ĐIỂM DANH
Thời gian trong quân ngũ
Sớm tối phải điểm danh
Về nhà vợ lại hành
Điểm danh hơn thủ trưởng.
Chẳng may mà ngang bướng
Thu hết lương, cắt cơm
Nếu nghi ngờ bờm xơm
Vợ phang...ông anh...ruột.
Tự do ai chả muốn
Mơ ong bướm trăng sao
Nhưng nào dám leo cao
Hổ già ai không sợ?
Nhiều khi đành nịnh vợ
May ra được làm ngơ
Để tha thẩn hồn thơ
Bắt điểm danh! khổ lắm.
Sẽ là canh không mắm
Với cơm nguội bốn mùa
Trái tim không nhảy múa
Tâm hồn cứ già nua.
Dẫu chẳng bán chẳng mua
Đời chỉ là một nửa
Nên vợ già canh cửa
Tối ngày lo điểm danh.
Đời ngọt - đẹp như chanh.
13.03.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
TA GIỮ
Những vì sao rơi vào khoé mắt
Cánh đào hồng ướp thắm bờ môi
Tay trong tay sao ta thấy chơi vơi
Nhịp trống thúc tim mình ngẹn thở.
Ta ngây ngất trước khuân trăng rạng rỡ
Với đường viền xanh lá giữ sao rơi
Mắt lim dim em nhốt ánh sao trời
Bờ môi đỏ như gọi mời hương mật.
Đào nguyên, Thiên thai!Ơi nơi này tuyệt nhất
Khi hơi thở nhẹ nhàng như gió xoa nhẹ bờ vai
Mơn chớn đồi hoang lan toả chốn sơ khai
Gió rạo rực mơn man về cửa biển.
Ta cuồng say theo những miền gió đến
Ta rã rời khi ướt đẫm mưa xuân
Cõi thiên đường đánh dấu một bàn chân
Nơi gửi gắm trái tim không lấm bùn dính đất.
Không ngạo nghễ như anh hùng xung trận
Chẳng điêu tàn như một kẻ tàn binh
Mà hạnh phúc song hành cùng rong ruổi viễn chinh
Để cùng ngã xuống hố sâu hạnh phúc.
Câu thơ chắp lên điệu vần tình khúc
Rằng hôm nay xuân đọng lại tim mình
Mặc thời gian cứ vội vã vô tình
Ta níu giữ cho tim mình hơi thở.
Giữ sao trong mắt em, giữ cánh đào hé nở
Với nụ cười thắm mãi bờ môi
Cả cửa biển dạt dào con nước mãi đầy vơi
Ta giữ cho tim mình lửa tình mãi lên khơi. 14.03.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
GIỜ MỚI ĐỘ GIÊNG HAI
Ta đi suốt tháng giêng
Đâu cũng thấy xuân xanh lộc lá
Chợt hơi nước gió nồm đổ mồ hôi trên đá
Đất ẩm nồng giấu vị quả hương hoa.
Xuân trải dài cho đến tháng ba
Để lộc biếc vươn mình đón hạ
Cơn mưa chiều, che cho em nhành lá
Vai ướt mềm chỉ thêm cớ xót xa.
Yêu em rồi mà không dám nói ra
Khao khát lắm một đài hoa kết trái
Bởi ta hiểu xuân sẽ không ở lại
Vắng xa em chỉ buông tiếng thở dài.
Đếm từng ngày, giờ giữa độ giêng hai
Mơ tìm cách níu thời gian chậm lại
Mưa gió nồm cứ giục xuân đi mãi
Biết em tôi có mơ mộng trang đài.
Yêu em rồi! chẳng dám tỏ cùng ai
Chỉ ngày ngắn đêm dài mơ mộng
Bao ngổn ngang chất đầy khoảng trống
Đem nhớ thương bác mấy nhịp cầu vồng.
Bầy con nít sang sông thoả nỗi tang bồng
Để con nhện giăng tơ chiều vương vấn
Như con ong say mùa hương mật
Yêu em rồi giờ biết tỏ cùng ai.
Mượn nhuỵ đào hé nụ sơ khai
Thay lời nói gửi em giữa mùa xuân sắc
Thi nhân ơi! chớ để lòng héo hắt
Hạ chưa sang, xuân đang độ rét đài.
Ta chờ đón em về giờ mới độ giêng hai.
15.03.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
5h30:
Sớm nay trời mưa lạnh
Anh nên tập trong nhà
Ngoài đường trơn sợ ngã
Em thương lắm anh à!
5h45:
Nước nóng em đã pha
Anh đánh răng rửa mặt
Nhớ mặc ấm kẻo lạnh
Và đi chậm nhé anh!
6h:
Đây bánh mỳ đã nướng
Cà pe sữa em pha
Nhớ điểm tâm anh nhé
Đừng bở bữa anh à!
6h30: Giờ thì em hôn anh
Để đi làm kẻo muộn
Chiều về nếu anh muốn...
Thích gì...em cũng chiều.
6h45: Em đi nhé anh yêu
Nhớ viết nhiều thơ nhé
Nhưng này, em nói khẽ
Thơ mình em thôi à!
6h47: Thêm nụ hôn làm quà
Trao cho anh mỗi sớm
Tình yêu vô bờ bến
Tháng năm càng yêu thêm.
16.03.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
*Lược ghi lại lịch trình của em mỗi sớm.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2007 09:34:23 bởi NGYEU >