TRAO EM BÀI THƠ NGƯỜI LÍNH
Đã một thời trăng treo đầu súng
Đã một thờì báng súng khắc bài thơ
Để lại phía sau khao khát mộng mơ
Theo đồng đội lao vào cơn binh lửa.
Đường hành quân qua miền trăng vàng úa
Những sình lầy, sông suối, rừng sâu
Ngày ngủ chập chờn, đêm hành quân dưới ánh lửa hoả châu
Câu thơ viết kịp giấu trong ngực áo.
Thương nơi ấy hậu phương mùa bão
Nơi có mẹ già cùng em gái giữa phong ba
Giá lạnh đông về khi mùa bão đi qua
Vẫn tay lấm chân bùn cho mùa vàng nặng hạt.
Lại hành quân đến miền gió cát
Trận công đồn chiếm của khẩu Thành đô
Xuyên qua đạn bom, vượt mấy hải hồ
Chân vẫn vững, chí bền, gan quyết chiến.
Tay cầm súng, lòng đâu mong thời chiến
Nhưng bởi quân thù giày xéo dân ta
Đất mẹ hiền thiếu vắng những mùa hoa
Bởi bom đạn ngày đêm cày xới.
Đường quân hành chúng tôi đi!
Để lại sau mình mùa xuân mới
Quê hương thanh bình, thoả khát khao mong đợi
Tôi về với mẹ hiền, trao em trọn bài thơ.
Tôi trao em bài thơ, trải bao năm chinh chiến mong chờ
Bài thơ nhuốm khói bom thuốc súng
Giấu nơi vồng ngực có trái tim nồng ấm
Từng ngang dọc đất trời non nước quê hương.
Một bài thơ của người lính can trường.
06.02.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
THƯA BÁC CON ĐI
Dạ thưa bác!
Con biết bác thương người mà qúi mến con
Dẫu chẳng dưỡng sinh cũng vo tròn hạnh phúc
Nhưng bác ơi! dòng sông có khúc, như lòng người đã đến lúc đổi thay.
Bác thương qúi nhiều mà giờ con trắng tay
Bơỉ em đã ngoảnh đi nơi lầu son gác tía
Thân phận con nghèo đời đâu có nghĩa
Tại chẳng hiền tài trót mơ chốn cao sang.
Nghiệp chướng chi đây sao phải đa đoan
Để hứng chịu phũ phàng mối tình đen bạc
Chốn trời xuân bay đi rồi cánh nhạn
Có thương quý nhiều càng khổ cháu bác ơi!
Phận làm con cháu khắc ghi lơì:
Nhân nghĩa thuỷ chung, yêu thương, hiếu thảo
Yêu trẻ, kính già sống cho phải đạo
Sao bây giờ con như ngã tầng cao.
Bác ơi! Lời cháu hứa hôm nào, nay cho con xin lại
Không phải con tham vàng bỏ ngãi
Mà em giờ đã thoái thác một tình yêu
Bác lượng thứ cho con, con ơn bác thật nhiều.
Thôi! chúc cho em vui nơi chốn ấy cầu kiều
Cũng xin bác đừng nghĩ nhiều kẻo ốm
Rẽ thuý chia loan xưa nay ai muốn
Nhưng sự đời đã thế biết làm sao.
Xin chào bác con đi dẫu ruột xót như bào
Mong ở lại bác giữ gìn sức khoẻ
Và chúc em mãi vui thơì son trẻ
Con đi rồi chắc em hạnh phúc nhiều hơn.
07.02.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2007 09:23:44 bởi NGYEU >
NỖI NHỚ
Đứng bên bờ rào thấy em hong nỗi nhớ
Tôi thẫn thờ
Giận mình
Chỉ viết thơ.
Bao ngày rồi chỉ những mộng mơ
Lòng những muốn đi
Chân ngập ngừng
Dang dở.
Đông lạnh, càng buồn hơn
Bởi thấy em hong nỗi nhớ
Tôi chín lòng
Sầu cả những vần thơ.
Người đã đi
Đi đến bao giờ
Liệu mai mốt có còn gặp lại
Đông còn dài lạnh lắm người ơi!
Đến bao giờ nắng xuân mới lên khơi
Cho hoa lá thắm mùa ước hẹn
Em có vui không? anh đến
Xin hong chung nỗi nhớ vơi đầy.
Ngó qua rào nỗi nhớ xám màu mây
Thương em lắm, nỗi nhớ vương khoé mắt
Nếu có thể anh trao em mùa gặt
Tình xuân.
04.02.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2007 13:42:13 bởi NGYEU >
TÌNH THƠ
Chẳng biết tự bao giờ
Em đã kéo trái tim tôi từ trong trái tim người khác
Một trái tim tan nát
Do tình - thơ năm tháng găm vào.
Đến với em
Thơ và máu ứa trào
Thấm đượm hồn em
kết lại những vần thơ tình ái.
Lại một lần tình si
Trái tim hoang dại
Xuân qua rồi xuân lại
Thơ mang tình tái lai.
Vần thơ như chia hai
Em với tôi mỗi người một nửa
Hay đất trời chỉ giành riêng hai đứa
Thơ và tình! không có người thứ ba.
Dẫu có lúc thăng trầm
Cả những khi xót xa
Trong hờn giận nhạt nhoà
Thơ vẫn đến.
Những vần thơ đưa ta về bến
Những hồn thơ thắt chặt mối tơ hồng
Dẫu ngàn nắm vẫn thắm tình nồng
Thơ và em! đời tôi không thể thiếu.
Thơ tôi viết chỉ có em mới hiểu
Như ngàn trùng chỉ tôi hiểu lòng em
Tình và thơ trời đất phải hờn ghen
Bởi trái tim tôi! em đã lôi ra từ trái tim người khác.
05.02.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU r
*
THÂN MẾN MẾN CÁC BẠN VÔ THĂM & TƯ VẤN
Theo địa chỉ: http://www.vietintro.com/index.php?d=membe...ail&id=73&lg=vn.
Cảm ơn các bạn nhiều
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 19:44:57 bởi Huyền Băng >
TÌNH MÃI NGÁT XUÂN
Xuân đã đến rồi phải không em
Đường muôn ngả mai đào khoe sắc thắm
Biết em chẳng được vui những giờ anh xa vắng
Gửi xuân về vần thơ viết cho em.
Đón xuân một mình em đã quen
Đường binh nghiệp đang bộn bề chiến dịch
Anh lỗi hẹn, em càng yêu thương trọn vẹn
Thuỷ chung đảm việc thay chồng.
Không sợ gian truân làm phai nhạt má hồng
Em chỉ mong anh về bình yên và hạnh phúc
Đào mai nở có mùa có lúc
Với em anh mãi là xuân.
Anh cứ yên lòng mạnh bước hành quân
Hết phiên trực anh mau về em đợi
Lúc anh về ấy là khi xuân tới
Mặc mai đào khoe sắc thắm trời xuân.
Như hương sắc vào đời thơ - nhạc reo ngân
Ta say đắm một tình yêu - hạnh phúc
Khoảng đợi chờ nghe lòng rạo rực
Là tiếng xuân gọi hoa trái vào mùa.
Em hãy vui để đón giao thừa
Trong hương vị, sắc xuân có tình anh trao gửi
Câu thơ tình yêu chúc mừng năm mới
Mong sớm về bên em.
Khoảng xa cách đợi chờ cùng thử thách đã thành quen
Tình nồng thắm nhuốm đào mai khai nhuỵ
Đường binh nghiệp dẫu kẻ nam người bắc
Hai chúng mình tình mãi ngát xuân.
08.02.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 11:09:08 bởi NGYEU >
SÁO TRÚC ĐÊM TÀN
Cứ say trầm bổng lại véo von
Nào hay trăng đã gác đầu non
Sáo ơi! thôi nhé không thổi nữa
Trúc đoạn! Nguyệt chê nhạc vô hồn.
08.02.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
PHẢI CHĂNG
Phải chăng ta tự chuốc sầu
Để vầng trăng cũng úa màu vì thơ
Buồn - vui sóng mãi xô bờ
Nhịp cầu ai tháo, đôi bờ sông ngăn.
Phải chăng mây gió níu trăng
Non ngàn thác đổ, hờn măng - bão về
Giá như xưa nặng lời thề
Hoa không kết trấi ê chề tình xuân.
Phải chăng lỗi tiếng chuông ngân
Tơ đồng vương xuống bước chân hồng quần
Xót xa thân phận phong trần
Tiếng lòng chẳng thấu kẻ gần người xa.
Phải chăng như kiếp cầm ca
Câu thơ cũng chỉ nhạt nhoà tuyết sương
Không bằng một chút phấn hương
Thoảng khi lữ khách qua đường mà thôi.
Thà như bèo dạt mây trôi
Lại an phận chẳng đổi ngôi, mơ gì!
Phải chăng biết trước phân kỳ
Không gieo nỗi nhớ nay thì nguyên thơ.
Phải chăng bởi tại mộng mơ
Để người xưa cũ hững hờ ngoảnh đi
Còn ta nỗi nhớ xuân thì
Phải chăng! thôi biết nói gì! Phải chăng?...
09.02.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2007 13:02:15 bởi NGYEU >
Trích đoạn: NGYEU
TÌM EM NƠI THƯ QUÁN
Anh đến Quán thư thì em đã đi rồi
Hỏi khách làng văn bút danh còn lưu lại
Anh tự trách tại mình khờ dại
Sao không đến trước giờ để đợi - chờ em.
Em đi rồi anh thoáng chút hờn ghen
Vẫn biết hờn ghen là vô cớ
Để sớm nay vần thơ viết dở
Đông mòn mỏi mong chờ đến một ngày xuân.
Dẫu ngoài kia nắng trải đầy sân
Thiếu vắng bóng em lòng anh thấm lạnh
Sài gòn giờ mây mưa có tạnh
Em đi về có ướt lạnh gót son?
Ngóng trời nam mây phủ ngàn non
Hà nội nhớ Sài gòn quên ngày quên tháng
Ước nơi ấy bốn mùa trăng sáng
Soi cung đường trên mỗi bước em đi.
Biết nói gì đây lúc phân kỳ
Xin gửi đến em lời thương lời nhớ
Như gửi hồn thơ vào nhịp thở
Em nhận về xin áp sát bờ môi.
Thư quán sớm nay chỉ một mình tôi
Trong nỗi nhớ em tôi kiếm tìm lưu bút
Như tìm kiếm giữa miền heo hút
Em đi rồi, buồn chất chứa trong tôi.
10.01.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Thăm bạn thơ Lâu lắm rồi mình không ghé thăm nhau Em vẫn đọc những vần thơ anh viết Câu thơ cho ai mà nghe da diết Anh hãy nhìn kìa – trời sắp sang xuân! Trong thơ anh có tiếng sáo trong ngần Có chiếc gáo dừa tình yêu thơ bé Có chiếc lá rơi nghiêng nhè nhẹ Và trái tim buồn… cháy những đam mê Thơ của anh mát rượi ánh trăng hè Những nhớ nhung giờ chia tay bịn rịn Cánh đồng quê hương khi mùa lúa chín Triền đê làng thầm lặng những yêu thương Thơ của anh có những cung đường Có tình yêu trong những ngày nắng gió Có niềm vui và rất nhiều nỗi nhớ Để chiều nay em lặng lẽ đọc thơ anh Trăng Quê Viết cùng anh Nghiêu mấy câu nhé, chúc anh đón một mùa Xuân mới tốt lành! Lúc nào rảnh mời anh ghé qua Blog mới của em http://blog.360.yahoo.com/trangquetb
Trích đoạn: Trăng Quê
Thăm bạn thơ
Lâu lắm rồi mình không ghé thăm nhau
Em vẫn đọc những vần thơ anh viết
Câu thơ cho ai mà nghe da diết
Anh hãy nhìn kìa – trời sắp sang xuân!
Trong thơ anh có tiếng sáo trong ngần
Có chiếc gáo dừa tình yêu thơ bé
Có chiếc lá rơi nghiêng nhè nhẹ
Và trái tim buồn… cháy những đam mê
Thơ của anh mát rượi ánh trăng hè
Những nhớ nhung giờ chia tay bịn rịn
Cánh đồng quê hương khi mùa lúa chín
Triền đê làng thầm lặng những yêu thương
Thơ của anh có những cung đường
Có tình yêu trong những ngày nắng gió
Có niềm vui và rất nhiều nỗi nhớ
Để chiều nay em lặng lẽ
đọc thơ anh
Trăng Quê
Viết cùng anh Nghiêu mấy câu nhé, chúc anh đón một mùa Xuân mới tốt lành! Lúc nào rảnh mời anh ghé qua Blog mới của em http://blog.360.yahoo.com/trangquetb
Rất vui được em gái quê hương ghé thăm và lưu lại thơ. Cảm ơn TRĂNG QUÊ đã dành cho tình cảm qua bài thơ trữ tình.
THƯ VIẾT KHÔNG GỬI
Tôi biết em rất buồn
Nhưng tôi nào có vui.
Ngoài kia xuân tới rồi
Mai đào khoe sắc thắm
Mà ta thấy trống vắng
Hay là ta nhớ em.
Không thể im lặng hơn
Viết thư nhưng!...không gửi.
Nỗi buồn cứ vời vợi
Níu bút vào trang thơ
Biết em có hững hờ
Hay chiều buồn ngóng đợi.
Biết ai người mang lỗi
Giữa bầu trời chia phôi.
Nỗi nhớ giờ nhân đôi
Biếc một chiều xuân mới
Em có chờ có đợi
Để tôi gửi thư đi?
Không! em đã ra đi
Hẳn chẳng còn vương vấn.
Như chuyển dời mặt đất
Như nghiêng ngả bầu trời
Bởi chỉ riêng ta đợi
Bão - chong đèn ra khơi.
Tình yêu thành dở hơi
HÀN MẶC* điên là thế.
Thôi! biết rằng không thể
Thư viết rồi cất đi
Giờ gửi nữa làm chi
Ai yêu, mà ai nhận?
09.02.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
* Hàn Mặc Tử có câu: "Yêu là điên"