TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
TỦI THÂN THƠ
Em đón THƠ mừng vui khôn xiết
Sao anh đòi về hết!!!???
Tủi thân - ôi vòng oan nghiệt
Thơ ơi buồn!!! Thơ đáng ghét vậy THƠ...
Kim Giang
XIN EM ĐỪNG TRÁCH THƠ
Em ơi! đừng vì anh mà hờn oán thơ
Bởi anh vụng lên thơ làm giang dở
Thơ đâu muốn chuyến đò ngang lỡ
Mà tình người không nói hết trong thơ.
Thơ không lỗi chi đâu, chỉ tại anh dại khờ
Xuân đã đến không biết mùa hoa nở
Chim gọi bầy không biết mùa xây tổ
Chỉ mơ màng trăng gió trời mây.
Trách chi em khi thơ vẫn tình đầy
Vì anh vụng gửi thơ em không lấy
Để day dứt mưa nâu về tháng bẩy
Để oán hờn cho khô héo cỏ cây.
Chốn Đông Đoài thơ em trả về đây
Chiều thu buồn nhuốm lá đỏ chân mây. Dịch Vọng, 29.07.06
ĐÒAN VĂN NGHIÊU
GỬI KÉP TÂN
Bên cánh gà sân khấu
Thấp thoáng đã từ lâu
Mà Kép tân vẫn dấu
Thơ đâu không ra hầu? ĐVN
HOA DẠI KHỜ
Thân là Hoa cúc dại khờ
Chẳng còn mơ mộng đợi chờ em thương
Hết rồi cái mộng yêu đương
Đường đời xẻ lối vẫn vương nỗi gì
Còn đâu môi mắt làn mi
Chỉ còn chống chếnh lâm ly là buồn
HOA DẠI KHỜ
Thân là Hoa cúc dại khờ
Chẳng còn mơ mộng đợi chờ em thương
Hết rồi cái mộng yêu đương
Đường đời xẻ lối vẫn vương nỗi gì
Còn đâu môi mắt làn mi
Chỉ còn chống chếnh lâm ly là buồn
ƠI BÔNG HOA DẠI KHỜ
Ơi bông hoa dại khờ
Để hồn thơ thương nhớ
Phải chi đừng lầm lỡ
Trọn đời hoa vào thơ. ĐVN
Em sang hoạ với anh bài này nè.
____________________________________
LỠ LẦM
Một thân hoa mà dại khờ muôn kiếp
Đời trắng trong thì dại dột cũng đành
Giữa hai lằn tốt xấu mong manh
Đường phân chia chỉ hằn như sợi tóc
Màu hoa trắng, gợn mấy làn sương móc
Đẹp long lanh, cho ong bướm vây quanh
Để cây đời vẫn mãi mãi lên xanh
Hoa trắng kia vẫn cứ là hoa trắng
Hoa úa tàn trong một chiều trống vắng
Tưởng hoá thân, thôi làm kiếp phù hoa
Ngày trôi ngày và đêm lại dần qua
Cây mọc lên vẫn ra màu hoa trắng.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2006 13:14:06 bởi Tử Đinh Hương >
Em sang hoạ với anh bài này nè.
____________________________________
LỠ LẦM
Một thân hoa mà dại khờ muôn kiếp
Đời trắng trong thì dại dột cũng đành
Giữa hai lằn tốt xấu mong manh
Đường phân chia chỉ hằn như sợi tóc
Màu hoa trắng, gợn mấy làn sương móc
Đẹp long lanh, cho ong bướm vây quanh
Để cây đời vẫn mãi mãi lên xanh
Hoa trắng kia vẫn cứ là hoa trắng
Hoa úa tàn trong một chiều trống vắng
Tưởng hoá thân, thôi làm kiếp phù hoa
Ngày trôi ngày và đêm lại dần qua
Cây mọc lên vẫn ra màu hoa trắng.
Anh N rất vui được gặp em.
ĐỪNG GIẬN HỜN ANH
Nếu một mai anh có lỡ lầm
Đừng trách anh em nhé giữa thời xuân
Phải chăng hoa đẹp lòng say đắm
Hương sắc ngạt ngào khúc nhạc ngân
Cổng ngỏ không rào lạc bước chân
Bướm ong vui đón, dạ chưa phân
Hoa luống ngậm hờn, sương buông lệ
Khổng thể làm ngơ chốn hồng trần.
Em chớ vương sầu bởi xuân phân
Hoa chỉ đẹp lòng khách canh tân
Bởi hoa thắm mãi tình bất tận
Hương mật trăm năm dễ mấy lần.
Ôm ấp chở che khỏi bụi trần
Trọn tình vẹn nghĩa với hoa xuân
Một mai em nhé thôi hờn giận
Hoa đẹp lên anh trót lỡ lầm. Dịch Vọng, 29.07.06.
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Trách chi em khi thơ vẫn tình đầy
Vì anh vụng gửi thơ em không lấy
Để day dứt mưa ngâu về tháng bẩy
Để oán hờn cho khô héo cỏ cây.
Đọc thơ
Những vần thơ từ lâu em vẫn giữ
Như chứng nhân cho tình của đôi mình
Em vờ như chẳng đọc bởi hờn anh
Đâu phải thơ không hay mà em bỏ
Anh ơi anh ! Dẫu em đi trăm phố
Vẫn ngát tiếng thơ anh trên những nẻo đường đời
Dù đục trong theo con nước đầy vơi
Dù khi khóc , lúc cười vui chuyếnh choáng
Anh ơi anh ! Dẫu thơ kia không hát
Tiếng tự lòng em đã hoạ nhạc theo cùng
Và chiều nay, chiều mây xám lại giăng
Em lại giở ngăn thơ Người ra đọc
Ngốc Tử
Cún khen thơ huynh hoài. Xúi em chạy vô hoạ hoài mừ em hổng hoạ được. Hum ni thấy huynh khen thơ hay thích quá chạy vô hoạ lại vài dòng....Khì khì
Đọc thơ
Những vần thơ từ lâu em vẫn giữ
Như chứng nhân cho tình của đôi mình
Em vờ như chẳng đọc bởi hờn anh
Đâu phải thơ không hay mà em bỏ
Anh ơi anh ! Dẫu em đi trăm phố
Vẫn ngát tiếng thơ anh trên những nẻo đường đời
Dù đục trong theo con nước đầy vơi
Dù khi khóc , lúc cười vui chuyếnh choáng
Anh ơi anh ! Dẫu thơ kia không hát
Tiếng tự lòng em đã hoạ nhạc theo cùng
Và chiều nay, chiều mây xám lại giăng
Em lại giở ngăn thơ Người ra đọc
Ngốc Tử
Cún khen thơ huynh hoài. Xúi em chạy vô hoạ hoài mừ em hổng hoạ được. Hum ni thấy huynh khen thơ hay thích quá chạy vô hoạ lại vài dòng....Khì khì
EM GIỮ LÀM CHI
Đã theo chồng em còn giữ thơ tôi
Để năm tháng hai chúng mình thêm bận
Giữ làm chi những vần thơ sầu hận
Những vần thơ giang dở đôi đàng. ĐVN
EM ĐÃ ĐI RỒI
Giờ mới là cuối hạ
Mùa trái chín đỏ cành
Hương vị quê hương đâu cũng ngọt lành
Sao em lỡ đành xa bè bạn.
Vườn trái ngọt có quả chua quả chát
Đất trời có nắng có mưa
Em ra đi không báo bạn tiễn đưa
Hay nhắn gửi một vần thơ luyến nhớ.
Vẫn biết xứ người luôn rộng mở
Có ấm lòng xứ lạnh trời âu
Em cứ đi rồi mai mốt sẽ về đâu
Lòng có nhớ câu thơ nơi quê mẹ.
Em đã đi, anh chúc em vui khoẻ
Dẫu vui buồn gắng gửi lại vần thơ
Như biển quê sóng mãi vỗ bờ
Bờ cát mịn - anh chờ từng cơn sóng.
Trời sắp sang thu lòng anh như lửa bỏng
Thơ ngậm ngùi tiễn bạn mới quen
Cung trời này phải chăng quá nhỏ nhen
Để em gái tìm sang miền đất lạnh.
Em hãy đi nếu bớt nhiều hưu quạnh
Nếu ấm lòng và vơi bớt cô đơn
Để trong tay nhiều trái ngọt hoa thơm
Là anh thấy như mình hạnh phúc.
Không được tiễn em, gửi thơ thay lời chúc
Em vui lòng nhận giúp bạn đường thơ. Dịch Vọng, 22.06.06
Đoàn Văn Nghiêu
ĐÊM TRẮNG
Em ở phương trời nào
Đêm vắng lặng chơi vơi
Bão nổi ngoài khơi
Lòng tôi lửa đỏ.
Câu thơ tình còn đó
Ai đọc giờ em ơi
Mong vầng trăng lên khơi
Sáng một trời trống vắng.
Gọi trăng - trăng lẳng lặng
Gọi người - người phương xa
Chỉ còn thơ với ta
Chung nỗi buồn hiu quạnh.
Cơn gió nào đỏng đảnh
Xô trăng nghiêng cuối trời
Khoảng cao xa vời vợi
Thầm gọi người, người ơi!
Gió mây đến cuối trời
Gửi mấy lời nhắn nhủ
Một đêm trắng - không ngủ
Cùng thơ ngồi nhớ em.
11.07.06
ĐVN
câu thơ nào da diết
khiến lòng em xôn xang
trăng đêm cũng mơ màng
vì câu thơ ...anh tỏ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2006 16:16:34 bởi YeuDieuLongNu >
Lần đầu vào thăm nhà bác Ngyeu, có mấy câu chắp nhặt. Kính bác.
Ca dao Tóc mai quăn, môi thắm
mắt ướt, giọt lệ lăn.
Ai gieo em nên nỗi trầm luân
Phòng cô bóng tịch
Gối chăn lạnh lùng.
Lần đầu vào thăm nhà bác Ngyeu, có mấy câu chắp nhặt. Kính bác.
Ca dao
Tóc mai quăn, môi thắm
mắt ướt, giọt lệ lăn.
Ai gieo em nên nỗi trầm luân
Phòng cô bóng tịch
Gối chăn lạnh lùng.
N rất vui mừng khi được
nguynbs thăm và xướng hoạ thơ.
EM CHỜ
Bởi chưng vắng bóng anh hùng
Nên phòng cô tịch lạnh lùng gối chăn.
Lệ sầu ướt mấy tuần trăng
Người xa có thấu lòng chăng hỡi người.
Để ai héo hắt nụ cười
Bên thềm hoa cũng kém tươi vì buồn.
Ước gì cạn bể khô nguồn
Lối xưa khỏi lạc bước chân của người.
Cho trăng thôi ngậm tiếng cười
Phòng the em trải hoa tươi đón...mời. 30.07.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Xin lỗi anh N vì bài thơ mang một tâm trạng không tốt như này lại để ở nhà anh, nếu anh ko vui em sẽ chuyển ngay.
___________________________________________
LỬA MẶT TRỜI
Khi ta ngủ thì mặt trời đang thức
Rọi chiếu nhân gian bằng ánh sáng chói loà
Soi tỏ từng hàng cây, kẽ lá
Và những khuôn mặt người, cả buồn bã và mừng vui.
Mặt trời thức là lúc ta tự lui
Rẽ mình vào một nhánh đường mang màu sắc khác
Cũng cỏ hoa tan tác
Cũng dập dình nhộn nhịp người và xe.
Ta tự làm mặt trời để được chở che
Thế nhân ơi! Ai là người thấy cả hai mặt trời cùng lúc
Nếu đời không mỏi mòn như một khúc cây mối mục
Thì cần chi, ánh lửa của những hai mặt trời.
Xin lỗi anh N vì bài thơ mang một tâm trạng không tốt như này lại để ở nhà anh, nếu anh ko vui em sẽ chuyển ngay.
___________________________________________
LỬA MẶT TRỜI
Khi ta ngủ thì mặt trời đang thức
Rọi chiếu nhân gian bằng ánh sáng chói loà
Soi tỏ từng hàng cây, kẽ lá
Và những khuôn mặt người, cả buồn bã và mừng vui.
Mặt trời thức là lúc ta tự lui
Rẽ mình vào một nhánh đường mang màu sắc khác
Cũng cỏ hoa tan tác
Cũng dập dình nhộn nhịp người và xe.
Ta tự làm mặt trời để được chở che
Thế nhân ơi! Ai là người thấy cả hai mặt trời cùng lúc
Nếu đời không mỏi mòn như một khúc cây mối mục
Thì cần chi, ánh lửa của những hai mặt trời.
Trời ơi! TỬ ĐINH HƯƠNG
Sao em khiêm nhường quá vậy, một bài thơ như lời tự tình, cũng là cách nhìn nhận cuộc sống sâu sắc còn có tính triết lý như thế mang tặng anh còn có ý tiếc muốn mang về sao?
MẶT TRỜI TRONG EM
Anh xin là mặt trời trong em
Để sưởi ấm một trái tim nhân hậu
Để sáng mãi bến bờ nơi con thuyền em đậu
Để một đời hết trôi nổi bể dâu. 30.07.06
ĐVN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2006 12:20:49 bởi NGYEU >
PHẢI XEM CHO ĐƯỢC Thơ anh nhiều quá anh Ngyeu ơi
Mở xem thơ mới cũng đã đời
Không xem để thấy lòng hối tiếc
Đành phải vào xem, thật tuyệt vời.
30/07/2006
Bạch vân Nam
Chúc anh mạnh khoẻ có nhiều cảm xúc thơ hay
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2006 12:20:50 bởi Bach Van Nam >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: