TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 28 của 97 trang, bài viết từ 406 đến 420 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
NGYEU 27.11.2006 10:16:16 (permalink)
0

Trích đoạn: Minh Tuấn



 KHÓC TRONG RƯỢU ĐẮNG.

đành trách nhẹ đổ cho tại duyên phận

để em vui với cuộc sống bên người
còn anh về tìm kỷ niệm xa xôi
con đường cũ của một thời hò hẹn.
 
con nước đi chảy thành dòng ra biển
lại quay về theo mây hẹn mưa rơi
như bốn mùa thay đổi cả đất trời
anh phải cố quên người ôm mất mộng
 
em không thể quay về như giọt nước
càng không được như thời tiết ngược xuôi
vì con người chỉ có một đời thôi
nó quá ngắn để bước đời thay đổi
 
ta lặng câm trong  lệ sầu nông nổi
khóc cho ta...hay đổ lỗi cho người
liệu trách rồi nỗi sầu có buông trôi
để làm lại một đoạn đời đã mất.
 
như dòng sông mang kỷ niệm đi mất
cho mùa sau tình khác lại đong đầy
tôi vào tìm trong một khoảng tâm say
uống rượu đắng...cho thơ đầy trang viết
 
MINH TUẤN
 
đệ chúc huynh và gia đình vui nhé


LY RƯỢU NƯỚC MẮT 
 
Nâng ly rượu trên tay
Mắt lệ nhoà rớt xuống men cay
Ta nhấm nhi tủi buồn ngày vắng
Uống những nỗi sầu em có hay.
 
Đâu những chiều gió lộng mây bay
Bước song hành tay trong tay hò hẹn
Thời lá đổ đông tàn không thể làm ta rét
Sương dội ướt mái đầu chẳng gỡ nổi vòng tay.
 
Đã một thời những đắm cùng say
Rượu đâu uống nhưng men đời ngây ngất
Mơ mộng gọi về những nụ cười tươi nhất
Ngỡ sao dời vật đổi chẳng phôi phai.
 
 Đã một thời tin yêu lắm bờ vai
Trong một vòng tay chẳng ngại gì nắng gió
Câu thơ vui trải dài trên cây cỏ
Mỗi bước đi muôn hoa thắm đón chào.
 
Quanh ta đâu cũng hương vị ngọt ngào
Tăng sáng lắm gọi sao về tấu nhạc
Chìm đắm ngất ngây trong mối tình hoan lạc
Một mối tình non nước cũng hờn ghen.
 
Nhưng ai ngờ nay tim lạnh cài then
Bỏ mặc ta bên lề đời đơn bạc
Ly rượu đắng trên tay ta uống cạn
May chôn vùi những kỷ niệm ngày xưa.
 
Uống nước mắt mình, uống đen bạc đong đưa.

27.11.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

*MINH TUẤN ơi! Huynh góp ly rượu với đệ đây.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2006 10:19:05 bởi NGYEU >
DUY GIANG 27.11.2006 20:08:11 (permalink)
0

 
 
 RƯỢU SẦU ĐƠN CÔI
 
 
rượu hâm nước mắt con trai
khóc không ra tiếng chẳng ai khổ cùng
rượu uống  để lệ rưng rưng
lòng đau như thể chưa từng thấy đau.
 
người yêu ơi...MỐI tình đầu
xin  đừng để lộ -tình sau lại buồn
cuộc đời chỉ có mưa tuôn
lệ rơi con gái mới  buồn trăng sao
 
nhớ ngày cùng ước  bay cao
gió đưa mộng thắm lẫn vào trời xanh
thầm thì giọng nói trong lành
sợ xung quanh ngủ-chẳng đành phá mơ.
 
bây giờ buồn chất bến bờ
mình ngồi lẻ bóng làm thơ  tâm tình
rượu nhâm  mấy chén rung rinh
gió reo bỗng thấy bóng hình trăng rơi...
 
người đi mang hết đâu rồi
cái ngày kỷ niệm của tôi bên người
làm cho quên mất xuân tươi
lòng buồn khắc khoải ...nhớ người rượu say.
 
DUY GIANG
 
ĐỆ VÀO THAN VỚI CÁC HUYNH NÈ.
 
 
 
 
 
cô bé chăn vịt 02.12.2006 13:15:06 (permalink)
0

Trích đoạn: NGYEU

HỎI THĂM
 
Ta về thăm lại cánh đồng xưa
Chỉ thấy ngút ngàn những gió mưa
Lỗi cũ nhà xưa còn nguyên đó
Cổng đóng then cài liếp phên thưa.
 
Cất tiếng gọi hoài chẳng ai thưa
"Bà già khó tính" đã về chưa
Hay đang chiều chợ bên sông đó
Cháu gái bây giờ lấy chồng chưa?
 
Ngơ ngẩn một mình đứng dưới mưa
Tôi chờ từ sớm tới ban trưa
Vẫn không thấy bóng "cô chăn vịt"
Lòng những nhớ mong mấy cho vừa.
 
Hàng xóm vắng tanh, tôi gọi bừa
Giọng khàn chìm xuống bởi gió mưa
Đường xa, trời tối không chờ nữa
Tôi phải ra về kịp đò đưa.
 
Cô bé bây giờ lấy chồng chưa
Đàn vịt có còn như ngày xưa
Bà già đâu vắng mà khoá cửa
Hay đã dời quê tránh gió mưa?

25.11.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

*Thấy topic của bà già khó tính & cô bé chăn vịt xin được khoá lại N vui mấy dòng hỏi thăm và chúc bình an.



 
 
 
Cháu về thăm chú nè chú NGYEU. Cảm ơn chú đã không quên con nhóc ngỗ nghịk này ạ. Hy vọng cháu sẽ luôn được thưởng thức những vần thơ mộc mạc của chú
 
 
 
NGYEU 04.12.2006 10:53:31 (permalink)
0

Trích đoạn: DUY GIANG




RƯỢU SẦU ĐƠN CÔI
 
 
rượu hâm nước mắt con trai
khóc không ra tiếng chẳng ai khổ cùng
rượu uống  để lệ rưng rưng
lòng đau như thể chưa từng thấy đau.
 
người yêu ơi...MỐI tình đầu
xin  đừng để lộ -tình sau lại buồn
cuộc đời chỉ có mưa tuôn
lệ rơi con gái mới  buồn trăng sao
 
nhớ ngày cùng ước  bay cao
gió đưa mộng thắm lẫn vào trời xanh
thầm thì giọng nói trong lành
sợ xung quanh ngủ-chẳng đành phá mơ.
 
bây giờ buồn chất bến bờ
mình ngồi lẻ bóng làm thơ  tâm tình
rượu nhâm  mấy chén rung rinh
gió reo bỗng thấy bóng hình trăng rơi...
 
người đi mang hết đâu rồi
cái ngày kỷ niệm của tôi bên người
làm cho quên mất xuân tươi
lòng buồn khắc khoải ...nhớ người rượu say.
 
DUY GIANG
 
ĐỆ VÀO THAN VỚI CÁC HUYNH NÈ.




BẾN XUÂN TÔI ĐỢI

Đất xám ngắt thở ra hơi lạnh
Đá quặn mình vắt kiệt nước rong rêu
Mây ngậm mặt trời như thể đùa trêu
Phủ giá lạnh xuống kiếp người đơn lẻ.

Hoa cỏ cũng run lên nhè nhẹ
Nụ hồng buồn chẳng tô thắm môi se
Em bây giờ biết có nón áo che?
Nơi xa lạc cánh chim trời bạt gió.

Trời nhắc ai phụ tuần trăng tỏ
Đất giận ai quên thủa đất bằng
Đá trách người nhân nghĩa giá băng
Mây hờn oán khi nắng mưa bội bạc.

Lời thề cũ non mòn biển cạn!
Ném vào đời bình địa nổi phong ba
Cái rét giờ đâu chỉ riêng ta
Cả người nữa! đất trời đày đoạ.

Xin gom rét vào lòng tôi tất cả
Để cho người được ấm dạ nơi xa
Cho đất trời thắm lại muôn hoa
Trong nắng mới vang tình ca non nước.

Người ơi! đợi xuân thay áo mới
Thu giá băng thả sông nước biển khơi
Xưa sầu hận ngập lòng, nay thương nhớ đầy vơi
Về người nhé! bến xuân này tôi đợi.


02.12.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
 
r
 
Ôi DUY GIANG! Mấy hôm rét tưởng đã bị chìm dưới giá băng không ngờ đệ lại vớt huynh. Đa tạ đệ.
Huynh
ĐVN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2006 18:56:47 bởi Huyền Băng >
#409
    NGYEU 05.12.2006 10:58:44 (permalink)
    0

    Trích đoạn: cô bé chăn vịt

    Cháu về thăm chú nè chú NGYEU. Cảm ơn chú đã không quên con nhóc ngỗ nghịk này ạ. Hy vọng cháu sẽ luôn được thưởng thức những vần thơ mộc mạc của chú


     
    Rất vui và cảm ơn CÔ BÉ đã không giận mà còn ghé thăm chưởng lão.
    Thân mến!
    ĐVN
    #410
      NGYEU 05.12.2006 14:31:49 (permalink)
      0
      TẠI ANH ĐẤY
       
      Nhớ ngày ấy lá thơ tình trong cặp
      Anh dấu vào mà em có biết đâu
      Hè qua rồi đã mấy mùa ngâu
      Tình xuân gọi hoa dâng đài kết trái.
       
      Em lưu luyến về một thời con gái
      Rất vô tư, và cũng mộng mơ nhiều
      Nhớ buổi đầu ai nhắc đến tiếng yêu
      Là má đỏ tận vành tai - em ngượng.
       
      Bặt tin anh, không một lời hẹn ước
      Lại cháy lòng mùa phượng đỏ chia ly
      Ngóng tin anh em cất bước ra đi
      Sợ xuân muộn lỡ thì con gái.
       
      Như linh tính, hôm sau trở lại
      Em lục tìm ngăn cặp sách ngày xưa
      Một lá thư đã nhuốm nắng mưa
      Nhòe nét chữ nhưng tình còn nồng thắm.
       
      Ôi sao thấy trong lòng em đau lắm
      Tự trách mình lại thầm trách sang anh
      Thời học trò anh học giỏi tinh nhanh
      Sao thư viết không trao tay - dấu cặp?
       
      Nay lỡ rồi biết bao giờ mới gặp
      Duyên phận này ai khéo chia phôi
      Yêu nhau mà tình cứ nổi trôi
      Tại anh đấy ngày xưa yêu còn sợ.

      26.11.06
      ĐOÀN VĂN NGHIÊU

      #411
        NGYEU 06.12.2006 09:18:07 (permalink)
        0
        ANH MAU VỀ ĐÓN NHẬN TÌNH QUÊ

        Đất nước vào xuân
        Thăng long sắp tròn ngàn năm tuổi
        Thỏa sức tự do vẫy vùng
        Khắp giang sơn rong ruổi
        Chí trai tài dương cờ Tổ Quốc bay cao.

        Hỡi những người anh em đang ở bốn phương trời
        Có thấy chăng âm vang hồn sông núi
        Bao xót xa một thời cát bụi
        Nay đất nước thanh bình
        Tổ Quốc mình đâu cũng thắm cờ hoa.

        Là máu thịt Việt Nam! ở nơi xa anh có tự hào
        Tổ quốc thành đồng
        Càng vững vàng qua những lần đạn bom khói lửa
        Nay xuân mới đến từng nhà gõ cửa
        Mong anh về xum họp đoàn viên.

        Nơi đất khách quê người anh có được bình yên
        Trăn trở không anh, có nhớ thương về đất mẹ?
        Nay đất nước thắm ngàn hoa
        Đừng dối lòng con trẻ
        Anh mau về vui đón xuân sang.

        Xuân đã về! sao nỡ để mẹ già héo hắt ngóng trông
        Bao người thân dẫu giận vẫn thương
        Nhưng tất cả mong anh về đoàn tụ
        Xuân đất nước giúp nguôi ngoai chuyện cũ
        Anh mau về đón nhận tình quê.

        Bài ca kết đoàn ta chung tiếng hát vang
        Cùng dang rộng vòng tay ôm đất trời sông núi
        Trả nghĩa nước non
        Để mai sau cháu con không còn buồn tủi
        Chung sức chung lòng tạo lên dáng vóc Thăng Long.

        Anh mau về! Tất cả chờ mong.

        28.10.05
        ĐOÀN VĂN NGHIÊU
        #412
          DUY GIANG 06.12.2006 21:33:11 (permalink)
          0

          BẾN XUÂN TÔI ĐỢI

          Đất xám ngắt thở ra hơi lạnh
          Đá quặn mình vắt kiệt nước rong rêu
          Mây ngậm mặt trời như thể đùa trêu
          Phủ giá lạnh xuống kiếp người đơn lẻ.

          Hoa cỏ cũng run lên nhè nhẹ
          Nụ hồng buồn chẳng tô thắm môi se
          Em bây giờ biết có nón áo che?
          Nơi xa lạc cánh chim trời bạt gió.

          Trời nhắc ai phụ tuần trăng tỏ
          Đất giận ai quên thủa đất bằng
          Đá trách người nhân nghĩa giá băng
          Mây hờn oán khi nắng mưa bội bạc.

          Lời thề cũ non mòn biển cạn!
          Ném vào đời bình địa nổi phong ba
          Cái rét giờ đâu chỉ riêng ta
          Cả người nữa! đất trời đày đoạ.

          Xin gom rét vào lòng tôi tất cả
          Để cho người được ấm dạ nơi xa
          Cho đất trời thắm lại muôn hoa
          Trong nắng mới vang tình ca non nước.

          Người ơi! đợi xuân thay áo mới
          Thu giá băng thả sông nước biển khơi
          Xưa sầu hận ngập lòng, nay thương nhớ đầy vơi
          Về người nhé! bến xuân này tôi đợi.

          02.12.06
          ĐOÀN VĂN NGHIÊU

          r



          Ôi DUY GIANG! Mấy hôm rét tưởng đã bị chìm dưới giá băng không ngờ đệ lại vớt huynh. Đa tạ đệ.

          Huynh

          ĐVN

           
          MONG...
           
          một bầu trời xẻ chia bao nỗi nhớ
          người đi thấy khổ người ở thấy sầu
          tạo ra chi mấy khúc sông sâu
          cho bờ cách một dòng nước cản
           
          em đang buồn như dòng thu nước cạn
          nhớ về ai trong bóng dáng con thuyền
          một mùa đợi dăng trời nhớ triền miên
          mong dòng cũ  đưa con thuyền trở lại.
           
          DUY GIANG
           
          đệ chúc huynh vui
           
           
           
          #413
            NGYEU 07.12.2006 09:28:23 (permalink)
            0

            Trích đoạn: DUY GIANG
            MONG...
             
            một bầu trời xẻ chia bao nỗi nhớ
            người đi thấy khổ người ở thấy sầu
            tạo ra chi mấy khúc sông sâu
            cho bờ cách một dòng nước cản
             
            em đang buồn như dòng thu nước cạn
            nhớ về ai trong bóng dáng con thuyền
            một mùa đợi dăng trời nhớ triền miên
            mong dòng cũ  đưa con thuyền trở lại.
             
            DUY GIANG
             
            đệ chúc huynh vui
             

            TÔI ĐÓN EM VỀ

            Ngang dọc bầu trời tôi tìm em
            Như xẻ nát núi rừng biền cả
            Rẽ gió vén mây, lật từng nhành hoa lá 
            Kiếm tìm người theo dấu vết thi ca.
             
            Đông giá về ngắt lá bẻ hoa
            Gieo mưa lạnh vào đất cằn sỏi đá
            Mịt mù mây giăng nghiệt ngã
            Tìm em, em ở phương nào.
             
            Chân bước đi, ruột xót như bào
            Tiết đông chí mà lòng tôi nổi bão
            Đơn độc khẳng khiu vương hết rồi gạo
            Giữa đông ngàn lửa thôi đỏ phượng hoa.
             
            Đón người về từ viễn xứ phương xa
            Tôi tìm kết muôn sắc màu hoa lá
            Thành bảy sắc cầu vồng nối muôn trùng biển cả
            Để một mai em về lại quê nhà.
             
            Gom những vần thơ dệt khúc tình ca
            Tấu nhạc đón em với trăm thương ngàn nhớ
            Khoé mắt sáng nụ cười rạng rỡ
            Qua ngưỡng cửa cuộc đời mùa xuân mới an vui.
             
            Nơi quê mẹ Thái bình, em ơi về cùng tôi.

            08.12.06
            ĐOÀN VĂN NGHIÊU

            * Huynh đón đệ đây DUY GIANG!



            <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2006 09:29:43 bởi NGYEU >
            #414
              KimGiang 07.12.2006 23:00:13 (permalink)
              0
              ...
              Xin gom rét vào lòng tôi tất cả
              Để cho người được ấm dạ nơi xa
              Cho đất trời thắm lại muôn hoa
              Trong nắng mới vang tình ca non nước.

