TRĂM NĂM CHÔN CHẶT VẦN THƠ
Trăm năm trong cõi...đàn bà
Người gần chẳng mến người xa nặng tình
Ngày xưa... ghé nón nghiêng đình
Ngày nay Trăng sáng vẫn mình ta thôi
Trái hồng ai đã trao người
Trái xanh ta đợi từ thời cây non.
Nếu quen từ thủa còn son
Bể đông tát cạn, núi non ta dời
Cần chi phải đợi ai mời
Đạp bằng đất, đội trời tìm em
Hoàng hôn xế bóng mới quen
Cành cao trái ngọt vườn - then cổng cài
Thầm yêu, trải mộng bồng lai
Sầu lòng đứng ngó tay ai nâng hồng
Nay em hạnh phúc bên chồng
Lỡ nào vít ngọn ngắt hồng tay trên.
Sao dời vật đổi không quên
Mộng sầu còn mãi cùng tên dại khờ
Chúc người vui với bến bờ
...
Trăm năm chôn chặt vần thơ nhân tình.
ĐVN