TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Thay đổi trang: << < 585960 > >> | Trang 60 của 97 trang, bài viết từ 886 đến 900 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
NGYEU 30.06.2008 20:01:13 (permalink)
0

NHẬN LẠI CÂU THƠ

Chòng chành
Chòng chành mãi thôi
Câu thơ người thả nổi trôi bến đời.
Đi tìm ý
Chỉ thấy lời
Vô tình vấp phải sao rơi
Ngỡ ngàng.
*
Ý sâu nặng
Người đa mang
Để ta buồn những ngổn ngang
Đợi chờ.
Thẹn lòng vội trách Nguyệt mờ
Dõi trông
Mới biết hững hờ mây trôi.
*
Vớt câu thơ người gửi tôi
Thả trong tĩnh lặng
Bồi hồi
Tỉnh ra
Rằng đời lắm bướm nhiều hoa
Nhưng người chỉ có một ta
Hẹn về.
*
30.06.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU


NGYEU 01.07.2008 10:34:20 (permalink)
0

CHIA PHẦN XÔI ĐỖ

Đây ta phát đỗ với chia xôi
Yên nhận phần đi, đợi xếp ngồi
Rồi nghe cho kỹ ta mách lối
Lễ - tết mà quên...tớ thu mồi.
*

01.07.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 01.07.2008 21:22:13 (permalink)
0

Trích đoạn: NGYEU


CHIA PHẦN XÔI ĐỖ

Đây ta phát đỗ với chia xôi
Yên nhận phần đi, đợi xếp ngồi
Rồi nghe cho kỹ ta mách lối
Lễ - tết mà quên...tớ thu mồi.
*

01.07.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU



HOẠ LẠI CÁC COMMENT  BÊN VNWEBLOGS

Gửi LAMHAIPHONG!

Chớ thấy tết xa mà chủ quan
Nếu y quên tớ thật to gan
Ghế ngươi đang ngồi ta đem bán
Đừng thách đố ta chuốc cơ hàn.



Gửi PHẠM THANH KHƯƠNG!

Cái chuyện chia phần biết hôm nay
Đêm dài ai nắm mãi được tay
Nay vui tương ứng thì cứ vỗ
Mai lỡ vận rồi chuyện hãy hay.



Gửi CHU THANH TÙNG

Gà chặt xong chưa? thủ vĩ đâu
Ta đã cho ngươi cái cần câu
Sao không nộp cá còn che giấu
Nếu đuổi về quê liệu có mầu?



Kính gửi anh ĐÀO XUÂN MAI!

Xưa chia cuốc xẻng, nay chia xôi
Trên dưới bảo nhau sắp chỗ ngồi
Nhưng phải nhớ điều ta mách lối
Và chớ quên ta, nghỉ cho rồi.



Kính gửi anh HỒ VĂN THIỆN

Ghế đã định rồi, ngôi đã phân
Mà đời biết sống được bao xuân
Bảo rằng không vội, chê tiền tấn?
Chậm, lắm kẻ mua - bán, hết phần.



Kính gửi anh NGUYỄN ĐỨC ĐÁT!

Biết! Nhưng không được phép buông lơi
Ân nghĩa ở đời chớ phải chơi
Khi đã chia phần xôi với đỗ
Quên lễ định kỳ tớ cho ngơi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2008 21:24:44 bởi NGYEU >
lyenson 01.07.2008 21:32:32 (permalink)
0
Ai cũng có phần, chỉ ta không!
Hỏi ai, có thấy tủi trong lòng?
Chỉ bởi khù khờ không biết lối
Nên nhìn xôi thịt, chỉ đứng trông!
 
LS
 
ThanhThanhKhiet 01.07.2008 23:24:53 (permalink)
0
Vô cùng xin lỗi vì lên nhầm trang
__________________________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2008 23:38:05 bởi ThanhThanhKhiet >
NGYEU 02.07.2008 20:11:31 (permalink)
0
THÂN MẾN CHÀO THANH THANH KHIET!

EM CHO TÔI CHÚT BÙA MÊ

Xin em chút bùa mê
Cùng với câu thần chú
Để lúc xa tìm về trong giấc ngủ
Môi mãi mềm
Nhịp tim lạc trong nhau.
*
Phơi nắng dầm sương bùa vẫn nhiệm màu
Mãi trói chặt đam mê
Dù xa cách chân trời góc bể
Câu thần chú gọi về trần thế
Kiếp con người
Sống mãi tuổi hai mươi.
*
Nếu cho tôi
Em tươi mãi nụ cười
Tôi hoàn lại
Mỗi người một nửa
Đào nguyên ơi! ta vô đây
Mở cửa
Em cho rồi
Bùa ấm một vòng tay.
*

02.07.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 03.07.2008 09:52:02 (permalink)
0

MONG ĐƯỢC ĐÔI NGÀY

Giật mình thấy trăng đáy giếng
Ngửa nhìn trời trăng vẫn lửng lơ
Chẳng gặp ai đành hỏi câu thơ:
Chẳng biết tự bao giờ trăng lẳng lơ đến thế?
*
Buồn bởi Cuội già chỉ quen ôm bế
Mà bốn mùa trống lạnh, gió nhởn nhơ
Kia thiên hà bao tinh tú mộng mơ
Rằm tròn đấy lại tháng ngày chờ - khuyết.
*
Dù ai đó lênh đênh mặt biển
Trăng bồng bềnh sóng nước hoan ca
Rừng thẳm núi cao tận chốn ngàn xa
Trăng vẫn theo người muốn hiến dâng tất cả.
*
Không giấu nổi buồn trước cơn mưa tháng hạ
Đã bao ngày ve vãn gió mây
Đầu tháng trăng non, cuối tháng hao gầy
Mong được tròn đầy đôi ngày cho đỡ tủi.
*

03.07.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 04.07.2008 11:52:30 (permalink)
0

ĐÃ HAI MƯƠI MÙA VU LAN

Đã hai mươi mùa Vu Lan
Cha về miền thanh thản
Biết ở đó có nhiều gió cát?
Mưa nắng đêm ngày bầu bạn với thời gian.
*
Ngày ấy đầu con thắt dải khăn tang
Nức nở khóc, nghe đất trời sụp đổ
Con cháu gọi cha não nùng , khản cổ
Nhưng theo hầu tiên tổ! Cha đi.
*
Cờ tam tài nhuốm màu sắc chia ly
Tiếng chiêng mẻ quặn thắt lòng thương nhớ
Bát âm luyến lưu thúc lòng nghẹn thở
Sóng lúa xô bờ muốn chia sẻ niềm đau.
*
Biển Đồng Châu không thể mưa mau
Ngày con nước, đồng Thanh Lâm nhoà nắng
Mưa bóng mây thắt chặt vành khăn trắng
Không níu giữ được người, đất trời cướp cha đi.
*
Ôi! bóng dáng cha già con mãi khắc ghi
Tám mươi mốt tuổi đời lưu dành cho con cháu
Nay đã hai mươi mùa Vu Lan vẫn buồn thương đau đáu
Ngày cha về miền an lạc với Gia Tiên.
*

Kỷ niệm ngày cha quy tiên theo hầu Tiên tổ
14.07. Mậu Thìn.
Thọ hưởng 81 tuổi.

04.07.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 06.07.2008 03:49:51 (permalink)
0

KHI NGƯỜI ĐÀN BÀ KHÔNG NGỦ

Khi người đàn bà không ngủ
Họ tìm cách đánh thức hồn thơ
Xoay thế giới dọc ngang
Tìm kiếm cuộc cờ
Dẫu rất nhẹ nhàng dù chỉ là trở mình hay nhịp thở.
*
Ai vô tình
Để hồn thơ bị lỡ
Khoé mắt người đàn bà quầng thâm
Có giây phút lặng câm
Nhưng lòng đầy bão tố.
Vẫn che đậy nỗi khát khao
Như giấu điều xấu hổ
Âm thầm nằm đếm tiếng đêm.
*
Người đàn bà trẻ, đẹp thêm
Khi tìm thấy hồn thơ trên giường rộng
Vướng víu xiêm y
Thả đời vào mộng
Sớm mai roi rói
Ngoan hiền.
*
Đêm!
Khi người đàn bà không ngủ
Không phải sợ gian lao cực khổ
Nhưng nếu ai đó vô tình
Hãy coi chừng
Thế giới đảo điên.
*

06.07.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2008 09:53:24 bởi NGYEU >
NGYEU 07.07.2008 11:51:37 (permalink)
0

HÌNH HÀI CỦA GIÓ
HÌNH HÀI CỦA GIÓ

Đêm mùa đông
Gặp hình hài của gió
Qua phên nứa luồn sắc nhọn như kim
Xăm buốt thịt xa thấu lạnh con tim
Làm tê tái đêm trường
Đơn lạnh.
*
Mùa xuân!
Dịu dàng, không góc cạnh
Rung nhẹ nhàng nhành lá, đài hoa
Gió chở sắc màu trải nhè nhẹ
Vời xa
Giữ hương nhuỵ cho mùa quả ngọt.
*
Bỗng ồn ào
Gió đưa ta vào hạ
Cuộn sóng triều, xô vách núi mưa sa
Giận giữ chi nổi bão táp phong ba
Mây nặng ám
Đổ tường, quét lũ.
*
Mênh mang bốn mùa
Không bao giờ ngủ
Thu nhỏ mình dìu dặt vào thu
Tím những chiều
Gió cất tiếng ru
Để ta nhớ với nỗi buồn vô cớ.
*

07.07.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 07.07.2008 15:54:57 (permalink)
0

NHƯ GIÓ MÂY CHIỀU HẠ

Vẫn biết ngoài kia mây nhởn nhơ
Chiều nghiêng trong nắng trắng đợi chờ
Để mong chút gió về dan díu
Thả sức làm mưa. Gió hững hờ.
*
Giữa cao xanh khao khát vô bờ
Nắng đổ lửa cháy lòng nỗi nhớ
Hạ chậm trôi mây chiều bối rối
Gió đi hoang mây cứ thẫn thờ.
*
Cuối đường xưa tiếng ai nức nở
Giận lòng người như gió thờ ơ
Buồn như mây mong gió gieo mưa
Nỡ để hạ đốt chiều nham nhở.
*

07.07.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.07.2008 15:57:53 bởi NGYEU >
NGYEU 08.07.2008 09:40:14 (permalink)
0

ĐÀN ÔNG

Biết là khổ và mất tự do
Nhưng có lẽ ý muôn đời tạo hoá
Đàn ông dẫu có danh có giá
Vẫn phải đeo gông cùm dù có giá có danh.
*
Không ai muốn bị nhốt chung với hùm
Cho dù con hùm hiền lành nhất
Để khỏi tự mình đánh mất
Đành kiếm cái cùm nho nhỏ xinh xinh.
*
Khi tự gông mình là chấp nhận hy sinh
Có chăng chỉ giấu đi chút đỉnh
Yêu đến mấy cũng răn mình hãy tỉnh
Khờ dại, cuồng ngông là huỷ hoại những cuộc tình.
*
Đàn ông! đôi khi nhục - vinh cũng tự cùm mang đến
Phúc - hoạ cũng là tự hổ sinh ra
Thôi kiếp này xin nâng trứng, hứng hoa
Sang kiếp khác ta lại nâng hoa, hứng trứng.
*

08.07.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU


NGYEU 08.07.2008 12:02:41 (permalink)
0

GỬI EM Ở CHỐN XA VỜI

Yêu em!
Nhưng không thể nói
Sợ em buồn
Lại nhức nhối trong tôi.
*
Đành thả lời vào gió mây trôi
Thầm hy vọng
Nơi xa em nghe được.
Bao nhiêu nắng, bấy nhiêu mưa
Là những điều tôi ước
Cho khoảng trời thu hẹp lại
Bên em.
*
Chẳng thể làm gì
Chỉ biết gọi tên
Thả câu chữ đi hoang vụng trộm
Người xa ơi!
Thời gian không chờ đợi
Biết phải làm gì
Ta đã yêu em.
*

08.07.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2008 12:06:05 bởi NGYEU >
NGYEU 08.07.2008 19:37:28 (permalink)
0

DĨ VÃNG ĐANG TỒN TẠI

Đâu đó trong rừng già AmaZon
Dĩ vãng đang tồn tại
Miền nguyên sơ đâu hay
Con người thời nay đang huỷ hoại.
*
Người - Vượn chỉ đùa
Không mấy khi tranh cãi
Nào có ai truyền cách ném đá giấu tay
Nên dĩ vãng bây giờ vốn rất thẳng ngay.
*
Không tham vọng nhiều, kim ngân chẳng hay
Danh vọng là chi? nên đời không tội lỗi
Biết lừa gạt ai? không bon chen sống vội
Không ăn thịt cộng đồng, cũng chẳng xáo xào nhau.
*
Dĩ vãng thấy người đời mắng chửi nhau
Ngỡ điệu hát hò hoang dã
Người đương thời đánh nhau, Vượn - Người lạ quá
Hiện tại bây giờ khổ hơn dĩ vãng xa xưa?
*
Tiến hoá!...
Loài người sống cảnh đong đưa
Nhưng chắc gì đã tồn tại
Bởi nắng, mưa.
*
08.07.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 09.07.2008 09:57:28 (permalink)
0

ĐỐT NHỚ TÌM QUÊN

Chất ngày dài không thắp sáng được đêm
Đốt nỗi nhớ tìm quên chỉ thấy niềm vô vọng
Rượu chẳng mềm môi lòng thì rát bỏng
Buồn cứ trôi về trắng cả đêm xuân.
*
Gió khua ngoài thềm cứ ngỡ bước chân
Không phải là em, tiếng lá về nguồn cội
Gieo thêm nỗi buồn khoan vào đêm tối
Thời gian lặng chìm, trời đất nổi trôi.
*
Rượu cạn bình chẳng còn để ly bôi
Men loãng phủ kín phòng hoang lạnh
Lũ côn trùng hoảng tìm nơi ẩn tránh
Còn riêng mình ngồi đếm nhịp thời gian.
*
Ngày cháy hết đã lâu, đêm cứ mênh mang
Nỗi nhớ chồng cao, tìm quên đâu chẳng thấy
Tự nhủ lòng đành chờ sang tháng bảy
Mưa ngâu về liệu người có về theo.
*

09.07.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2008 10:13:31 bởi NGYEU >
Thay đổi trang: << < 585960 > >> | Trang 60 của 97 trang, bài viết từ 886 đến 900 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 11 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9