              Người ơi! đợi xuân thay áo mới
              Thu giá băng thả sông nước biển khơi
              Xưa sầu hận ngập lòng, nay thương nhớ đầy vơi
              Về người nhé! bến xuân này tôi đợi.

              02.12.06
              ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

              MONG...

              một bầu trời xẻ chia bao nỗi nhớ
              người đi thấy khổ người ở thấy sầu
              tạo ra chi mấy khúc sông sâu
              cho bờ cách một dòng nước cản

              em đang buồn như dòng thu nước cạn
              nhớ về ai trong bóng dáng con thuyền
              một mùa đợi dăng trời nhớ triền miên
              mong dòng cũ đưa con thuyền trở lại.

              DUY GIANG

               
              *KG mượn lời bài ca "Sóng đàn Thăng Long - Nhạc và lời Đức Liên'' để họa tiếp với các huynh đệ nhé:
               
              TÌM BÓNG NGƯỜI XƯA
               
              "Cổ Ngư, Cổ Ngư lắng hồn xưa
              Nhật Tân, Nhật Tân cánh đào bay..."
              Đâu dấu chân anh ở chốn này
              Liễu mành thê húc in chim Lạc
              In bóng người Thơ Tháp Bút say
              Cổ Ngư câu hát níu bàn tay
              Níu ai đang bước chiều hôm ấy
              Em lại đi tìm...Anh có hay...!
               
              Kim Giang
               
               
               
               
               
              #415
                NGYEU 08.12.2006 10:52:04 (permalink)
                0

                Trích đoạn: KimGiang

                *KG mượn lời bài ca "Sóng đàn Thăng Long - Nhạc và lời Đức Liên'' để họa tiếp với các huynh đệ nhé:
                 
                TÌM BÓNG NGƯỜI XƯA
                 
                "Cổ Ngư, Cổ Ngư lắng hồn xưa
                Nhật Tân, Nhật Tân cánh đào bay..."
                Đâu dấu chân anh ở chốn này
                Liễu mành thê húc in chim Lạc
                In bóng người Thơ Tháp Bút say
                Cổ Ngư câu hát níu bàn tay
                Níu ai đang bước chiều hôm ấy
                Em lại đi tìm...Anh có hay...!
                 
                Kim Giang

                 
                CHIẾC LÁ
                 
                Lá rơi!
                Không để lại khoảng trời xanh vết xước
                Vương lối đi
                Ngỡ dấu chân ai bước
                Vấn vương.
                 
                Một thời
                Đội nắng
                Dầm sương
                Vẫn cần mẫn phủ xuống cung đường
                Bóng mát.
                 
                Từng thả vào không gian 
                Tiếng hát
                Thủa xuân xanh
                Cho hoa trái
                Ngọt lành.
                 
                Dẫu mong manh
                Chẳng sánh trời xanh
                Cũng đua cùng nắng gió
                Vui làm chứng những đêm trăng tỏ
                Để đôi trai gái hẹn hò.
                 
                Lá rơi! Nhẹ nghiêng trong gió
                Vẳng như một lời buông lơi
                Về cội nguồn
                Chờ đợi
                Xuân xanh hẹn kiếp luân hồi.
                 
                Nhìn khoé mắt em bối rối
                Chân trời cong một đường my
                Như một lá xanh
                Dấu kỹ
                Nhấn lòng nốt nhạc tình sy.
                 
                08.12.06
                ĐOÀN VĂN NGHIÊU
                 
                *KIM GIANG mến! chiều qua đi bộ, bất chợt nhìn một lá rơi nay ghi lại KG cùng các bạn đọc vui nhé.
                 
                 
                 
                #416
                  DUY GIANG 08.12.2006 22:01:16 (permalink)
                  0

                  CHIẾC LÁ

                  Lá rơi!
                  Không để lại khoảng trời xanh vết xước
                  Vương lối đi
                  Ngỡ dấu chân ai bước
                  Vấn vương.

                  Một thời
                  Đội nắng
                  Dầm sương
                  Vẫn cần mẫn phủ xuống cung đường
                  Bóng mát.

                  Từng thả vào không gian
                  Tiếng hát
                  Thủa xuân xanh
                  Cho hoa trái
                  Ngọt lành.

                  Dẫu mong manh
                  Chẳng sánh trời xanh
                  Cũng đua cùng nắng gió
                  Vui làm chứng những đêm trăng tỏ
                  Để đôi trai gái hẹn hò.

                  Lá rơi! Nhẹ nghiêng trong gió
                  Vẳng như một lời buông lơi
                  Về cội nguồn
                  Chờ đợi
                  Xuân xanh hẹn kiếp luân hồi.

                  Nhìn khoé mắt em bối rối
                  Chân trời cong một đường my
                  Như một lá xanh
                  Dấu kỹ
                  Nhấn lòng nốt nhạc tình sy.

                  08.12.06
                  ĐOÀN VĂN NGHIÊU

                  *KIM GIANG mến! chiều qua đi bộ, bất chợt nhìn một lá rơi nay ghi lại KG cùng các bạn đọc vui nhé.

                   
                    THOÁNG HẸN
                   
                  lá rơi nghiêng theo gió nhẹ
                  như lời yêu ai nói khẽ với ai
                  như sương đêm thu  đang tàn phai
                  để nỗi nhớ sẽ in hoài bước lá.
                   
                  lá rụng theo bão dông gió nổi
                  như tiếng lòng ai đang trách ai
                  như gió đông lạnh trải u hoài
                  cho nghiêng ngả mối tình phai chẳng nhớ.
                   
                  lá xanh như màu mây muôn thuở
                  đậu trên cành không rơi rụng về đâu
                  cứ vô tư vui với nắng muôn màu
                  cùng ong bướm trăng sao vui trò chuyện.
                   
                  dệt ước mơ cho dòng đời lưu luyến
                  tuổi xuân em đang thắm lá đời
                  má thoáng hồng bóng nắng vàng tươi
                  hay lời hẹn của một mùa xuân tới.
                   
                  DUY GIANG.
                   
                  CHÚC HUYNH VUI
                   
                  #417
                    NGYEU 09.12.2006 10:18:45 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: DUY GIANG

                    THOÁNG HẸN
                     
                    lá rơi nghiêng theo gió nhẹ
                    như lời yêu ai nói khẽ với ai
                    như sương đêm thu  đang tàn phai
                    để nỗi nhớ sẽ in hoài bước lá.
                     
                    lá rụng theo bão dông gió nổi
                    như tiếng lòng ai đang trách ai
                    như gió đông lạnh trải u hoài
                    cho nghiêng ngả mối tình phai chẳng nhớ.
                     
                    lá xanh như màu mây muôn thuở
                    đậu trên cành không rơi rụng về đâu
                    cứ vô tư vui với nắng muôn màu
                    cùng ong bướm trăng sao vui trò chuyện.
                     
                    dệt ước mơ cho dòng đời lưu luyến
                    tuổi xuân em đang thắm lá đời
                    má thoáng hồng bóng nắng vàng tươi
                    hay lời hẹn của một mùa xuân tới.
                     
                    DUY GIANG.
                     
                    CHÚC HUYNH VUI
                     


                    EM ĐỢI

                    Anh hẹn rằng xuân đến anh về
                    Đã bao chiều em ngóng dọc triền đê
                    Chỉ mênh mang gió, mênh mang gió
                    Chợt nhận đê dài khúc quanh co.
                     
                    Đã mấy mùa cây bưởi đơm hoa
                    Buồn nhớ người xa không kết đài dâng quả
                    Đê làng oằn trong nắng mưa mùa hạ
                    Trong chiều vàng bóng em đổ liêu xiêu.
                     
                    Lối khuyết chân người giờ cỏ mọc,  phong rêu
                    Rặng nhãn vườn xoan trăng vẫn về soi sáng
                    Nơi xa người chắc vui bầu bạn
                    Để riêng em gục xuống gối khóc thầm.
                     
                    Ngóng đợi người đã mấy mùa xuân
                    Như em khóc cho mấy mùa trái chín
                    Lối ngõ thân quen, bờ đê bịn rịn
                    Mà người đi sao chẳng trở về.
                     
                    Thêm một chiều em ngóng dọc triền đê.

