TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Thay đổi trang: << < 373839 > >> | Trang 38 của 97 trang, bài viết từ 556 đến 570 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
NGYEU 15.04.2007 16:10:48 (permalink)
0
NẮNG ĐẦU MÙA

Như thể hạ về
Ai đốt lòng tôi
Nỗi buồn vô cớ
Cứ nổi trôi
Ngàn mây
Hờ hững mong chờ gió
Cây lá lặng im
Đội nắng trời.

Nỡ nào tàn vội thế xuân ơi!
Hoa!
Nắng đầu mùa héo tả tơi
Như người viễn xứ
Buồn vời vợi
Giận nắng
Ngóng mưa chốn non ngàn.

Ầu ơ!
Nắng đầu mùa bỏng câu thơ
Lời ru ai hát
Ngẩn ngơ
Mây trời.
Nắng ơi
Thiêu mấy kiếp người
Nhọc nhằn
Câu hát ru hời
Thương ai.

Ước gì
Xuân đẹp tái lai
Ngàn hoa đua nở
Tình ai ngập tràn.
Câu thơ
Tiếng hát
Cung đàn
Thả trong gió lộng
Muôn vần đắm say.
Xua đi nắng gắt chiều nay
Cầm tay em với men say
Tình nồng.

15.04.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2007 11:47:27 bởi Huyền Băng >
NGYEU 16.04.2007 11:12:09 (permalink)
0
YÊU LẮM HÀ NỘI ƠI

Gặp lại em thủa ngày xưa
Một thời nắng
Mưa
Ngâm bánh đa
Bánh đúc
Chè cốm
Chè nam
Ô mai
Mía luộc
Phất phơ áo dài
Yếm lụa
Dáng mảnh mai.

Phố cổ Hà Thành
Sâu lắng hồn ai
Hoàn Kiếm trang đài
Đỏ tươi nhịp cầu Thê Húc
Trời trong xanh
Không gợn mây vẩn đục
Tha thướt Tây hồ
Ai rong gánh hoa tươi.

Em đưa tôi về tuổi đôi mươi
Đất thanh lịch
Tràng An
Tươi nụ cười rạng rỡ
Cốc nước vối ngâm
Tấm lòng rộng mở
Tình gọi mời
Cứ vời vợi hồn thơ.

Hà nội ơi!
Yêu hơn cả trong mơ
Nếu ai có đi xa
Hẳn trăm thương
Ngàn nhớ
Nay có về đây
Xin ngược dòng một thủa
Đại la xưa
Yêu biết mấy cho vừa.

Hà Nội hôm nay tươi thắm sắc cờ
Năm cửa ô muôn sắc hoa rực rỡ
Tứ trấn vẫn uy nghiêm
Tình nước non rộng mở
Vui đón bạn bè
Cùng Hà Nội vào thơ.

16.04.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2007 12:10:00 bởi NGYEU >
NGYEU 17.04.2007 16:33:34 (permalink)
0

KIM YẾN & THU HÀ NỘI tại ĐÊM HÀ NỘI TRONG TÔI!
Photo: Đoàn văn Nghiêu
***
VIẾT CHO EM

Câu thơ nào từng ôm ấp trái tim
Để bây giờ giầm dề trong nước mắt
Một thời khoé mắt em trong vắt
Bao ánh sao mang về đầy ắp những mộng mơ.

Cánh diều nào no gió vẫn chao nghiêng
Ong đến tìm hoa, hoa đang còn đợi bướm
Con sáo muốn sổ lồng bay về khung trời rộng
Đò cháy lòng chờ, bởi nước đã cạn dòng sông.

Cơn gió u hoài thổi rung lá trầu không
Cau khô đợi tay người têm ngắt cuống
Mùa trăng đi qua sông Cầu, sông Đuống
Quan họ vẫn không về, liền chị đợi liền anh.

Dải yếm đào phơ phất mỏng manh
Xưa em gói thơ anh giấu cha giấu mẹ
Ôi! Tình yêu sao mà đẹp thế
Nghiêng nón ba tầm nụ hôn thắm em che.

Nay mưa gió về hoang vắng một miền quê
Thơ người viết đã tan vào trời bể
Em ngẩn ngơ, sao đời cay nghiệt thế
Sáo tắt rồi - diều ai đó đứt giây.

Cuối xuân rồi! đã nắng gắt gió tây
Khoé mắt đục màu mây, một ánh sao chẳng thấy
Khắc khoải lụi tàn nụ hôn ngày ấy
Để sầu vương, nước mắt cứ đong đầy.

Cau khô trên buồng
Trầu không héo trên giây
Xa nhau rồi
Dang dở ai hay.


17.04.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 18.04.2007 11:29:54 (permalink)
0
HẸN EM Ở BẾN ĐÒ NGANG

Nếu em không sợ đói nghèo
Chẳng chê anh quanh năm cày cuốc
Thân xác gầy khô, lấm lem bùn đất
Mái tranh chật hơn nhiều dẫu chỉ có hai ta.

Nếu em không sợ phôi phai, héo hắt nụ cười
Xa đô thị về với miền nắng gió
Không có hoa tươi chỉ đất bùn, cây cỏ
Chỉ có những câu hò mà không có vũ hội, đăng xinh.

Nơi cuộc sống bần hàn chỉ cầy cuốc mưu sinh
Không biết thủ đoạn bon chen hay lọc lừa dối trá
Bữa đạm bạc bát canh riêu, con cá
Nấu với mớ rau vườn mà lòng thanh thản quá em ơi!

Về miền quê quanh năm đạp đất đội trời
Quen dầu giãi nắng mưa với củ khoai, bông lúa
Chỉ có tình người thuỷ chung với tấm lòng rộng mở
Có tình nghĩa mãi tôn thờ dẫu chẳng viết thành thơ.

Yêu tôi rồi có sợ hết mộng mơ
Nếu em quyết! tôi đợi nơi bến vắng
Bến đò ngang - hẹn đúng tuần trăng sáng
Tôi sẽ đón em về! nếu em cũng yêu quê.

18.04.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 19.04.2007 10:47:46 (permalink)
0
THẾ MÀ EM CỨ HẸN THỀ
Mượn ý thơ của cụ Nguyễn Bính

Đêm anh hát trong gánh chèo làng Đặng
Em trốn mẹ già, bỏ khung cửi đi xem
Từ Đông sang Đoài lối ngõ đã quen
Hoa xoan rụng vương gót chân dẫn lối.

Mưa nhẹ giăng, đêm xuân không vãn hội
Trong biển người có ai đó tìm tôi
Mưa lạnh bên ngoài mà tim cứ sục sôi
Cao giọng hát liệu em nghe có rõ.

Ta hẹn nhau khi tuần trăng chưa tỏ
Bên cánh gà sân khấu mưa bay
Chẳng nhấp chén ly bôi mà ngây ngất ta say
Em cũng ngã trong vòng tay đang mùa hoa xoan nở.

Đêm hát hội đã tàn, chuyện hẹn hò dang dở
Thôi em về kẻo khuya mẹ chờ mong
Gánh chèo giờ cũng cất bước sang sông
Trong đêm tối mưa xuân nhoà khoé mắt.

Tay níu tay sợ mùa xuân qua mất
Mà trống chèo còn thúc mãi trong tim
Gánh chèo đi, mai biết đâu tìm
Mà lâu lắm làng mới kỳ mở hội.

Rồi xuân sau đúng kỳ lễ hội
Gánh chèo lại về, chỉ thiếu vắng em thôi
Hỏi thăm giờ em còn bận ru nôi
Trên sân khấu tôi nghẹn ngào câu hát.

Điệu *đường trường nghe mà chua chát
Câu *tò vò như tan nát lòng tôi
Vui hay buồn hoa xoan cứ rụng rơi
Thôn Đông đó em chẳng chờ chẳng đợi.

19.04.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
* Đường trường & Tò vò là những điệu hát chèo


NGYEU 19.04.2007 16:19:11 (permalink)
0
EM PHẢI LÀM GÌ

Nhìn bức hình anh chụp với người ta
Sao tình tứ làm tim em nghẹn thở
Anh hạnh phúc bên mình người vợ
Em ngỡ ngàng, lệ rớt xuống trang thơ.

Tại thơ anh nên em cứ mộng mơ
Lòng khao khát âm thầm không dám nói
Mượn câu thơ khẽ cất lên tiếng gọi
Nơi phương trời anh có hiểu lòng em?

Sao anh cứ lạnh lùng chẳng muốn làm quen
Thơ lại viết những lời tha thiết
Để hôm nay nỗi buồn gia diết
Cứ cồn cào chứa chất trái tim em.

Chẳng biết tự bao giờ, đọc thơ anh lại ghen
Rồi hờn giận vu vơ dẫu chẳng là duyên nợ
Càng tức tưởi trong em khi biết anh có vợ
Chỉ riêng em chưa yên phận bến bờ.

Ngàn năm sau, hay biết đến bao giờ
Em được bên anh mà vắng xa đi người ấy
Hình như đã yêu anh nên em nghĩ vậy
Ước mơ thôi! khao khát cứ đong đầy.

Đã lâu rồi em không thể ngủ say
Cứ thao thức cho một ngày gặp gỡ
Nay nhìn ảnh bao mộng mơ tan vỡ
Biết đến bao giờ giấc ngủ được yên đây.

Ôi! yêu mà mà như mượn như vay
Xin thơ người lau châu lệ hoen cay
Đã yêu rồi mà tình vẫn trắng tay
Em phải làm gì khi gió thoảng mây bay.

19.04.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 20.04.2007 10:59:57 (permalink)
0
TIỄN EM VỀ CHỐN MAI VÀNG

Dẫu là còn đó mùa xuân
Em về!
Xin được tiễn chân dặm đường.
Ngoảnh trông về chốn phi trường
Mịt mờ sương sớm
Yêu thương ngập tràn.

Mới rồi nốt hạc cung đàn
Nến soi
Tinh tú rớt tràn trang thơ.
Gặp nhau
Chẳng thể hững hờ
Sài gòn - Hà nội
Vô bờ yêu thương.

Ngàn xa
Vẫn một quê hương
Núi sông cách trở
Thơ vương bác cầu.
Trao nhau muôn ý, ngàn màu
Đêm!
Hà nội
Nguyện cầu
Mãi vui.

Niềm vui dù có nhân đôi
Sài gòn ngóng đợi
Em tôi phải về
Biết rằng đâu cũng là quê
Em đi
Buồn, nhớ dội về chiều xuân.

Tôi giấu buồn
Cho em yên bước chân
Phút luyến lưu
Sẻ chia xuân đôi phần.
Tiễn em về chốn mai vàng
Hà thành lại đợi
Xuân sang tiếp mùa.

20.04.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 21.04.2007 10:03:37 (permalink)
0
THƯƠNG - XÓT

Thương vầng trăng rớt ao bèo
Xót xa tôi phận trai nghèo thôn quê.
Vương bờ ao nửa câu thề
Nửa câu theo gió bay về chân mây.
Vầng trăng khi khuyết khi đầy
Riêng tôi cứ mãi hao gầy câu thơ.
Bởi vì lắm mộng nhiều mơ
Ao làng quê ấy bây giờ đa đoan.

21.04.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

NGYEU 21.04.2007 12:46:09 (permalink)
0
TÔI ĐI TÌM NGƯỜI

Tôi đi tìm người không yêu tôi
Bởi người ấy giai nhân tuyệt mỹ
Như vầng trăng
Sáng ngời muôn thế kỷ
Ánh mắt nụ cười vào nốt nhạc lời ca.

Tôi đi tìm trong nỗi xót xa
Chỉ để mình yêu
Lại riêng mình nhớ
Như sao hôm - sao mai
Đuôỉ theo em
Vạn thủa
Mãi hun hút gió lùa
Đâu cũng thấy mùa đông.

Như ánh sao le lói chín tầng không
Kiều diễm
Kiêu sa
Nét hoa tươi roi rói
Người chẳng thấy tôi đâu
Dẫu ngàn cao vời vợi
Ở giữa đời
Một trái tim cứ dồn đập người ơi!

Tôi đi tìm người
Người cứ buông lơi
Như ánh sao rơi
Rơi xuống miền vô vọng
Giữa đêm đen
Tim tôi ngun ngút nóng
Thấy bóng người tôi như đã được yêu.

Tôi tìm người
Mòn mỏi giữa cô liêu
Tôi yêu người
Người chẳng biết tôi yêu
Bao đêm rồi giấc điệp cũng liêu xiêu.

21.04.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 22.04.2007 09:39:24 (permalink)
0
 
TÌNH ANH GIỮ TRỌN TRAO EM
 
Anh sẽ giữ cho em nụ hôn mãi ngọt ngào
Quyết không để tan vào dông bão
Dù trăm năm đất trời chao đảo
Tình vẫn dâng trào, anh giữ trọn trao em.

 
22.04.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2007 09:43:04 bởi NGYEU >
NGYEU 23.04.2007 11:26:16 (permalink)
0
CÓ NGẠI GÌ CHÚT NẮNG GIÓ MONG MANH

Có thể là Xuân cũng chưa qua
Mà Hạ đón, Xuân giận hờn không đến
Hoa đã khai, thuyền đào chưa cập bến
Bờ môi khô nay phai nhạt sắc đào.

Có gì vui mà nắng gió xôn xao
Trong sâu thẳm thoáng có hình mắt bão
Chắc góp gió đổ xuống vùng kiêu ngạo
Tiếc cho Xuân, trong ta cứ cồn cào.

Xin bình yên cho chín đẹp mùa đào
Xin gió bão cứ thổi vào vách đá
Cho em xuân mang về mùa quả
Cho trái tim hồng rạo rực những lời ca.

Biển nhận dùm những chát mặn xót xa
Đất giữ hộ những bụi đời cát sỏi
Trời cao ơi! mãi trong xanh vời vợi
Để em tôi cất tiếng hát ru hời.

Hãy đến xuân ơi! đã hẹn đất cùng trời
Níu giữ hộ thu vàng, đông lạnh
Để trái tim không phút giây hưu quạnh
Bản tình ca ta hát khúc song hành.

Còn ngại gì chút nắng gió mong manh
Khi trời đất gửi về đón đài hoa đầu hạ
Cho tình xuân vào mùa dâng quả
Nghe em hát ru hời, ôi! tha thiết trong ta.

23.04.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 23.04.2007 16:19:32 (permalink)
0
BIẾT LÀ EM CHẲNG TỚI

Nắng
Vẫn cứ đổ
Mưa
Vẫn cứ tuôn
Không thể gì trơ hơn
với bất cần
Sỏi
Đá.

Dòng đời
Cứ quay cuồng
Ồn ã
Riêng ta
Một cõi
Cô đơn.
Chẳng thể gì buồn hơn
Một vùng trời
Hưu quạnh.

Em
Cội nguồn cạn kiệt
Ta
Phù sa trơ chốn đầu ghềnh.
Chiều
Tà dương chênh chếch
Trăng non
Nhòm
Buồn tênh.

Thơ
Nhuộm đen tóc bạc
Nghe tim mình khát khô
Nỗi nhớ về khủng bố
Nụ hôn
Xưa
Xa vời.

Thôi thì!
Nắng cứ đổ
Thôi thì
Mưa cứ tuôn
Mặc nỗi buồn chơi vơi
Biết là em chẳng tới.

23.04.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 24.04.2007 11:12:01 (permalink)
0
ĐÂU RỒI VẠT ÁO NGÀY XƯA

Nhớ ngày ấy
Đón em
Đi ngang qua mùa hạ
Ở đâu cũng thắm màu hoa lá
Đưa em về
Theo dọc cả mùa thu.

Đã mấy lần
Trời thử thách - đổ mưa
Kéo vạt áo em lau cho anh khỏi ướt
Trên ghế đá công viên
Anh như bước trượt
Ngã xuống em rồi
Lúc dậy đã tàn đêm.

Nay mưa vẫn về
Mà em tôi đã quên
Áo mới đã thay
Ghế đá xưa còn đấy
Công viên vẫn đông người
Em đâu chẳng thấy
Tôi ngước nhìn trước mắt chỉ màu mây.

Em đi rồi
Đông lạnh mưa rây
Tôi ướt giá
Giờ tự mình lau lấy
Nếu ngày xưa không có tà áo ấy
Chắc sầu riêng đâu đến nỗi vơi đầy.

Đêm!
Giật mình
Cứ ngỡ một vòng tay
Em choàng cổ cái ngày mưa bất chợt
Kéo vạt áo em lau
Tôi mong mưa đừng ngớt.
Tỉnh giấc rồi
Chỉ trống văng
Cô đơn.


24.04.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 24.04.2007 19:49:33 (permalink)
0
CỨ ĐỂ MÃI TIM NÀY TRÚ NGỤ TRONG NHAU

Này em!
Ngoài kia đất trời đầy sóng gió
Với bao nhiêu cát bụi đời thường
Những đam mê khôn cùng vất vưởng
Cứ bon chen tháng ngày.

Bao oán hờn bởi dối trá
Đổi thay
Bao tủi nhục bởi đỏ đen toan tính
Ích kỷ,tham lam, đê hèn, ti tiện
Thói quỷ, tâm ma đội dáng vóc hình người.

Em ơi!
Vội vàng chi
Khi đường đời muôn ngả
Thật - giả
Đượm - tàn giữa muôn sắc ngàn hoa
Em hãy trú vào đời anh tránh bão táp phong ba
Vượt gềnh thác, qua những vùng sỏi đá.

Anh xin em đừng vội vã
Hãy để trái tim chúng mình trú ngụ mãi trong nhau
San sẻ vui buồn
Quên mọi khổ đau
Ta cùng đến nơi bến bờ
Hạnh phúc!

24.04.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 25.04.2007 11:23:47 (permalink)
0
TẮM TRĂNG

Nhớ ngày xưa ấy
Thu vàng
Lửng lơ trên luỹ tre làng
Trăng treo.
Em hồn nhiên, mắt trong veo
Chơi trò đuổi bắt
Quê nghèo
Tuổi thơ.

Bao nhiêu ước vọng
Mộng mơ
Tìm em
Chạy khắp quanh bờ ao quê.
Nào ngờ
Em trốn triền đê
Dắt tay tôi bắt em về
Tắm trăng.

Ngượng chi
Chỉ có chị Hằng
Lệ quen
Cứ hẹn tuần trăng bến làng.
Một đêm
Thoáng chút ngỡ ngàng
Em - tôi
Cùng ngượng, bàng hoàng quay đi.

Nay thì em đã vu quy
Trăng xưa còn đó
Em thì đã xa.
Ao làng
Bến nước
Cây đa
Triền đê gió lộng
Trăng sa hững hờ.

Tìm theo dấu vết
Đã mờ
Bến trăng xưa tắm
Bây giờ không em.
Mơn man gió động ao sen
Giật mình
Ngỡ áo người quen quên cầm.

Quê hương!
Nỗi nhớ
Tần ngần
Tắm trăng
Một thủa
Trong ngần cùng em.

Tuổi thơ
Ôm cả đài sen
Để nay thấy bóng trăng lên
U hoài.
Dẫu mừng em mộng trang đài
Riêng tôi buồn
Nhớ
Trải dài thôn quê.

25.04.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Thay đổi trang: << < 373839 > >> | Trang 38 của 97 trang, bài viết từ 556 đến 570 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9