TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 31 của 97 trang, bài viết từ 451 đến 465 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
NGYEU 11.01.2007 09:20:41 (permalink)
0
TÌNH XUÂN ĐẾN SỚM
(Thân mến tặng THN)

Hà nội giữa đông vẫn đang kỳ rét ngọt
Nhớ Sài gòn vàng vọt nắng hanh hao
Thơ em gửi làm quà tôi cứ ngỡ chiêm bao
Như em gửi tình xuân hoa Mai vàng đến sớm.

Dẫu không phải những lời ong bướm
Nhưng thơ trữ tình mang nỗi nhớ Bắc - Nam
Vượt muôn trùng ngàn dặm quan san
Như khúc nhạc tri âm đến tấm lòng tao ngộ.

Những câu chữ như cánh Mai hé nở
Những ngôn từ như đài nhụy dâng hương
Đọc thơ rồi lòng tràn ngập yêu thương
Không còn nữa khoảng cách xa Nam - Bắc.

Hồn dung dị nhưng tình cầm sắt
Nên ngàn trùng nắng gió chẳng phôi phai
Ôm thơ vào lòng - tôi ôm chặt nhành mai
Xuân đã đến! tình em đã đến.

Ôi giữa đông mà vô bờ bến
Tình xuân tràn trong nắng gió Thăng long
Bao khao khát đợi chờ, ước nguyện ngóng trông
Nay Hà nội ấm bởi Mai vàng em tặng.

Áp thơ trên môi, lòng không còn trĩu nặng
Nghe Sài gòn rạo rực trái tim ta
Thầm cảm ơn em tôi ở phương xa
Gửi xuân đến trong tình thơ bất tận.

26.12.06

ĐOÀN VĂN NGHIÊU
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2007 16:27:54 bởi Huyền Băng >
NGYEU 27.01.2007 11:06:27 (permalink)
0
CHẮC LÀ EM GIẬN TÔI

Đã mấy hôm rồi tôi chưa nói tiếng yêu
Trời đông giá chắc lòng em lạnh lắm
Thầm mong xuân cho nụ đào tươi thắm
Trao em rồi tôi tạ lỗi cùng em.

Mây phủ kín trời hay tại hờn ghen
Khoảng chờ đợi có cồn cào sóng vỗ
Khoé mắt quầng thâm châu rơi, mưa đổ
Không phải giang hồ sao anh lại xa em.

Ngang dọc hải hồ cuộc sống phải bon chen
Yêu em lắm nhưng rồi anh lỡ hẹn
Vẫn còn nguyên tuần trăng hò hẹn
Như tình yêu không thể đổi thay màu.

Ôi ước gì mùa đông qua mau
Để cho em bớt đi phần băng giá
Thân gái qua mau khoảng đời nghiệt ngã
Anh mang xuân về trao ấm lại lòng em.

Xin em đừng nóng vội hờn ghen
Để khoé mắt em cứ muôn vàn sao sáng
Nụ cười mãi tươi, lòng vui lai láng
Với nhân gian không một chút bẽ bàng.

Câu thơ sớm nay thay lời xin lỗi vội vàng.

25.01.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU.
 
Đã lâu rồi núi sông cách trở
Nay mới tìm về gặp lại Quán thư.
NGYEU 27.01.2007 15:53:34 (permalink)
0
VỀ VỚI CỘI NGUỒN

Về thăm quê gặp mùa đổ ải
Cánh đồng giờ bùn nước ngập ống chân
Ai cặm cụi trong mưa cấy nhánh mạ xuân
Tôi thương lắm, giữa đồng heo hút gió.

Lá bánh còn kia, gạo, đỗ ngâm còn đó
Tết đến gần mạ không thể để già hơn
Phiên chợ cuối năm vội vã dưới đường trơn
Tết chẳng vui nếu lúa xuân không kịp vào thời vụ.

Không chỉ gió mưa len vào giấc ngủ
Mùa gieo trồng cứ lẩn khuất trong đêm
Cót thóc không đầy, tóc mẹ mãi bạc thêm
Nên ngày tết vẫn dấn thân bùn nước.

Mùa gặt đầy vơi mấy ai biết trước
Chỉ trông trời mưa nắng phải chừng thôi
Năm bốn mùa, bốn mùa đổ mồ hôi
Dầu giãi nắng mưa mẹ tìm bát cơm manh áo.

Cả đời mẹ cho con hoài bão
Như cho đất bùn nuôi nhánh mạ xuân non
Xuân đến kia mà thân mẹ hao mòn
Thương yêu lắm, xuân con về thăm mẹ.

Về với quê hương nuôi tôi thời trai trẻ
Về với mẹ hiền mãi độ lượng bao dung
Về với nắng mưa mảnh đất anh hùng
Con về với cội nguồn nơi ân sâu nghĩa nặng.

22.01.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2007 21:27:53 bởi NGYEU >
NGYEU 28.01.2007 09:39:46 (permalink)
0
XUÂN QUÊ VÀO THƠ BẠN

Tôi chìm vào giấc ngủ trưa
Bạn múa bút hoạ thơ
Vẽ nét đẹp tình yêu quê hương xứ sở
Như khảm vào vùng kỷ niệm - ngày xưa.

Kia vùng trời có cơn mưa
Đây một miền nắng gió
Những sắc màu cây cỏ
Mượt mà qua đường bút xanh.

Mâm cơm quê nghèo chưa đầy bát canh
Bữa tháng tám ngọn khoai củ chuối
Thương lắm bữa cơm quả sung chấm muối
Em tôi lem luốc áo quần.

Mưa nắng tháng năm dội những lưng trần
Góc ruộng, bờ ao mấy kiếp người chân ngâm bùn đất
Tôi lớn lên bao người đã khuất
Quê vẫn nghèo xơ xác những mái gianh.

Rồi bom đạn chiến tranh
Máu người thân ngập làng ngập xóm
Dẫu nghèo đói khi giặc vào quyết đánh
Giữ cho quê nay mãi được thanh bình.

Để hôm nay đổi dáng thay hình
Xuân gõ cửa từng nhà thay áo mới
Tiếng em ca giữa đất trời vời vợi
Câu thơ ai như gọi như mời.

Xuân đã về quê thắm đất xanh trời.

22.01.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 28.01.2007 15:42:01 (permalink)
0
CÙNG VUI XUÂN MỚI

Thế là mưa tạnh, mây tan
Mặt trời sưởi ấm nắng vàng lối đi
Ngoài kia xuân đã hẹn thì
Muôn hoa đua sắc, đón kỳ dâng hương.

Ta về trong tiếng yêu thương
Tình sâu nghĩa nặng quê hương gọi mời
Nghe trong non nước mây trời
Hồn thơ quyện với hương đời, sắc xuân.

Em hãy dạo cung đàn ngân
Để người xa xứ bước chân tìm về
Quê hương! nặng một lời thề
Lớn khôn đừng có ai chê quê nghèo.

Chớ xem quê như bọt bèo
Hãy yêu - thương thủa đói nghèo mẹ - cha!
Đất cằn ngọt trái, thắm hoa
Quê nghèo giờ đã cho ta nên người.

Sớm xuân nay rộn tiếng cười
Một vùng non nước rạng ngời ánh dương
Kìa ai ở cuối cung đường
Mau về đón tết, quê hương đang chờ.

Một mùa xuân mới vào thơ
Yêu thương vô bến vô bờ chúc nhau:
Thế gian vơi bớt sầu đau
Chúng ta chia sẻ cùng nhau ngọt bùi.

Cùng vui xuân mới đến rồi.


