TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
ĐI HOANG TRONG THƠ
Em tê tái nỗi buồn
Thấy anh đi hoang trong thơ.
Cứ ủ dột
Chắp vá điều đổ vỡ
Để phôi phai kỷ niệm xưa có nỡ?
Bao u hoài làm rách nát con tim.
*
Có thể không mất anh
Em tin!
Nhưng yêu anh hờn ghen là có thật
Khi hồn thơ mang những điều đường mật
Không phải viết cho em.
Đừng giận em vì phụ nữ hay ghen
Dẫu là vô cớ
Em không muốn giữ câu thơ dang dở
Mà chỉ muốn an bình với nguyên vẹn hồn thơ.
*
Vẫn biết không thể cấm anh mộng mơ
Nhưng đừng viết cho ai lời thương lời nhớ
Ảo ảnh thôi cũng làm em sợ
Khi vườn xuân bao ong bướm bay về
Yêu
Thương anh
Em không nỡ bắt thề.
* 10.06.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
ĐỒNG CHÂU NHỚ EM
Ngóng phía cuối ngày hoàng hôn rơi
Khao khát cháy đỏ trời nỗi nhớ
Biển Đồng Châu vẫn khi bồi khi lở
Em nơi xa biết có kẻ vẫn chờ?
*
Phía trăng lên những lớp sóng vỗ bờ
Thuyền lỡ hẹn, biển rộng nhiều than thở
Tít tắp chân mây mịt mùng nỗi nhớ
Em xa rồi sóng cứ giội hồn thơ.
*
Ngó bên tây cánh cò trắng bơ vơ
Ngoảnh về đông Hải Âu vờn ngọn sóng
Giữa khoảng cách chia lòng ta lửa bỏng
Một vòng tay mà Lân - Lý* đôi dòng.
*
Em không về, Đồng Châu nhớ mong
Nắng đổ Bạch Long, mưa sa Nam Hải
Bao xót mặn trải kín đồng ngập bãi
Trời Đông Minh mênh mang gió u hoài.
* 11.06.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
*Đồng Châu nằm giữa hai cửa sông Lân và sông Trà Lý.
Anh TRUNG KIM thân mến.
NGHIÊU xin mượn ý bài " DUY Ý CHÍ" của anh để viết bài này. Nếu có điều gì phạm quy, hoặc không được như ý mong anh lượng thứ.
BIẾT KÊ THƠ ẤY CHỖ NÀO
Gắng thổi hồn vào
Thả chốn cao xanh
Không đủ nặng
Thơ la đà mặt đất
Gai góc chi? Người ném vào góc khuất
Nhào nặn ư?
Tượng khuyết dáng vô hồn.
*
Rẻ rúng van xin
Mong được trường tồn
Đom đóm ma trơi diễu đùa trăng sáng
Lại ngỡ thiên đàng
Hồn mộng du hoan lạc
Không nhận ra mình
Trơ trẽn
Cô liêu.
*
Giả tỉnh giả say
Câu thơ cũng liêu xiêu
Chút chắp vá thì lo gì dĩ vãng
Thi nhân ơi!
Khi hồn thơ đã cạn
Biết kê chỗ nào
Câu thơ ấy dở - hay.
* 12.06.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
MẤT ĐIỆN
Tàn chiều
Co giãn câu thơ
Cụng ly
Vui bạn
Vợ chờ
Nguội cơm.
*
Lụi đêm
Đã trống canh hơn
Về nhà
Mất điện
Xẩm đờn đứt giây.
*
Lặng im
Giường lạnh phủ mây
Mồ hôi mắt đổ
Vợ gầy tủi thân.
Thương em tôi những tần ngần
Giận mình vui bạn ghép vần chi thơ.
*
Đài không ca nhạc
Tay sờ
Chỉ lo em mãi hững hờ qua đêm.
Người trở mình
Điện bừng lên
Giận hờn mới đó đã quên
Em cười.
* 15.06.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
XIN TẠM VUI LÒNG
Có còn gì cho em
Ngoài cái danh sót lại
Lấp nổi không những khát khao hoang dại
Hay chỉ như lá rụng xuống dòng trôi.
*
Đánh đổi nửa cuộc đời để nhấp chén ly bôi
Loãng một màu đêm bối rối
Được - mất! ai là người có lỗi
Vui - buồn liệu nước mắt lại lần rơi?
*
Thôi thì cũng bớt chơi vơi
Vẫn biết mưa ngâu chẳng thấm vùng đại hạn
Nửa bên em câu thơ kết bạn
Nửa bên mình một chút mua vui.
*
Cứ mặc đời nắng gió lên khơi
Rát bụi cát, giấu thế gian - không phủi
Biết nay mai còn riêng em buồn tủi
Anh qua cầu, thơ nhoà nhạt đôi câu.
*
Xin tạm vui lòng gieo nắng hạn mưa ngâu.
* 16.06.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Đông tây, kim cổ thấy nhiều người làm thơ đường luật rất hay. Biết vậy nhưng với NGHIÊU viết mãi không thành, đọc thấy vụng về mà ái ngại. Nhưng chả lẽ đầu hàng, thôi thì từ thấp đến cao cứ thêm lần bạo phổi. Hy vọng sau những câu thơ thẩn thế này anh em bè bạn góp ý xây dựng rồi cũng sáng mắt sáng lòng.
Dưới đây chỉ là câu thơ vui xin mời tất cả các anh chị, các bạn đọc và hoạ cho thêm phần vui vẻ. HIỂU CHỦ
Sau thở dài, khẽ một tiếng ho
Mở mắt nhìn thấy chủ nằm co
Không ốm, chẳng đau, trời lặng gió.
Hiểu chủ và...thương, tớ dậy...bò...
17.06.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU