TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
NHỮNG CON CHỮ
Những con chữ trong đầu cựa quậy
Tôi bực mình
Mang xếp lại
Gọi là thơ
Đọc cho bố vợ nghe
Cụ bảo: Mất thì giờ
Bia, rượu đó hãy uống cho xanh tóc.
*
Những con chữ thêm một lần lăn lóc
Mang trải giường
Mong em ngủ giấc êm
Có ai ngờ em thức trắng đêm
Sờ nắn
Giày vò
Những con chữ rối thêm.
* 31.12.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
KHOẢNH KHẮC XUÂN
Khoảnh khắc giao thừa
Thiên đường!
Ta cùng nhau lên đỉnh.
*
Thắm tình xuân
Tạo hoá ban
Đưa em đến tột cùng.
*
Ta chìm sâu trong khoảnh khắc
Trùng phùng
Khi tỉnh dậy ngập tràn hương xuân thắm.
* 01.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
CÂU THƠ XUÂN
Câu thơ thay đường kim mũi chỉ
Chắp vá những nỗi niềm rách nát tả tơi
Che nắng hè, chắn đông lạnh tuyết rơi
Đỡ cơn hát trên dặm trường xuôi ngược,
*
Gửi cho em sớm xuân làm gương lược
Soi má hồng, môi thắm. Đợi chờ anh
Heo may về, đắp ấm nụ non xanh
Để đến hẹn đầu nhành hoa nở.
*
Câu thơ gói những gì đổ vỡ
Giấu cho riêng mình, cốt để em vui
Xuân đã về nắng mới lên khơi
Đến kỳ hạn đài hoa dâng hương sắc.
*
Ôm vào lòng câu thơ cầm sắt
Tạ ơn em như ơn cả đất trời
Đã cho tôi tình xuân đẹp tuyệt vời
Thơ thành nhạc, hoa dâng đời kết trái.
* 02.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2008 17:10:24 bởi Huyền Băng >
nguyetthao mến Chúc anh chị
KIM YẾN & NGUYỄN YÊU cùng bào quyến năm mơí 2008
ngàn sự như ý
hạnh lạc an khang
Trích đoạn: nguyệt thảo
nguyetthao mến Chúc anh chị
KIM YẾN & NGUYỄN YÊU cùng bào quyến năm mơí 2008
ngàn sự như ý
hạnh lạc an khang
NGUYỆT THẢO THÂN MẾN!
Rất vui được đón nhận lời chúc đầu năm của NGUYỆT THẢO.
N cũng xin chúc NGUYỆT THẢO CÙNG GIA ĐÌNH MỘT NĂM MỚI HẠNH PHÚC VÀ TÀI VƯỢNG
SƯƠNG RỚT ĐÀI HOA
Nếu giọt sương đêm ấy
Không rớt xuống đài hoa
Chỉ làm hoen ố lá
Một nỗi buồn xót xa.
*
Trăng níu nghiêng đêm hạ
Vít ngọn trúc la đà
Nỗi đau nào hoá đá
Sương rơi! vui, lệ nhoà.
*
Nghe hương vị đậm đà
Quyện tím trời thu, nhớ!
Hoa khát khao, bỡ ngỡ
Chờ sương rơi, rơi nhiều.
*
Sương! Biết có bao nhiêu
Đựơc mấy mùa xuân thắm
Bù tháng ngày mưa nắng
Liệu đài hoa đong đầy?
* 02.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
ÔM TRỌN MÙA XUÂN
Đêm qua xuân về nhẹ lắm
Sớm nay e ấp nụ hồng
Kề môi, nghe lòng thấm đẫm
Ngất ngây hương vị
Tình nồng.
*
Đêm qua
Nhựa cây sôi động
Sau ngày dồn nén sầu đông
Sớm nay lộc xanh hé mở
Em vui hai má ửng hồng.
*
Muốn dang cả vòng tay rộng
Ôm vào trời đất mênh mông
Mùa xuân - Em tôi ở đó
Nâng niu
Ơi một nụ hồng.
* 03.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2008 17:12:45 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: NGYEU
NHỮNG CON CHỮ
Những con chữ trong đầu cựa quậy
Tôi bực mình
Mang xếp lại
Gọi là thơ
Đọc cho bố vợ nghe
Cụ bảo: Mất thì giờ
Bia, rượu đó hãy uống cho xanh tóc.
*
Những con chữ thêm một lần lăn lóc
Mang trải giường
Mong em ngủ giấc êm
Có ai ngờ em thức trắng đêm
Sờ nắn
Giày vò
Những con chữ rối thêm.
*
31.12.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Xin phép vào thread của bạn, dựa hơi 1 tí gọi là...làm quen.
Mình thơ, Ông ấy cũng là thơ Uống hồn nhân thế Tự bao giờ? Không say, Không tỉnh, Lơ mơ... Đường trần nhân thế Bao giờ biết tên? * Tình ơi! Đến hẹn lại lên. Tìm người đối ẩm, Về bên ấy nào. Không mưa dầm, Cũng mưa rào... Tri âm khó gặp, Làm sao phụ lòng (?) 03-01-2008 lyenson
Bạn LYENSON thân mến!
Rất vui và cảm ơn bạn đã thăm nhà góp vui cùng bài thơ hay mà cũng sâu sắc. Năm mới xin chúc bạn cùng gia đình luôn được an lành, hạnh phúc.
MỘT CHÚT THỜI GIAN
Em chẳng mong tột đỉnh giàu sang
Chỉ mong chút thời gian
Cho đông ngàn chậm về khô khoé mắt
Níu kéo thêm một vòng tay ấm, chặt
Để phong ba, cát bụi khỏi vương đầu.
*
Chỉ một chút thời gian
Thấm đẫm sắc màu
Xanh lá, thắm hoa
Tình non cao biển cả
Như anh đến cùng em đừng ra đi vội vã
Khi đài hoa chưa kết trái
Em buồn!
*
Chút thời gian
Đá sỏi trở mình
Mây gió bớt cuồng phong hoang dại
Nếu phải ra đi rồi anh trở lại
Một chút thôi!
Em chẳng ước chi nhiều.
* 04.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NHỚ
Thương em!
Vùng trăng khuyết
Nghiêng, dốc về
Dẫu kiệt nước sông Ngân.
*
Cứ ngỡ rằng lệ tủi
Hờn xuân
Gặng hỏi mãi
Em cười: - Hương mật đó.
*
Trăng sáng
Nhờ mây trốn gió
Em vui nhiều
Anh gom góp trao cho.
*
Em!
Núi cao, gò đầy
Nhớ sông suối
Bồi cho.
* 04.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
EM TÔI TRÊN CÁNH ĐỒNG XUÂN
Heo may trải màu chì trên ruộng
Nghe buốt lòng như dao nứa cứa ngoài da
Xuân đã về mà vắng bóng én qua
Đồng thấp thoáng dáng em như thân cò lặn lội.
*
Tết đến! Bánh chưng, đào hoa đâu vội
Lo thời vụ lỡ thì em đổ ải, làm phân
Giá rét trộn bùn quyện chặt đôi chân
Lòng mong nắng, mạ đón xuân ruộng ngấu.
*
Xuân chợt đến, chợt đi riêng lòng em thấu
Lỡ để mạ già thì đào thắm làm chi
Đồng bỏ hoang liệu còn sắc sử thi
Người viễn xứ có về quê nghèo khó?
*
Quê hương ơi! Tôi ơn em gái nhỏ
Tuổi xuân thì gieo cấy để đồng xanh
Có tiếc chi chút xuân sớm mong manh
Xin vui muộn khi xóm làng no ấm.
* 05.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
ĐẸP GÌ
Đất trời lắm nắng nhiều mưa
Nỡ nào yêu sớm, ghét trưa
Hỡi người.
*
Vầng trăng loang lổ cuối trời
Câu thơ vương bụi
Tiếng cười xót xa.
*
Nào ai mang máu tưới hoa
Trái tim hoá đá
Lời ca ngậm ngùi.
