TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 35 của 97 trang, bài viết từ 511 đến 525 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
NGYEU 13.03.2007 14:45:57 (permalink)
0
ĐIỂM DANH

Thời gian trong quân ngũ
Sớm tối phải điểm danh
Về nhà vợ lại hành
Điểm danh hơn thủ trưởng.

Chẳng may mà ngang bướng
Thu hết lương, cắt cơm
Nếu nghi ngờ bờm xơm
Vợ phang...ông anh...ruột.

Tự do ai chả muốn
Mơ ong bướm trăng sao
Nhưng nào dám leo cao
Hổ già ai không sợ?

Nhiều khi đành nịnh vợ
May ra được làm ngơ
Để tha thẩn hồn thơ
Bắt điểm danh! khổ lắm.

Sẽ là canh không mắm
Với cơm nguội bốn mùa
Trái tim không nhảy múa
Tâm hồn cứ già nua.

Dẫu chẳng bán chẳng mua
Đời chỉ là một nửa
Nên vợ già canh cửa
Tối ngày lo điểm danh.

Đời ngọt - đẹp như chanh.


13.03.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 14.03.2007 10:32:00 (permalink)
0
TA GIỮ

Những vì sao rơi vào khoé mắt
Cánh đào hồng ướp thắm bờ môi
Tay trong tay sao ta thấy chơi vơi
Nhịp trống thúc tim mình ngẹn thở.

Ta ngây ngất trước khuân trăng rạng rỡ
Với đường viền xanh lá giữ sao rơi
Mắt lim dim em nhốt ánh sao trời
Bờ môi đỏ như gọi mời hương mật.

Đào nguyên, Thiên thai!Ơi nơi này tuyệt nhất
Khi hơi thở nhẹ nhàng như gió xoa nhẹ bờ vai
Mơn chớn đồi hoang lan toả chốn sơ khai
Gió rạo rực mơn man về cửa biển.

Ta cuồng say theo những miền gió đến
Ta rã rời khi ướt đẫm mưa xuân
Cõi thiên đường đánh dấu một bàn chân
Nơi gửi gắm trái tim không lấm bùn dính đất.

Không ngạo nghễ như anh hùng xung trận
Chẳng điêu tàn như một kẻ tàn binh
Mà hạnh phúc song hành cùng rong ruổi viễn chinh
Để cùng ngã xuống hố sâu hạnh phúc.

Câu thơ chắp lên điệu vần tình khúc
Rằng hôm nay xuân đọng lại tim mình
Mặc thời gian cứ vội vã vô tình
Ta níu giữ cho tim mình hơi thở.

Giữ sao trong mắt em, giữ cánh đào hé nở
Với nụ cười thắm mãi bờ môi
Cả cửa biển dạt dào con nước mãi đầy vơi
Ta giữ cho tim mình lửa tình mãi lên khơi.


14.03.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 15.03.2007 09:12:03 (permalink)
0
GIỜ MỚI ĐỘ GIÊNG HAI

Ta đi suốt tháng giêng
Đâu cũng thấy xuân xanh lộc lá
Chợt hơi nước gió nồm đổ mồ hôi trên đá
Đất ẩm nồng giấu vị quả hương hoa.

Xuân trải dài cho đến tháng ba
Để lộc biếc vươn mình đón hạ
Cơn mưa chiều, che cho em nhành lá
Vai ướt mềm chỉ thêm cớ xót xa.

Yêu em rồi mà không dám nói ra
Khao khát lắm một đài hoa kết trái
Bởi ta hiểu xuân sẽ không ở lại
Vắng xa em chỉ buông tiếng thở dài.

Đếm từng ngày, giờ giữa độ giêng hai
Mơ tìm cách níu thời gian chậm lại
Mưa gió nồm cứ giục xuân đi mãi
Biết em tôi có mơ mộng trang đài.

Yêu em rồi! chẳng dám tỏ cùng ai
Chỉ ngày ngắn đêm dài mơ mộng
Bao ngổn ngang chất đầy khoảng trống
Đem nhớ thương bác mấy nhịp cầu vồng.

Bầy con nít sang sông thoả nỗi tang bồng
Để con nhện giăng tơ chiều vương vấn
Như con ong say mùa hương mật
Yêu em rồi giờ biết tỏ cùng ai.

Mượn nhuỵ đào hé nụ sơ khai
Thay lời nói gửi em giữa mùa xuân sắc
Thi nhân ơi! chớ để lòng héo hắt
Hạ chưa sang, xuân đang độ rét đài.

Ta chờ đón em về giờ mới độ giêng hai.

15.03.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 16.03.2007 09:31:14 (permalink)
0
NHẬT KÝ BUỔI SỚM
 
5h30:
Sớm nay trời mưa lạnh
Anh nên tập trong nhà
Ngoài đường trơn sợ ngã
Em thương lắm anh à!
5h45:
Nước nóng em đã pha
Anh đánh răng rửa mặt
Nhớ mặc ấm kẻo lạnh
Và đi chậm nhé anh!
6h:
Đây bánh mỳ đã nướng
Cà pe sữa em pha
Nhớ điểm tâm anh nhé
Đừng bở bữa anh à!
6h30:

Giờ thì em hôn anh
Để đi làm kẻo muộn
Chiều về nếu anh muốn...
Thích gì...em cũng chiều.
6h45:

Em đi nhé anh yêu
Nhớ viết nhiều thơ nhé
Nhưng này, em nói khẽ
Thơ mình em thôi à!
6h47:

Thêm nụ hôn làm quà
Trao cho anh mỗi sớm
Tình yêu vô bờ bến
Tháng năm càng yêu thêm.

16.03.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

*Lược ghi lại lịch trình của em mỗi sớm.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2007 09:34:23 bởi NGYEU >
NGYEU 17.03.2007 15:32:47 (permalink)
0
XIN ĐƯỢC ĐẮP BÙ

Ru em ngủ rồi tôi dậy viết thơ
Nào hay biết em vẫn còn thao thức
Trách gió lùa làm em tôi tỉnh giấc
Hay mây mưa mang giá lạnh theo về.

Câu thơ tôi chưa kịp viết tựa đề
Giờ bề bộn nỗi niềm thương cảm
Bởi những nếp nhăn mang nỗi buồn ảm đạm
Nơi đuôi mắt vợ hiền thời gian cứ chất thêm.

Để đêm về giấc ngủ cũng không yên
Trời trở gió lo chồng con có lạnh
Mai đến lớp con đủ chưa bút sách
Quần áo chồng vẫn còn đó nếp nhăn.

Em thức giấc rồi tôi cứ băn khoăn
Thơ cũng lao xao như ánh sao mặt nước
Tôi nghĩ mãi cũng không giải được
Em phận liễu đào mà sức mạnh sánh non cao.

Đêm đã khuya mưa gió cứ thét gào
Thơ chìm xuống, lòng tôi nổi bão
Hận tháng năm tự cho mình cao đạo
Mà việc đời mình em gánh đầy vơi.

Mặc cho thơ cứ bay bổng chơi vơi
Tôi nằm xuống bên em vỗ về ru ngủ
Để chuộc những lỗi lầm xưa cũ
Để yêu em, tôi xin được đắp bù.

17.03.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Bach Van Nam 17.03.2007 17:30:19 (permalink)
0
Tình và Thơ

Lâu lắm rồi nay tôi ghé thăm anh
Lời chân thật, lời cám ơn sâu sắc
Anh đã đến trang đầu thơ tôi nhắc
In vào lòng tình chữ hoá niềm vui
Kiếp con người cứ đi ngược về xuôi
Người thi sỹ gặp chi là viết nấy
Nhìn trang giấy có tâm hồn trong đấy
Rồi một ngày cảm thấy nó hay hay.

**lâu lắm ít bận bịu ghé thăm anh, chúc anh khoẻ có nhiều bài thơ xuất chúng **

2007
Bạch vân Nam
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2007 17:31:21 bởi Bach Van Nam >
NGYEU 18.03.2007 10:36:20 (permalink)
0

Trích đoạn: Bach Van Nam

Tình và Thơ

Lâu lắm rồi nay tôi ghé thăm anh
Lời chân thật, lời cám ơn sâu sắc
Anh đã đến trang đầu thơ tôi nhắc
In vào lòng tình chữ hoá niềm vui
Kiếp con người cứ đi ngược về xuôi
Người thi sỹ gặp chi là viết nấy
Nhìn trang giấy có tâm hồn trong đấy
Rồi một ngày cảm thấy nó hay hay.

