TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Thay đổi trang: << < 404142 > >> | Trang 41 của 97 trang, bài viết từ 601 đến 615 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
NGYEU 18.05.2007 12:14:05 (permalink)
0
LỜI RU CHIA XA

Âm vang
Con sóng xô bờ
Nghe như em hát
Hững hờ...Ru tôi.
*
Trên đầu mây nhởn nhơ trôi
Buồn!
Câu hát vội
Để rồi chia xa.
*
Thà như
Biển chẳng hát ca
Cứ nắng, mưa, sóng, gió
Cứ mặn mà trùng dương.
*
Cứ như mây
Chẳng vấn vương
Em ru chi nữa đoạn trường
Chia xa.
*
Càng ru
Càng lắm xót xa
Em thì ru vội
Người ta thì chờ.
*
Trong âm vang
Sóng vỗ bờ
Lời ru xưa ấy
Bây giờ em mang.

18.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 19.05.2007 16:14:57 (permalink)
0
CHIỀU NAM ANH
(Xin được tặng các anh chị, cùng các bạn quê hương xứ Nghệ)

Đang lạc giữa vườn trầm
Đã thoảng thơm hương quế
Thấp thoáng vườn hồng
Kìa! O nào vội thế
Tay ngắt hồng thơm
Mà cao giọng Ví quê mình.
*
À!....Ơi!...
Đất nam Anh* ngọt lành hoa trái
Đã vô rồi ở lại người ơi!
Nghệ An, Nghi Lộc quê tôi
Biển khơi còn cạn
Chứ tình chẳng vơi bao giờ!...
*
Nghe câu ví say lòng lữ thứ
Giữa ngàn xanh tìm O đến bao giờ
Mảnh đất người xưa tạo dựng cơ đồ
Vẫn còn đó
Mai Thúc Loan dựng cờ
Khởi nghĩa.
*
À!....Ơi!...
Đất Nam Anh đất tình, đất nghĩa
Đất anh hùng
Xưa Nguyễn Huệ đóng quân
Hỏi ai mô đó?
Dừng chân
Thăm hồng, thử quế
Vườn xuân! em mời.
*
Chiều Nam Anh gió lộng lên khơi
Lòng say
Bởi thấy đất - trời
Dâng hương.
Ơn O gái nhỏ mến thương
Trao câu Ví dặm
Quê hương gọi mời.


18.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
* Xã Nam Anh thuộc Nghi Lộc, Nghệ An
NGYEU 19.05.2007 17:56:49 (permalink)
0
CÂU THƠ GỬI EM

Treo câu thơ lên vầng trăng khuyết
Cho tròn đầy, để Nguyệt sáng nơi em
Câu dân ca xưa mẹ ướp sen
Mẹ bảo: Gửi cho em thơm hương giấc điệp.

Nửa câu thơ mang mặn mà vị biển
Buộc cánh diều che nắng hạ cùng mây
Cho lá xanh cành, trái chín ngọt trên cây
Cho hương mật đầy tay mùa thương nhớ.

Nửa câu thơ mang đắp bờ sông lở
Xây bến chờ, neo thuyền đợi bởi dòng sâu
Khi em buồn! thơ gói ngọc lau châu
Lúc em ngủ thơ kê đầu thay gối.

Thơ vẫn sạch dẫu là tôi viết vội
Có chăng là đẫm nước mắt, mồ hôi
Tôi gom từ ngày mẹ ru nôi
Nơi đồng cạn, ruộng sâu nổi trôi câu chèo cổ.

Dẫu nhuốm chút phong trần loang lổ
Vẫn trinh nguyên khi cuộc sống xô bồ
Chắp nhặt cho em qua muôn dặm hải hồ
Thơ ngâm tẩm trong gừng cay, muối mặn.

Nửa đời người chưa vẹn câu thơ tặng
Em nhận dùm! Mỗi khi sáng mùa trăng
Cùng cánh diều gió lộng, giây căng
Cả câu hát xưa mẹ hằng ru giấc.

Tôi gửi em một trái tim chân thật
Gói trong thơ
Xin em chớ hững hờ.
Tôi yêu em! Tình vô bến, vô bờ.

19.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2007 14:48:02 bởi Huyền Băng >
NGYEU 20.05.2007 20:23:55 (permalink)
0
BÊN NHỊP CẦU XƯA

Tôi vớt lên ánh trăng vàng nhợt nhạt
Bên nhịp cầu tre nhỏ em qua
Người đi rồi mà trăng chẳng nhận ra
Cứ ngơ ngẩn níu cánh diều no gió.

Hay hối hận những tuần trăng không tỏ
Những đêm sương đẫm thảm cỏ ven đường
Phủ mặt tôi tóc rối của người thương
Pha trộn lẫn hương chanh cùng bồ kết.

Nước cứ trôi! Muốn mang trăng về biển
Trăng hững hờ, thương cầu nhỏ bơ vơ
Nhớ một thời nghiêng nón đề thơ
Soi bóng nước em đọc thơ tôi tặng.

Dòng sông nhỏ buồn trong thầm lặng
Bèo mây trôi, xuôi về chốn xa vời
Tiếng sáo diều ai réo rắt lưng trời
Khêu nỗi nhớ người đi trong đêm cao vời vợi.

Nhịp cầu xưa bên chờ, bên đợi
Nay trẫm mình xuống trăng nước chơi vơi
Vớt ánh trăng tàn trong buồn tủi người ơi!
Vắt tay vịn tôi phơi trong đêm sương chờ đợi.

Tôi mong sớm đến mùa trăng mới
Em có về! Vần thơ cũ hong phơi
Tôi xây lại nhịp cầu để em khỏi chơi vơi
Và níu giữ cho trăng tròn đầy, sáng mãi

20.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2007 14:50:38 bởi Huyền Băng >
NGYEU 21.05.2007 10:47:27 (permalink)
0
TÔI ĐÀNH MANG LỖI CÙNG EM

Rong ruổi khắp hải hồ
Bạn với nắng mưa
Không thể để cho em nụ hôn
Dù một nửa.
Tuổi học trò trinh nguyên
Không đành mang vào nơi khói lửa
Tạ từ em
Tôi cất bước lên đường.
*
Không để tuổi xuân em phải chia nửa chiến trường
Khô héo hồn nhiên
Lụi tàn trong chờ đợi
Tôi ra đi!
Giữ cho xuân phơi phới
Là như yêu em rồi
Em có hiểu lòng tôi?
*
Tuổi trăng tròn ai nỡ bắt chia phôi
Dẫu yêu lắm!
Nhưng tôi không đành mang tội
Theo đồng đội, tôi đi
Chỉ kịp trao nhắn vội
Một câu thơ
Thay lời xin lỗi!
Tạ từ.
*
Nếu một mai tôi có trở về
Yêu em ư?
Vẫn là điều không thể
Người lính già
Tình thẳng ngay là thế
Chỉ mong em được Loan - Phượng bên người.
*
Thôi buồn chi cho héo hắt nụ cười
Khi em mới tháng năm
Tôi đã tháng mười
Cuối vụ.
Em như hoa
Tôi nắng chiều ngày cũ
Xin em hãy quay về
Đừng để hương nhuỵ sầu vương.
*
Trót nặng lòng mang nợ với quê hương
Anh đành lỗi cùng em
Không muốn tình dang dở.
Đường quân hành
Kẻ đi
Người ở
Thì em ơi!
Xin đừng đợi đừng chờ.
*
Cầu chúc em!
Duyên phận đẹp bến bờ.


21.05.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 22.05.2007 15:18:12 (permalink)
0
GIỮ CHO HUẾ ĐẸP MÃI THƠ

Tôi chẳng dám xuống đò sợ vương bụi đò em
Lòng e ngại, lo Hương Giang vẩn đục
Thương Trường Tiền đã một lần gẫy gục
Để đôi bờ sông nước cứ ngẩn ngơ.

Bên mạn thuyền ai thả nón bài thơ
Cứ ngỡ trăng rơi bởi câu hò thương nhớ
Huế đẹp! tím trong vần thơ viết dở
Biết đến bao giờ tôi gửi trao em.

Nhè nhẹ bước chân để cửa biển trăng lên
Phía ấy Tam Giang giữa mùa con nước
Câu hò ai thả vào chiều gió ngược
Nghe dạt dào thương nhớ đầy vơi!

Ngọ môn quan đã mở cửa người ơi!
Về đêm hội hoa đăng sáng trời Đại nội
Khúc nhã nhạc cung đình vào hội
Cố đô xưa giờ như sống lại rồi.

Kim Luông về chưa? sao câu hát xa vời
Vĩ Dạ nhớ những câu hò sông nước
Huế đẹp quá! tôi không dám bước
Chỉ lặng im dưới bóng núi Ngự Bình.

Huế mộng mơ nhưng không phải cho mình
Hồn sông núi mãi thắm tình non nước
Cho Hà Nội - Sài Gòn từ bao ngàn năm trước
Như Hương Giang - nước chẳng cạn bao giờ.


Tôi xin người giữ cho Huế mãi thơ
Trăng cứ mộng mơ sông Hương, núi Ngự
Giữ điệu hò mênh mang, tình tứ
Tới ngàn sau mưa nắng chẳng phai màu.


22.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2007 15:15:08 bởi Huyền Băng >
HOA HUYỀN 22.05.2007 21:45:49 (permalink)
0
Hoahuyen day NGYEU ơi!
NGYEU 23.05.2007 09:46:28 (permalink)
0

Trích đoạn: HOA HUYỀN

Hoahuyen day NGYEU ơi!

Anh HOA HUYỀN!
Rất vui và hạnh phúc được anh thăm và lưu bút. Mong có ngày hội ngộ cùng anh.
*****
 

L
RỒI
 

Đ
ứng trên nóc nhà mình
Ngó sang nhà hàng xóm

Đ
èn nhà lập loè đom đóm
Thiên hạ thì nh
ý thể sao sa.
 
T
trách mình xưa thích tắm ao ta
Yêu cỏ
đồng gần, chê cỏ đồng xa
Không nuôi chí vẫy vùng biển cả
Khế quê chua phải khen ngọt. Ngậm ngùi.
 
Khi m
ới yêu dẫu chỉ đến lýng đồi
Mà c
ng đỉnh non cao lộng gió

Đ
êm không trăng đèn nhà mình sáng tỏ
Có qua r
ằm mới rõ hồn trăng.
 

Đ
ã l rồi! Gi chỉ biết trông trăng
T
ắm mãi ao làng, ăn khế quê chua - ngọt
Soi cuộc
đời bằng ánh đèn vàng vọt
Nhìn th
ời gian trôi, biết đến bao gi?...
 
23.05.07

Đ
OÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 24.05.2007 11:24:42 (permalink)
0
THAY LỜI TIẾN ANH

Xin được gửi tặng: Anh SAOVIET cùng anh LÊ HUY MẬU
Ngày các anh chia tay BLV
 
Chẳng kịp liên hoan để chia tay
Trời buồn lãng đáng áng mây bay
Đất sầu chao đảo chung chiêng nắng
Kẻ ở, người đi
Mãi dùng dằng.

 
Lúc ở còn hơn nghĩa kim bằng
Nặng tình huynh đệ
Trúc với măng
Ôm ấp chở che mùa dông bão
Dìu dắt, cho nhau luôn thắm màu.

 
Vẫn biết anh đi
Rẽ sóng nước - con tàu
Hải hồ muôn dặm sá chi đâu
Đại dương bừng sáng - nơi anh đến
Bỏ lại ao sau bởi: Đục ngầu.

 
Nỗi buồn dẫu chẳng để tuôn châu
Có chăng đất thẳm, trời cao thấu
Bè bạn!
Đàn em
Chất ngất sầu.

 
Giá như! Tay bắt, nói đôi câu
Giãi bầy chia sẻ bởi vì đâu
Văn chương
Tình nghĩa nào có tội
Cốt cách nhân từ phải chia phôi?

 
Anh đã đi rồi!
Tiếc lắm thay
Buồn ơi! ai nỡ cắt chia này
Chữ - Nghĩa - Nhân - Văn người xếp lại
Để cảnh đau lòng phải chia tay.

 
Thôi!
Buồn! Xin anh gửi áng mây bay
Gửi gió ngàn xanh thoảng qua ngày.
Một mai bến mới - nơi anh tới
Tụ nghĩa, nhân văn mãi đẹp đời.

 
24.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2007 11:30:58 bởi NGYEU >
NGYEU 25.05.2007 11:08:00 (permalink)
0
THƯƠNG MÀ GIẬN

Thế là!
Mưa dập bão vùi
Thế là!
Gió cát xoá rồi dấu chân
Tuyết giăng
Cản bước thi nhân
Bởi người mang Hạ đốt Xuân
Tuyệt tình.

Ai mang chuông ném sau đình
Ai xô tượng đổ
Ai rình gác chuông?
Để giờ thả sức nhện buông
Đình không người viếng
Chùa thiêng điêu tàn.

Dám mơ đến cõi liết bàn
Mà tay lại cứ nhúng chàm
Giã tâm.
Lại quên nghĩa cả
Tình thâm
Chùa xa thì lễ
Chùa gần thì chê.

Trách người sao quá u mê
Trăng - Sao
Không tỏ
Lại chê tim hồng.
Hay quen mèo mả gà đồng?
Bỏ đi cái nghĩa tương đồng nhân văn.

Xem ra chỉ kẻ phàm ăn
Bằng không cũng chỉ tiểu nhân
Nơi cổng chùa.
Một mai lễ hội hết mùa
Lang thang một kiếp
Xin đồ thừa - cháo phết lá đa.

Ngãm đời!
Lòng những xót xa
Thương!
Mà cũng giận
Kẻ gây can qua nơi đất bằng.

25.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 26.05.2007 12:54:57 (permalink)
0
VỀ ĐI EM

Em buồn chi mà để khuyết tuần trăng
Trăng có cớ ngàn năm, trăng non làm dáng
Em giận chi nước trôi hoài, trôi mãi
Chẳng yêu thương nên không nhớ chân cầu.

Giọt lệ rơi ố ách lá trầu
Lòng buồn héo trái cau mùa nhớ
Thời gian vàng trong từng nhịp thở
Tuyết đóng băng chốn sâu thẳm đợi chờ.

Ra bến nhìn trăng! trăng non cứ hững hờ
Nhịp cầu cũ giữa đôi bờ nước chảy
Nghe câu thơ như vẫn còn đâu đấy
Mà người đi đã được mấy năm đầy.

Hỏi trăng non! Khuyết bao tháng bao ngày
Hỏi con nước khi nào quay trở lại?
Cho bến bồi được mát dòng, trong mãi
Trầu - cau tươi têm cánh phượng trang đài.

Khung trời thơ hết mây gió u hoài
Lệ - châu ngọc rớt xuống miền hạnh phúc
Trải câu thơ che đậy đời trần tục
Ta tắm trăng, ngụp sông nước quê nhà.

Về đi em! Trời đất đã giao hoà
Đừng giận nữa khi nước về biển cả
Trăng lại sáng dát vàng đêm hạ
Ta hết sầu không còn cảnh chia xa.

Nốt nhạc tình khơi dậy khúc thi ca.

26.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2007 15:18:53 bởi Huyền Băng >
NGYEU 27.05.2007 19:23:48 (permalink)
0
MÂY & NƯỚC

Ở đầm ao mây chê nước đục
Ra suối sông chê nước vô tình
Biển mênh mông
Mây cũng tách mình
Chê nước mặn
Mây về trời theo gió.

Tưởng những dao du cùng chị Hằng sáng tỏ
Quên lối về
Ôm ấp sơn khê
Chín tầng cao cúi xuống
Mây chê
Mặt đất hẹp! về làm chi chốn ấy.

Rong ruổi mãi gặp những ngày nắng cháy
Rôi đến khi trái gió trở trời
Không giữ nổi mình
Mây rơi!
Mãi rơi
Đất buồn - giận vẫn giang tay ôm ấp.

Như nhận ra số là hành khất
Dù đi đâu mây cũng phải về
Chút tủi hờn ướt đẫm đam mê
Đầm
Sông, suối
Biển vỗ về
Mây - nước.

27.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU 
NGYEU 28.05.2007 16:38:37 (permalink)
0
ĐI BUÔN

Nhân khi rỗi rãi thanh nhàn
Tụ tập ta bàn
Cái chuyện...
Đi buôn!...

Kẻ nào có váy vẫn hơn
Bạn buôn càng lắm
Kẻ nói thương cũng nhiều.
Dập dìu hết sớm lại chiều
Đón ong, tìm bướm
Những điều đặt đơm.

Nam nhi chân đất mình trơn
Thua già khoác mảnh áo đơn
Bạc màu
Văn hay chữ tốt - xếp sau
Để ông đưa đẩy
Mấy câu
Võ biền.

Phải tung hô
Nhớ khen liền
Nhường ông
Kẻo lại nhãn tiền
Không công.

Nghề buôn!
Kể cũng lắm công
Cũng lèo lái
Với nịnh ông, nịnh bà
Cũng là ngõ ngách vào ra
Cũng quen cửa hậu
Chỉ ta với mình.

Văn chương dẫu có mượt mà
Tình ngay
Ý thẳng
Thật thà
Bằng không.

Buồn chi kẻ chợ người đông
Câu thơ gói lại
Cho không bạn hiền.
Vốn không tham bạc, tham tiền
Chẳng màng dang vọng
Chỉ phiền lòng cảnh bán buôn.


28.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 29.05.2007 10:22:41 (permalink)
0
LỜI CỦA CÁT

Xin đừng giữ trong tay
Khi đã phơi tôi ngoài đời nắng gió
Kẽ tay người dù chỉ là rất nhỏ
Chẳng thể nảo giữ nổi cát bay.

Nếu quý tôi đừng dào dạt nước đầy
Chút lắng đọng, chỉ khi không dòng chảy
Đừng giữ tôi cùng dòng nước ấy
Nước - cát nào có chung một bàn tay.

Dẫu nhẹ nhàng cũng không thể thành mây
Bởi bé nhỏ không làm nên dòng chảy
Sợ nắng gió ném tôi vào mắt ấy
Người bụi nhoà lại giận giữ sang tôi.

Tôi muốn yên bề mà nước đẩy mãi không thôi
Nên dòng đục dòng trong người nghi lòng phụ bạc
Tôi! Chỉ là hạt cát
Làm dịu êm chân lữ khách qua đường.

Nếu như người có nhớ, có thương
Thì xin nhớ đừng phơi tôi nắng gió
Đừng thả dòng trôi dù là rất nhỏ
Chỉ ẩm thôi! nếu muốn giữ tay đầy.

Tôi yên rồi, chân người cũng êm lây.

29.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 29.05.2007 17:20:27 (permalink)
0
CHIỀU NHỚ THƯƠNG
(Theo điệu Lý chiều chiều)

Chiều buồn!
Thương nhớ phương trời xa
Người về đâu?
Kim Luông hay là thôn Vỹ
Có hay xót xa nỗi niềm
Bao tháng năm u hoài
Ngự Bình mây giăng
Trông trăng!
Ngóng theo tin người.
*
Này đò!
Xuôi bến có về Tam Giang?
Nhắn dùm tôi
Cố Đô bao chiều thương nhớ
Sông Hương nước lên vơi đầy
Như ánh trăng hao gầy
Tháng ngày trông mong
Ai ơi!
Mốt mai có về?
*
Trường Tiền
Nón trắng một thời chao nghiêng
Mà giờ đây
Em tôi đâu rồi không thấy
Lang thang khắp ven sông dài
Ôi! giấc mơ trang đài
Ai còn thương ai?
Chuông ơi!
Cứ ngân chi hoài.
*
Chiều buồn!
Nhớ Huế! cùng người thương
Tình còn vương
Nước non tím màu thương nhớ
Dám đâu dễ quên, hững hờ
Ơi Huế ơi! bao giờ?
Cho mình ặp nhau
Nói câu thiết tha ân tình.


29.05.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2007 15:22:35 bởi Huyền Băng >
Thay đổi trang: << < 404142 > >> | Trang 41 của 97 trang, bài viết từ 601 đến 615 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9