TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 25 của 97 trang, bài viết từ 361 đến 375 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
KimGiang 22.10.2006 09:58:00 (permalink)
0
*Mượn lời hoa nói với anh bạn của anh NGIEU, chị Kim Yến ơi chị thấy KG nói có phải không.

LỜI HOA

Sao anh buồn
Sao anh lại xót xa
Như hoa gây tội lỗi
Chỉ là hoa thôi
Chút hương thơm cho đỡ nhạt tình đời.

Sắc hoa bè bạn
Nụ cười
Đồng nghiệp gửi theo lời chúc tụng
Cầu mong
Cho cả đôi
Họ rất thật lòng.

Có cành Ly ý nghĩa mênh mông
Có cả nụ hồng
Không là thông điệp
Không kèm theo tấm thiệp
Bởi em có anh rồi anh có biết không!

Em chờ mong
Em rất vui
Hoa tươi
Tin nhắn
Thơ nồng
Nhắc anh đừng chỉ làm Chồng
Hãy là người Liền Ông
Cho em cơn khát
Dội về cơn mưa.
Lấy nhau rồi
Anh hiểu em chưa
Lòng em cũng có mùa
Thời nào thức nấy
Đừng trách hoa như vậy
Hoa buồn
Anh chẳng vui đâu.

Lắng nghe đầu tường tiếng chim câu
Nhìn cánh hoa sắc màu hạnh phúc
Lòng em rạo rực
Chút ghen hờn đánh thức tình yêu!

Kim Giang
NGYEU 22.10.2006 19:24:55 (permalink)
0


Trích đoạn: KimGiang

*Mượn lời hoa nói với anh bạn của anh NGIEU, chị Kim Yến ơi chị thấy KG nói có phải không.

LỜI HOA

Sao anh buồn
Sao anh lại xót xa
Như hoa gây tội lỗi
Chỉ là hoa thôi
Chút hương thơm cho đỡ nhạt tình đời.

...

Lắng nghe đầu tường tiếng chim câu
Nhìn cánh hoa sắc màu hạnh phúc
Lòng em rạo rực
Chút ghen hờn đánh thức tình yêu!

Kim Giang



TRÁCH NGƯỜI

Vẫn biết rằng hoa chẳng lỗi chi
Giận người vụng trộm cái tình si
Thói đời hay thích ong cùng bướm
Hạnh phúc trăm năm có ra gì.


22.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

* KIM GIANG mến, Chị YẾN rất hả hê khi đọc bài hoạ của KG, bởi theo chị Y thì N đã nghi ngờ oan cho những người trao nhận hoa. và N cũng đã giải thích rằng đây chỉ là quan sát ở một góc độ mà nhiều người thấy mà không tiện nói ra. Trong khi đó bản chất của việc tặng nhận hoa luôn được coi là việc làm đẹp mang tính văn hoá thẩm mỹ cao. Biết vậy mà anh bạn tôi vẫn buồn và hai ngày nay thấy vắng bóng anh.
ĐVN

NGYEU 22.10.2006 19:44:11 (permalink)
0
HẠNH PHÚC VÀO THI CA

Đừng là nàng Tô Thị nghe em
Bởi ta phải xa nhau em chờ anh hoá đá
Dẫu xa cách núi non biển cả
Em cũng đừng hoá núi Vọng phu.

Tình chúng mình đẹp mãi thiên thu
Nhưng không phải Quỳnh dao - một cuộc tình nghiệt ngã
Tình ta mãi trào dâng như biển cả
Nhưng không sầu như chuyện trầu cau.

Thề với đất trời ta mãi có nhau
Bằng nhịp đập con tim, bằng nụ cười hơi thở
Như kiếp trước đã yêu, còn yêu muôn thủa
Một tình yêu vô bến vô bờ.

Nếu có thể tình yêu chỉ vào thơ
Cho trái tim luôn rộn ràng tươi trẻ
Để câu hát em ru nôi con trẻ
Khi tình yêu lên ngôi.

Xin tình yêu cứ bình dị em ơi
Mong sao ở bên nhau mãi mãi
Thời gian đi thời gian không trở lại
Chỉ có chúng mình bên nhau.

Ta thắm tình nhưng không phải trầu cau
Ta chung thuỷ nhưng không bao giờ hoá đá
Hạnh phúc đôi ta mãi tươi hoa thắm lá
Bởi hạnh phúc chúng mình không bao giờ chia xa.

Em ơi! hạnh phúc chúng mình chỉ đi vào thi ca.


QT, 29.09.04
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
YeuDieuLongNu 22.10.2006 20:51:30 (permalink)
0
Xin tình yêu cứ bình dị em ơi
Mong sao ở bên nhau mãi mãi
Thời gian đi thời gian không trở lại
Chỉ có chúng mình bên nhau.
.............
______________________________________________

TÌNH YÊU VÀ CUỘC ĐỜI

có trước có sau
có vui có sầu
chung nhau chia xẻ
ngại chi sông sâu.

anh có nhìn lại
quãng đời đằng sau
mấy mùa lỡ hẹn
để buồn mãi ngâu.

mây dăng ngập đầu
lúc xanh lúc trắng
tình đầu chôn chặt
mãi một niềm đau.

bước đời anh toại
tình sau anh đầy
lối xưa cỏ mọc
đã đầy dấu chân.

anh hãy ân cần
bước sau cho tốt
đừng có dại dột
tìm lại chốn đau.

trời giữ mưa ngâu
đời giữ khoảng sầu
sáng mưa chiều nắng
tình trước với sau.

tình sau trọn vẹn
để em nhẹ sầu
nhìn anh vui vẻ
mưa lòng hết ngâu.

YeuDieuLongNu

NGHIÊU kính mến-huynh khỏe rồi hả -muội mừng cho huynh nhé -đã chạy việt dã được chưa vậy -tuổi huynh là chú ý khớp gối nhiều nhé-hÃY giữ gìn đôi chân cho tốt -nó là trái tim thứ hai mà - chúc anh chi hạnh phúc nhé. muội gửi một chút thoáng buồn để chị YẾN cảnh giác anh nghiêu nha...hãy tin 99% thôi chị YẾN ƠI...HI
KimGiang 22.10.2006 23:22:50 (permalink)
0

TRÁCH NGƯỜI

Vẫn biết rằng hoa chẳng lỗi chi
Giận người vụng trộm cái tình si
Thói đời hay thích ong cùng bướm
Hạnh phúc trăm năm có ra gì.

22.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

* KIM GIANG mến, Chị YẾN rất hả hê khi đọc bài hoạ của KG, bởi theo chị Y thì N đã nghi ngờ oan cho những người trao nhận hoa. và N cũng đã giải thích rằng đây chỉ là quan sát ở một góc độ mà nhiều người thấy mà không tiện nói ra. Trong khi đó bản chất của việc tặng nhận hoa luôn được coi là việc làm đẹp mang tính văn hoá thẩm mỹ cao. Biết vậy mà anh bạn tôi vẫn buồn và hai ngày nay thấy vắng bóng anh.
ĐVN


*Chị Kim Yến ơi! Nghe Long Nữ nhắc chị, KG mạnh bạo gửi tiếp vài câu thay lời người vợ của bạn anh NGIEU này:

XUÂN THÌ

Có bấy nhiêu thôi cái xuân thì
Cho cả anh rồi vẫn hoài nghi
Nào em đã cấm ai mộng Điệp
Đến nỗi vin cành đốn gốc si...

*hihi em đùa chút thôi
Kim Giang
NGYEU 22.10.2006 23:45:43 (permalink)
0


Trích đoạn: KimGiang


TRÁCH NGƯỜI

Vẫn biết rằng hoa chẳng lỗi chi
Giận người vụng trộm cái tình si
Thói đời hay thích ong cùng bướm
Hạnh phúc trăm năm có ra gì.

22.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

* KIM GIANG mến, Chị YẾN rất hả hê khi đọc bài hoạ của KG, bởi theo chị Y thì N đã nghi ngờ oan cho những người trao nhận hoa. và N cũng đã giải thích rằng đây chỉ là quan sát ở một góc độ mà nhiều người thấy mà không tiện nói ra. Trong khi đó bản chất của việc tặng nhận hoa luôn được coi là việc làm đẹp mang tính văn hoá thẩm mỹ cao. Biết vậy mà anh bạn tôi vẫn buồn và hai ngày nay thấy vắng bóng anh.
ĐVN


*Chị Kim Yến ơi! Nghe Long Nữ nhắc chị, KG mạnh bạo gửi tiếp vài câu thay lời người vợ của bạn anh NGIEU này:

XUÂN THÌ

Có bấy nhiêu thôi cái xuân thì
Cho cả anh rồi vẫn hoài nghi
Nào em đã cấm ai mộng Điệp
Đến nỗi vin cành đốn gốc si...

*hihi em đùa chút thôi
Kim Giang



K Giang ơi! chị Yến đọc bài em viết thay cho lời chị, chị mừng quá, anh Nghiêu viết bài thơ chị đọc xong chị cứ áy náy không biết nói với anh như thế nào may có KGIANG hoạ bài thơ chị thấy vui quá chị có nói với anh thì ra điều chị thanh minh chị cứ im thin thít, chị không biết làm thơ mà hoạ may K Giang hoạ chị không phải nói để anh hiểu cám ơn K Giang nhé. Mà KG viết thơ luôn nhé, chị không bi9ết viết thơ nhưng thích đọc thơ, K Giang viết sâu sắc lắm.
Chị Kim Yến
NGYEU 23.10.2006 10:21:21 (permalink)
0
CHIỀU VEN ĐÔ

Theo cung đường gập gềnh uốn lượn
Đến những cánh đồng ngào ngạt hương hoa
Chiều thu nay anh đưa em đi xa
Thầm mơ lạc vào cánh rừng hoang dại.

Để lại phía sau đô thành xa ngái
Ta thả hồn trong sắc gió heo may
Chiều ven đô lòng ngất ngây say
Em có thấy hương đất trời dịu ngọt.

Hoàng hôn buông khi niềm vui chưa trọn
Giọt sương đầu mùa vương khoé mắt long lanh
Lúng túng dại khờ giữa cánh đồng xanh
Hạnh phúc đến trái tim em ngẹn thở.

Nâng bước chân em bao nụ hoa hé nở
Tiễn em về đồng thắm màu xanh
Vùng ngoại ô những cung đường lượn quanh
Lòng luyến nhớ khi đường về thành phố.

Lại hối hả ngược xuôi ồn ào phố cổ
Lại ánh đèn màu che khuất trăng sao
Còn đâu một khoảng trời xanh cao
Mà chỉ thấy một nội đô ngột ngạt.

Ta lại mơ về khoảng trời vô hạn
Nơi những cánh đồng trải rộng bao la
Một chiều thu anh đưa em đi xa
Để luyến nhớ vùng ven đô hoài cảm.


15.08.04
ĐOÀN VĂN NGHIÊU.

* Trời đất! Chỉ có 1% N dấu mãi làm cửa ngách (cửa hậu) để thỉnh thoảng trốn vợ dao du mà nay LONG NỮ lại bóc mẽ, cả KIM GIANG vào hùa để chị YẾN chặn đường thì N còn đâu lối để đến khoảng trời riêng đây?
Qua nay chị Y thích chí vì đắc thắng lắm đó. Vì vậy mà nhà luôn đầy tiếng cười vui nay lại đầy thêm.
Cảm ơn LONG NỮ và KIM GIANG nhiều.
ĐVN
Nguyên Hùng 24.10.2006 11:08:55 (permalink)
0

TRÁCH NGƯỜI

Vẫn biết rằng hoa chẳng lỗi chi
Giận người vụng trộm cái tình si
Thói đời hay thích ong cùng bướm
Hạnh phúc trăm năm có ra gì.

22.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Anh Nghiêu làm thơ tình đáng nể thật.
Để tham gia với anh & các bạn, NH cũng xin góp một bài thơ nhỏ, lại rất xưa. Chả là, hồi ấy bạn gái (lúc ấy thường gọi là bồ) cùng lớp thường trách tôi không biết ghen trước những tình huống tương tự như anh Nghiêu đã tả ở bài thơ "Ai?" ở trên kia.

Nói cùng “bồ”

Bồ ơi, ta buồn lắm
Nơi hồn ta sâu thẳm
Bồ nào có biết đâu!
Nơi lòng ta thương đau
Bồ không nhìn thấu được!
Nỗi niềm ta mong ước
Mà bồ chẳng muốn tin…

Trách ta không biết ghen
Phải chăng bồ muốn nói:
“Con tim anh cằn cỗi,
Cái gan anh yếu hèn!”

Sao không thấy bồ ơi
Nỗi buồn chen niềm vui
Cây đời dù xanh tươi
Thiếu tay người vun xới
Vắng chân người lui tới
Cũng có lá vàng rơi…
Lác đác lá vàng rơi…


N.H.
NGYEU 24.10.2006 11:20:38 (permalink)
0
CHIỀU MONG EM

Chuyến xe nào có em
Sao giờ chưa về bến
Mây vần vũ biển đông, cơn mưa chiều ập đến
Giông tố đường em đi.

Sơn Tây! đã qua rồi mùa thi
Ngỡ đã hết khoảng trời xa cách
Không còn cảnh mình em trong giá lạnh
Không còn cá nước ngóng trông.

Tình yêu là nỗi nhớ mong
Lâu là thế khoảng thời gian chờ đợi
Chốn nội đô mà sao lòng vời vợi
Ngóng trông từng chuyến xe về.

Có phải chăng bác tài xế vụng về
Không thấu hiểu cảnh tình mong đợi
Hay chiếc xe vô tình bạc bội
Để mặc người mong ngóng đoàn viên.

Ôi ông trời sao mưa gió triền miên
Cho chuyến xe chiều nay về muộn
Ước gì tôi biết được
Giờ em ở nơi đâu.

Anh mong em như nắng hạn với mưa ngâu
Như trầu đợi cau, như hình với bóng
Ngoài kia bão giông mà lòng tôi lửa bỏng
Ngóng trông từng chuyến xe về.

Vẫn biết em luôn giữ trọn câu thề
Khoảng xa cách đợi chờ chẳng nguôi ngoai nỗi nhớ
Hơn hai mươi năm đã là chồng vợ
Tình yêu còn mãi thơ.

Như chiều nay em về muộn anh chờ.


Dịch Vong, Chiều mong em
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2006 22:48:15 bởi Huyền Băng >
NGYEU 25.10.2006 10:31:53 (permalink)
0


Trích đoạn: Nguyên Hùng


Anh Nghiêu làm thơ tình đáng nể thật.
Để tham gia với anh & các bạn, NH cũng xin góp một bài thơ nhỏ, lại rất xưa. Chả là, hồi ấy bạn gái (lúc ấy thường gọi là bồ) cùng lớp thường trách tôi không biết ghen trước những tình huống tương tự như anh Nghiêu đã tả ở bài thơ "Ai?" ở trên kia.

Nói cùng “bồ”

Bồ ơi, ta buồn lắm
Nơi hồn ta sâu thẳm
Bồ nào có biết đâu!
Nơi lòng ta thương đau
Bồ không nhìn thấu được!
Nỗi niềm ta mong ước
Mà bồ chẳng muốn tin…

Trách ta không biết ghen
Phải chăng bồ muốn nói:
“Con tim anh cằn cỗi,
Cái gan anh yếu hèn!”

Sao không thấy bồ ơi
Nỗi buồn chen niềm vui
Cây đời dù xanh tươi
Thiếu tay người vun xới
Vắng chân người lui tới
Cũng có lá vàng rơi…
Lác đác lá vàng rơi…


N.H.



Anh NGUYÊN HÙNG thân mến!
Cảm ơn anh đã đọc thơ và có lời khen. Nói về chuyện ghen thì theo N ở nơi nào có tình yêu là ở đó có hờn ghen. Chỉ có điều người ta xử sự, điều chỉnh nó như thế nào để làm đẹp, níu giữ hay giết chết tình yêu mà thôi.
Hy vọng trong mỗi chúng ta có những nét hờn ghen làm đẹp cho đời và cũng tăng thêm thi vị trong tình yêu.

Hôm nay N xin chuyển chủ để một chút, mời anh NGUYÊN HÙNG cùng các bạn chia sẻ.

CHIỀU VỀ QUÊ

Về với Thái Bình đi giữa đồng xanh
Những cơn gió trong lành, ngạt ngào hương lúa
Một màu xanh nhung lụa
Mênh mang trải rộng đất trời.

Về quê mình yêu lắm người ơi
Có câu hát dân ca trong lời ru của mẹ
Là hành lý mang theo suốt thời trai trẻ
Để bây giờ có một quê hương.

Đường làng vàng cọng rơm vương
Xao xuyến lòng ta khóm tre đầu ngõ
Chiều thu bếp nhà ai lửa đỏ
Thoáng trông dáng mẹ hao gầy.

Thương mẹ bao năm mơ cót thóc đầy
Thóc cứ ở nơi chân mây đầu sóng
Mặc lưng trần phơi trời nắng bỏng
Bụng ngấn bùn cấy nhánh mạ đồng chiêm.

Dẫu thời vụ có tên
Mà mẹ già quên tuổi
Áo vá đụp trắng dộp mồ hôi - muối
Mái tranh nghèo không che kín bữa ngô khoai.

Ơn cha mẹ cao dày cho con chí tài trai
Được chắp cánh bay xa từ đồng xanh Tiền Hải
Nay trở lại vẫn thấy mình thơ dại
Mẹ hiền tôn kính vẫn bao dung.

Về Đồng Châu đi trên gấm trên nhung
Tình nghĩa quê hương rộng dài biển cả
Lúa vẫn xanh mặc mưa đông nắng hạ
Quê hương Thái Bình! Bao nhiêu nghĩa tình mãi ơn mẹ ơn cha.


Đồng Châu, 15.09.04
ĐOÀN VĂN NGHIÊU


NGYEU 27.10.2006 10:56:42 (permalink)
0
NHỚ VỀ NƠI ĐÃ RA ĐI

Thoáng đó mà đã hơn ba mươi năm
Ngày ấy con đi lúa đồng đang vào vụ
Mưa bóng mây gieo lòng nỗi nhớ
Ngoảnh nhìn xa ngái mùa thu.

Nơi con sông đào ôm dải đất mặn chua
Mảnh đất thấm mồ hôi của mẹ
Sông Lân ơi! sao đục ngầu cửa bể
Sóng vỗ về khao khát bãi Đồng - Châu.

Dẫu chẳng đi tận cùng núi thẳm rừng sâu
Cũng thấu hiểu nỗi cơ hàn của mẹ
Chắt chiu cho con để có thời trai trẻ
Từ biệt mẹ hiền con cất bước ra đi.

Từ mảnh đất quê nghèo tươi thắm sắc sử thi
Hành lý con mang có bao điều thương nhớ
Trong tình nghĩa quê hương với bao duyên nợ
Có ân nghĩa mẹ hiền luôn sâu nặng trong con.

Quê hương ơi! nay ai mất ai còn
Cửa biển có trong hơn, bãi bồi hay lở?
Đồng đất mặn chua vẫn xanh màu lúa
Mái tranh nghèo luôn ấm lửa tình thương.

Qua gió cát nắng mưa lên mảnh đất Kiên - Cường*
Bao vất vả gian truân khô gầy dáng mẹ
Mẹ và quê đã cho con tất cả
Cao dầy ơn mẹ con mang.

Hơn ba mươi năm xa xóm xa làng
Nay trở lại thăm miền thơ trẻ
Nơi ta đã ra đi, có quê và mẹ
Để bây giờ có cuộc đời con.


* Kiên - Cường là một xóm mới ven biển được thành lập năm 1982.

Đông minh, 05.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2006 10:00:48 bởi Huyền Băng >
NGYEU 28.10.2006 10:59:50 (permalink)
0

CÁI ROI MÂY BỐ KHÔNG ĐÁNH BAO GIỜ

Tuổi trẻ vô tư quên ăn, quên sợ
Đi học quên bút, vở
Một thời chăn trâu tắm truồng
Dầm trong nắng trong mưa.

Quê hương với bao dòng sông xanh, đỏ
Bao dòng đục dòng trong, không dòng nào không ngụp lặn vẫy vùng
Những trận giả công đồn hoá thân những anh hùng
Nghe náo loạn cả một vùng sông nước.

Giữa buổi gặt đồng Đoài bố về bắt được
Ra đầu làng bố đứng vẫy tôi
Ngoi dưới sông lên mà trán vã mồ hôi
Tim như nhịp trống đập loạn chiều sợ hãi.

Mẹ vắng nhà bởi đang mùa gặt hái
Mong mẹ về để đỡ trận đòn roi
Bố nhẹ nhàng: Tắm gội rồi mang sách ra coi
Rồi bố vác đòn càn* ra đồng gánh lúa.

Bố đi rồi tim tôi như nhảy múa
Sách giở ra nhưng lòng nghĩ vu vơ
Sẵn bút mực rồi vẽ rồng phượng, viết thơ
Thoả nỗi mừng vui, che đậy điều sợ hãi.

Tối. Cơm nước xong bố chậm rãi:
Mang sách ra học bài!
Tôi mừng thầm ngồi ngậm bút, gãi tai
Và tự hỏi: Bố có đánh mình không nhỉ?

Mới đó mà kẻng ba phòng** đã điểm
Bố bảo: Soạn sách bút đi mai sớm đến trường
Rồi lên đây nằm sấp xuống giường
Tôi hỏi tội ai cho đi dầm mình sông nước.

Chiếc cặp tuột khỏi tay, sách văng ra xuôi ngược
Tôi nhẩn nha nhặt từng quyển xếp vào
Chiếc roi mây giắt trên mái nhà cao
Bố rút Ro..ạt, nghe buốt xương lạnh tuỷ.

Giường bên mẹ vẫn chưa ngủ
Ngồi trong màn lặng lẽ dõi theo
Mẹ dục tối: Xin lỗi bố đi con
Và mai nhớ đừng leo trèo, bơi lội.

Tôi nằm úp mặt xuống gối
Hai tay rối rít che mông
Nước mắt chảy ròng ròng
Bố bảo: Đã đánh đâu mà khóc.

Rồi bố vụt mạnh roi xuống giường, nghe nhói lên trong óc
Nay cho nợ đòn mai cấm được tắm sông
Cấm leo trèo, con nhớ hay không
Nếu tái phạm lần sau đừng có trách.

Bố lặng lẽ đi ra gài roi mây lên mái nhà
Giường bên mẹ thở phào nhẹ nhõm
Suốt cả tuổi thơ tôi bố không đánh roi nào
Nay khôn lớn trưởng thành, nhìn roi mây xưa vẫn y nguyên nỗi sợ.

Chiếc roi mây để một đời tôi nhớ
Như báu vật cuộc đời bố dạy lớn, khôn
Nay qua muôn dặm hải hồ đến rừng thẳm thâm sơn
Luôn vững bước bởi thấu tình Phụ tử.


07.09.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2006 09:57:15 bởi Huyền Băng >
hoaidiephaphuong 28.10.2006 11:52:13 (permalink)
0


Nhỏ Hạ ghé thăm Bác Ngyeu và tặng lẵng hoa cho bác Kim Yến.
HP mời 2 Bác cùng nghe Hạ hát bài này nha. Chúc 2 bác và các bạn của Bác ĐVN một cuối tuần an vui.

http://vnthuquan.net/nhac/loinhac.aspx?tid=2qtqv3m3237ntn1nnnmn31a343v3n3nqm3m3237nvn2n31n3v3nqm3m3237nvnvn3n4n

Kính mến
Nhỏ Hạ
NGYEU 28.10.2006 12:06:57 (permalink)
0


Trích đoạn: hoaidiephaphuong



Nhỏ Hạ ghé thăm Bác Ngyeu và tặng lẵng hoa cho bác Kim Yến.
HP mời 2 Bác cùng nghe Hạ hát bài này nha. Chúc 2 bác và các bạn của Bác ĐVN một cuối tuần an vui.

http://vnthuquan.net/nhac/loinhac.aspx?tid=2qtqv3m3237ntn1nnnmn31a343v3n3nqm3m3237nvn2n31n3v3nqm3m3237nvnvn3n4n

Kính mến
Nhỏ Hạ


NGHIÊU YẾN cảm ơn HẠ PHƯƠNG đã tặng hoa và còn hát cho nghe, cả nhà rất vui.
Chúc HẠ PHƯƠNG luôn khoẻ, hạnh phúc, thành đạt, cũng như thơ & hát cùng hay.
Cảm ơn nhiều.
NGHIÊU YẾN
NGYEU 30.10.2006 16:29:18 (permalink)
0
LỖI VỚI MẸ HIỀN

Vẫn biết rằng mẹ độ lượng bao dung
Không trách phiền anh thiếu tuần thơ tặng mẹ
Tuổi năm mươi mà anh như con trẻ
Biết lấy gì tạ lỗi mẹ em ơi!

Bao ý thơ mà chẳng viết thành lời
Để dâng mẹ nhân từ tôn kính
Có phải tình yêu làm mềm lòng người lính
Để mang lỗi với mẹ hiền không viết nổi vần thơ.

Tự hỏi lòng cho đến bao giờ
Mới viết tiếp vần thơ tặng mẹ
Mẹ vẫn yêu thương anh như con trẻ
Em có cách gì giúp anh làm thơ?

Cuộc đời này còn đẹp hơn mơ
Bởi có mẹ có em cùng vần thơ viết dở
Có nỗi ưu tư với mẹ hiền anh mang nợ
Cùng mối tình trăn trở dấu trong thơ.

Chưa viết trọn câu thơ đâu phải hững hờ
Mà xao xuyến bâng khuâng ghép vần chưa trọn
Biết nói sao cho có ngành có ngọn
Để mẹ tường em tận thấu tình anh.

Ôi tuần thơ dành cho mẹ qua nhanh
Sao đầu óc mung lung, ý - hồn thơ không kết
Anh đâu phải là đứa con mất nết
Biết nói gì với mẹ em ơi!

Mẹ ơi! lỗi tại con, con xin mẹ ngàn lời
Mẹ thứ lỗi cho con lần đầu lỗi hẹn
Bởi con được yêu một tình yêu trọn vẹn
Một tình yêu thơ không viết thành lời.


30.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 25 của 97 trang, bài viết từ 361 đến 375 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9