TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 16 của 97 trang, bài viết từ 226 đến 240 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
NGYEU 30.07.2006 12:27:01 (permalink)
0

PHẢI XEM CHO ĐƯỢC

Thơ anh nhiều quá anh Ngyeu ơi
Mở xem thơ mới cũng đã đời
Không xem để thấy lòng hối tiếc
Đành phải vào xem, thật tuyệt vời.


30/07/2006
Bạch vân Nam
Chúc anh mạnh khoẻ có nhiều cảm xúc thơ hay


N cảm ơn BVN đã đọc thơ và có lời động viên.

THƠ NGYEU

BACH VAN NAM khen quá lời

Bởi thơ Nghiêu những lỗi thời
Rỗi - buồn chắp nhặt một mình chơi
Khuây khoả nhớ thương, chờ với đợi
Chẳng mộng hư danh ở giữa đời.


ĐVN
Cún con yêu mèo con 30.07.2006 14:17:34 (permalink)
0
NGẪU HỨNG CA DAO

Em ra đời trong câu hát ca dao
Ngọt ngào và đắm say vô tận
Để anh về, thất thểu một bàn chân
Yêu mẹ, kính cha cũng từ trong câu hát
Khúc giao duyên cũng bắt nguồn trong lời hát ngàn xưa
Đậm một màu của mái tranh gốc rạ
Của rau muống đơn sơ, quả cà muối quê nhà
Tình đôi ta cũng chan hoà như bao lời hát cũ
Khúc dân ca trao bởi mưa nắng ưu phiền
Những nụ hôn nghiêng cả hàng hiên
Những tiếng cười đánh động khúc ca dao đã nghìn đời đang sống.


______________________________________

Thấy 1 bài trong nhà bác có Ca dao, em chôm luôn, mời bác thưởng thức.
NGYEU 30.07.2006 14:37:31 (permalink)
0

NGẪU HỨNG CA DAO

Em ra đời trong câu hát ca dao
Ngọt ngào và đắm say vô tận
Để anh về, thất thểu một bàn chân
Yêu mẹ, kính cha cũng từ trong câu hát
Khúc giao duyên cũng bắt nguồn trong lời hát ngàn xưa
Đậm một màu của mái tranh gốc rạ
Của rau muống đơn sơ, quả cà muối quê nhà
Tình đôi ta cũng chan hoà như bao lời hát cũ
Khúc dân ca trao bởi mưa nắng ưu phiền
Những nụ hôn nghiêng cả hàng hiên
Những tiếng cười đánh động khúc ca dao đã nghìn đời đang sống.

______________________________________

Thấy 1 bài trong nhà bác có Ca dao, em chôm luôn, mời bác thưởng thức.



HÁT NỮA LÊN EM

Hát nên em
Bài ca em hát
Từ ngàn xưa sông núi đợi con người
Đã qua rồi thế kỷ hai mươi
Lời ca ấy nay vút cao tươi sáng.

Phải chắng em
Lời em hát
Ngày xưa
Dầu giãi nắng mưa
Dập vùi giông tố
Tiếng hát của một thời lao khổ
Qua bao kiếp người nay đá cũng trổ hoa.

Hát nên em cho bay cao
Bay xa
Những bài dân ca quê mẹ
Cho ta sống một thời tươi trẻ
Nước non này đâu cũng thể quê hương.

Hát nên em
Câu hát nặng tình thương
Để đến mọi nẻo đường đất nước
Lòng dạt dào
Vững đôi chân ta bước
Hướng trên đường tương lai.

Hát nên em
Hát cho cả ngày mai
Để câu dân ca sống cùng thời đại
Như tình ta thắm mãi
Đất nước những dặm dài
Em hát nữa lên em.


Dịch Vọng, 30.07.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 30.07.2006 15:51:58 (permalink)
0
ĐƯỜNG RỪNG

Thấp thoáng kẻ tiều phu
Đường rừng không đốn củi
Nắng đổ bên kia núi
Chưa tìm được đường về.

Hì hục ôm, lại bế
Ngạo nghễ, cười...ngô nghê
Đá núi là như thế
Không biết mình u mê.

Chập choạng chốn sơn khê
Đi vơ bèo vạt tép
Nhặt trái non rụng nép
Vơ vào lòng mộng mơ.

Dáng thất thểu bơ phờ
Kẻ tiều phu xuống núi
Giữa rừng không kiếm củi
Mơ với trời trăng sao.


ĐVN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2006 16:13:03 bởi NGYEU >
Tử Đinh Hương 30.07.2006 16:10:26 (permalink)
0
Anh N ơi, tiều phu mà không có sơn nữ thì buồn chết đi được, em gửi một cô sơn nữ tới cho tiều phu của anh này.
____________________________________________
TIỀU PHU VÀ SƠN NỮ

Gập ghềnh núi, chòng chành mây
Đường đi lẫn với cỏ cây ngút ngàn
Lên cao đón gió, nắng tràn
Rừng xao xác gọi mơn man lời nguyền
Thẳm sâu lời nhắc sấm truyền
Phong ba bão táp cõi huyền hoặc xưa
Bóng người sơn nữ đón đưa
Tiều phu đốn củi vẫn chưa về cùng
Đợi gì trong cõi riêng chung
Rừng xa vẫn gió mịt mùng sấm rơi
Hai người suốt kiếp hai nơi
Tiều phu gánh củi vẫn rơi ngày về.
NGYEU 30.07.2006 16:16:50 (permalink)
0

Anh N ơi, tiều phu mà không có sơn nữ thì buồn chết đi được, em gửi một cô sơn nữ tới cho tiều phu của anh này.
____________________________________________
TIỀU PHU VÀ SƠN NỮ

Gập ghềnh núi, chòng chành mây
Đường đi lẫn với cỏ cây ngút ngàn
Lên cao đón gió, nắng tràn
Rừng xao xác gọi mơn man lời nguyền
Thẳm sâu lời nhắc sấm truyền
Phong ba bão táp cõi huyền hoặc xưa
Bóng người sơn nữ đón đưa
Tiều phu đốn củi vẫn chưa về cùng
Đợi gì trong cõi riêng chung
Rừng xa vẫn gió mịt mùng sấm rơi
Hai người suốt kiếp hai nơi
Tiều phu gánh củi vẫn rơi ngày về.



TỬ ĐINH HƯƠNG ƠI TỬ ĐINH HƯƠNG
Tiều phu anh đang lạc bước giữa rừng mà em lại cho Sơn nữ đến thì khi nào anh mới thoát ra khỏi chốn rừng thẳm tuyết dầy ấy?
Nói vậy thôi nếu có thì gửi mau nhé.

N
HBD 30.07.2006 16:18:02 (permalink)
0
TÌM ai TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Bao ngưòi muốn nhận vẫn chờ ngưòi sau?
Lời tuôn, cảm xúc đầy màu
Thơ Nghêu chắc hẳn đời sau lưu còn
Mong hồn bác mãi vẫn non
Như trăng mới khuyết chưa tròn thành Trăng
Chân lành dạo bước tung tăng
Tình thơ chắp cánh để thăm "EM'', người.
NGYEU 30.07.2006 16:31:33 (permalink)
0

TÌM ai TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Bao ngưòi muốn nhận vẫn chờ ngưòi sau?
Lời tuôn, cảm xúc đầy màu
Thơ Nghêu chắc hẳn đời sau lưu còn
Mong hồn bác mãi vẫn non
Như trăng mới khuyết chưa tròn thành Trăng
Chân lành dạo bước tung tăng
Tình thơ chắp cánh để thăm "EM'', người.

_____________________________

Bùi Đức Hiền


CẢM ƠN HBD

Bởi chưng tại cái chân đau
Ngồi buồn chắp nhặt đôi câu thôi mà
Có gì đáng để ngợi ca
Quý nhau mời bạn đến nhà hoạ thơ
Cho mình thêm chút mộng mơ...


ĐVN



Tử Đinh Hương 30.07.2006 16:38:01 (permalink)
0
Hi hi. Anh có mong 1 cô sơn nữ như này không vậy???
____________________________________

SƠN NỮ ĐA TÌNH

Thoảng gió chiều, hương toả ngất ngư say
Kiều mị thắm tươi quyến mình trong vòm lá
Huyền hoặc vô tình trao cả những xót xa
Nhẹ nhẹ, lắt lay ru hồn thinh không ngủ
Cây cối ù ào tách nhựa vỗ lời ru
Sinh ra từ vỏ cây. em có phải là sơn nữ?
Ngược dốc, băng rừng dẫu chưa quen chân thử
Kia dáng tiều phu, thoắt ẩn thoắt hiện hình
Đất trời kia đâu khỏi những vô tình
Bắt tiều phu cứ ẩn mình nơi rừng thẳm
Để dáng hình cứ trôi về muôn dặm
Sơn nữ đa tình phá bỏ nguyện bấy lâu
Phỉ nguyền lời hẹn nay còn đâu??
Mà tiều phu buồn vẫn một mình một bóng
Sơn nữ cũng một mình sống cùng làn sóng
Đợi gánh củi về, ta xuống chợ tìm vui.
NGYEU 30.07.2006 17:06:38 (permalink)
0

Hi hi. Anh có mong 1 cô sơn nữ như này không vậy???
____________________________________

SƠN NỮ ĐA TÌNH

Thoảng gió chiều, hương toả ngất ngư say
Kiều mị thắm tươi quyến mình trong vòm lá
Huyền hoặc vô tình trao cả những xót xa
Nhẹ nhẹ, lắt lay ru hồn thinh không ngủ
Cây cối ù ào tách nhựa vỗ lời ru
Sinh ra từ vỏ cây. em có phải là sơn nữ?
Ngược dốc, băng rừng dẫu chưa quen chân thử
Kia dáng tiều phu, thoắt ẩn thoắt hiện hình
Đất trời kia đâu khỏi những vô tình
Bắt tiều phu cứ ẩn mình nơi rừng thẳm
Để dáng hình cứ trôi về muôn dặm
Sơn nữ đa tình phá bỏ nguyện bấy lâu
Phỉ nguyền lời hẹn nay còn đâu??
Mà tiều phu buồn vẫn một mình một bóng
Sơn nữ cũng một mình sống cùng làn sóng
Đợi gánh củi về, ta xuống chợ tìm vui.


Quả thực anh không thể cưỡng lại được rồi, đành phải xử lý thôi.

CHỈ CÓ HAI TA

Đã đến đây rồi em ở lại cùng ta
Nơi thuỷ mặc ta dựng nhà trong hang núi
Trải lá rừng cho em nằm mỗi tối
Hái hoa rừng em ướp thắm bờ môi.

Chốn sơn khê chỉ có em với tôi
Ta thoả sức vẫy vùng hoang dại
Những búp xanh đầu cành ta hái
Hương mật cuộc đời ta đãi cho nhau.

Mặc mưa rừng, thác nước đổ mau
Ta chìm đắm ngất ngây trong mộng tưởng
Nơi núi thẳm rừng xanh chúng mình tận hưởng
Hoa trái đầu mùa.

Không cần biết trời chiều buông xuống chưa
Ta say đắm nghủ vùi trong ổ lá
Mặc vượt hú chim kêu, mặc tuyết đông nắng hạ
Em đến đây rồi chỉ mình em với ta...

Nếu ai có vô rừng xin hãy lùi xa.


Dịch Vọng, 30.07.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Tử Đinh Hương 30.07.2006 17:23:00 (permalink)
0
NGUYÊN SƠ

Thuở đất trời còn trùng trình chưa phân ngôi thứ
Đã có những lời ca, vọng từ bao lều cỏ sợi mành
Không có những phân tranh
Chỉ tình người thuở hồng hoang không cần chôn giấu

Những ngôi nhà cất lên từ ánh lửa
Lửa yêu thương cháy hết những giận hờn
Những ngôi nhà từ cùng cốc thâm sơn
Đều cháy lên, lửa yêu đương không cần gìn giữ

Những ngôi nhà dừng chân người lữ thứ
Người với người nhân hậu vẫn đổi trao
Cùng thắp lửa để xua tan lạnh giá
Đổi đắp tình đời, xây mới vạn đời sau.
NGYEU 30.07.2006 18:01:54 (permalink)
0

NGUYÊN SƠ

Thuở đất trời còn trùng trình chưa phân ngôi thứ
Đã có những lời ca, vọng từ bao lều cỏ sợi mành
Không có những phân tranh
Chỉ tình người thuở hồng hoang không cần chôn giấu

Những ngôi nhà cất lên từ ánh lửa
Lửa yêu thương cháy hết những giận hờn
Những ngôi nhà từ cùng cốc thâm sơn
Đều cháy lên, lửa yêu đương không cần gìn giữ

Những ngôi nhà dừng chân người lữ thứ
Người với người nhân hậu vẫn đổi trao
Cùng thắp lửa để xua tan lạnh giá
Đổi đắp tình đời, xây mới vạn đời sau.


GIÁ NHƯ

Thà rằng em cứ nguyên sơ
Như thủa hồng hoang hai ta gặp gỡ
Nắng gió bạt ngàn nụ hoa vẫn nở
Trong vũ trụ không màu ta vẫn mộng mơ.

Thủa ấy con người chưa biết làm thơ
Ta chỉ nói với em bằng hơi thở
Mà tình yêu không bao giờ giang dở
Bởi giữa đất trời chỉ có hai ta.

Theo khát vọng con người đi quá xa
Cũng là lúc cuộc đời thêm khoảng cách
Tình yêu chúng mình bước vào thử thách
Không còn chút nồng nàn như thủa hoang sơ.

Cát bụi cuộc đời giờ đã nhuốm mộng mơ
Tiếng nói tình yêu không còn qua hơi thở
Cũng là lúc hai chúng mình lầm lỡ
Khi con người đã viết được thành thơ.

Em ơi bao giờ ta đến được ngày xưa
Để tắm nắng mưa giữa trời riêng hai đứa
Để vũ trụ lại một lần ngang ngửa
Khi chúng mình quằn quại dưới mây mưa.

Giá em bây giờ cứ như buổi nguyên sơ
Như chúng mình không biết viết thành thơ.


Dịch Vọng, 30.07.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Tử Đinh Hương 30.07.2006 18:10:51 (permalink)
0
GIÁ NHƯ

Giá như em đừng là chiếc xương sườn thứ bảy
Ta ở Địa đàng, nhìn trái cấm dửng dưng
Vạn đời tươi, dẫu chỉ có lưng chừng
Giữa khổ đau và ngập lòng hạnh phúc

Nhưng không thế tim ta nào mai phục:
Biết thổn thức yêu, và khắc khoải đợi chờ
Đêm tối ngủ vùi chẳng biết đến cơn mơ
Cũng đáng buồn và đáng thương hết thẩy

Nếu em không là chiếc xương sườn thứ bảy
Thế giới vẫn vĩnh hằng, ta vẫn cứ là ta
Nhưng có ta đâu phải là tất cả
Số 7 nhỏ nhoi thôi, bằng thế giới muôn màu
NGYEU 30.07.2006 18:24:03 (permalink)
0

GIÁ NHƯ

Giá như em đừng là chiếc xương sườn thứ bảy
Ta ở Địa đàng, nhìn trái cấm dửng dưng
Vạn đời tươi, dẫu chỉ có lưng chừng
Giữa khổ đau và ngập lòng hạnh phúc

Nhưng không thế tim ta nào mai phục:
Biết thổn thức yêu, và khắc khoải đợi chờ
Đêm tối ngủ vùi chẳng biết đến cơn mơ
Cũng đáng buồn và đáng thương hết thẩy

Nếu em không là chiếc xương sườn thứ bảy
Thế giới vẫn vĩnh hằng, ta vẫn cứ là ta
Nhưng có ta đâu phải là tất cả
Số 7 nhỏ nhoi thôi, bằng thế giới muôn màu


CẤT MAU

Trời ơi!
Ta đã khô gầy
My lại giơ xương sườn ra
Để doạ người
Hay chẳng béo hơn ta?

Nhìn đống xương sườn sao quá xót xa
Không nấu được thành cao
Cũng không hầm thành cháo
Có phải chăng đời này thiếu gạo
Hay đói tình mà ta phải xanh xao.

Hãy dấu đi
Ai tra khảo mà rao
Bảy xương ấy với xương này khô khốc
Xin gói lại đừng để thành nấm mốc
Ngàn năm sau biết đâu thành của độc
Cho các nhà khảo cổ phải đau đầu.

Hãy cất mau kẻo thơ sợ, hết ngầu.


ĐVN
Tử Đinh Hương 30.07.2006 18:36:14 (permalink)
0
LỜI TRÁI TIM

Biết cất làm sao? Khi trái tim vẫn còn thổn thức
Dòng máu trào sôi, thắp sáng cõi đời hồng
Tan cả vào kiếp sống mênh mông
Vẫn rực hồng một tình yêu da diết.

Lỗi tại ai đã khơi gợi một trái tim trinh tiết
Vẫn trắng trong chưa dạo khúc tơ tình
Quăng thương nhớ chỉ đôi vần thơ cũ
Trái tim này thức tỉnh, dẫu muôn đời anh hát khúc tình ru
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2006 18:42:14 bởi Tử Đinh Hương >
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 16 của 97 trang, bài viết từ 226 đến 240 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9