anh còn kiêu hãnh
không muốn cúi đầu trước tuổi trẻ của anh
nên anh vẫn, em biết không, cần mẫn
...*

*:
a. tô nhiều màu lên thế giới màu xanh
b. b chuyển động hoài trong trái đất lạnh tanh


meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: thơ NGUYỄN THẾ HOÀNG LINH - 30.06.2006 09:12:12
bạn sẽ nói gì
tự lúc nào
hút thuốc đã trở thành một tôn giáo
tôi trở thành một trong vô số tín đồ
tôi đồng ý với bạn tôi: hút thuốc là lá là không tốt
tôi không có nhu cầu ngụy biện mày không thấy tốt nhưng tao lại thấy tốt
tôi không có nhu cầu lôi khéo ai khác
tôi không có nhu cầu bênh vực nó, xả thân vì nó
nó quá mạnh, chẳng cần ai bảo vệ

khi bạn muốn thế giới hết hút thuốc
bạn hãy suy nghĩ về hành trình dỡ bỏ một tôn giáo
đã ám vào buồng phổi nhân loại
khác gì tôn giáo chiến tranh
tôn giáo kết tội
tôn giáo bắt nạt đàn bà đạp chà trẻ em
hay lập ra một tôn giáo hấp dẫn hơn?
nhai kẹo cao su?
hút sinh tố?

bạn sẽ nói gì với một cô gái nói:
tôi dị ứng với mọi tôn giáo
tôi hút thuốc không vì sùng bái nó
với tôi
thi thoảng ngồi một mình, ngồi với bạn thoải mái
châm một điếu thuốc và ngắm khói
như kẻ không là ai vào chùa dạo quanh cây cỏ
và thắp một nén nhang cho chẳng một ai
nếu nói hút thuốc là một tôn giáo
tôi gọi nó là một tôn giáo tự do
nhưng tôi chúa ghét tự do ấy xâm phạm
đến tự do hít thở không khí trong lành của người khác
nhất là của đàn bà và trẻ em
và những người đàn ông có bệnh đường hô hấp
tôi cảm thấy ghê tởm
hành động khoe khoang châm thuốc ra vẻ điệu nghệ giữa đám đông
của tên nhà thơ Nguyen the Hoang Linh thích rao giảng ở nước bạn