Trích đoạn: NGYEU
NGÀY MAI TÔI ĐI
Ngày mai
Tôi đi
Trên chuyến tàu không số
Vô nam.
Để lại sau mình những ánh mắt bàng quang
Trả chốn địa đàng những lời đàm tiếu
Gửi những oan hồn về nơi đền miếu
Rải nỗi buồn theo gió cùng trăng.
Tôi sẽ về với sông nước miền tây
Tạm biệt Hà thành những ngày đầy nắng
Chỉ mang theo nửa nụ hôn như trái đắng
Em trao từ buổi ban đầu.
Trả cho em kỷ niệm không màu
Với giọt mưa ngâu ướt đầm lòng một thủa
Giờ chia xa ngọn lửa
Em mang đi để thắp đỏ môi người.
Nếu muốn! Em hãy mang một nửa nụ cười
Một nửa nụ cười thơ dại
Nửa nụ cười còn lại
Một nỗi đau - tôi cầm.
Ngày mai tôi đi! ai người tiễn chân
Khi tình xuân chưa trở lại
chỉ thấy rong rêu cùng cỏ dại
Quấn cánh hoa vương lụi tàn.
Tôi mang theo hành trang - thủa cơ hàn
Vật kỷ niệm: Nửa nụ cười méo mó
Tôi đi! Xin chúc em ngoài đó
Chốn Kinh kỳ luôn ấm nửa bờ môi.
Dịch Vọng, 12.07.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Ngày mai anh đi Ngày mai
anh đi
về miền tây thương nhớ
còn em...
ở lại với khoảng trời tối đen
đôi mắt ấy đã xa như ngày trăng lấp bóng
sương trên bờ mi còn đọng
khóc cho ai? Lời đàm tiếu nghẹn lòng
Anh đi sợi nắng chẳng còn hồng
Hà Thành ngập trong tiếng nấc đa mang
Nụ hôn anh trao giờ đã dở dang
anh mang đi mình em đàn không buông phím
Ngày anh đi Hà Thành mây giăng kín
Đổ những hạt mầm chưa chín đã tàn phai
Để giờ con nước chia hai
Một nửa tưới đam mê anh một nửa ngập lòng em - cơn lũ
Anh ơi! Giấc mơ đầu đã ngủ?
Hay vẫn xé lòng bởi chưa đủ khuyết từng đêm
Anh đi để lại mình em
Giữa đọa đầy ớn lạnh từng hơi thở
Ngày mai anh đi bạn bè tiễn chân niềm nở
Có bao giờ một chút nghĩ đến em
Hay anh chỉ coi em như chuyến tàu xa lạ
chở anh đến những điểm dừng
Anh đi! Mình em ở lại
Vật anh trao là những lời đàm tiếu
Vật anh trao là sự nhẫn tâm
em chợt hiểu
mình là chuyến tàu cho khách đến dừng chân...
SD
Em vào chơi với bác N nghen. Đừng đuổi em hén
Sang xuân mai trắng lại đào hồng
Oi mùa nắng hạ phượng chùm bông
Nàng thu e ấp trong hương sữa
Gửi một nhành lan đã lập đông