                    09.12.06
                    ĐOÀN VĂN NGHIÊU

                    Hoạ cùng DUY GIANG nhé
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2006 15:57:15 bởi NGYEU >
                    #418
                      NGYEU 09.12.2006 16:09:45 (permalink)
                      0
                               SỐNG ĐỂ YÊU NHAU

                      Đá sỏi chẳng vô tình
                      Vẫn tìm đến nhau trong mùa mưa lũ
                      Cũng như đất không chìm trong giấc ngủ
                      Theo phù sa tìm nhau bến sông bồi.

                      Một cánh chim trong dông tố tơi bời
                      Dẫu kiệt sức vẫn tìm về tổ ấm
                      Một con ong không xây thành sáp mật
                      Một ngôi sao không chiếu sáng bầu trời.

                      Như một ta sẽ vô nghĩa ở đời
                      Một cây nhỏ không thể thành lâm mộc
                      Sẽ về chốn hoang sơ như xưa không sự sống
                      Nếu như ai chỉ biết sống riêng mình.

                      Hát lên em câu hát chung tình
                      Và mở của trái tim ta nhóm lên ngọn lửa
                      Hạnh phúc tin yêu ngọt ngào muôn thủa
                      Ta yêu người hẳn người cũng yêu ta.

                      Thơ kết vần người ơi chớ chia xa.
                       

                                                  07.12.06 
                                             ĐOÀN VĂN NGHIÊU
                      #419
                        hoahong 09.12.2006 19:03:35 (permalink)
                        0



                        Trích đoạn: NGYEU

                        ANH MAU VỀ ĐÓN NHẬN TÌNH QUÊ

                        Đất nước vào xuân
                        Thăng long sắp tròn ngàn năm tuổi
                        Thỏa sức tự do vẫy vùng
                        Khắp giang sơn rong ruổi
                        Chí trai tài dương cờ Tổ Quốc bay cao.

                        Hỡi những người anh em đang ở bốn phương trời
                        Có thấy chăng âm vang hồn sông núi
                        Bao xót xa một thời cát bụi
                        Nay đất nước thanh bình
                        Tổ Quốc mình đâu cũng thắm cờ hoa.

                        Là máu thịt Việt Nam! ở nơi xa anh có tự hào
                        Tổ quốc thành đồng
                        Càng vững vàng qua những lần đạn bom khói lửa
                        Nay xuân mới đến từng nhà gõ cửa
                        Mong anh về xum họp đoàn viên.

                        Nơi đất khách quê người anh có được bình yên
                        Trăn trở không anh, có nhớ thương về đất mẹ?
                        Nay đất nước thắm ngàn hoa
                        Đừng dối lòng con trẻ
                        Anh mau về vui đón xuân sang.

                        Xuân đã về! sao nỡ để mẹ già héo hắt ngóng trông
                        Bao người thân dẫu giận vẫn thương
                        Nhưng tất cả mong anh về đoàn tụ
                        Xuân đất nước giúp nguôi ngoai chuyện cũ
                        Anh mau về đón nhận tình quê.

                        Bài ca kết đoàn ta chung tiếng hát vang
                        Cùng dang rộng vòng tay ôm đất trời sông núi
                        Trả nghĩa nước non
                        Để mai sau cháu con không còn buồn tủi
                        Chung sức chung lòng tạo lên dáng vóc Thăng Long.

                        Anh mau về! Tất cả chờ mong.

                        28.10.05
                        ĐOÀN VĂN NGHIÊU



                         
                         
                        Xuân của đất trời hay xuân của lòng ta
                        Bừng sắc hoa chút say tình lưu luyến
                        Núi thẳm mây ngàn hay dạt dào của biển
                        Tấm chân tình xin dâng trọn quê hương
                         
                        Thuở bé thơ vẫn chưa biết vấn vương
                        Nước mắt rơi vì xa nhà xa mẹ
                        Lặng lẽ nhìn, tay vẫy vẫy đằng xa
                         
                        Bóng cây bóng lá bất chợt lại lùi xa
                        Thảng trong tim vẫn là tình ngây dại
                        Để giờ này ta về còn đọng mãi
                        Bóng cha lặng thầm và hình mẹ nơi đâu
                         
                        _______________________
                         
                        Hic. Em lại gặp bác nè.
                        #420
                          Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 28 của 97 trang, bài viết từ 406 đến 420 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
                          Chuyển nhanh đến:

                          Thống kê hiện tại

                          Hiện đang có 0 thành viên và 14 bạn đọc.
                          Kiểu:
                          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9