TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Thay đổi trang: << < 404142 > >> | Trang 40 của 97 trang, bài viết từ 586 đến 600 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
NGYEU 07.05.2007 18:07:30 (permalink)
0
XIN EM DÙ CHỈ MỘT LẦN

Đừng im lặng mãi em
Kẻo trời buồn đổ lệ
Bão dông ngoài cửa bể
Nếu em cứ...ngoảnh đi.

Mưa nắng chẳng phân kỳ
Mà trăng thì non mãi
Thời gian không ở lại
Sao em lặng im hoài.

Con bướm nào khôn, dại
Hoa kén chọn sớm mai
Nắng gió thì man dại
Chẳng cho hoa an bài.

Cớ sao em sầu mãi
Làm nản chí tài trai
Yêu mà như vụng dại
Phải xin em, xin hoài.

Qua biển rộng sông dài
Tôi tìm em và đợi
Giữa đất trời vời vợi
Một tình yêu nơi em.

Tôi chẳng dám xin nhiều
Em tiếc làm chi nữa
Một đời tôi cất giữ
Chỉ một lần...Xin em!...

07.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Nguyễn Hoàng 07.05.2007 21:57:38 (permalink)
0
Nếu có hơi đường đột, mong chủ nhà lượng thứ cho NH tôi.

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2007 22:09:41 bởi Nguyễn Hoàng >
Nguyễn Hoàng 07.05.2007 21:59:38 (permalink)
0
Xin được mạo muội gửi anh đôi dòng với tư cách một người yêu thơ!
 
 
 
Những vần thơ Anh

                                     
Lang thang và liêu xiêu
Tôi bị lôi tuột vào thơ anh – những vần thơ đáng yêu.
Những vần thơ đằm thắm với biết bao điều,
Về cuộc sống, con người, tình yêu và quê hương yêu dấu.
 
Giá mà tôi được gặp anh để hiểu thấu
Những vần thơ chân tình, mộc mạc sâu lắng của anh.
Những vần thơ mang tôi đến góc đời, miền quê an lành,
Nơi nước vối đậm đà hơn rượu bia xa xỉ.
 
Những vần thơ khiến tôi nhìn lại mình và suy nghĩ
Về những tháng năm mình đã lặng lẽ đi qua.
Những vần thơ như lửa cuốn, mượt mà
Ngập tràn tình yêu thương nơi người lính đã qua chinh chiến.
 
Những vần thơ dẫn dắt tôi đứng trước biển
Để thấy biển bao la mà ta quá nhỏ nhoi
Những vần thơ mang nắng xuân, hoa thắm đến muôn người
Và lắng đọng bao nồng nàn của những ngày xưa cũ.
 
Thơ tình yêu viết đến cuối đời cũng không đủ
Những vần thơ anh đã âm thầm quyến rũ
Bao trái tim phụ nữ và bao bạn yêu thơ.
Những vần thơ anh khiến Thế giới này đẹp như mơ.
 
Hà nội, ngày 07/05/2007
 
 
Nguyễn Hoàng
NGYEU 08.05.2007 10:51:23 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyễn Hoàng

Xin được mạo muội gửi anh đôi dòng với tư cách một người yêu thơ!



Những vần thơ Anh

                                     
Lang thang và liêu xiêu
Tôi bị lôi tuột vào thơ anh – những vần thơ đáng yêu.
Những vần thơ đằm thắm với biết bao điều,
Về cuộc sống, con người, tình yêu và quê hương yêu dấu.
 
Giá mà tôi được gặp anh để hiểu thấu
Những vần thơ chân tình, mộc mạc sâu lắng của anh.
Những vần thơ mang tôi đến góc đời, miền quê an lành,
Nơi nước vối đậm đà hơn rượu bia xa xỉ.
 
Những vần thơ khiến tôi nhìn lại mình và suy nghĩ
Về những tháng năm mình đã lặng lẽ đi qua.
Những vần thơ như lửa cuốn, mượt mà
Ngập tràn tình yêu thương nơi người lính đã qua chinh chiến.
 
Những vần thơ dẫn dắt tôi đứng trước biển
Để thấy biển bao la mà ta quá nhỏ nhoi
Những vần thơ mang nắng xuân, hoa thắm đến muôn người
Và lắng đọng bao nồng nàn của những ngày xưa cũ.
 
Thơ tình yêu viết đến cuối đời cũng không đủ
Những vần thơ anh đã âm thầm quyến rũ
Bao trái tim phụ nữ và bao bạn yêu thơ.
Những vần thơ anh khiến Thế giới này đẹp như mơ.
 
Hà nội, ngày 07/05/2007


Nguyễn Hoàng

 
ĐOÀN VĂN NGHIÊU thân mến chào NGUYỄN HOÀNG!
Trước hết cho N xin lỗi về cách xưng hô coi như một người bạn quý bởi trên DĐ chưa biết mặt cũng như chưa biết gì về tuổi tác.
NH thân mến!
N rất cảm động bởi được bạn giành cho thơ N một tình cảm cao đẹp. Vẫn biết rằng N còn phải cố gắng nhiều hơn mới đáp ứng được sự ưu ái của NH cũng như bạn đọc khác.
N chân thành cảm ơn NGUYỄN HOÀNG và hy vọng còn nhiều cơ hội gặp gỡ cũng như thường xuyên đàm thoại về những câu thơ cho dù hay - dở.
Rất vui và cảm ơn bạn nhiều.
Thân mên!
ĐVN
 
NGYEU 08.05.2007 15:29:59 (permalink)
0
CÂY PHƯỢNG GIÀ BÊN ĐẬP ĐÁ NGÀY XƯA

Tôi ghé về Đập Đá
Tìm lại cây phượng vĩ ngày xưa
Nơi đã ngắt cành
Che một cơn mưa
Để dìu em
Đi qua miền thương nhớ.

*
Hoàng hôn!
Tím chiều bỡ ngỡ
Cây phượng già
Ai ngắt lá sau tôi
Nhìn Hương Giang con nước lững lờ trôi
Cánh hoa đỏ mạn thuyền
Luyến tiếc!

*
Cây bị ngắt bao cành
Bấy nhiêu người đưa tiễn
Hỏi có ai mãi đi mà không đến?
Còn nhớ về Đập Đá ngày xưa
Phượng trơ trọi
Oằn mình
Dãi nắng dầm mưa.

*
Văng vẳng câu hò
Ai trao nón bài thơ
Núi Ngự ngẩn ngơ
Ai chờ, ai đợi
Tràng Tiền chao nghiêng bởi câu hò vời vợi
Thôn Vĩ ai qua sao không nhắn đôi lời.

*
Phượng vĩ vẫn đơm hoa
Nhưng nuối tiếc một thời
Câu ước hẹn theo mây trời
Về biển.
Mang nhớ thương
Đò ngược dòng tìm bến
Người mãi xa
Chỉ trơ gốc phượng già.

*
Tiếc ngày xưa
Phượng lơi lả
La đà
Mưa bất chợt cho lòng ta đắm đuối
Dìu em đi
Suốt chiều dài rong ruổi
Để bây giờ
Đập Đá cứ trơ trơ
Cây phượng vĩ già
Như ta cứ ngẩn ngơ.

*
08.05.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 09.05.2007 14:46:37 (permalink)
0
VỎ TRÁI SẦU RIÊNG
(Hoạ theo câu cảm nhận của NGUYỄN LÂM CÚC trên: http://blogtiengviet.net/kimoanh/2007/05/0...tra_ng_1#c19242
***

Từ miệt vườn nam bộ xa xôi
Em gửi cho tôi
Vỏ trái sầu riêng
Làm gối.

Chẳng biết có yêu thương
Mà sao em bắt tội
Nơi phương trời
Tôi đành nhận vậy thôi.

Thức trắng đêm trường
Đau cứng gáy
Toát mồ hôi
Tôi giận em.
Và mong trời mau sáng.

Trong mệt mỏi rã rời
Chợt loé lên ánh sáng
Tôi nhận ra
Bởi thức
Tỉnh ra nhiều.

Tự trách mình
Chẳng biết đã được yêu
Mà vội vã giận hờn trách cứ
Vỏ sầu riêng đâu phải là em thử
Mà yêu tôi! Em nhắc
Phải nhớ nhiều!...

Vỏ trái sầu riêng
Em gửi gắm bao điều
Từ nam bộ xa xôi
Em đã bắc cầu Kiều
Cho tôi đến với miệt vườn thương nhớ.
Nơi sông nước mênh mang mà bốn mùa hoa nở
Nơi trái chín dội mùa mời gọi những vần thơ
Để bây giờ hai đưa cứ mộng mơ.


08.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 10.05.2007 11:46:46 (permalink)
0
BIÊN GIỚI TÌNH CỦA YÊU.

Chỉ mấy bước chân
Đó mưa
Đây nắng
Từ một cành xanh
Sao trái chua
Trái đắng.

Con đường nào mãi thẳng
Sao cứ phải chia xa
Bên nhau
Trong gang tấc
Mà...
Không thể bước qua.

Nước!
Khoan mòn núi đá
Lệ!
Sầu đổ nhạt nhoà
Trái tim có vật vã
Hay...
Trơ trong xót xa?

Chẳng bão táp
Mưa sa
Cứ ngược dòng
Tìm kiếm
Nửa úa vàng
Về biển
Nụ mơ
vời non cao.

Năm tháng
Hoá hanh hao
Sang giàu
Thành sông bạc
Trời xuân
Giam cánh nhạn
Giấc mơ
Nhện giăng mùng.

Biên giới tình yêu thắng chí anh hùng
Chỉ gang tấc
Mà không đến được tột cùng hạnh phúc.
Dẫu không rõ hình hài
Mà đôi uyên ương ngã gục
Mãi dở dang
Thương tiếc một chuyện tình.

10.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 11.05.2007 11:15:44 (permalink)
0
BÀI THƠ NỠ ĐỂ EM BUỒN

Tôi trao em: Câu thơ Đường luật
Em giấu nỗi buồn
Nhìn về chốn xa xăm.
Mới gặp lần đầu
Tôi cứ băn khoăn
Em lãnh đạm
Thờ ơ
Chắc tại thơ tôi viết dở.

Ngoài kia xuân chưa đi
Vẫn đang kỳ hoa nở
Tôi chạnh lòng buồn
Bởi em cứ thờ ơ
Hay hạ về thiêu đốt cả hồn thơ.

Hay tại vì tôi chẳng biết mộng mơ
Để thơ viết trong chiều
Nắng đổ
Nghe cũ kỹ
Như rêu phong phố cổ
Chẳng ngọt ngào tha thiết một tiếng yêu.

Nắng gió cứ về
Câu thơ cũng liêu xiêu
Ai bảo tôi không yêu?
Mà đất trời chao đảo
Em có thấy trong lòng tôi
Nổi bão
Cứ quay cuồng
Muốn quấn chặt em thôi.

Trao thơ rồi
Tôi lại giận tôi
Bởi yêu em nên câu thơ viết vội.
Thơ không hồn
Một đời tôi mang lỗi
Liệu bây giờ tình em có chia phôi
Nay thơ buồn chỉ biết oán riêng tôi.

11.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 12.05.2007 15:47:07 (permalink)
0
CHỈ LÀ

Chỉ là!
Nhấp chén ly bôi
Mà sao
Em nỡ
Giam tôi
Một đời.
*
Chỉ là!
Một hạt mưa rơi
Mà em
Như thể giếng khơi
Níu vào.
*
Chỉ là!
Gió thoảng
Vườn đào
Cớ sao
Em lại dẫn vào
Vườn mơ.
*
Chỉ là!
Câu chữ
Ghép thơ
Mà em
Hờn giận
Vu vơ
Nỗi buồn.
*
Chỉ là!
Trao một nụ hôn
Tình em
Chôn chặt tim tôi
Một đời.
*
Chỉ là!
Hẹp đất
Chật trời
Nên ta cứ phải
Trọn đời bên nhau.

12.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 13.05.2007 11:13:53 (permalink)
0
ĐẸP HƠN MƠ
(Hoạ theo bài NHỚ ƠI! của KIM GIANG)

Một niềm vui!
Bất ngờ
Đẹp hơn mọi giấc mơ.
Nồng thắm
Yêu thương
Nơi trái tim em
Cho tôi
Mãi ở.
Hạnh phúc tràn dâng
Mà không thể gì đổ vỡ
Em giành tôi
Trú ngụ bến bờ.
Bõ mộng mơ
Khao khát
Đợi chờ
Bù năm tháng
Đêm mong
Ngày nhớ.
Tình trăm năm
Sẽ không còn dang dở
Đã trong nhau
Chẳng phai nhạt bao giờ.
Che chắn cho nhau những cát bụi xô bồ
Những lúc giá băng
Khi biển trời dông tố
Để con tim không một lần lệ đổ
Để nụ cười không héo bởi môi khô.
Một niềm vui bất ngờ
Đẹp hơn mọi giấc mơ
Em đã gói tôi vào trái tim đẫm hồn thơ.


13.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 14.05.2007 11:52:20 (permalink)
0
XA EM HONG LẠI CÂU THƠ

Tôi cố mài câu thơ
Cớ sao thơ chẳng bóng
Đem hâm lại ngu ngơ
Mong hồn thơ có nóng.

Khuân - đấu giờ ai đóng
Mà tình em có đong?
Thơ thiếu đi nền móng
Như cơm nguội lót lòng.

Thôi thì! em đừng mong
Cũng xin em đừng đợi
Trời sáng thêm sao mới
Tránh sao lòng chơi vơi.

Kìa! một vì sao rơi
Thêm một câu thơ khuyết
Hỏi lòng có cạn kiệt
Ngăn tình xuân không về.

Nỡ vin chưa hẹn thề
Vội vít cành ngắt lá
Để chói chang nắng hạ
Nhìn nhau trong nhạt nhoà.

Em tôi giờ nơi xa
Chắc là đang vui lắm?
Để tôi câu thơ đắng
Sớm - chiều, buồn! hong phơi.


14.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 15.05.2007 09:23:51 (permalink)
0
NHỚ HÀNG RÀO XƯA

Đâu rồi hàng rào tre gai
Những tuần trăng
Xưa!
Em tắm ao sen
Phơi áo.

Bên khóm trúc
Chờ em
Trong lòng lửa bão
Ngu ngơ
Tôi cứ ngóng...
Bờ rào.

Mấy năm rồi!
Giờ ai lấp ao sen
Xây biệt thự, vina
Phá cả hàng rào, khóm trúc
Em cũng xa quê đi lấy chồng xứ khác
Tôi trở về
Ngơ ngẩn
Nhớ ao sen
Nhớ hàng rào
Đêm trăng vắt áo em.

Đường làng đêm nay như lạ như quen
Chỉ còn lại trăng suông
Mái đình rêu phủ
Xưa khờ dại áo em không giữ
Để bây giờ nỗi nhớ cứ đầy vơi.
Áo em vắt hàng rào
Lòng tôi rách tả tơi
Xưa ôm áo vào lòng
Giờ đâu có đôi nơi.


15.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 16.05.2007 16:32:24 (permalink)
0
THỜI GIAN

Có ai níu hộ thời gian
Để năm tháng đỡ vội vàng qua nhanh.
Chưa khôn mà tóc kém xanh
Nợ đời còn lắm, chưa lành vết đau.
Đất trời sớm tối qua mau
Ta còn chưa tỉnh, nông sâu chưa tường.
Thế gian trôi nổi đoạn trường
Thời gian sao vội, chẳng thương kiếp người.

16.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU 
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2007 14:41:44 bởi Huyền Băng >
NGYEU 16.05.2007 21:23:16 (permalink)
0
ĐÊM CHỢ TÌNH SA PA

Lách tiếng khèn tôi tìm đến bên em
Lại vấp phải tiếng lenh keng vòng bạc
Đêm Sa Pa ánh trăng mờ nhạt
Nụ hôn chờ cháy bỏng bờ môi.

Chiếc khăn Piêu nói hộ lòng tôi
Vòng thổ cẩm níu tay em lại
Tình đôi ta có đẹp như huyền thoại
Hay qua đêm mưa gió lại mang về.

Chẳng có bùa yêu, chỉ một câu thề
Trải rừng núi xanh lá chàm, lá ngón
Chiếc vòng ngắn mà một đời trói gọn
Hai trái tim trong âm hưởng núi rừng.

Đàn tính ai nảy phím ngập ngừng
Tôi tìm thấy em giữa nửa chừng câu hát
Chuông nhà thờ buông rơi từng nốt nhạc
Dìu em đi, nghe thác đổ trong lòng.

Phiên chợ tình!
Thương ai đó về không
Đêm đã tàn
Mà người vẫn còn đông.

16.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 16.05.2007 22:31:11 (permalink)
0
XIN NGƯỜI
 
Xin đừng ném cái nguýt dài
Để cho vỡ vụn hình hài tiếng yêu
Đừng xô bóng ngã liêu xiêu
Đừng đào sâu nữa, cầu Kiều chưa xây.

 
Xin đừng nghiêng nắng về tây
Đừng mang mây đến lấp đầy yêu thương
Đắng cay nào có xông hương
Ngọt bùi ai nỡ thả vương cuối đường.

 
Vầng trăng tròn - khuyết, lẽ thường
Câu thơ bẻ gẫy, đoạn trường chia phôi.
Xin đừng như thể phấn vôi
Đừng như bọt nước kẻo rồi chóng tan.

 
Trao nhau một mảnh cơ hàn
Xin đừng tham phú vội vàng bỏ đi.
Giàu sang phú quý có thì
Tình yêu! người hỡi lấy gì bán mua.

 
Buồn đau mang đến cửa chùa
Sáng chi một mảnh trăng thừa sau mây.
Xin người một miếng trầu cay
Bỏ quên - tìm nhớ, tình say một đời.

 
Xin người dù chỉ một lời
Trái tim đừng héo, nụ cười mãi tươi.
Trăm năm tình vẫn đôi mươi
Người ơi! xin có đất trời chứng cho.

 
16.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2007 15:02:51 bởi Huyền Băng >
Thay đổi trang: << < 404142 > >> | Trang 40 của 97 trang, bài viết từ 586 đến 600 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9