ĐÊM THƯƠNG NHỚ MẸ
Nửa đêm nghe gió bấc về
Nhớ thương mẹ ở thôn quê rét nhiều
Đất trời oan nghiệt bao nhiêu
Nỗi đau như nước thuỷ triều đầy vơi
Sớm nay mong ánh mặt trời
Như mong gặp mẹ một thời trẻ thơ
Mẹ ơi cho đến bao giờ
Để con được sống tuổi thơ bên người.
___________________________________________
ĐÂU RỒI TUỔI THƠ BÊN MẸ
quãng đời đẹp nhất trong tôi
là mẹ chăm sóc một thời ấu thơ
học hành trong nỗi mong chờ
cho con khôn lớn trong mơ trưởng thành.
biết là con tạo mong manh
búp non cành biếc thắm xanh HẠ vàng
để rồi tới tiết THU sang
lá vàng rơi rụng bàng hoàng cõi ĐÔNG
bao nhiêu lệ đổ tuôn dòng
nuôi con khôn lớn...nói vòng biệt ly.
chẳng cần đền đáp điều chi
khi đời nhẹ gánh...mẹ đi mãi rồi.
đêm nay ở chốn xa xôi
lòng thương con gọi đâu rồi mẹ ơi.
biết là dòng chảy của đời
mà sao con thấy đơn côi nhất mình .
nén nhang con thắp lung linh
khói vương nỗi nhớ ân tình mẹ trao
nước mắt chả hiểu nơi nào
bờ mi nặng ướt tuôn trào như mưa.
biết rằng trong cảnh gió mùa
bao năm thân lạnh sớm trưa nhọc nhằn
nhường con từ cả miếng ăn
khăn quàng ấm cổ -chỗ nằm ráo khô...
bây giờ...cho tới bao giờ
để cho tôi với mẹ... thơ đói nghèo.
ước thì chỉ ước với theo
bên làn hương mỏng bay theo gió đời.....
em họa với huynh bai thơ này - tặng huynh...đừng chấp muội nha...