**lâu lắm ít bận bịu ghé thăm anh, chúc anh khoẻ có nhiều bài thơ xuất chúng **

2007
Bạch vân Nam

 
BẠCH VÂN NAM mến! Nhớ ngày nào bạn vào VNTQ, N là ma cũ (N vào TQ trước bạn mấy ngày) đã có lời khiêu khích mà bạn không giận, nay lại ghé thăm và còn lưu lại thơ. Thật quý, thật là quý. N rất vui và cảm ơn bạn nhiều.
 
 
NỬA VẦNG TRĂNG KHUYẾT

Nửa vầng trăng treo ngoài song cửa
Tháng ngày trôi
Dan díu với mây mờ
Xót lòng ai
Câu thơ cũng hững hờ
Người để lại
Nơi này
Ta nhớ.

Cửa bể
Đầu mom
Mạn thuyền sóng vỗ
Cứ dập dềnh con nước
Đầy vơi
Cánh buồm nào lướt sóng
Ra khơi
Biển vắng lặng
Mênh mang
Chờ
Đợi.

Con thuyền đi
Có say tìm bến mới
Bỏ lại bến bờ
Nắng gió cứ lên khơi
Buồn
Thương ai
Mặt nước trăng rơi
Ta chao lại
Một nửa vầng trăng
Khuyết.

Nửa vầng trăng đã hoà tan trong biển
Nửa vầng trăng đã nhuốm lạnh mây trời
Ta níu hoài
Trăng cứ chơi vơi
Bao nhung nhớ
Đợi chờ
Ngày tháng cứ dần trôi.

Biết đến bao giờ
Trăng đọng lại bờ môi
Biết đến bao giờ
Ta gặp lại
Người ơi!
Để không còn trăng khuyết
Trăng rơi
Câu thơ lại ngọt ngào
Say đắm
Lả lơi
Như tình mình mãi nồng thắm
Đầy vơi.

18.03.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 18.03.2007 17:09:58 (permalink)
0
VÀO HẠ

Ai níu trăng về cuối trời xa
Để đêm sương xuống cứ nhạt nhoà
Đầy vơi nối nhớ em vào hạ
Trái đã dâng đài tiễn mùa hoa.


18.03.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
#518
    NGYEU 19.03.2007 15:07:59 (permalink)
    0
    LỜI MẸ RU XƯA

    Xưa đói nghèo chỉ có câu ca dao
    Giấu trong lời hát ru sợ nắng mưa phai nhạt
    Tháng tám, ngày ba đói mùa giáp hạt
    Bao nỗi nhọc nhằn đứt đoạn cả lời ru.

    Ầu ơ! "Cánh cò cõng nắng cõng mưa..."
    Mẹ cha lặn lội sớm trưa ngoài đồng
    Tiếng ru xao xuyến trong lòng
    Chông chênh mái rạ ngấn bùn đồng chiêm.

    Dãi nắng dầm mưa câu ca cũng hao mòn
    Bao câu chữ rụng rơi chiều dông bão
    Mẹ đổi lấy vơi đầy bát gạo
    Cùng khoai sắn trộn vào mong qua hết tháng ba.

    Mưa ngập đồng gần, nắng dội đồng xa
    Đắp cho con nửa câu hát ru, mẹ vội lao ra miền mưa nắng
    Lặn lội thân cò vẫn đói nghèo, cay đắng
    Mang thân trúc già che đỡ một đời măng.

    Câu hát của thời rơm ổ thay chăn
    Nay ấm mãi lòng con những chặng đường chinh chiến
    Vẫn dào dạt, mặn mà sóng biển
    Mãi đầy tràn như nắng gió lên khơi.

    Xưa đói nghèo câu hát cứ đầy vơi
    Mẹ trải khắp biển trời sông núi
    Mẹ che những nắng mưa cát bụi
    Cho con lớn lên mùa trái ngọt no đầy.

    Đã vì con thân xác mẹ hao gầy
    Bao ngày tám, tháng ba mẹ từng vực con đứng dậy
    Nay con biết vun trồng cầy cấy
    Tóc mẹ giờ trắng một màu mây.

    Lời mẹ ru xưa! Tim con vẫn chất đầy.

    19.03.07
    ĐOÀN VĂN NGHIÊU
    #519
      NGYEU 19.03.2007 21:50:45 (permalink)
      0
       
      NẾU
       
      Nếu
      Tôi ngỏ lời
      Yêu!
      Em có vui
      Hay nguýt dài
      Ngoảnh mặt?
      Nếu
      Tôi nắm tay
      Em để im
      Nắm chặt
      Hay cúi mặt
      Làm ngơ?
      Nếu
      Tôi tặng thơ
      Em có đọc
      Hay vo tròn
      Vứt góc?
      Một mai
      Gặp em khóc
      Tôi lau lệ
      Em có bằng lòng?
      Tôi đón đưa
      Em có rẽ lối
      Đi vòng
      Chung một cung đường
      Hay mặc tôi
      Xuôi ngược?
      Ôi!
      Nếu
      Em biết được
      Tôi yêu em đến nhường nào.
      Nếu
      Em đo được trời cao
      Thấy tình tôi nơi ấy
      Và mưa ngâu tháng bảy
      Như tình tôi
      Khắp mặt đất phủ đầy.
      Nếu
      Em mãi trong vòng tay
      Một đời
      Tôi ôm em không mỏi


      19.03.07
      ĐOÀN VĂN NGHIÊU

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2007 21:51:45 bởi NGYEU >
      #520
        NGYEU 20.03.2007 13:51:48 (permalink)
        0
        HỮNG HỜ

        Mây hững hờ
        Gió cứ nổi trôi
        Mây nhởn nhơ
        Gió lúc nào cũng vội
        Mây đứng yên
        Gió cứ ràn rạt thổi
        Mây vô tình
        Gió phải nổi cuồng phong.

        Em xa rồi
        Tôi nhớ
        Tôi mong
        Em cứ dửng dưng
        Lòng tôi lửa bỏng
        Mong chờ em
        Cả khi tôi tuyệt vọng
        Em cứ hững hờ
        Tôi mòn mỏi
        Ngóng trông.

        Em như mây trôi
        Hẳn đã nguội lòng
        Tôi như gió
        Sớm ngày rong ruổi
        Cửa bể
        Đầu non
        Biết nơi nào em tới
        Tôi kiếm tìm
        Nhật nguyệt cũng chơi vơi.
        Em cứ mãi hững hờ như thể áng mây trôi.

        20.03.07
        ĐOÀN VĂN NGHIÊU
         
        r
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2007 17:24:04 bởi Huyền Băng >
        #521
          NGYEU 21.03.2007 09:47:52 (permalink)
          0
          GẶP LẠI

          Gặp nhau ở cuối cung đường
          Nghe như trái đã dâng hương qua mùa
          Ngẩng nhìn trời đã xế trưa
          Bến sông đò cũ khách xưa trở về.

          Vỡ đôi một mảnh trăng thề
          Đọng trên vạt cỏ triên đê nát nhàu.
          Tháng năm mưa nắng ngả màu
          Ngang trời lẻ bóng chim câu nhớ bầy.

          Nhớ khi ngoảnh mặt phủi tay
          Người đi ném lại những ngày mộng mơ.
          Cửa sông con nước dật dờ
          Bọt bèo trôi dạt đôi bờ mênh mang.

          Giữa thời xuân sắc chiều tàn
          Con tim ứa lệ, cung đàn đứt giây.
          Sầu vương nào muốn đong đầy
          Bởi người đi để lòng này đa đoan.

          Trách chi một chuyến đò ngang
          Phù vân loá mắt quan san ngược dòng.
          Người đi có thoả ước mong
          Để ta nặng gánh tang bồng tơ vương.

          Biết giờ người có còn thương
          Mà nay trở lại cung đường ngày xưa.
          Cung đường lắm nắng nhiều mưa
          Có còn kẻ đón người đưa sớm chiều.

          Gặp lại nhau đã xế chiều
          Giấu đi hờn tủi với nhiều đắng cay.
          Sợ rằng hờ hững vòng tay
          Buồn đau lại đổ xuống ngày cuối xuân.

          21.03.07

          ĐOÀN VĂN NGHIÊU
           
          r
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2007 08:24:44 bởi Huyền Băng >
          #522
            NGYEU 21.03.2007 20:11:42 (permalink)
            0
            TÔI ĐÂU CÓ NGÀY XƯA

            Ngày xưa ơi!
            Không phải của tôi
            Ngoài hai bàn tay trắng
            Trời nắng
            Mưa
            Héo khô trái đắng
            Biết kêu ai
            Bão nổi giữa đất bằng.

            Mộng ước đầu
            Xanh một mùa măng
            Khi thu về
            Níu kéo cả vầng trăng
            Nhưng trời cao
            Chẳng đặng
            Sóng gió
            Bão dông
            Phiêu bạt cánh chim bằng.

            Nếu ngày xưa cứ như Cuội
            Mơ Hằng
            Thì nay đã ôm gốc đa
            Nằm mộng
            Có lựu mơ hoè
            Tâm hồn bay bổng
            Đâu được trúc đào
            Thành nước lã
            Trôi sông.

            Ngày xưa
            Bây giờ
            Tôi ước muốn
            Người không
            Thiếu vắng một người
            Phiên chợ có đông?
            Thương
            Yêu nhiều
            Nhưng trước mặt một dòng sông.

            21.03.07

            ĐOÀN VĂN NGHIÊU
            r
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2007 08:27:19 bởi Huyền Băng >
            #523
              NGYEU 22.03.2007 15:01:33 (permalink)
              0
              LỠ RỒI BÉ ƠI

              Bé như nụ hoa thắm
              Ấp ủ chờ sương mai
              Ta đã như nắng quái
              Mệt mỏi qua ngày dài.

              Mỗi sớm chiều qua lại
              Gặp ta bé mỉm cười
              Khoé mắt xanh vời vợi
              Giấu nỗi niềm đầy vơi.

              Những ánh mắt gọi mời
              Những nụ cười đắm đuối
              Biết bé không tính tuổi
              Lòng ta càng nẫu thêm.

              Đời đâu có êm đềm
              Mà luôn ngầm bão tố
              Chưa trải qua đau khổ
              Bé còn nhiều mộng mơ.

              Cứ cười nói ngây thơ
              Mơ màng trong tuổi ngọc
              Nói ra bé đừng khóc
              Ôi! lỡ rồi bé ơi!

              Ta như ánh mặt trời
              Chiều tàn còn sót lại
              Chẳng cần ai thương hại
              Còn gì để bé yêu.

              Tình xuân còn rất nhiều
              Giành đài hoa phong nhuỵ
              Hạnh phúc cũng hoàn mỹ
              Chờ bé nơi phương trời.

              Từ mai nhé bé ơi
              Hãy rẽ cung đường khác
              Để tóc ta yên bạc
              Khỏi đa mang tuổi già.

              Hãy tìm lối đường hoa
              Cho sắc xuân mãi thắm
              Ta biết ơn bé lắm
              Nhưng lỡ rồi bé ơi!.

              22.03.07

              ĐOÀN VĂN NGHIÊU 
               
              r
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2007 08:51:30 bởi Huyền Băng >
              #524
                NGYEU 23.03.2007 10:10:01 (permalink)
                0
                THƠ TRÓI BUỘC TIM MÌNH

                Không phải bỗng dưng trời đổ mưa
                Bởi câu thơ
                Anh gieo ngàn nỗi nhớ
                Khi em đã sang ngang
                Để câu hò dang dở
                Em vẫn gửi lòng về
                Nơi ấy
                Những mộng mơ.

                Chẳng phải cánh chim trời bâng quơ
                Tự đơn lẻ
                Bay vào miền mưa gió
                Anh có hay
                Em thả hồn
                Tìm anh đó
                Qua dấu vết thời gian
                Câu thơ cứ nhạt nhoà.

                Nếu ngày xưa
                Em bắt gặp câu thơ
                Cung đường ấy đâu có thành dang dở
                Để hôm nay
                Kẻ đi
                Người ở
                Sâu rộng sông Ngân
                Chia cắt đôi bờ.

                Nếu ngày xưa
                Em có được bây giờ
                Câu thơ ấy
                Trái tim này ấp ủ
                Hồn thi sỹ
                Một đời em làm chủ
                Bởi đã lâu
                Thơ trói buộc tim mình.

                Trời nay mưa
                Không phải đất vô tình
                Mây muốn níu trời xanh xuống thấp
                Như trái tim muốn gọi về
                Những hồn thơ bất tận
                Bởi từ lâu
                Thơ nhốt trái tim này
                Để nửa đời
                Em sầu muộn
                Đắng cay
                Mà cuộc đời em vẫn trắng tay.


                23.03.07
                ĐOÀN VĂN NGHIÊU
                #525
                  Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 35 của 97 trang, bài viết từ 511 đến 525 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
                  Chuyển nhanh đến:

                  Thống kê hiện tại

                  Hiện đang có 0 thành viên và 11 bạn đọc.
                  Kiểu:
                  2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9