TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 34 của 97 trang, bài viết từ 496 đến 510 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
NGYEU 02.03.2007 14:51:05 (permalink)
0
GỬI EM MỘT CHÚT MỘNG MƠ

Chẳng gìm được gió
Không níu được mây
Mà mộng ước cứ đong đầy.

Ta đây, em đấy
Cuối nẻo đông - tây
Như vầng Nhật - Nguyệt.

Người có cự tuyệt
Như thác đầu non
Nước chảy, đá mòn.

Nếu hơi thở còn
Chưa nguôi khát vọng
Dẫu nơi đầu sóng, nhớ về chân mây.

Biết rằng đắng cay, cũng như không thể!...
Nhưng đời đâu dễ
Chôn vùi mộng mơ.

Vui buồn gói lại câu thơ
Gửi cùng với chút mộng mơ tới người
Ví như níu kéo sao trời
Nửa say nửa tỉnh, một đời nhớ em.

02.03.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 03.03.2007 11:14:53 (permalink)
0
CÂU THƠ NGÀY CHỦ NHẬT

Ăn cắp chút thời gian
Của em ngày chủ nhật
Rồi vội vàng đánh vật
Nhào nặn một câu thơ.

Không nhốt được mộng mơ
Dẫu một lòng yêu vợ
Như không muốn dang dở
Vì tôi thơ phải chờ.

Tình yêu vô bến bờ
Giành cho em tất cả
Chỉ giọt nắng mùa hạ
Tôi mang về cho thơ.

Bên em nhiều mộng mơ
Xin một phần hơi thở
Thả lên trời nỗi nhớ
Cho hồn thơ tìm về.

Trao em trọn câu thề
Như trái tim nồng thắm
Cả đời anh gửi gắm
Cho em và cho...thơ.

Trộm thời gian của vợ
Biết em có làm ngơ
Để viết câu dang dở
Kìa em!
Đang đợi chờ.

Gói thơ xin lỗi vợ
Trả lại một vòng tay
Với nụ hôn ngất ngây
Vui cùng em ngày nghỉ.

03.03.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 05.03.2007 20:08:42 (permalink)
0
XÓT XA

Chân con đi chưa vững
Lại dìu bố tuổi già
Ông trời ác nghiệt quá
Đất bằng nổi phong ba.

Con gặp nạn tháng ba
Cuối mùa xuân năm trước
Nay đang chập chững bước
Như tuổi thơ năm nào.

Trong bố một hoài bão
Mang tuổi già thăm con
Gối mỏi cung đường trơn
Trượt chân, xoài trên đất.

Thương bố, con ân hận
Để phiền toái cha già
Giờ cây cao bóng cả
Phải hứng nhiều gió mưa.

Gió ơi đừng thổi nữa
Mưa ơi hãy ngừng rơi
Xin bừng lên nắng mới
Bình yên lại đất trời.

Ôi nỗi buồn vời vợi
Xót xa tuổi xế tà
Thà con đau tất cả
Để nguyên lành thân cha.

Sớm nay Nhạc phụ ngã
Ta như trẻ lên ba
Dìu người đi vào viện
Mà muối xát lòng ta.

05.03.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Kỷ niệm sớm nay Nhạc phụ đã 83 tuổi đi bộ sang thăm, hè phố trơn nên bị trượt chân ngã.
Mình chân chưa vững lại dìu Người đi viện khi tất cả đã đi làm vắng.
tacgia 05.03.2007 20:24:23 (permalink)
0

Trích đoạn: NGYEU

CÂU THƠ NGÀY CHỦ NHẬT

03.03.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU


NHỚ

Nỗi nhớ
đong đầy sóng mắt
Nỗi nhớ
Chật vòng tay ôm
Nỗi nhớ
Tỏa ngát hương
Suốt quãng đời, anh bước lầm, lạc lối
Nỗi nhớ
Ùa vào trong bản nhạc
Anh nghe, văng vẳng tự tim mình
Nỗi nhớ
Len lỏi trong rừng sâu
Len qua những cây cầu anh bước
Nỗi nhớ
Ùa trong mơ mà anh còn thức
Nỗi nhớ
Thúc giục những trái tim đập nhanh
Nỗi nhớ
Rút ngắn thời gian và khoảng cách
Để anh trở về, trước mỗi giấc mơ em.
____________________________

Em chào bác, lâu quá rồi, không hoạ thơ cùng bác, hôm nay đường đột thế này, bác bỏ quá cho bậc hậu sinh nha. Chúc bác mạnh.
NGYEU 06.03.2007 13:43:48 (permalink)
0

Trích đoạn: tacgia




Em chào bác, lâu quá rồi, không hoạ thơ cùng bác, hôm nay đường đột thế này, bác bỏ quá cho bậc hậu sinh nha. Chúc bác mạnh.


EM NHẬN VỀ TẤT CẢ

Sắp đến rồi 8/3
Anh dạo khắp các cửa hàng hoa tươi thành phố
Tìm mua một bông hoa thương nhớ
Tặng em.

Yên phụ, Nghi tàm, Quảng bá, Nhật tân
Đến làng hoa Ngọc hà đâu cũng có dấu chân
Chỉ để tìm một bông hoa
Mà đều không vừa ý.

Không thể gửi mua từ bên Anh bên Mỹ
Những bông hoa sặc sỡ vô hồn
Thôi anh về trao em một nụ hôn
Rất thoả mãn, em choàng tay ôm chặt.

Sợ em dấu nỗi buồn trong khoé mắt
Anh lục tìm, em ngặt nghẽo cười vang
"Em không buồn! anh đừng có nghi oan
Với nụ hôn anh trao là em vui tất cả."

Em đâu cần sắc màu hoa lá
Có nhận về lại để dọn phôi pha
Trong héo tàn còn bao nỗi xót xa
Không thể sánh nụ hôn cùng vòng tay ân ái.

Một bông hoa không nuôi tình đẹp mãi
Một tấm lòng cho ta sống lâu hơn
Hoa không lấp đầy nỗi trống vắng cô đơn
Thì anh hỡi! nụ hôn là tất cả.

Như đã có vầng trăng mùa hạ
Cùng nắng vàng, gió mát mùa thu
Tan giá băng với ảm đạm mây mù
Bởi anh đã cho em bốn mùa hoa nở.

Chỉ có tình yêu là muôn thủa
Bên anh rồi em chẳng thiết mộng mơ
8/3 nếu anh chẳng hững hờ
Xin chỉ tặng nụ hôn với vóng tay ân ái.

Hơn ngàn vạn bông hoa, trăm năm tình tươi mãi
Sao anh phải bận lòng tìm kiếm một bông hoa
Ơi nụ hôn nồng nàn thắm đượm cả thi ca
Anh trao tặng em nhận về tất cả.

06.03.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU
 
* TACGIA lâu ngày mới gặp lại, thật là quý. Nhưng lần sau chớ nói khách sáo thế nữa nhé. Chúng ta tất cả chỉ là bạn thơ tốt của nhau, luôn mang đến cho nhau niềm vui và giàu tính nhân văn mỗi khi gặp gỡ cũng như để lại ấn tượng tốt đẹp là ngìn vàng rồi. Chúc TACGIA luôn vui và hạnh phúc nhé
Thân mến!

<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2007 13:50:29 bởi NGYEU >
NGYEU 06.03.2007 16:24:52 (permalink)
0
VẪN LẠI LÀ NỤ HÔN

8/3 ngày hẹn như gần tới
Chả nhẽ cứ ngồi đợi
Biển sâu mang ngọc về.

Rừng xanh giờ cũng trễ
Khôn kiếm tìm ngà voi
Giờ trời lại mưa rơi.

Núi non cao vời vợi
Hay đẽo đá tìm vàng
Tay trắng chẳng sắt gang.

Liệu ta có bội bạc
Tình yêu có huy hoàng
Khi chẳng chút bạc vàng?

Ngước về phía non ngàn
Mơ sơn hào hải vị
Đêm trắng, ngàn nghĩ suy.

Lòng rất muốn tặng em...
Toàn những điều không thể
Ôi! đời đen bạc thế.

Một mai em có chê
Nhìn đời em hờn tủi
Ta bất lực sông núi?

Để em phải ngậm ngùi
Đành gặp em xin lỗi
Giờ chỉ còn...nụ hôn.

Chẳng còn gì khác hơn
May mà em không giận
Lim rim em đón nhận.

Vẫn lại là nụ hôn
Với vòng tay chặt ôm
Ngã vào đêm thương nhớ.

Em nói trong ngẹn thở:
Anh không phải lên rừng
Anh cũng đừng xuống biển.

Chẳng thiết chi ngọc ngà
Em đã có tất cả
Kể từ ngày có anh.

Ôi! Một đêm qua nhanh


06.03.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU.

* Loanh quanh cũng tại đời nghèo
Câu thơ như thể bọt bèo tặng em.

NGYEU 07.03.2007 09:59:21 (permalink)
0
THẾ LÀ

Thế là
Thêm một lần
8/3
Đêm trắng
Say mềm
Em chọn...hoa.

Xuôi ngược
Lục tìm
Miền hoang giã
Điện sáng phòng khuya
Ngỡ trăng ngà.

Như thể trong anh có giấu hoa
Cho em mê mải...
Lật
Xoay
Tìm.

Rồi em ngã xuống...
Lim rim mắt
Như thấy hoa rồi
Mọng bờ môi.

Đêm trắng
Em đong
Những đầy vơi
Em nhận hoa hồi
Những...tả tơi.

Thế là
Mãn nguyện
Tình xuân tới
Hoa trái hẹn mùa
Nắng lên khơi.

07.03.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

NGYEU 08.03.2007 10:56:44 (permalink)
0
HẠ SANG

Chỉ còn mấy bữa thôi
Khi hội làng giã đám
Câu hát Xoan cũng bay theo bầu bạn
Biết người về "Đến hẹn..."có lên?

Hội tan rồi người còn nhớ hay quên
Sao đã thấy mùa hoa chanh rơi rụng
Ngó sen vương ao làng gọi mùa hoa súng
Nhạn cũng về cuối nẻo với mưa xuân.

Ai thúc trống đình để nhịp tim mãi ngân
Ai hát Lới lơ để lòng luyến nhớ
Xin hội làng đừng tan để duyên tôi dang dở
Biết bao giờ mới đến được xuân sau.

Mưa xuân tạnh rồi giờ lệ ngọc rơi mau
Thêm một lần thương hoa cau còn ôm bẹ
Người đến rồi đi như tình xuân nhè nhẹ
Chỉ có hè về nóng bỏng đường khuya.

Phút giao mùa trăng non cũng sẻ chia
Ấp ủ sau mây chờ ngày đợi tháng
Cũng như ai trăng buồn chưa toả sáng
Sợ hội tan người quên mất câu thề.

Gió cứ lùa vạt áo mân mê
Ta cứ ngỡ người còn đứng đó
Chân muốn khuỵ xuống sườn đê vạt cỏ
Mặc cho xuân phút cuối cứ giày vò.

Mai hội tan rồi còn gì nữa mà lo
Câu hát Ghẹo giờ chỉ còn một nửa
Trống làng cất, cũng không ai thúc nữa
Hạ đã sang nhớ thương mấy cho vừa.


08.03.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
* Thế là qua một mùa xuân hò hẹn
Hạ sắp về cho ta nhớ thương thêm
NGYEU 09.03.2007 11:08:42 (permalink)
0
GỪNG CAY MUỐI MẶN

Xuân qua rồi gừng có còn cay
Hoa đã chuyển mùa, em còn ấm bàn tay
Có nguyên khoé mắt từ xuân ấy
Hay lệ thương hoa cứ đong đầy?

Nắng hạ đã về theo gió cùng mây
Muối có mặn không khi trời đầy bão tố
Xuân còn chút kiêu sa hay nhạt nhoà tủi hổ
Khi bướm ong cũng tìm chốn về ngàn.

Rồi mưa gió sẽ làm tơi tả, tan hoang
Bòng bưởi đa đoan trái non xanh rơi rụng
Buồng cau lép, giàn trầu ngập úng
Bước chân trơn dang dở những cung đường.

Xuân đi rồi như thể ly hương
Tình nghĩa vấn vương gửi trao mùa trái ngọt
Dông tố vô tình như sóng xô bèo bọt
Người không vui hương mật có nghĩa gì.

Vẫn biết rằng xuân chỉ có thì
Đất mới giữ gừng cay, cay hoài năm tháng
Như chỉ có biển đông thuỷ triều lai láng
Mãi giữ cho mình muối mặn đã hoà tan.

Hạ đã sang! chua xót cảnh xuân tàn
Em ở lại hay cũng về viễn xứ
Để héo hắt lòng người lữ thứ
Cứ trông chờ muối mặn với gừng cay.

Xuân đi rồi giờ ta lại trắng tay
Bao hoài niệm với tháng ngày nhung nhớ
Mặc xuân đi, người ơi! người ở...
Níu giữ hoài mà chỉ vọng hồn thơ.

Ôi! Gừng cay, muối mặn đến bao giờ.


09.03.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 10.03.2007 10:26:45 (permalink)
0
CHIỀU BUỒN EM ĐI

Em đi rồi chiều nghiêng phố cổ
Sông hồng buồn quằn quại sóng xô
Xao xác triền đê bãi mía nương ngô
Gió heo hút trải dài trong nỗi nhớ.

Biết chẳng thể giữ em được nữa
Tôi quay về với kỷ niềm ngày xưa
Nơi hẹn hò, sớm tối đón đưa
Chỉ còn ánh đèn loang một màu vàng vọt.

Đâu mía nướng, ô mai phôi phai vị ngọt
Đâu đêm hè gió lộng hồ tây
Để ta giờ hành khất với cơn say
Dẫu chẳng chén ly bôi sao thân này nghiêng ngả.

Đường Thanh niên bây giờ toàn người lạ
Tôi ngoái tìm mà chẳng thấy em đâu
Sông Hồng ơi! giờ đã mấy nhịp cầu
Mà người ấy ra đi chẳng thiết gì trở lại.

Thả hồn tìm em chỉ thấy miền hoang dại
Bao ngả đường không giọt lệ chia phôi
Đêm Hà thành một vì sao đơn côi
Hẳn biết ta buồn sao nhíu mày bối rối.

Phía trời đông đã hửng lên nắng mới
Thêm một ngày nỗi nhớ cứ chơi vơi
Nơi ấy bây giờ có hạnh phúc em ơi
Buồn phố cổ vẫn nghiêng trời vời vợi.


10.03.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

* Bài hoạ cùng AAP trên DĐ NHN
NGYEU 10.03.2007 16:51:26 (permalink)
0
VUI ĐỢI NHÉ EM

Đã qua rồi 8/3
Ngồi ngẫm lại vừa thương vừa giận
Tôi thương em cả đời lận đận
Ngày hội về cũng thiếu một bông hoa.

Tôi giận mình trong nỗi xót xa
Đơn giản quá để hoá thành khờ dại
Chỉ thuần tuý yêu em dẫu yêu như điên dại
Mà như kẻ tiếc tiền không mua nổi bông hoa.

Đã qua rồi ngày 8/3
Nếu có nói giờ cũng như nước lã
Xuân gắp qua, đất trời đang vào hạ
Tôi chín lòng chờ đợi đến xuân sau.

Thời gian qua có quên nỗi đau
Cả em nữa liệu có sầu có hận?
Nếu phải xả trái tim để nói điều chân thật
Thì em ơi muôn mảnh có sá gì.

Anh vẫn tin em con gái chốn Kinh kỳ
Như vẫn yêu em chẳng thể gì so sánh
Nếu thiếu hoa trái tim em sẽ lạnh
Thì xuân sau anh tặng gấp trăm lần.

Anh hứa rằng trao em cả đời xuân
Cho những nếp nhăn đừng hằn trên khoé mắt
Như đã trao em trái tim cầm sắt
Gom ngàn năm hoa cũng chẳng sánh cùng.

Vui nhé em! anh hứa sẽ thuỷ chung
Chờ hội tới - xuân về hoa anh tặng
Đừng trách anh một tình yêu sâu nặng
Mà dại khờ, yêu chỉ biết làm thơ.

10.03.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

*Bài viết theo một sự mách bảo của bạn đọc thơ GIÓ LẠ là: "8/3 năm sau nên tặng hoa cho vợ thì sẽ thấy hạnh phúc hơn nhiều".
Nhân đây cũng xin trân trọng cảm ơn GIÓ LẠ đã đọc thơ và tư vấn sửa chữa những khiếm khuyết trong thơ cũng như trong cuộc sống đời thường.
NGYEU 11.03.2007 18:22:31 (permalink)
0
BIỂN KHÁT
 
Sâu rộng mênh mông
Bốn mùa dông động
Níu gọi chín tầng mây bay bổng
Mang mưa về mong trải khắp trùng dương.

 
Biển cứ gầm gào chẳng biết có yêu thương
Mà dục non ngàn dội về thác đổ
Bao sông suối biển hồ góp muôn ngàn sóng vỗ
Con nước vơi đầy biển vẫn thấy khát khô.

Rồi dỗi hờn thành bão tố sóng xô
Bởi thua kém lòng người không thể gì đo đếm
Con thuyền nhỏ còn bến bờ đi đến
Lòng người tham - sâu rộng đến vô cùng.

Biển khát khao để thử chí anh hùng
Kẻ bội bạc, tiểu nhân không dám gần sóng cả
Ai yếu đuối buông tay chèo vội vã
Ai quên mình trong bão táp phong ba.

Khi hiểu người biển rì rào hát ca
Giấu cơn khát chỉ vỗ về bãi đá
Dâng tặng người những vụ tôm mùa cá
Gọi trăng lên cùng trời đất giao hoà.

Biển cũng buồn trong nỗi xót xa
Người lạnh nhạt với gió mưa mùa hạ
Chẳng đo nổi lòng mình để mấy đời trả giá
Chỉ bần tiện, kiêu kỳ, gian giảo với xa hoa.

Biển vẫn mặn mòi người đâu có hiểu ra
Sao tình cứ thờ ơ như bọt bèo nước lã
Tham đến u mê, sâu hiểm hơn biển cả
Sao cứ muốn biển hiền, chê biển khát người ơi!
 
11.03.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2007 18:25:08 bởi NGYEU >
#507
    NGYEU 12.03.2007 12:35:51 (permalink)
    0
    EM XUỐNG NÚI

    Em đi rồi rừng núi cũng đong đưa
    Giăng mắc chiều mưa tiếng chiêng rè, vỡ mảnh
    Ai thổi kèn môi đẫm trong giá lạnh
    Quả còn giờ gói lại cả rừng xanh.

    Ngọn lửa nhà sàn cứ leo lét mong manh
    Chiếc khăn piêu nhớ người, không đủ ấm
    Vò rượu cần đổ tràn mặt đất
    Nhịp cầu thang đợi người bước lên sàn.

    Vắng em rồi rừng núi chẳng giao đàn
    Chỉ than thở non ngàn thác đổ
    Hoa ban cũng nhạt nhoà nỗi nhớ
    Nghe tiếng khèn nghẹn thở dội vào tim.

    Biết có còn nở nữa mùa sim
    Khi điệu xoè hoa không còn ai hát múa
    Rồi một mai nơi sườn đồi vàng úa
    Chỉ mênh mang vạt cỏ gió lùa

    Nếp cẩm vào mùa hương có ngát như xưa
    Ngô bắp có thơm trên bếp than đỏ lửa
    Sớm vùng cao nghe tim mình máu ứa
    Em xuống núi không về, bốn bề xám mây mưa.

    12.03.07

    ĐOÀN VĂN NGHIÊU 
     
    r
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2007 20:18:00 bởi Huyền Băng >
    #508
      MAY TRANG 12.03.2007 14:41:12 (permalink)
      0
      về đây
       
      Tìm em trao những vần thơ
      em xem thơ viết ngẩn ngơ cả ngày
      câu vần gieo những nồng say
      tơ lòng anh thả lưới đầy tình em
      về đây ơi những thân quen
      để hoa thắm nở bon chen sắc đời
      về đây anh dắt đi chơi
       nay ta lên núi mai rồi biển xa.
       
      mây trắng lang thang
       
      #509
        NGYEU 13.03.2007 11:43:47 (permalink)
        0

        Trích đoạn: MAY TRANG

        về đây

        Tìm em trao những vần thơ
        em xem thơ viết ngẩn ngơ cả ngày
        câu vần gieo những nồng say
        tơ lòng anh thả lưới đầy tình em
        về đây ơi những thân quen
        để hoa thắm nở bon chen sắc đời
        về đây anh dắt đi chơi
        nay ta lên núi mai rồi biển xa.

        mây trắng lang thang



        N rất vui có thêm một bạn thơ, xin cảm ơn và chúc phúc đến MÂY TRẮNG LANG THANG nhé.


        ĐÔI KHI
         
        Đôi khi chạnh lòng nhớ
        Bởi chiếc lá buông lơi
        Ta thấy lòng chơi vơi
        Đợi chờ! em không đến.

         
        Đôi khi đứng trước biển
        Sóng xô không ướt lòng
        Nắng hạ không đủ nóng
        Khi tình em giá băng.

         
        Nỗi buồn nhuốm màu trăng
        Cuội già nằm, im tiếng
        Lên non lại xuống biển
        Cả những khi khuyết - tròn.

         
        Đôi khi cũng mỏi mòn
        Về một miền hư ảo
        Để cho lòng dông bão
        Dỗi hờn cứ vu vơ.

         
        Đôi khi một câu thơ
        Mang về cho tất cả
        Cũng có khi hoá đá
        Bởi lòng người chia xa.

         
        Đôi khi! chỉ mình ta.

         
        12.03.07
        ĐOÀN VĂN NGHIÊU
        * Viết tựa theo bài "đôi khi" của thi sỹ NGÔ HỮU ĐOÀN

        <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 11:45:05 bởi NGYEU >
        #510
          Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 34 của 97 trang, bài viết từ 496 đến 510 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9