TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
TÔI ĐỢI
Lót câu thơ xuống tận cùng nỗi nhớ
Hẹn
Đêm về gặp em ở trong mơ.
Vơ chút nắng tàn
Sửởi ấm sợi tơ
Trải muôn dặm núi sông
Bác nhịp cầu đến em
Tôi đợi.
*
19.08.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
CÙNG EM ĐI DỌC ĐÊM TRƯỜNG
Đi dọc đêm trường
Không gặp chút tàn đông
Sao đèn phố cứ nhạt nhoà run rẩy
Qua tất cả những ngã ba ngã bảy
Mà cung đường vẫn không thể dài hơn.
*
Sợ mất em! Cầm lòng lặng im hơn
Giữ nguyên vẹn tình yêu
Bên thềm xuân tôi đợi.
Có ồn ào chỉ là câu thơ mới
Mong đường xa ngang dọc đất trời.
*
Thà cứ lặng im, nói sợ lỡ lời
Sẽ mang tội nếu tâm tư em hằn nên vết xước
Để vui trọn những cung đường xuôi ngược
Dọc đêm trường
Qua mọi ngã bảy ngã ba.
* 17.12.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
ƠN CHÚA
Ơn Chúa cứu thế
An lành
Đất trời phân mùa nóng, lạnh
Phước hoạ rõ ràng khoảng cách
Chính - tà không lẫn đỏ - đen.
*
Ơn Chúa!
Đời này có em
Cho anh được tròn quả phúc
Vơi đi đắng cay tủi nhục
Tình yêu! ta mãi đong đầy.
*
Ơn Chúa!
Ta cùng chắp tay
Cầu cho tháng ngày đẹp mãi
Yên bình khắp trong nhân loại
Ấm no, hạnh phúc tái lai.
*
Chúa ban phước lành không chỉ riêng ai.
* 22.12.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Thân chúc thi sĩ Ðoàn văn Nghiêu và gia đình chào đón đêm giáng sinh an lành và năm mới 2008 an khang thịnh vượng , hạnh phúc tuyệt vời .
Thân ái vũ kim Thanh
Thân chúc thi sĩ Ðoàn văn Nghiêu và gia đình chào đón đêm giáng sinh an lành và năm mới 2008 an khang thịnh vượng , hạnh phúc tuyệt vời .
Thân ái vũ kim Thanh
Anh VŨ KIM THANH!
Rất vui và cảm ơn anh. Xin chúc anh cùng gia đình đón Giáng sinh an lành, hạnh phúc.
ĐÊM GIÁNG SINH
Đêm Giáng sinh
Tôi gói lại tiếng chuông
Trao em làm kỷ niệm
Sao nghe vọng từ núi rừng, sông biển
Cứ ngân nga
Hay nhịp tim mình.
*
Chợt nhận tình yêu có dáng có hình
Khi hương vị hằn nên nỗi nhớ
Đêm se lạnh
Vẫn nồng nàn nhịp thở
Tim gọi nhau
Không thể hững hờ.
*
Đêm Giáng sinh
Chuông gióng thỉnh giờ
Muốn gói lại thời gian
Cứ oà đổ vỡ
Ta ngã trong nhau, đất trời nâng đỡ
Kiếp lai sinh thức dậy giữa bơ phờ.
* 24.12.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
GIÁNG SINH VÀ NĂM MỚI. KÍNH CHÚC GIA ĐÌNH ANH MẠNH KHỎE VÀ MAY MẮN. MINH TUẤN
Trích đoạn: Minh Tuấn
GIÁNG SINH VÀ NĂM MỚI.
KÍNH CHÚC GIA ĐÌNH ANH MẠNH KHỎE VÀ MAY MẮN.
MINH TUẤN
MINH TUẤN THÂN MẾN!
NGHIÊU XIN CẢM ƠN VÀ CÓ LỜI CHÚC PHÚC ĐẾN MINH TUẤN CÙNG GIA ĐÌNH LUÔN AN LÀNH, HẠNH PHÚC.
Thân mến!
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
TÌM XUÂN TRONG GIÁ LẠNH ĐÔNG
Tìm
Trong tận cùng lớp che đậy giá đông
Miền lãng mạn
Mịn như trái hồng chín mọng
Hương mật trào lên
Trái tim hừng hực nóng
Nghe nhựa xuân đâu đó cứ tuôn về.
*
Đông chưa qua
Mưa rét phủ ngoài đê
Cửa biển gió
Đầu mom chiều sóng vỗ.
Tôi chìm ngợp trong thiên đường nhung nhớ
Hồn thơ nghiêng
Cũng bỏ mặc, hãy chờ!
*
Nơi che chắn mùa đông
Tìm thấy bất ngờ
Nụ xuân biếc chạm tay tôi hé mở
Thổn thức trái tim
Em càng rạng rỡ
Xuôi ngược đón xuân
Đông tuột
Tự bao giờ.
* 25.12.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
ĐÊM CHIA NỬA CÂU THƠ
Tôi vụng về làm vương câu thơ
Để sông Hương nước đôi bờ xanh ngắt
Ơi nhịp chèo khoan, mượn nón em tôi vớt
Nghiêng vào lòng bóng núi nhạt nhoà trăng.
*
Thơ xuôi về dưới Phá Tam Giang
Gửi nhịp phách theo mái Nhì, mái Đẩy
Tà áo tím làm trăng ngà run rẩy
Đò nhẹ trôi trong thổn thức bồi hồi.
*
Buồn mà chi! Em vớt được thơ rồi
Đang ủ ấm, đố anh tìm được.
Vội vén trăng, lật câu hò xuôi ngược
Tôi lục tìm đò nghiêng ngả dòng sâu.
*
Gia Hội, bến Cồn! mặc đò trôi về đâu
Chèo gác mái, em chia câu thơ ướt
Phía cửa sông cơn gió nào thổi ngược
Tôi giật mình choàng dậy, đã bình minh.
* 26.12.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
GIÁ ĐỪNG
Hỡi ơi!
Cơn gió vô tình
Lật tà áo ấy
Cho mình ngẩn ngơ.
Để rồi đêm trắng
Mộng mơ
Sớm mai tìm lại
Hồn thơ nhạt hoà.
*
Ngoảnh trông
Chỗ gặp chiều qua
Kẻ xuôi, người ngược
Bóng Hoa không về.
Gieo lòng
Đông
Những tái tê
Lá vương
Lại ngỡ...vân vê áo người.
*
Giận mình
Tôi trách gió trời
Nỡ vô duyên
Để một thời tương tư.
Chỉ tình cờ
Nhớ!
Giá như
Gió đừng trốc áo
Tôi nào làm thơ.
* 27.12.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
MONG ĐỢI EM VỀ
Em hẹn rằng về thăm mẹ, thăm tôi
Nhưng non nước chia đôi
Nhịp cầu nam - bắc.
Nỗi nhớ
Ngóng trông
Tháng năm dài dằng dặc
Mẹ tuổi già
Em cứ mãi xa.
*
Cây chanh vườn nhà đã bao vụ đơm hoa
Mẹ để phần em
Cả mấy mùa bồ kết
Đêm sương muối
Mẹ lo trầu không lụi hết
Mai mốt em về
Xoay xở ra sao.
*
Thương mẹ già
Tôi tựa cửa đếm sao
Lòng tự hỏi:
Em - ngôi sao nào xa ấy?
Mà lời hẹn trái ngang đến vậy
Em không về
Những héo hắt
Buồn
Trông.
* 28.12.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
ĐẮP ẤM CHO NHAU
Rét
Đắp mấy tầng chăn
Không đủ ấm
Một bàn tay
Rạo rực trái tim hồng.
*
Đông
Chẳng sá chi
Chỉ e tình nguội lạnh
Bão táp không lo
Chỉ lo bão trong lòng.
*
Đắp cho nhau
Cả hai trái tim hồng
Cùng ấm suốt một đời, không băng giá
Cho bão tố không về ngang hạ
Lời hát ru đầy ắp căn nhà.
* 28.12.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
THỜI NÔNG NỔI
Thời nông nổi, say cơn mưa bóng mây
Mê vành trăng non đưa đẩy
Chưa qua rừng nên yêu nhiều hoa giấy
Lòng mơ hồ, giữa hạ đón xuân.
*
Không ngã, chẳng bao giờ ngoảnh nhìn lại dấu chân
Thiếu lửa đỏ vôi nào so phấn
Kiếp người buồn, vui mấy bận
Đâu cần đợi qua ngày, biết kẻ tỉnh người say.
*
Tình giang hồ, như thể mây bay
Không ấm một bàn tay, trộn đắng cay vào giấc ngủ
Đợi khi tắt mặt trời, tự thú
Chút ngông cuồng, thời nông nổi có tiêu tan?
* 29.12.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
SỚM VÍT CÀNH
Vít cành
Bẻ trái non xanh
Chát chua thì lắm
Ngọt lành thì không.
*
Nhện giăng tơ
Có tang bồng
Mà ta chỉ thoáng bóng hồng
Đã say.
*
Khi vui
Có trái đầy tay
Chạnh buồn
Rớt xuống giữa ngày quả xanh.
*
Sắc hương thì rất mong manh
Xác xơ đọng lại
Trơ cành
Sầu đông.
*
Sớm vít cành
Chiều tay không
Chuồn chuồn bay
Cánh hoa hồng gió đưa.
* 29.12.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
DÁNG HÌNH BÊN CHAI
Đất trời nghiêng ngả
Cây cối đảo điên
Trông cậy cái chai có chống được yên
Mượn chút men cay để lãng quên
Trốn tránh.
*
Tủi nhục, buồn vui
Chai xỏ xiên, xoá sạch
Để lại mơ hồ cùng ngôn ngữ ba hoa
Phủ phục xuống sàn lại ngỡ cao xa
Khai tử chí bình sinh, chôn chặt.
*
Gió cát, mưa sa quét ngang qua mặt
Chai đổ rồi, người cũng đổ theo
Ruột gan ngâm cồn
Thân xác cong queo
Hồn tiều tuỵ hình hài qua đầu lưỡi.
* 31.12.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: