TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Thay đổi trang: << < 373839 > >> | Trang 37 của 97 trang, bài viết từ 541 đến 555 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
NGYEU 05.04.2007 10:13:12 (permalink)
0
NẾU MỘT MAI

Nếu một mai
Em ngoảnh lại
Có thể
Bắt gặp anh kề sát sau mình.
Liệu em có giật mình
Buồn
Vui
Hờn
Giận.

Trời cứ đổ mưa
Biển hồ lại gom về cho đất
Nước vẫn rong chơi
Giỡn giữa trời với đất
Biết ai còn
Ai mất
Ai tủi
Ai buồn?

Nếu một mai
Bắt gặp
Em buồn
Hay giọt lệ rơi
Mừng
Hội ngộ?
Thì em ơi!
Anh là người tốt số
Bởi hoa đào vẫn còn đợi
Gió đông.

05.04.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 05.04.2007 16:15:01 (permalink)
0
CON SUỐI TỰ LÒNG EM

Suối nhỏ gồng mình
Vắt kiệt nước non cao
Có giữ được gì đâu
Lại đổ vào biển cả
Réo rắt ngày đêm
Gọi thác xô vách đá
Qua bao núi đồi
Có thắm lá
Tươi hoa.

Con suối nào
Mát ngọt lòng ta
Như tiếng em ca
Sáng lên màu hoa lá
Suối tự lòng em
Mang tình biển cả
Dào dạt
Sóng về
Vỗ mãi bến bờ anh.

Như cây đời
Mãi mãi tươi xanh
Bên suối vắng
Anh một đời ngụp lặn
Bao nhiêu nước
Một lòng anh
Ôm tất
Ơi con suối hiền hoà
Suối mát ngọt tự lòng em.

05.04.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU 
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2007 23:00:04 bởi Huyền Băng >
Trăng Quê 05.04.2007 17:39:00 (permalink)
0

Trích đoạn: NGYEU

NẾU MỘT MAI

Nếu một mai
Em ngoảnh lại
Có thể
Bắt gặp anh kề sát sau mình.
Liệu em có giật mình
Buồn
Vui
Hờn
Giận.

Trời cứ đổ mưa
Biển hồ lại gom về cho đất
Nước vẫn rong chơi
Giỡn giữa trời với đất
Biết ai còn
Ai mất
Ai tủi
Ai buồn?

Nếu một mai
Bắt gặp
Em buồn
Hay giọt lệ rơi
Mừng
Hội ngộ?
Thì em ơi!
Anh là người tốt số
Bởi hoa đào vẫn còn đợi
Gió đông.

05.04.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU


Nếu một mai
 
Nếu một mai sau cái giật mình
Có anh đứng đằng sau em đó
Gương mặt anh nụ cười rạng rỡ
Như chưa hề có sự chia phôi
 
Nếu một mai đất sẽ chạm trời
Để một lần nổ tung anh ạ
Em thấy sao lòng mình buồn quá
Đó chỉ là điều ước anh ơi!
 
Nếu một mai lần nữa trong đời
Anh đón em trong vòng tay chờ đợi
Em sẽ không để mình vô lối
Phải trả đau buồn - em mất anh!
 
Trăng Quê
 
Lâu rồi không ghé thăm anh, nay lại để lại bài thơ buồn này anh Nghiêu đừng trách em nghe!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2007 21:25:19 bởi Trăng Quê >
NGYEU 06.04.2007 11:32:48 (permalink)
0

Trích đoạn: Trăng Quê
Nếu một mai
 
Nếu một mai sau cái giật mình
Có anh đứng đằng sau em đó
Gương mặt anh nụ cười rạng rỡ
Như chưa hề có sự chia phôi
 
Nếu một mai đất sẽ chạm trời
Để một lần nổ tung anh ạ
Em thấy sao lòng mình buồn quá
Đó chỉ là điều ước anh ơi!
 
Nếu một mai lần nữa trong đời
Anh đón em trong vòng tay chờ đợi
Em sẽ không để mình vô lối
Phải trả đau buồn - em mất anh!
 
