TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Thay đổi trang: << < 495051 > >> | Trang 51 của 97 trang, bài viết từ 751 đến 765 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
NGYEU 17.01.2008 16:52:08 (permalink)
0

CON VỀ BÊN MẸ NGÀY ĐÔNG


Nghe tin gió mùa trở rét
Con vội về bên mẹ
Những ngày đông
Mây gió mấy tầng
Một giọt nắng cũng không
Biển sâu rộng nỡ nghiêng về giá lạnh.
*
Lo mẹ tuổi già
Đất trời thử thách
Nhìn tấm thân khô gầy, tim con đổ mồ hôi
Cắn chặt môi
Huyết lệ con rơi
Hận trời đất những tháng ngày oan nghiệt.
*
Ước gom được gió mưa về biển
Trải nắng vàng
Bớt giá lạnh tàn đông
Ơi mẹ hiền!
Mẹ có ấm lòng không
Trời trở gió, có con về bên mẹ.
*

17.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 18.01.2008 10:25:22 (permalink)
0

NỤ XUÂN CHO VỘI

Đầu mùa lộc thắm
Cho nhau
Nửa chừng xuân khuyết mảng màu
Tại ai?
*
Yêu!
Nào sợ chút đơn sai
Thời gian biến sắc
Giận ai vội vàng.
*
Sớm vui
Mau đến bẽ bàng
Lộc - giờ lá héo
Sẹo càng thâm sâu.
*
Người ơi!
Nào có ngờ đâu
Nụ xuân cho vội
Úa màu, chóng phai.
*

18.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 18.01.2008 16:21:30 (permalink)
0

CHÔN VÙI NỖI NHỚ

Tôi viết thơ chôn kỷ niệm ngày xưa
Một quá khứ
Chai lì trong khoang nhớ
Nhẹ hơn cả nụ hôn
Trộn trong hơi thở
Chen cả vào giấc ngủ lúc không em.
*
Ngày ấy lỡ làng
Nay không thể nào quên
Sau buổi làm quen
Trời tây mưa, đông nắng
Nụ hôn thật sâu sao giờ chát đắng
Buồn ngổn ngang trong khoảng trống, vắng người.
*
Tôi viết thơ
Che đậy tiếng cười
Nước mắt trộn những hình hài méo mó
Mong chôn được nỗi buồn
Quá khứ
Mãi chất đầy khoang nhớ
Không em.
*

18.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 19.01.2008 10:18:14 (permalink)
0

BIỂN MÙA ĐÔNG

Có phải đông về
Biển rét cũng co ro
Hết ngạo mạn kiêu căng những chiều sóng đổ
Trời sa xuống
Sóng rì rào trăn trở
Mịt mù khơi, người khuất bóng hải hồ.
*
Không một cánh chim
Chỉ gío lạnh tràn bờ
Bãi cát mịn giấu bước chân lầm lỡ
Người đi xa nhớ thương về bến lở?
Mà gió mưa cứ giăng mắc nhạt nhoà.
*
Sâu rộng nào bằng
Phải câm nín, xót xa
Biển khép lại hoan ca
Thu mình trong đông lạnh
Thì người ơi! càng xa thêm khoảng cách
Một mùa đông ta lạc mất nhau rồi.
*

19.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 20.01.2008 13:34:02 (permalink)
0

ĐÊM NGHIÊNG

Thôi thì!...
Em cứ nằm nghiêng
Để riêng anh với một miền thẳm sâu.
Mặc trời cuốn gió về đâu
Đêm xuân!
Gim lại một màu lá non.
*
Quyết không làm nhạt nét son
Đường cong anh uốn
Lưng Ong ôm, ghì.
Đất cho Xuân, Trời hẹn thì
Suối quanh, núi đổ
Cũng vì đêm nghiêng.
*
Đời cho ta một miền riêng
Đào Nguyên còn kém, cõi Tiên cũng thừa.
Giọt xuân anh rót đủ chưa?
Nằm nghiêng em đếm
Ngỡ mưa đầu mùa.
*

20.01.08
ĐOAN VĂN NGHIÊU
NGYEU 21.01.2008 10:52:07 (permalink)
0

NHỊP CẦU THƠ

Tôi gói vào xuân - hạ - thu - đông
Mong nhẹ gánh tang bồng cho hồn thơ bay bổng
Ngàn vạn cách xa non cao biển rộng
Bắc nhịp cầu thơ tôi đến cùng em.
*
Chắp câu thơ từ lúc nửa đêm
Hoàng hôn nghiêng thềm càng đầy nỗi nhớ
Ở nơi xa có thắm màu hoa nở
Khoảng đợi chờ người tìm đến trong mơ?
*
Xuân đã về! mà lòng dạ ngẩn ngơ
Bởi trống vắng vòng tay, bờ môi khô giá lạnh
Hay câu thơ không nối liền khoảng cách
Ngại tuyết sương hoa lỗi hẹn xuân thì.
*
Gói chẳng hết thời gian mà người vẫn biệt ly
Thơ không lấp hết miền trống vắng
Đông phủ xuống thời xuân vị thơ chát đắng
Giận gió mưa làm tan rữa nhịp cầu.
*

22.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 22.01.2008 15:00:30 (permalink)
0

SÔNG & BIỂN

Biền ồn ào
Lôi kéo những dòng sông
Suối quằn quại ôm gì quanh núi
Gặp mùa mưa, những phút giây nông nổi
Băng thác gềnh rẽ lối về khơi.
*
Đến đại dương hồn sông lại chơi vơi
Theo gió tìm mây về đại ngàn trú ngụ
Kiếp luân hồi
Hàng triệu năm không ngủ
Vẫn ngại nắng - mưa làm thay đổi lòng mình.
*
Không có suối, sông
Biển chẳng sống một mình
Qua hoang mạc ắt thấu tình phụ bạc
Nốt nhạc non cao suối, sông đỡ khát
Hoà câu thơ cùng sóng biển vỗ bờ.
*

22.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 23.01.2008 15:43:49 (permalink)
0

MỘT CHIỀU ĐÔNG
Thân mến tặng PTK & TN

Không phải mưa
Cũng chẳng sương
Mà bờ vai em chiều buồn
Ướt đẫm.
Gặp lại nhau
Dẫu chặt vòng tay ấm
Nhưng đời cũng chỉ hư vô.
*
Lỗi nhịp đập trái tim
Tưởng những kiệt khô
Anh gục xuống vai em
Nghe trời long đất lở
Lòng luyến tiếc cả hai như nghẹt thở
Trong vòng tay...
Nhưng ta mất nhau rồi.
*
Em lặng im
Anh thổn thức bồi hồi
Có khóc đâu? mà bờ vai em ướt đẫm
Ngậm ngùi tiễn đưa những gì lầm lẫn
Một chiều đông
Băng giá đến vô cùng.
*

23.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
SĨ ĐOAN 24.01.2008 10:15:42 (permalink)
0

TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ

Thuyền tình tôi chở đầy thơ
Ngược dòng sông cạn đến bờ mộng mơ
Mạn thuyền sóng vỗ ngẩn ngơ
Buồm căng gió lộng thẫn thờ ngóng trông.

Giờ người biển bắc, trời đông
Nắng mưa cát bụi má hồng phôi pha?
Thuyền đi trong nỗi xót xa
Mịt mù sương khói nhạt nhoà trời mây.

Thơ vương trải nước non này
Ngược dòng sông cạn hao gầy thuyền thơ
Sóng thôi vỗ mạn, xô bờ
Cấnh buồm gói gió để chờ mây bay.

Thuyền tình chao đảo ngất ngây
Đi tìm em giữa ban ngày tôi mơ
Để trao em những vần thơ
Biết rằng em chẳng bao giờ đợi tôi.

Dịch Vong, 10.06.06
Đoàn Văn Nghiêu


DÒNG THƠ TÔI GỞI THỜI GIAN
 
Tôi tặng em dòng thơ nho nhỏ
Chất đầy thuyền chẳng rõ về đâu?
Đêm canh thâu tôi thốt nên dòng
Dâng tặng bóng hồng của lòng tôi.
 
Tôi tặng em dòng thơ nho nhỏ
Suối lệ tràn càng rõ sắc trong
Bao ước mong cạn dần năm tháng
Trái tim vàng phủ dáng tuyết sương!
 
Tôi tặng em dòng thơ nho nhỏ
Quí nuông chiều vò võ đợi mong
Đem hong nắng khi trời trở lạnh
Nhốt tận lòng chạnh nhớ xa xưa!!!
 
Tôi tặng em dòng thơ nho nhỏ
Ngày mỗi ngày nhổ cỏ bón phân
Thêm ít nước ân cần xén tỉa
đóng vào thùng- đặt đĩa lên cân.
 
Tôi tặng em dòng thơ nho nhỏ
Bỏ ra ngoài mờ nhạt nét son
Đem cất kỉ sợ con mối gặm
Phải đành muôn dặm mang thơ theo!!!
                                SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2008 19:37:09 bởi SĨ ĐOAN >
NGYEU 24.01.2008 16:35:59 (permalink)
0

Trích đoạn: SĨ ĐOAN

DÒNG THƠ TÔI GỞI THỜI GIAN
 
Tôi tặng em dòng thơ nho nhỏ
Chất đầy thuyền chẳng rõ về đâu?
Đêm canh thâu tôi thốt nên dòng
Dâng tặng bóng hồng của lòng tôi.
 
Tôi tặng em dòng thơ nho nhỏ
Suối lệ tràn càng rõ sắc trong
Bao ước mong cạn dần năm tháng
Trái tim vàng phủ dáng tuyết sương!
 
Tôi tặng em dòng thơ nho nhỏ
Quí nuông chiều vò võ đợi mong
Đem hong nắng khi trời trở lạnh
Nhốt tận lòng chạnh nhớ xa xưa!!!
 
Tôi tặng em dòng thơ nho nhỏ
Ngày mỗi ngày nhổ cỏ bón phân
Thêm ít nước ân cần xén tỉa
đóng vào thùng- đặt đĩa lên cân.
 
Tôi tặng em dòng thơ nho nhỏ
Bỏ ra ngoài mờ nhạt nét son
Đem cất kỉ sợ con mối gặm
Phải đành muôn dặm mang thơ theo!!!
                                SĨ ĐOAN

Thân mến chào và cảm ơn bạn thơ SĨ ĐOAN đã có thiện cảm sang thăm và góp thơ vui cùng.
Hà Nội đang kỳ rét hại, không biết hiện bạn đang ở đâu? Xin mời đọc bài mới về sự kiện thời tiết này nhé.

XUÂN ĐÃ ĐẾN TRONG EM

Hà Nội đang kỳ rét hại
Em đừng ngắm mặt hồ chìm mất ánh sao
Tìm lại lòng mình những giọt nắng xôn xao
Anh trao hết cho em, sưởi qua mùa đông giá.
*
Chỉ mai thôi ta vào xuân, sang hạ
Gắng qua chiều mây phủ, sương sa
Đường Thanh niên ai vội vã đi qua
Chỉ còn lại hai ta trước hồ Tây lộng gió.
*
Che môi em, sợ phai nhoà son đỏ
Mềm môi mình trước ràn rạt heo may
Bằng lăng bên đường run rẩy, ngất ngây
Khi anh choàng tay ôm em chắn gió.
*
Trong thành phố đã nhạt nhoà đèn đỏ
Dưới chân mình nghe cây cỏ rưng rưng
Ôi! trong em xuân đã đến tưng bừng
Sợ xuân lạnh! Vòng tay anh xiết chặt.
*

24.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
SĨ ĐOAN 24.01.2008 20:01:54 (permalink)
0

Thân mến chào và cảm ơn bạn thơ SĨ ĐOAN đã có thiện cảm sang thăm và góp thơ vui cùng.
Hà Nội đang kỳ rét hại, không biết hiện bạn đang ở đâu? Xin mời đọc bài mới về sự kiện thời tiết này nhé.

* Thành thật cám ơn bạn thơ. Mình tên PHẠM VĂN HIỆP.Sinh ra và trưởng thành trên mảnh đất Củ Chi.Tp Bác.
SĨ ĐOAN 25.01.2008 15:19:27 (permalink)
0

XUÂN ĐÃ ĐẾN TRONG EM

Hà Nội đang kỳ rét hại
Em đừng ngắm mặt hồ chìm mất ánh sao
Tìm lại lòng mình những giọt nắng xôn xao
Anh trao hết cho em, sưởi qua mùa đông giá.
*
Chỉ mai thôi ta vào xuân, sang hạ
Gắng qua chiều mây phủ, sương sa
Đường Thanh niên ai vội vã đi qua
Chỉ còn lại hai ta trước hồ Tây lộng gió.
*
Che môi em, sợ phai nhoà son đỏ
Mềm môi mình trước ràn rạt heo may
Bằng lăng bên đường run rẩy, ngất ngây
Khi anh choàng tay ôm em chắn gió.
*
Trong thành phố đã nhạt nhoà đèn đỏ
Dưới chân mình nghe cây cỏ rưng rưng
Ôi! trong em xuân đã đến tưng bừng
Sợ xuân lạnh! Vòng tay anh xiết chặt.
*
24.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Trích đoạn: SĨ ĐOAN


Thân mến chào và cảm ơn bạn thơ SĨ ĐOAN đã có thiện cảm sang thăm và góp thơ vui cùng.
Hà Nội đang kỳ rét hại, không biết hiện bạn đang ở đâu? Xin mời đọc bài mới về sự kiện thời tiết này nhé.

* Thành thật cám ơn bạn thơ. Mình tên PHẠM VĂN HIỆP.Sinh ra và trưởng thành trên mảnh đất Củ Chi.Tp Bác.

Thân tặng bài thơ
 
          RÉT BUỐT
 
Mưa ngoài trời rét buốt con tim
Gió hắt hiu cõi lòng tê tái !
Đếm giọt sầu tấc dạ héo hon
Mưa ơi mưa! Rơi nhiều hơn nữa
Ta đắm chìm trong nỗi u mê
Lòng chán chê đếm giọt mưa sầu
Đâu phải lần đầu đếm mưa rơi
Đâu phải lần đầu chỉ thế thôi!!!
NGYEU 25.01.2008 15:56:33 (permalink)
0

Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Thân tặng bài thơ

         RÉT BUỐT

Mưa ngoài trời rét buốt con tim
Gió hắt hiu cõi lòng tê tái !
Đếm giọt sầu tấc dạ héo hon
Mưa ơi mưa! Rơi nhiều hơn nữa
Ta đắm chìm trong nỗi u mê
Lòng chán chê đếm giọt mưa sầu
Đâu phải lần đầu đếm mưa rơi
Đâu phải lần đầu chỉ thế thôi!!!



BẠN SĨ ĐOAN thân mến!
N rất vui & cảm ơn ban. Xin mời bạn đọc thêm bài thơ về chủ điểm mùa đông nhé

ĐỒI HOANG

Trốn giá lạnh
Đông tàn
Tôi tìm đến đồi hoang
Xoè bàn tay che bốn bề gió thổi
Cát sỏi chìm sâu
Ấm hơi người mở lối
Thức dậy rồi
Đồi nghiêng áp mặt tôi.
*
Đồi hoang rùng mình
Bởi gió táp mưa rơi
Trời đất lạnh trói một đời đơn lẻ
Hay em kéo tôi lên
Giữa hố băng trần thế
Trả ơn người tôi dâng hết
Đam mê.
*
Ôi năm ngón thiên thần
Xoá tan những tái tê
Dẫu đông lạnh có về, thì xuân vẫn đến.
Áp tai nghe
Đồi hoang hổn hển
Sâu xa mạch nguồn
Trào nhựa sống thanh tân.
*

25.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

SĨ ĐOAN 25.01.2008 17:15:25 (permalink)
0

Trích đoạn: NGYEU


Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Thân tặng bài thơ

        RÉT BUỐT

Mưa ngoài trời rét buốt con tim
Gió hắt hiu cõi lòng tê tái !
Đếm giọt sầu tấc dạ héo hon
Mưa ơi mưa! Rơi nhiều hơn nữa
Ta đắm chìm trong nỗi u mê
Lòng chán chê đếm giọt mưa sầu
Đâu phải lần đầu đếm mưa rơi
Đâu phải lần đầu chỉ thế thôi!!!



BẠN SĨ ĐOAN thân mến!
N rất vui & cảm ơn ban. Xin mời bạn đọc thêm bài thơ về chủ điểm mùa đông nhé

ĐỒI HOANG

Trốn giá lạnh
Đông tàn
Tôi tìm đến đồi hoang
Xoè bàn tay che bốn bề gió thổi
Cát sỏi chìm sâu
Ấm hơi người mở lối
Thức dậy rồi
Đồi nghiêng áp mặt tôi.
*
Đồi hoang rùng mình
Bởi gió táp mưa rơi
Trời đất lạnh trói một đời đơn lẻ
Hay em kéo tôi lên
Giữa hố băng trần thế
Trả ơn người tôi dâng hết
Đam mê.
*
Ôi năm ngón thiên thần
Xoá tan những tái tê
Dẫu đông lạnh có về, thì xuân vẫn đến.
Áp tai nghe
Đồi hoang hổn hển
Sâu xa mạch nguồn
Trào nhựa sống thanh tân.
*

25.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

 

ĐỒI HOANG

Trốn giá lạnh
Đông tàn
Tôi tìm đến đồi hoang
Xoè bàn tay che bốn bề gió thổi
Cát sỏi chìm sâu
Ấm hơi người mở lối
Thức dậy rồi
Đồi nghiêng áp mặt tôi.
*
Đồi hoang rùng mình
Bởi gió táp mưa rơi
Trời đất lạnh trói một đời đơn lẻ
Hay em kéo tôi lên
Giữa hố băng trần thế
Trả ơn người tôi dâng hết
Đam mê.
*
Ôi năm ngón thiên thần
Xoá tan những tái tê
Dẫu đông lạnh có về, thì xuân vẫn đến.
Áp tai nghe
Đồi hoang hổn hển
Sâu xa mạch nguồn
Trào nhựa sống thanh tân.
*
25.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

 
         LANG THANG
 
Những đêm dài lang thang ngõ vắng
Nghỉ mông lung tôi ngắm sao trời...
Tìm nơi ấy vì sao yêu thích
Sáng long lanh xa tít chân trời.
Đời phiêu bạt đầu non góc bể
Sóng muôn trùng gió tạt muôn phương
Vẫn vấn vương Vì Sao bé nhỏ
Ánh lung linh như tỏ điều gì.
                        SĨ ĐOAN
 
 
NGYEU 27.01.2008 20:47:01 (permalink)
0

Trích đoạn: SĨ ĐOAN
         LANG THANG
 
Những đêm dài lang thang ngõ vắng
Nghỉ mông lung tôi ngắm sao trời...
Tìm nơi ấy vì sao yêu thích
Sáng long lanh xa tít chân trời.
Đời phiêu bạt đầu non góc bể
Sóng muôn trùng gió tạt muôn phương
Vẫn vấn vương Vì Sao bé nhỏ
Ánh lung linh như tỏ điều gì.
                        SĨ ĐOAN



Bạn SĨ ĐOAN thân mến. cuối năm bận chút xíu thành ra trả lời chậm mong bạn thông cảm cho nhé. Rất vui được gặp lại.



NỖI NIỀM XUÂN

Vắt kiệt câu thơ không đáng một xu
Đời ngớ ngẩn thêm một lần mang nợ
Làng quê liêu xiêu mái chợ
Con sông chưa bắc cầu, đường vẫn trơn chân.
*
Bao mảnh đời không cảm nhận mùa xuân
Những lớp học hoang sơ thiếu bạn bè, ngơ ngác
Đất chẳng thể cắm dùi, lũ lụt về tan tác
Biển khơi xa bão tố cướp mất người.
*
Khóc bởi tang thương, câu thơ cũng ngậm cười
Ai đó vét vơ cả mồ hôi nước mắt
Dân cầy cấy mà không có mùa để gặt
Giữa thành đô nhưng chật - nặng những gánh gồng.
*
Chiến tranh qua lâu, thơ vẫn rỉ máu hồng
Xác chết rải đường hơn cả thời bom đạn
Vẫn tụng ca, cùng nhau hoan lạc
Trời cao xanh - Xuân có thấu nỗi niềm.
*

27.01.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Thay đổi trang: << < 495051 > >> | Trang 51 của 97 trang, bài viết từ 751 đến 765 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 12 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9