26.01.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 28.01.2007 20:45:44 (permalink)
0
MAI MỐT TÁO QUÂN VỀ TRỜI

Em ơi!
Chỉ mai mốt thôi ông Táo về trời
Ta cũng sửa soạn mấy lời
Bẩm ông xin tấu cùng Ngọc Hoàng Thượng Đế.

Ông nhiều khách, em ơi! đừng kể lể
Xin ngắn gọn đôi lời về năm tháng đã qua
Dẫu cuộc đời còn nhiều bão táp phong ba
Nhưng ta vẫn sắt son một lòng chung thuỷ.

Biển rộng non cao không uỷ mỵ
Bao thác gềnh đèo cả chẳng đắn đo
Sống vì mọi người, sẵn chia sẻ âu lo
Hiếu nghĩa với mẹ cha, trên hoà dưới thuận.

Việc Nước, việc nhà vẹn toàn chu tất
Luôn kính trọng, nhân từ độ lượng bao dung
Không cầu danh, cũng chẳng nhận anh hùng
Vì nghĩa cả không suy bì tính toán.

Biết yêu thương không gieo hờn gây oán
Sẵn nhượng nhìn kẻ trước người sau
Chung vui buồn như chung nỗi đau
Lòng nguyện sống tu nhân tích đức.

Lao động chuyên cần, khuyên răn người thân chân thật
Chịu khó học hành trọng Đạo tôn Sư
Không tham của người dễ mang tội, sinh hư
Chỉ bấy nhiêu thôi xin Táo Công tâu với Ngọc Hoàng Thượng Đế.

EM ơi! Năm nay chúng mình mới làm có thế
Xin Tấu Ngọc Hoàng ta phấn đấu năm sau:
Trọn một đời ta mãi yêu nhau
Luôn tích đức tu nhân sống cho đời mãi đẹp.


28.01.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 29.01.2007 08:53:41 (permalink)
0
 BÀI DÁN NHẦM
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2007 10:23:33 bởi NGYEU >
NGYEU 29.01.2007 09:02:04 (permalink)
0
BAO GIỜ CHO TỚI THÁNG BA

Tôi đếm từng ngày nắng
Tôi ghi từng ngày mưa
Nhớ thương ơi! biết mấy cho vừa
Bao mòn mỏi đợi chờ ngày ước hẹn.

Hà nội giá đông, tuần trăng không trọn vẹn
Ngóng Sài gòn chỉ mờ mịt mưa sa
Đợi bao giờ cho tới tháng ba
Xuân gọi Hạ vui đón người tri kỷ.

Nỗi đợi chờ cháy lòng thi sỹ
Đêm Sài gòn em có chiêm bao?
Mưa qua mùa để trời sáng trăng sao
Anh dìu bước em qua đêm dài phố cổ.

Hết nắng lại mưa không phôi phai nỗi nhớ
Đếm từng ngày như nhẩm tính từng đêm
Thời gian như vô tình cứ muốn dài thêm
Để hò hẹn đợi chờ trong khát vọng.

Biển mùa này dịu êm con sóng
Mà nghe lòng ngột ngạt trước dông
Sài gòn ơi! Hà nội vẫn giá đông
Đợi cho đến bao giờ xuân mới.

Đợi cho đến bao giờ em tới
Như đợi chuyến tàu về với sân ga
Đếm nắng ghi mưa chờ đến tháng ba
Như chờ rét nàng Bân để trút hờn trút giận.

17.01.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 29.01.2007 10:10:42 (permalink)
0
GIAO THỪA

Đất trời dồn nhịp thở
Phút lắng sâu
Một khoảng khắc
Giao thừa.

Tạo hoá vui mừng
Vũ trụ hoá mây mưa
Cây cỏ cựa mình
Hồi sinh từ vạn thủa.

Em hãy thắp lên ngọn lửa
Dâng nén hương thơm tạ với đất trời
Như tạ với Gia tiên một khoảng khắc tuyệt vời
Xuân! Năm mới.

Ta nghe lòng phơi phới
Đất nước rộng dài đâu cũng thắm hoa tươi
Ngót thập niên rồi tiễn thế kỷ hai mươi
Nay xuân đến đưa chúng ta lên tầm cao thời đại.

Khúc ca xuân từ ngàn xa vang lại
Mẹ hết thở dài cha cũng hết âu lo
Trai gái trẻ già vui tiếng hát câu hò
Đất nước thanh bình, đời ấm no hạnh phúc.

Xin hãy cùng nâng ly cầu chúc:
Một mùa xuân vạn sự an lành
Thế giới hoà bình, hết binh lửa chiến tranh
Trẻ em được học hành, người với người thương yêu hoà hợp.

Tương lai huy hoàng, cuộc sống phồn vinh choáng ngợp
Cho nụ cười luôn thắm mãi trên môi
Khoảng khắc giao thừa
Cùng chờ đón em ơi!

29.01.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2007 20:38:12 bởi Huyền Băng >
NGYEU 29.01.2007 14:35:48 (permalink)
0

Photo: Đoàn Văn Nghiêu
BẾN QUÊ
 
Ngày ngày bao chuyến xe qua
Nắng mưa nhuốm nỗi xót xa đợi chờ
Người đi có nhớ bến bờ
Bao nhiêu thương nhớ, đợi chờ - bến quê.
 
29.01.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2007 14:38:47 bởi NGYEU >
NGYEU 30.01.2007 10:30:36 (permalink)
0
XIN MỘT LẦN LỘ DIỆN

Anh mãi vờ làm chiếc lá xanh non
E ấp trong vòm cây xanh biếc
Yêu đài hoa mà giả như không thiết
Nên tháng năm lá loang lổ úa màu.

Vẫn biết rằng nụ hoa chạnh nỗi đau
Bởi hương sắc bắt đầu từ búp lá
Hoa ngào ngạt dâng cho đời tất cả
Dâng sắc màu trả ơn lá tươi xanh.

Rất yêu hoa nhưng lá phải vin cành
Để cơn gió khỏi kéo xa khoảng cách
Khi ấy chẳng riêng hoa đơn lạnh
Nơi phương trời lá còn thắm cho ai?

Giá rét mùa đông hay nắng hạ đốt đài
Lá che chắn cho hoa nguyên lành hương sắc
Mùa trái ngọt say lòng lữ khách
Dẫu yêu hoa mà không nói một đôi lời.

Lòng xót xa, đau đớn tơi bời
Bởi ai đó để cho hoa tàn tạ
Lá chẳng ngại mùa đông, chẳng lo mùa hạ
Chỉ mong chờ hoa thắm mà thôi.

Nhưng đất trời cứ bắt chia phôi
Để hoa lá đôi đường trở về nguồn cội
Sợ hoa buồn, lá một lần nói vội
Xin lộ diện mình: Yêu hoa lắm hoa ơi!

30.01.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU
YeuDieuLongNu 30.01.2007 23:55:47 (permalink)
0

XIN MỘT LẦN LỘ DIỆN

Anh mãi vờ làm chiếc lá xanh non
E ấp trong vòm cây xanh biếc
Yêu đài hoa mà giả như không thiết
Nên tháng năm lá loang lổ úa màu.

Vẫn biết rằng nụ hoa chạnh nỗi đau
Bởi hương sắc bắt đầu từ búp lá
Hoa ngào ngạt dâng cho đời tất cả
Dâng sắc màu trả ơn lá tươi xanh.

Rất yêu hoa nhưng lá phải vin cành
Để cơn gió khỏi kéo xa khoảng cách
Khi ấy chẳng riêng hoa đơn lạnh
Nơi phương trời lá còn thắm cho ai?

Giá rét mùa đông hay nắng hạ đốt đài
Lá che chắn cho hoa nguyên lành hương sắc
Mùa trái ngọt say lòng lữ khách
Dẫu yêu hoa mà không nói một đôi lời.

Lòng xót xa, đau đớn tơi bời
Bởi ai đó để cho hoa tàn tạ
Lá chẳng ngại mùa đông, chẳng lo mùa hạ
Chỉ mong chờ hoa thắm mà thôi.

Nhưng đất trời cứ bắt chia phôi
Để hoa lá đôi đường trở về nguồn cội
Sợ hoa buồn, lá một lần nói vội
Xin lộ diện mình: Yêu hoa lắm hoa ơi!

30.01.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

 
 
 
HOA LÁ MÃI XANH
 
 lá mãi xanh như màu mắt của trời
 hoa vẫn thắm như nụ cười của nắng
 anh còn nhớ mùa xuân ta trao tặng
 màu xanh mây...và sắc thắm bướm  vàng.
 
 rồi cuối thu khi ánh trăng tan
 cho nức nở một mùa vàng lệ lá
 gió gieo khúc lòng đau muôn ngả
 ta xa nhau trong bước rụng....hoang tàn.
 
 đông lạnh lùng mây thắm cũng lang thang
 cơn gió nhuộm  sắc hoang tàn lạnh giá
 câu thơ đời...viết cho nhau xứ lạ
 tuyết trắng tinh khôi...hay tóc trắng cuộc đời.
 
 ước vẫn vọng từ trong đáy tim côi
mong xuân đến cho nắng ngời óng ả
cho mùa hẹn lại về màu lá
ấm áp non xanh...bên những đóa hoa cười.
 
 YeuDieuLongNu
 
chúc huynh và chị KIM YẾN -MÙA XUÂN HẠNH PHÚC
không bị ướt thơ như hôm nào nữa heng
 muội muội
 
 
 
NGYEU 31.01.2007 11:19:08 (permalink)
0
quote]HOA LÁ MÃI XANH

lá mãi xanh như màu mắt của trời
hoa vẫn thắm như nụ cười của nắng
anh còn nhớ mùa xuân ta trao tặng
màu xanh mây...và sắc thắm bướm vàng.

rồi cuối thu khi ánh trăng tan
cho nức nở một mùa vàng lệ lá
gió gieo khúc lòng đau muôn ngả
ta xa nhau trong bước rụng....hoang tàn.

đông lạnh lùng mây thắm cũng lang thang
cơn gió nhuộm sắc hoang tàn lạnh giá
câu thơ đời...viết cho nhau xứ lạ
tuyết trắng tinh khôi...hay tóc trắng cuộc đời.

ước vẫn vọng từ trong đáy tim côi
mong xuân đến cho nắng ngời óng ả
cho mùa hẹn lại về màu lá
ấm áp non xanh...bên những đóa hoa cười.

YeuDieuLongNu

chúc huynh và chị KIM YẾN -MÙA XUÂN HẠNH PHÚC
không bị ướt thơ như hôm nào nữa heng
muội muội


 
GỬI EM LÁ THẮM ĐẦU XUÂN
 
Xin đừng ngắt lá non xanh
Để cho sương sớm long lanh đong đầy
Lá che cành củi khô gầy
Nâng đài hoa thắm tháng ngày dâng hương.
 
Hứng giọt châu mắt em vương
Che râm bóng mát cung đường em đi
Chắn che dông tố mỗi khi
Như che cát bụi ngại gì lá xanh.
 
Dẫu cho thân phận mong manh
Hứng sương che nắng màu xanh ố vàng
Nắng mưa chẳng ngại bẽ bàng
Cho mùa hoa trái ngày càng đơm sai.
 
Một mai đông tới u hoài
Qua mùa trái ngọt vườn ai lá vàng
Cội nguồn xin đợi xuân sang
Lá xanh ai có gửi mang nỗi sầu.
 
Để hoa lại thắm sắc màu
Để em tôi đựng giọt châu - lệ mừng
Lá xanh như thể chưa từng
Nhuốm trong khoé mắt, thắm từng đường mi.
 
Lá reo mỗi bước em đi
Từ miền quê đến kinh kỳ lá reo
Gửi màu vào mắt trong veo
Là lời lá thắm chẳng nghèo tình thâm.
 
Gửi em lá thắm đầu xuân.
 
31.01.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU.
 
Rất vui khi LONGNU ghé thăm và lưu lại thơ.
 
 
 
 
 
 

 

NGYEU 06.02.2007 18:52:42 (permalink)
0
CHỈ TIẾC

Người đã từng mạo danh để tìm tôi
Từng ngang dọc vùng ven đô trong chiều vàng nắng đổ
Theo dấu vết câu thơ trải dài trên phố
Ước mộng tương phùng với hội ngộ thi ca.

Sao bây giờ người bỏ mặc ta
Câu thơ cũ nhuốm đầy mưa gió
Biết tìm đâu mùa đông trăng tỏ
Người đã đi! thơ còn có nghĩa gì.

Đơn lẻ, sầu đông giăng mắc giữa Kinh kỳ
Ta không thể van xin, người cũng đừng bố thí
Số phận an bài, bính quyền nơi Thượng đế
Chỉ tiếc khi xưa người tốn sức tìm về.

Dẫu vần thơ không giao ước hẹn thề
Nhưng tình ý như non cao biển cả
Mà sao nay người ra đi vội vã
Có hay chăng vui chốn ấy trang đài.

Thôi mộng mơ gì, mà thơ viết cho ai
Khi vầng trăng đơn sai nhấn cầu chìm đáy nước
Để đôi bờ ngăn nhịp chân song bước
Chỉ còn lại hoang sơ với heo hút gió ngàn.

Trông ngóng người đi cuối nẻo trăng tàn
Không phải để xin người trở lại
Chỉ tiếc tháng năm thơ người vương vãi
Mà lạc mùa mơ mận với đào mai.

Tôi tự trách mình không phải chí tài trai
Mơ mộng nhiều để chuốc lấy oan sai.

06.02.07 
ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

* Bài cho người bạn ĐONG HUNG bên VNTQ do lỗi mạng không gặp được
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2007 18:53:46 bởi NGYEU >
NGYEU 06.02.2007 20:49:37 (permalink)
0
XIN EM ĐỪNG NÓI NỮA

Thôi xin em đừng nói với người ta
Kẻo người ấy lại mỉa mai chê trách
Câu thơ thoảng qua, còn ta như vãng khách
Người đó đã quên, ai trách cứ làm gì.

Cho yên lòng người ấy ra đi
Về chốn Đào Nguyên để Châu hợp Phố
Mặc riêng ta với nỗi buồn thiên cổ
Ngàn năm sau cũng phai nhạt thôi mà.

Tôi xin em đừng sầu muộn xót xa
Đừng nói với người ta một mùa hoa không nở
Đừng thương xót một mối tình dang dở
Cứ đi đi cho đến bến bờ.

Xin cứ để mình tôi với những câu thơ
Chôn chặt trong tim đêm thương ngày nhớ
Dẫu không thể quên những gì đổ vỡ
Như trùng khơi muôn con sóng xô bờ.

Hãy đi đi, đừng thương hại hững hờ
Câu thơ cũ còn nghẹn trong hơi thở
Vầng Nhật Nguyệt chẳng duyên cũng nợ
Đuổi nhau hoài, đời có cũng như không.

Đến bao giờ mới hết sầu đông
Em đừng nói làm lạnh lòng lữ thứ
Để người ấy quên ta về quá khứ
Cả vần thơ xin trả lại cho đời.

Thôi em đừng nói nữa em ơi!

06.02.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2007 07:38:23 bởi NGYEU >
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 31 của 97 trang, bài viết từ 451 đến 465 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 14 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9