*
Nguồn trong sao lỡ lấp vùi
Đất bằng bão nổi
Bỏ vui chuốc hờn.
*
Một đời!
Thức tỉnh vẫn hơn
Đẹp gì chỉ một vết sơn ố màu.
* 10.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
CÙNG VUI GIỮA TRỜI XUÂN Trời xanh cao rộng
Sao cánh chim bằng Công - Phượng va nhau?
Bè bạn cùng đau
Nước non đổi màu
Niềm vui hụt hẫng
Vô cớ, nỗi buồn cao chín tầng mây.
*
Ai chia khung trời thành nam - bắc - đông - tây
Giấu sấm vào mây
Mang tuyết về ngang hạ
Không đủ sức vẫy vùng
Thì tham chi tất cả
Trời cao xanh nào đâu của riêng mình.
*
Chim Sẻ, chim Ri cũng yêu quý hoà bình
Công - Phượng hỡi!
Hãy vui tình xuân thắm
Ngàn cao xanh có bạn bè góp nắng
Cùng xướng lên những khúc nhạc yêu đời
Cho niềm vui chật đất, ngập trời.
* 11.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
.
Ai chia khung trời thành nam - bắc - đông - tây
Giấu sấm vào mây
Mang tuyết về ngang hạ
Không đủ sức vẫy vùng
Thì tham chi tất cả
Trời cao xanh nào đâu của riêng mình.
Tang tình tang tính tính tình
Chao cánh chim Hồng linh hồn giống Lạc
Ai chia trời Nam Bắc Đông Tây
Sấm chớp rền mấy
Tuyết về ngang Hạ
Vẫy vùng một cõi trời Nam
Biển Đông Rồng chầu tràn lan chín cửa
Cửu Long dậy sóng
Này đây khúc hát thanh bình
Tự do no ấm
Dân chủ thái bình
Nhà Nam một cõi riêng mình
.
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2008 15:03:24 bởi Ngọc Lý >
Trích đoạn: Ngọc Lý
.
Ai chia khung trời thành nam - bắc - đông - tây
Giấu sấm vào mây
Mang tuyết về ngang hạ
Không đủ sức vẫy vùng
Thì tham chi tất cả
Trời cao xanh nào đâu của riêng mình.
Tang tình tang tính tính tình
Chao cánh chim Hồng linh hồn giống Lạc
Ai chia trời Nam Bắc Đông Tây
Sấm chớp rền mấy
Tuyết về ngang Hạ
Vẫy vùng một cõi trời Nam
Biển Đông Rồng chầu tràn lan chín cửa
Cửu Long dậy sóng
Này đây khúc hát thanh bình
Tự do no ấm
Dân chủ thái bình
Nhà Nam một cõi riêng mình
.
.
NGỌC LÝ thân mến!
Rất vui và cảm ơn bạn đã thăm và lưu lại bài thơ. Xin có lời chúc phúc đến bạn và gia đình nhân dịp năm mới được mọi sự an lành, hạnh phúc. SÓNG NƯỚC
Ở dưới dòng sâu mà chẳng chịu yên bình
Lại dan díu cuồng phong
Xoá đi màu xanh chung thuỷ
Cùng rác rưởi cát bùn hoan hỷ
Không bạc đầu cũng ngầu đục
Sóng ơi!
* 13.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGÀY CUỐI NĂM
Đêm ngày như đứt đoạn
Màu thời gian trôi nhanh
Gió sắc nhọn, buốt lạnh
Khoan vào tình mong manh.
*
Cây chưa nhú lộc xanh
Cành gầy khô tê tái
Đông dài lê thê mãi
Mà xuân cứ xa vời.
*
Một mai ngày nắng mới
Liệu em tôi có về
Sao mênh mang cửa bể
Xám nỗi buồn sơn khê.
*
Vỡ vụn những cơn mê
Dầm dề trong mưa gió
Miền nhớ thương bỏ ngỏ
Ngày cuối năm đợi chờ.
* 15.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 12 bạn đọc.
Kiểu: