TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
TÔI THẦM MONG ƯỚC CHO EM
Vòng tay không giữ nổi một đời
Trái tim nhỏ chẳng đủ em trú ngụ
Nụ hôn tôi như là đã cũ
Trời vô cùng, sao nỡ nhốt Phượng bay.
*
Thơ viết cho em thiếu vị men say
Tình yêu thật cứ vụng về khờ dại
Nhạt hơn giấc mơ, kỷ niệm xưa trả lại
Em ra đi giẫm lên cả u hoài.
*
Phía trước phù vân hay chốn trang đài?
Không thể giận em nhưng lòng đầy ái ngại
Thầm mong chỉ riêng mình khờ dại
Tin vui - buồn! tôi ngóng đợi ngày mai.
*
28.08.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
LẠI MỘT THU QUA
Hứng giọt nắng
Đợi đêm
Soi nỗi nhớ
Hờn ghen
Trăng oà đổ vỡ
Hạt sương thu lạnh
Mong chờ.
*
Xào xạc heo may
Vòm lá bơ phờ
Luyến tiếc
Ngày hè rạng rỡ
Trái chín rụng rơi
Đầu cành duyên nợ
Cửa sông vơi
Con nước chẳng vỗ bờ.
*
Trôi về đâu
Mây cứ hững hờ
Để day dứt đôi bờ
Hò hẹn
Lại một thu
Thơ có còn nguyên vẹn
Hay hanh hao
Hoài niệm thuở nào.
*
29.08.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Ảnh nguồn goole.
LỀU THƠ TÔI
Che vách đông, chống hồi tây
Chắn tường bắc kẻo gió lùa
Run rẩy.
Mái tuềnh toàng vẹo xiêu
Là vậy
Cái lều thơ
Hồn ý đói rạc gầy.
*
Cặm cụi nặn nhào
Chắp vá, gọi là xây
Lòng trống rỗng
Cứ nháo nhào che đậy
Gia tài nghèo
Câu thơ vụn gẫy
Chỉ có lòng thanh bạch thẳng ngay
Không yếu hèn
Chẳng thớ lợ mượn vay.
*
Nhấm nháp thơ mình
Tìm chút men say
Lều nghiêng ngả giữa bàn dân thiên hạ
Những câu thơ nhuốm sắc màu hoa lá
Găm xuống đất quê mình
Mặc bão táp phong ba.
* 31.08.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
TRẢ LẠI EM
Cho tôi một lần
Giờ em đòi lại
Thì đây!Trả em
Những gì hoang dại
Suốt đêm trường tràn ngập mây mưa
Cả bốn bề chao đảo đu đưa.
*
Nghiêng ngả đất trời
Em đã vừa chưa
Bao ngày nắng đêm mưa
Góp gom từng giọt
Không đắng cay, cũng chẳng là mật ngọt
Chỉ nhựa đất, hương trời có để em say?
*
Là em cho, tôi nào có mượn vay
Không nỡ lấy của em tất cả
Chẳng đợi em đòi
Nghĩa tôi phải trả
Để mùa hoa đơm trái ngọt lành
Khoé mắt em giờ thu ngăn ngắt xanh.
*
01.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NƠI CỬA SÔNG
Gối đầu lên mom
Nghe cửa sông trở mình sóng vỗ
Cỏ rối ven gềnh rạp đổ
Chút thảnh thơi
Quên nỗi khổ hải hồ.
*
Người trắng tay, ai nổi cơ đồ
Kẻ chức trọng, quyền cao
Không một lần thảnh thơi đời thành hư ảo
Sâu hơn biển, cõi lòng tụ bão
Sóng gió bình yên thuyền ai đó cắm sào.
*
Đây cửa sông, có phải bến ba đào?
Cứ ngụp lặn
Lạc vào Vương quốc lạ
Chẳng ngại mưa đông, không e nắng hạ
Chỉ tiếc xuân già trước cả môn* sinh.
*
01.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
*Cửa.
trích... Đây cửa sông, có phải bến ba đào?
Cứ ngụp lặn
Lạc vào Vương quốc lạ
Chẳng ngại mưa đông, không e nắng hạ
Chỉ tiếc xuân già trước cả môn* sinh.
*
01.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU Thơ hay lại thoảng hương tình...
Bạn thơ gục trước "môn sinh" mấy lần?
Đọc rồi tớ cứ băn khoăn
Mình còn e ngại phải chăng đã già!
LS
Trích đoạn: lyenson
Thơ hay lại thoảng hương tình...
Bạn thơ gục trước "môn sinh" mấy lần?
Đọc rồi tớ cứ băn khoăn
Mình còn e ngại phải chăng đã già!
LS
RẤT VUI, VÀ CẢM ƠN LYENSON!
Thêm một lần nhắc đến "Môn sinh". Bạn chịu khó đọc nhé.
MỘT ĐỜI NGỤ TRÁI TIM EM
Đông!
Em lôi tôi vào trú ngụ trái tim em
Thương tôi lạnh, hay em sợ tim mình băng giá?
Chạm môn sinh gục ngã
Một đời vui, lạc đường ra.
*
Mấy đông rồi
Vẫn tươi nụ thắm hoa
Bao hương mật em cho tôi tất cả
Nơi ngục cung dịu cơn nắng hạ
Tự giam mình tôi quên cả giá băng.
*
Thăm thẳm một màu
Nào thiết chi trăng
Giá nơi ấy vĩnh hằng cho đời ta ngụ mãi
Như mùa xuân cứ quay vòng trở lại
Ấm tim em, ta chẳng chút u hoài.
*
02.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2008 15:51:04 bởi NGYEU >
CỜ HOÀ
Pháo sụp đổ
Xác phơi ngoài thành cổ
Nuốt ngậm ngùi
Tiếc nước cờ sai
*
Xe, Mã, Sỹ Điều cũng chẳng bằng ai
Tượng bức tử
Vua trơ ngai
Đối Hậu.
*
Thành tan hoang
Không hạ Thần bẩm tấu
Vương Quốc tàn, Vua biết về đâu?
Thương nhớ một thời, Hậu giấu nỗi buồn sâu.
*
Tiểu Tốt trung thành đội nón thọc sâu
Nhưng bất lực, hạ cung trống rỗng
Tránh mặt Vua, Hậu lừa chống cổng
Bất bại thủ hoà, pháo gục bên hoa.
*
Ngao ngán thở dài, Hậu những xót xa.
*
02.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
MONG EM VỀ TRƯỚC MÙA ĐÔNG
Biển trầm lặng suy tư
Chôn xuống lòng sâu muôn trùng sóng dữ
Gió hoang hoải
Mây nhẹ trôi lữ thứ
Nắng mơ màng như lãng tử chờ ai.
*
Em xa rồi
Sóng biết đùa ai
Đành lắng lại một thời dào dạt
Nhưng thương nhớ cứ trào lên bãi cát
Tìm dấu chân, cơn khát đỏ chiều.
*
Gửi gió trời chẳng mang hết cô liêu
Nỗi nhớ tím chân mây ngọn sóng
Thu vắng em
Lòng ta rát bỏng
Vời vợi trông, những lo sợ đông về.
*
03.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
GỬI VÀO EM NỖI NHỚ
Gặp nhau!
Không mùa hoa nở
Mưa - nắng nửa trời
Mây gió cứ vu vơ.
Nói chẳng nên câu
Nào dám nghĩ đến thơ
Lén nhìn trộm và thầm nghe nhịp thở.
*
Xa nhau
Thấy buồn
Vì nhớ.
Đêm dài chia đoạn
Mộng mơ.
Mong sớm mai có gặp trao thơ
Khoảng chờ đợi ngẩn ngơ
Khờ dại.
*
Hình như...
Yêu
Mong nhiều
Nhớ mãi
Gặp lại em! Giờ chẳng dám đơn sai
Gửi nỗi nhớ vào em
Để còn có ngày mai
Một nỗi nhớ cả hai cùng man dại.
*
04.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU