TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Trích đoạn: kha_loi
ôi !...thơ.. thơ...
ta điên đầu vật vã với nàng thơ
thơ là em hay em là thơ vậy?
đời như thơ xin em hãy là thơ.
VUI ĐÓN KHÁCH VĂN Vui đón khách văn tới thăm nhà Đông ngàn chẳng quản dặm đường xa Chủ - khách nhã đàm câu thơ mới Tình nghĩa nhân văn mãi chan hoà. 17.12.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
*Hân hạnh đón tiếp KHA-LOI
Thân mến
VUI ĐÓN KHÁCH VĂN
Vui đón khách văn tới thăm nhà
Đông ngàn chẳng quản dặm đường xa
Chủ - khách nhã đàm câu thơ mới
Tình nghĩa nhân văn mãi chan hoà.
17.12.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
*Hân hạnh đón tiếp KHA-LOI
Thân mến
rượu mời chưa có đâu mà say
trang thơ lướt khướt kẻ điên ngày
dăm ba câu chữ đem vày vọc
chọn vài tâm sự ta cùng say.
nào ! em mời bác một chén> say...say....say đời ,say tình....cho hết mọi sự cùng say.
Trích đoạn: kha_loi
rượu mời chưa có đâu mà say
trang thơ lướt khướt kẻ điên ngày
dăm ba câu chữ đem vày vọc
chọn vài tâm sự ta cùng say.
nào ! em mời bác một chén> say...say....say đời ,say tình....cho hết mọi sự cùng say.
TA SAY Bạn ơi đừng chuốc ta say Hoa mắt chóng mặt, phải lấy tay ta...sờ Say rồi còn thiết chi thơ Có chăng khi ấy chỉ...vơ...chút tình. N say cùng bạn đây
EM ƠI ĐỪNG NGOẢNH LẠI
Thôi em hãy đi ngoảnh lại làm chi nữa
Để nơi này mặc lá đổ vào thu
Kỷ niệm xưa như một chút thực hư
Chia hai đứa một mai làm kỷ niệm.
Em hãy đi xin đừng lưu luyến
Có ra gì nụ hôn với bờ vai
Anh chẳng còn là kẻ tài trai
Chỉ như khách qua đường lạc bước.
Đến nơi ấy có nhịp cầu Ô Thước
Để riêng anh lặng lẽ bước cương thường
Chốn Đào nguyên ở phía trước đoạn trường
Đi em nhé! Chúc bình yên hạnh phúc.
Em ném lại cho tôi tình khúc
Của một thời hai đứa cuồng sy
Chân trời hồng nơi ấy gọi em đi
Còn tôi với khoảng trơi đầy mưa gió.
Chẳng cần cắn môi đâu, can cớ gì lệ đổ
Khóc cho mình hay thương hại cuộc tình xưa
Em hãy vui, thơ tôi viết tiễn đưa
Đừng ngoảnh lại em ơi! đừng ngoảnh lại.
17.12.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
EM ƠI ĐỪNG NGOẢNH LẠI
Thôi em hãy đi ngoảnh lại làm chi nữa
Để nơi này mặc lá đổ vào thu
Kỷ niệm xưa như một chút thực hư
Chia hai đứa một mai làm kỷ niệm.
Em hãy đi xin đừng lưu luyến
Có ra gì nụ hôn với bờ vai
Anh chẳng còn là kẻ tài trai
Chỉ như khách qua đường lạc bước.
Đến nơi ấy có nhịp cầu Ô Thước
Để riêng anh lặng lẽ bước cương thường
Chốn Đào nguyên ở phía trước đoạn trường
Đi em nhé! Chúc bình yên hạnh phúc.
Em ném lại cho tôi tình khúc
Của một thời hai đứa cuồng sy
Chân trời hồng nơi ấy gọi em đi
Còn tôi với khoảng trơi đầy mưa gió.
Chẳng cần cắn môi đâu, can cớ gì lệ đổ
Khóc cho mình hay thương hại cuộc tình xưa
Em hãy vui, thơ tôi viết tiễn đưa
Đừng ngoảnh lại em ơi! đừng ngoảnh lại.
17.12.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
thôi đi đi anh đã chán lắm rồi! không vờ đâu thực lòng anh nói đó nơi tiên ở* còn nhiều hoa mộng lắm (đào nguyên*) người ta gọi thôi em hãy đi đi. đùa bác tí cho vui !
Trích đoạn: kha_loi
thôi đi đi anh đã chán lắm rồi!
không vờ đâu thực lòng anh nói đó
nơi tiên ở* còn nhiều hoa mộng lắm (đào nguyên*)
người ta gọi thôi em hãy đi đi.
đùa bác tí cho vui !
XIN NGƯỜI CỨ ĐI Người đã cố đi ta níu kéo có ra gì Thôi cứ để mặc người an bước Rồi một mai hết cung đường xuôi - ngược Người có về ta đón lại bến thơ. Người cứ đi cho thoả ước mơ. Sự đời đã vậy ta đành biết sao hỡi KHA-LOI
HÀ NỘI ĐỢI NGƯỜI XA
Cái rét đầu đông se xám tường phố cổ
Cây bàng già đầu phố đứng run run
Dẫu chẳng tuyết rơi giăng mắc mưa phùn
Hà nội lạnh bởi lòng bao thương nhớ.
Hoa bắng lăng còn ngàn trong hơi thở
Nước sông Hồng vẫn vỗ mãi trang thơ
Kia Hồ tây thấp thoáng sương mờ
Đường Thanh niên ghế đá chờ...người...hẹn.
Đất tứ linh Long - Ly - Quy - Phượng
Vẫn bốn mùa hoa thắm đợi người xa
Nơi phương trời có bão táp phong ba?
Hà nội nhớ, Hà nội thương và thuỷ chung chờ đợi.
Thăng long ngàn năm dậy hồn thơ mới
Nhuộm sắc đào thắm ước hẹn mùa xuân
Đại la, đường Thành còn đó những dấu chân
Để khắc khoải nhớ mong, người đi mau trở lại.
Vẫn trăm nhớ ngàn thương, người ơi đừng nghi ngại
Hà nội chờ, Hà nội đợi người xa
Năm cửa ô kết muôn sắc ngàn hoa
Trái tim đỏ hẹn ngàn năm tụ hội.
Ơi Thăng long - Đông đô - Hà nội
Đất Anh hùng, đất của thi ca
Có mẹ hiền luôn thương nhớ con xa
Người về nhé! hẹn nhau nơi đất mẹ. 18.12.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Cảm ơn DUY GIANG, cảm ơn tất cả các bạn. vì sự cố kỹ thuật đường mạng do đó N không vào DĐ được.
Nay đã sang năm mới xin có lời chúc phúc đến tất cả các bạn một năm mới an khang thịnh vượng.
Chân thành cảm ơn tất cả.
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
XIN NGƯỜI HÃY VUI
Sao người cửa đòng then cài
Sao người giữ mãi u hoài trong tim
Trời xanh bay bổng cánh chim
Mà người thả ngọc im lìm giếng khơi.
Phương xa thương nhớ đầy vơi
Mượn câu thơ gửi mấy lời hỏi thăm
Trời nam đã tỏ tuần trăng
Có còn dông tố xước hằn con tim?
Đông ngàn có héo mùa sim
Muôn trùng chỉ biết dõi nhìn người ơi!
Ngoảnh trông mờ mịt xa khơi
Biết người có khoẻ, đầy vơi nỗi niềm?
Nào ai biết trước Kim tiền
Gái thuyền quyên có sánh duyên anh hùng
Nếu như tương ngộ tao phùng
Trăng kia hết lạnh, vui cùng câu thơ.
Giá đừng muôn dặm quan san
Bắc Nam nối nhịp cầu sang thăm người
Mong sao rạng rỡ nụ cười
Trái tim rộng mở then cài khoá buông.
Trời nam hết cảnh trăng suông
Trái tim hồng gióng hồi chuông gọi mời
Gửi theo mây gió đôi lời
Người ơi! vui nhé cho tôi vui cùng.
19.12.06 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2007 11:43:05 bởi NGYEU >
GẶP NHAU
Trên cung đường về Hà nội Quán thư
Ta gặp nhau qua trang thơ, bỡ ngỡ
Tay chẳng nắm tay mà tấm lòng rộng mở
Trao nhau nghĩa cả tình dày.
Những câu thơ mang màu của mây
Những câu thơ mang hồn của gió
Đều nhuốm trong sắc hoa cây cỏ
Để thơ nói hộ thay lời.
Vẫn biết hai ta nơi cuối đất cùng trời
Câu thơ mới nối nhịp cầu mong đợi
Mặc biển rộng núi cao, mặc trời xanh vời vợi
Tình yêu ta không nói hết bằng lời.
Nắng ngút ngàn và mưa cứ rơi
Thơ vẫn đến không để chờ để đợi
Mỗi lần gặp trao nhau vần thơ mới
Như nụ hôn luôn ấm mãi trong đời.
Thơ đưa ta đi khắp nẻo đường đời
Để thấu nỗi cần lao nhân loại
Trong đời thường có những điều vĩ đại
Trước hôn hoàng đã đỏ dậy sớm mai.
Khi yêu rồi thơ không của riêng ai
Như hạt giống trên đất này gieo lại
Như tình ta muôn đời thắm mãi
Chốn Tao đàn chúng mình đã gặp nhau.
09.01.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2007 14:53:50 bởi NGYEU >
XIN NGƯỜI HÃY VUI
Sao người cửa đòng then cài
Sao người giữ mãi u hoài trong tim
Trời xanh bay bổng cánh chim
Mà người thả ngọc im lìm giếng khơi.
Phương xa thương nhớ đầy vơi
Mượn câu thơ gửi mấy lời hỏi thăm
Trời nam đã tỏ tuần trăng
Có còn dông tố xước hằn con tim?
Đông ngàn có héo mùa sim
Muôn trùng chỉ biết dõi nhìn người ơi!
Ngoảnh trông mờ mịt xa khơi
Biết người có khoẻ, đầy vơi nỗi niềm?
Nào ai biết trước Kim tiền
Gái thuyền quyên có sánh duyên anh hùng
Nếu như tương ngộ tao phùng
Trăng kia hết lạnh, vui cùng câu thơ.
Giá đừng muôn dặm quan san
Bắc Nam nối nhịp cầu sang thăm người
Mong sao rạng rỡ nụ cười
Trái tim rộng mở then cài khoá buông.
Trời nam hết cảnh trăng suông
Trái tim hồng gióng hồi chuông gọi mời
Gửi theo mây gió đôi lời
Người ơi! vui nhé cho tôi vui cùng.
19.12.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
< Sửa đổi bởi: NGYEU -- 9.1.2007 11:43:05 >
DÒNG THƠ CHỜ XUÂN. gặp duyên sở thích cùng chung bài thơ đã viết một vùng con tim trăng mây ta đã ngắm nhìn gió gieo khúc nhạc, con tim chung đường. tri âm chât mấy bờ thương cách xa như thể bóng thường lại qua giọng thơ trao những mặn mà tình quê nhớ cánh chim xa cuối trời. tiền vàng có lúc đầy vơi nghĩa tình son sắt tím trời nhớ mong hoa tươi đã nở trong lòng ngàn thơ hương tỏa thong dong bước đời chỉ mong khi hết xa xôi chén rượu tao ngộ nhớ thời...cầm tay vườn thơ ngồ ngộ tỏ bày cuộc đời thư quán...mây bay bốn mùa. lúc thì hương thắm gió đưa lúc thì phẳng lặng như mùa nước thu lúc thì khắc khoải lời ru lúc thì buồn bã...mịt mù sương dăng. gặp nhau trong chốn xa xăm biết nhau từ cõi mạng chăng nhân loài thơ anh gửi vạn tình ai thơ chị cũng khắc mấy bài xa xôi. mùa xuân đã đến người ơi chúc nhau hạnh phúc rạng ngời vườn thơ mai sau khi đã sang bờ cùng nhau tìm lại dòng thơ con thuyền. MINH TUẤN đệ chúc huynh và gia đình mạnh khoẻ nhé huynh Nghiêu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2007 15:18:15 bởi Minh Tuấn >
Đã lâu rồi mới gặp lại, chúc MINH TUẤN cùng gia đình luôn an khang thịnh vượng, năm mới mọi sự như ý. Cảm ơn MT đã lưu thơ.
Thân mến!
ĐVN
TÌM EM NƠI THƯ QUÁN
Anh đến Quán thư thì em đã đi rồi
Hỏi khách làng văn bút danh còn lưu lại
Anh tự trách tại mình khờ dại
Sao không đến trước giờ để đợi - chờ em.
Em đi rồi anh thoáng chút hờn ghen
Vẫn biết hờn ghen là vô cớ
Để sớm nay vần thơ viết dở
Đông mòn mỏi mong chờ đến một ngày xuân.
Dẫu ngoài kia nắng trải đầy sân
Thiếu vắng bóng em lòng anh thấm lạnh
Sài gòn giờ mây mưa có tạnh
Em đi về có ướt lạnh gót son?
Ngóng trời nam mây phủ ngàn non
Hà nội nhớ Sài gòn quên ngày quên tháng
Ước nơi ấy bốn mùa trăng sáng
Soi cung đường trên mỗi bước em đi.
Biết nói gì đây lúc phân kỳ
Xin gửi đến em lời thương lời nhớ
Như gửi hồn thơ vào nhịp thở
Em nhận về xin áp sát bờ môi.
Thư quán sớm nay chỉ một mình tôi
Trong nỗi nhớ em tôi kiếm tìm lưu bút
Như tìm kiếm giữa miền heo hút
Em đi rồi, buồn chất chứa trong tôi.
10.01.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2007 16:24:47 bởi NGYEU >