Trăng Quê
 
Lâu rồi không ghé thăm anh, nay lại để lại bài thơ buồn này anh Nghiêu đừng trách em nghe!

 
MỘT VÒNG TAY

Một vòng tay em mang vào giấc mộng
Một vòng tay em chắp cánh cho thơ
Liệu một mai vòng tay có hững hờ
Hay lặng lẽ ôm chân trời góc biển.

Anh hỏi em ư! Em không cần nghĩ đến
Mà chỉ biết bây giờ em yêu lắm một vòng tay
Từng ngã xuống nơi này khi trời đất cuồng quay
Để trái tim em vương vào tim anh từ đó.

Không phải mất trái tim bởi một vòng tay nhỏ
Mà em dâng khi máu nóng tuôn trào
Tình yêu trong em như sóng biển dạt dào
Cứ vỗ mãi trong một vòng tay ấy.

Em được tắm trong mưa ngâu tháng bảy
Được đắm chìm trong mộng Đào nguyên
Em chẳng ước gì cuộc sống thần tiên
Chỉ đơn giản ở mãi trong vòng tay anh đó.

Cùng vần thơ như ánh trăng thu vậy
Với nụ hôn mãi nồng thắm tràn đầy
Thì xuân - hạ - thu - đông em chẳng sợ hao gầy
Lòng mãn nguyện trái tim này trao trọn.

Vòng tay anh hãy ôm em cho gọn
Chớ hững hờ mưa gió lạnh luồn qua
Em sẽ héo mòn trong nỗi xót xa
Thì anh hỡi! Ôm ghì em cho chặt.


06.04.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
 
Rất vui và cảm ơn TQ đã ghé thăm, chúc vui khoẻ
NGYEU 06.04.2007 16:45:15 (permalink)
0
NẮNG NHẠT

Nắng nhạt
Mỏng manh
Như chiếc khăn voan
Trải
Rộng
Dài
Trên phố.

Không che nổi
Những điều tủi hổ
Một kiếp sống
Xô bồ.
Dẫu có thể
Dịu hiền
Con phố
Nhưnglòng người
Lớp lớp sóng xô.

Kìa!
Ai xác Sở
Hồn Ngô,
Kìa!
Ai đang nhen lên
Bão tố
Nắng vẫn trải
Dịu êm
Sao lòng người
Loang lổ
Những đổ
Vỡ
Điêu tàn
Trên lối ta đi.

Nắng
Mang nhạc về
Cùng hoạ
Ca thi
Sao người nỡ tiếc gì
Gươm giáo
Nắng không quái
Sao người tàn bạo
Sống chỉ biết riêng mình
Mà không thể yêu nhau.

Dẫu nhàn nhạt thôi
Nhưng
Nắng vẫn có màu
Tim thắm đỏ
Sao lòng người vô nghĩa
Nhìn qua nắng
Chiều nay
Thương những miền chiến địa
Huynh đệ tương tàn
Nắng nhạt
Chẳng thể che.

06.04.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 07.04.2007 13:25:23 (permalink)
0
NGÀY ẤY - BÂY GIỜ

Ngày ấy!
Phố nhỏ Thuỵ Khuê
Vùng ven đô
Nghèo lắm
Gầy gò
Ôm khoảng trời
Nắng
Gió
Hồ Tây.

Sóng nước
Dạt dào
Thăm thẳm
Trời mây
Tôi hành quân qua đây
Vùng đất tứ linh
Long - Ly - Quy - phượng.

Lòng hoang sơ
Nhen lên niềm mơ ước
Khi gặp em
Ta trụ lại
Nơi này.

Rồi!
Trời
Đất
Cuồng quay
Trong vòng tay tôi
Em ngã
Chúng mình cho nhau
Tất cả
Đời đẹp hơn nhiều
Trời đất cũng ngát hoa.

Rồi từ đó
Chẳng bao giờ chia xa
Phố Thuỵ vui hơn
Hồ Tây thôi không còn sóng cả
Vùng ven đô ngược xuôi hối hả
Câu thơ ấy
Bây giờ
Chắp cánh lời ca
Em cất tiếng ru hời
Ấm mãi tình ta.

07.04.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 08.04.2007 15:07:25 (permalink)
0
LỜI EM TỰ BẠCH

Em!
Với chị gái anh
Không máu mủ ruột rà
Cũng chẳng cùng cha mẹ sinh ra
Nhưng
Tình
Nghĩa
Vẫn đậm đà
Trước
Sau
Như một.

Với chị gái anh
Chẳng dám nói là em rất tốt
Nhưng
Em đâu dám hời hợt
Mà cách xa
Vẫn thường thăm hỏi
Tặng quà.

Dẫu chỉ gọi là
Chiếc bếp ga
Tủ lạnh
Sợ ngàn trùng xa cách
Đường phon em xin bưu điện mắc về.

Là con gái Kinh thành
Em!
Vẫn trọng tình quê
Vài ba bận một năm
Về thăm quê
Thăm chị.

Liệu em có vô tâm không anh nhỉ?
Yêu thương một người
Chẳng cùng mẹ cùng cha
Nơi sông nước mây trời cách biệt bao la
Chắc anh hiểu
Cũng là vì
Anh đó.

Anh ơi!
Em nói nhỏ
Bởi yêu anh
Em làm hết sức mình
Bởi yêu anh
Em gắng trọn
Nghĩa
Tình
Cũng là để giữ anh cho em đó.


08.04.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 08.04.2007 15:56:52 (permalink)
0
THƯ CỦA BÉ

Bé giờ mới chớm xuân
Tôi đã qua mùa hạ
Xuân ngào ngạt sắc hương
Xuân thắm tươi lộc lá
Tôi cứ nhạt nhoà
Màu tóc nhuốm phôi pha.

Bé mơ mộng
Yêu đời
Chẳng nghĩ khoảng cách xa
Không chỉ đất - trời
Mà nửa đời tôi
Sương gió.
Ơi! một vầng trăng tỏ
Soi chi một gốc mai già.

Bé vô tư
Cứ hát
Cứ ca
Đâu hiểu được
Chân trời xa
Bão tố
Thư cho tôi
Bé không cần bóng gió
Chút chân tình
Muốn mở nhuỵ
Khai hoa.

Bé yêu
Mà tôi xót xa
Bởi xuân đẹp
Chẳng thể cùng tàn hạ
Tôi không muốn
Để lụi tàn hoa lá
Khi tình xuân
Héo hắt với tuổi già.

Thương bé nhiều
Giữa một khoảng cách xa
Đọc thư bé
Cứ nhạt nhoà
Cuối hạ
Xót xa.

08.04.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

NGYEU 08.04.2007 21:16:31 (permalink)
0
THÔI XIN EM

Thôi!
Xin em
Đừng mang gió tới
Cho anh
Một chút
Bình yên.

Giàn thiên lý
Nhà anh
Đang xiêu vẹo
Ngả nghiêng
Nếu em đến
Bao ưu phiền
Sóng gió.

Anh xin em
Mãi là vầng trăng tỏ
Chốn ngàn cao
Không thể khuyết
Đêm rằm
Ước mơ thầm
Giấc điệp
Gối chăn
Hơn là phải đắm chìm trong dông tố.

Thôi xin em
Giàn thiên lý nhà anh sắp đổ
Chớ nói lơì tha thiết
Yêu thương
Coi như tình gió thoảng
Đưa hương
Xin em nhé
Chút bình yên
Sót lại.

08.04.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 09.04.2007 11:55:58 (permalink)
0
ĐÃ MẤY MÙA TRĂNG

Đã qua mấy mùa trăng
Tròn
Khuyết
Mà người đi
Biền biệt
Vẫn chưa về.
Ngược cơn gió mùa
Tôi ngóng
Dọc triền đê
Nơi vạt cỏ ngày xưa
Giờ vẫn còn
Nhàu
Nát.

Trăng vẫn sáng
Trải nỗi buồn man mác
Cây ngô đồng xào xạc bến sông
Từ dạo người đi
Đò vắng khách sang sông
Bến có kẻ thẫn thờ ngóng đợi.

Tôi gọi người!
Trời cứ cao vời vợi
Tôi gọi người!
Đất cứ rộng mênh mông
Câu thơ buồn
Trải ngập một dòng sông
Theo con nước
Cứ nổi
Trôi
Nỗi nhớ.

Trách con đò sang ngang
Để tình tôi dang dở
Trách bến bờ
Sao cứ chia phôi
Trăng sáng muôn đời
Mà sao cứ đổi ngôi
Để sông nước trải mấy mùa
Trăng lạnh.

Ở nơi ấy có trời quang
Mây tạnh
Gió mưa nhiều
Người có lạnh giá băng
Có nhớ về nơi những đêm tắm dưới trăng
Mà biền biệt
Mấy mùa
Để mình tôi đơn lẻ.

09.04.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 10.04.2007 10:13:53 (permalink)
0
GÓI MỘNG VÀO THƠ

Anh muốn thư thăm em
Chỉ ngại em buồn
Không tiếp nhận
Anh hỏi trời
Trời e ngại
Kéo mây về lánh mặt
Buồn ghê.

Lang thang dọc triền đê
Bắt gặp cơn gió hoang
Cuồng loạn
Lòng định hỏi
Nhưng
Gió không kết bạn
Cứ ngược tràn về chốn cũ hoang sơ.

Thư viết mấy lần
Gói lại trang thơ
Thỉnh thoảng giở ra xem
May có nguôi ngoai nỗi nhớ
Trách núi sông ngàn trùng cách trở
Để đông - đoài cứ hết mộng lại mơ.

Giá biết được em
Vui nhận thư tôi
Tình Chức Lữ - Ngưu Lang lòng này ví thử
Khỏi đau xót niềm riêng người lữ thứ
Nhưng đất bằng
Sao cứ nổi phong ba.

Hay càn - khôn cứ phải chia xa
Tình nhật - nguyệt
Thăng hoa
Mà muôn đời xa cách
Em không nhận thư tôi
Có chăng là thử thách
Hay vĩnh viễn chối từ
Sầu, gói mộng vào thơ.


10.04.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2007 15:49:36 bởi Huyền Băng >
#551
    NGYEU 10.04.2007 11:18:44 (permalink)
    0
    XIN EM ĐỪNG NHẮN GỬI

    Thà như gió thoảng
    Mây trôi
    Không yêu tôi
    Em nhắn gửi chi
    Chỉ thêm phiền muộn.

    Hòn đá tảng chắn đường
    Tôi không hề muốn
    Mà dòng sâu em lại tháo nhịp cầu
    Có ích gì
    Chỉ mấy hạt mưa ngâu
    Không đủ thấm
    Đất ướt vì châu lệ.

    Nhắn gửi mà chi
    Muôn nỗi sầu
    Tái thế
    Thôi em cứ về
    Yên phận với người ta
    Gửi nhắn nhiều
    Chỉ thêm nỗi xót xa
    Nắng gắt mãi
    Héo tàn hoa lá.

    Thà biển rộng
    Sông dài
    Tăm cá
    Mênh mang trời
    Biền biệt cánh chim
    Tôi cứ đơn phương
    Hoang tưởng kiếm tìm
    Hơn là đọc những lơì em nhắn gửi.

    Nếu như
    Cứ rong rêu
    Cát bụi
    Quen bần hàn
    Chưa hẳn đã khổ đau
    Giá chưa từng quen biết chi nhau
    Thì giấc điệp đâu nhuốm màu hoen ố.

    Thôi ngậm ngùi
    Đành đổ cho duyên số
    Viết thơ nhiều lau tim sạch, mắt khô
    Trở về nơi cuộc sống xô bồ
    Thì em hỡi! không yêu
    Đừng nhắn gửi.

    10.04.07

    ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

    #552
      NGYEU 12.04.2007 15:30:23 (permalink)
      0
      TÌM EM

      Em nói rằng em ở Thanh Xuân
      Quanh năm tháng
      Ngược xuôi
      Qua ngã tư
      Quen mồm gọi Khổ (Sở).

      Hà Nội
      Hà Đông
      Nối liền tuyến phố
      Chung chiêng giữa đất trời
      Như cánh võng
      Hà Tây.

      Nếu đón đường
      Có gặp em nơi đây
      Hay chỉ đùa vui mà em nói vậy
      Theo dấu vết câu thơ
      Chắc gì em nơi ấy
      Bởi em cứ nhắc hoài
      Yên Phụ
      Thanh Niên.

      Nắng gió hồ Tây
      Cứ hò hẹn
      Trao duyên
      Bởi yêu em
      Tìm về miền thương nhớ
      Những vần thơ cứ nghẹn ngào
      Nức nở
      Biết đến bao giờ mới đến được nơi em.


      12.04.07

      ĐOÀN VĂN NGHIÊU
      #553
        NGYEU 13.04.2007 14:38:38 (permalink)
        0
        THAY LỜI XIN LỖI CÙNG EM

        Tạm gác lại những vần thơ viết dở
        Hẹn đến bao giờ
        Chữa khỏi chấn thương chân
        Mới đó mà kế tiếp hai xuân
        Tài trí đoảng
        Dáng đi như Tôn Tẫn.

        Thương vợ con
        Thêm một lần lận đận
        Giữa cuộc sống bộn bề
        Sớm tối phải lo toan
        Chân đau một phần
        Muôn tan nát tim gan
        Bởi em đã vì ta mà gian nan vất vả.

        Ta chẳng sợ chấn thương hành hạ
        Chỉ thương người vợ đảm sớm khuya
        Ân hận
        Giật mình
        Nhớ khi đá thúng đụng nia
        Lúc nóng vội
        Quên mất điều nhân nghĩa.

        Nay nằm đây
        Em bón ăn từng bữa
        Miếng cơm nuốt nghẹn ngào
        Lòng bão lửa
        Thương em!

        Nhớ lúc mình ích kỷ
        Nhỏ nhen
        Không nhận thấy em như ánh đèn
        Mãi rạng
        Chung thuỷ
        Yêu thương
        Gác tình bầu bạn
        Sống hết lòng, trọn nghĩa phu thê.

        Anh muốn viết câu thơ
        Thay muôn vạn lời thề
        Cũng là để ngàn lần xin lỗi
        Trao cho em
        Sớm xuân nay
        Rất vội
        Bác sỹ đã gọi mời
        Lên bàn chẩn trị chấn thương chân.

        11.04.07
        ĐOÀN VĂN NGHIÊU

        * Bài viết vội trước khi vào bệnh viện kiểm tra chấn thương cổ chân
        #554
          NGYEU 14.04.2007 12:28:03 (permalink)
          0
          ĐÊM HƯƠNG GIANG

          Hò...ơ!...
          Mái chèo khua vỡ trăng rơi
          Thuyền ai xuôi ngược
          Có biết nơi nào chị Hằng vô?
          Sông Hương lấp loáng đôi bờ
          Tràng Tiền ai đợi
          Ai chờ dưới trăng.

          Người về Đập Đá mần răng?
          Để Hương Giang nhớ
          Mây giăng
          Đêm buồn!

          Thiên Mụ
          Chùa khuya
          Ai vẫn thỉnh chuông
          Thinh không
          Vằng vặc trăng suông Ngự Bình.

          Hò...ơ!...
          Nghe như em gái tự tình
          Mênh mang sông nước
          Để mình vấn vương.
          Rằng ai chín nhớ, mười thương
          Văn Lâu còn đó
          Chớ buông câu thề.

          Nhớ xưa
          Thôn Vỹ trăng thề
          Nay nhịp hò mái đẩy cứ vỗ về thuyền em
          Mái nhì trăng gọi
          Nước lên
          Đông Ba người nhé đừng quên hẹn hò.

          Hò...ơ!...
          Câu nam ai nghiêng ngả con đò
          Câu nam bằng cứ đợi
          Ta xuống đò
          Người ơi!

          Đêm Hương Giang
          Chao đảo chơi vơi
          Bập bềnh sóng nước
          Trăng rơi
          Nghiêng mạn thuyền.

          14.04.07
          ĐOÀN VĂN NGHIÊU
          #555
            Thay đổi trang: << < 373839 > >> | Trang 37 của 97 trang, bài viết từ 541 đến 555 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 10 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9