TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Thay đổi trang: << < 646566 > >> | Trang 64 của 97 trang, bài viết từ 946 đến 960 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
lyenson 07.09.2008 08:58:24 (permalink)
0

Trích đoạn: NGYEU

.........
Trong mơ hoang tuyết về ngang hạ
Như cội Mai già lại thắm nụ tươi hoa.
Câu thơ tràn
Hồn thơ chẳng loang xa.
........

Câu thơ đẹp quá!
.......
Hình dáng cũ nhạt nhoà nơi xứ lạ.
NGYEU 08.09.2008 16:04:28 (permalink)
0
CẢM ƠN LYENSON đã đọc thơ và động viên

THÓI ĐỜI KẺ SỸ

Khinh kẻ đi sau
Ghét người đi trước
Thói đời
Kém - hơn nửa bước
Ích kỷ
Gầm gừ.
*
Hằn học
Kiêu căng
Chửi tất - không trừ!
Chẳng thèm kéo người sau
Đếch đuổi theo kẻ trước
Chỉ quen bắt chước
Thích xung quanh tung hứng, ru mình.
*
Thơ Cụ Nguyễn Du hay;
Thơ Nguyễn Bính rất tình...
Đời nho sỹ được mấy bài như thế?
Nay lắm chữ chỉ dùng diễu - chế
Người hoá kiếp đã bao năm
Tính Khỉ vẫn tìm về.
*
Ai đã hơn ai?
Chữ - nghĩa trọn bề
Ai kém ai?
Bởi vụng về, đố kỵ
Đã khoác áo sao quên mình kẻ sỹ?
Để chữ câu tình - lý - vô hồn.
Văn thơ hay! cần nhân - nghĩa trường tồn.
*

08.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 09.09.2008 10:52:25 (permalink)
0

NỖI NHỚ DIÊM ĐIỀN

Diêm Điền ơi! Gió Lộng mù khơi
Người ra đi để ai chờ ai đợi
Nỗi nhớ khôn nguôi trải xa vời vợi
Cứ nghẹn lời, thương nhớ lắm người ơi!
*
Cảng Diêm Điền mây trắng chơi vơi
Ngóng phía chân trời mong tàu về cập bến.
Xóm Cồn nhớ tuần trăng anh đến
Hương hoa Hoè còn ngát lối người qua.
*
Biển ầm ào mang câu hát đi xa
Sợ lạc lời ca khi mùa gió cả
Bão táp mưa sa dồn về tháng hạ
Nỗi nhớ không mùa cứ thắp lửa trong em.
*
Ơi Diêm Điền! không thể nào quên
Con nước cạn lại lên, nơi trăm thương ngàn mến
Một mai thôi tàu lại về cập bến
Có ai bắt ai đền để nỗi nhớ đầy vơi.
*

09.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 10.09.2008 12:44:05 (permalink)
0

SẮC THU

Sắc vàng rớt xuống
Chiều
Thu.
Đốt lòng ai
Cứ tím mù trời xa.
*
Một thời!...
Mơ ngập đường hoa
Dở dang
Chưa tỉnh
Nhạt nhoà son môi.
*
Đường chiều
Ai rải đơn côi
Nửa cho lại tiếc
Nhận rồi
Giận ai.
*
Dẫm lên năm tháng
Tàn phai
Lỡ xuân
Giờ những u hoài
Sắc thu.
*
10.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 11.09.2008 10:48:54 (permalink)
0

CHUNG MỘT HÌNH HÀI

Soi đài hoa
Hình hài ta trong đó
Giọt nồng ấm canh khuya trở gió
Sao tìm về đêm hạ
Thức
Cho em.
*
Một hình hài của năm tháng
Hờn ghen
Trộn lẫn yêu thương
Kết thành hoa trái
Có muối mặn thuỷ chung đại hải
Vị cay gừng già của nghĩa non cao.
*
Đọng lại đài hoa một ngôi sao
Dấu ấn của cồn cào
Khát vọng
Va đập nhau trái tim nổi sóng
Bật lên sắc màu
Tr ời - Đất đắp cho nhau.
*

11.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 11.09.2008 22:19:19 (permalink)
0

MỘNG PHÙ VÂN

Thả hồn
Mộng áng phù vân
Giật mình
Ngoảnh lại
Sắc xuân nhạt màu.
*
Rạch ngang trời
Một vết đau
Mây trôi
Rẽ lối
Mưa mau non ngàn.
*
Ước ao
Nào biết trăng tàn
Rộng chăn
Thừa gối
Kê bàn viết thơ.
*
Đã đời
Những mộng cùng mơ
Phù vân cũng khát
Ngẩn ngơ
Riêng buồn.
*

11.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 12.09.2008 15:54:03 (permalink)
0

BỚI TÌM KỶ NIỆM NGÀY XƯA

Bới trong đổ nát hoang tàn
Tôi tìm dấu vết
Trái ngang
Chuyện tình.
*
Xưa yêu
Nụ hôn có hình
Nay găm mảnh vỡ
Tim mình nhói đau.
*
Tưởng rằng buộc chặt
Cho nhau
Tóc không kết tóc
Bạc màu thời gian.
*
Tim nay như nấm mồ tàn
Không chôn tình cũ
Bẽ bàng
Người ơi!
*
Hồn giờ phiêu bạt
Chơi vơi
Lòng người cạn kiệt
Không nơi ngụ tình.
*
Bới tìm
Chỉ xót xa mình
Lời nguyền thả chốn ba sinh
Lấp vùi.
*

12.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 13.09.2008 16:06:01 (permalink)
0

TRỐN EM TÔI NÚP TRONG THƠ

Tôi núp mình vào trong câu thơ
Không giấu nổi tình yêu cùng nỗi nhớ
Khoảng cách xa oà lên nức nở
Phút đời chờ đánh thức giấc mơ.
*
Hình trốn em, bóng cứ ngu ngơ
Để chiều tím nghèn nghẹn trong nhịp thở
Muốn lặng câm, hồn thơ không nỡ
Cứ dội vào xói lở nỗi niềm riêng.
*
Khép lại câu thơ nào có được yên
Nghe băng giá xát lòng, đêm trắng
Hốc mắt, khô môi lưỡi giờ chát đắng
Nửa trời xa bão có nổi đất bằng?
*
Tự hỏi lòng: Người có đọc thơ chăng
Còn nhung nhớ, giận hờn hình hài tôi trong đó
Hay thờ ơ mặc mây đuổi gió
Coi như là cát bụi với tàn tro?
*
Núp trong thơ rồi, lòng tôi những đắn đo.
*

13.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 14.09.2008 18:28:07 (permalink)
0



NẾU XƯA ĐƯỢC NÚP TRONG EM

Nếu biết xưa cho núp trong em
Tôi đâu phải tìm câu thơ lang chạ
Khỏi lạnh buốt đêm trường tháng hạ
Đỡ cháy lòng mùa gió bấc tàn đông.
*
Được núp trong em hồn thơ khỏi hoài công
Những săn đón lục tìm, vào trông ra ngóng
Như gió vu vơ chân mây ngọn sóng
Biển khát khao mà sông lạch cạn dòng.
*
Ngày ấy có em! giờ chắc lúa trổ đòng
Lời hò hẹn chín vàng thời vụ
Câu thơ đẹp hơn trong bàn tay chủ
Quê mẹ vui nhiều bởi có tiếng hát ru.
*
Nếu được núp trong em giờ đâu có buồn thu
Khao khát tím một trời nhung nhớ
Câu thơ xưa chắc không còn dang dở
Để kẻ đợi, người chờ năm tháng ngẩn ngơ.
*

14.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 15.09.2008 10:31:55 (permalink)
0

VỀ TÌM KỶ NIỆM NGÀY XƯA

Đâu ánh trăng xưa trên triền đê lộng gió
Đâu bồng bềnh suối tóc người thương
Tôi tìm về với kỷ niệm quê hương
Sao hoang hoải bốn bề vắng lặng.
*
Không giữ được mình, mây ngả màu xám lạnh
Thảm cỏ ngày nào đã nhuộm mấy lần xanh
Trăng nhạt nhoà, gió cũng mong manh
Buồn thương kẻ trở về, giận người không ở lại.
*
Bãi mía, nương dâu vắng bóng nguời em gái
Đìu hiu chợ quê nhà! mẹ già buồn vít đôi vai
Bến sông trăng giờ sáng cho ai
Con nước cứ đầy vơi, không kẻ chờ người đợi.
*
Về với em! nỗi buồn vời vợi
Ngoảnh bốn bề chỉ gió thoảng mây bay
Đêm mùa thu mà lạnh cóng bàn tay
Bứt ngọn cỏ tôi tìm hương ngày xưa ấy.
*

15.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU


NGYEU 15.09.2008 18:34:47 (permalink)
0

TA VỀ

Ta về!...
Xin phép vợ ta
Xin thêm mấy chục
Mua hoa tặng người.
*
Ta về!...
Giấu nửa nụ cười
Bởi hoa lỡ vụ
Tháng mười cận đông.
*
Ta về!...
Dẫu chẳng cách sông
Tơ hồng đứt đoạn
Tang bồng...xót xa.
*
Trời không gió táp mưa sa
Ta về!...
Tay trắng
Chẳng hoa, không người.
*
Còn đây
Méo mó nụ cười
Mang về cho vợ
Tơi bời nỗi đau.
*

15.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 16.09.2008 10:49:10 (permalink)
0

GIẤU EM

Tôi trót giấu em
Mang nụ hôn chia cho người khác
Để đêm về nhàn nhạt
Thoảng cánh diều bay trong màn.
*
Buồn - vui giờ phân nửa, mênh mang
Giấc mơ cũng đi hoang, dọc - ngang thêm lối
Gặp ánh mắt em, anh bối rối
Vụng về, lỗi chỉ riêng anh.
*
Em biết rồi ư! sao khoé mắt quầng xanh?
Lòng cuộn sóng mà cái nhìn sắc lạnh
Tại nụ hôn anh giờ toàn góc cạnh
Hời hợt, vô tình làm nẫu trái tim em.
*
Biết em giờ cắn chặt hờn ghen
Đời bội bạc nụ hôn thành chắp vá
Lỗi tại anh không dành cho em tất cả
Giờ nợ em rồi, hẹn đền trả kiếp sau.
*
Trót giấu em rồi lòng ta cũng nhói đau.
*

16.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 17.09.2008 10:13:38 (permalink)
0

ĐỪNG TẮT NẮNG ĐỒNG TA

Thời vụ chín
Vàng đồng sóng sánh
Heo may về quyện hương lúa
Hoàng hôn.
Bóng mẹ hiền thấp thoáng đầu thôn
Ngóng đợi con xa hay đợi mùa lúa chín.
*
Mẹ đợi cả hai!
Lòng con bịn rịn
Mong con về
Trao mùa gặt cho con.
Nỗi sợ nhói lòng khi bóng xế đầu non
Đồng đất quê mai ngày tắt nắng?
*
Được mùa gặt
Tóc mẹ bao sợi trắng
Hiu quạnh đồng lúc vắng bóng mẹ ta
Cây lúa khô cằn nếu mẹ đi xa
Con tương mẹ vô vàn nước mắt cứ trào ra
Mong đất trời đừng tắt nắng đồng ta.
*

17.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2008 11:11:20 bởi NGYEU >
NGYEU 18.09.2008 06:40:55 (permalink)
0

Được tin buồn: Bác LÊ HỒ TÙNG sinh năm Giáp Thân 1944, là anh ruột Nhà thơ TÙNG BÁCH và là bố của Blogs TÙNG ANH (NHÍM.) đã từ trần hồi 18h22 phút ngày 17 tháng 9 năm 2008 (nhắm ngày 18 tháng 8 Mậu Tí) tại nhà riêng Đội 7 Đông Sơn - xã Sơn Bằng - huyện Hương Sơn - tỉnh Hà Tĩnh.
Vì điều kiện không thể dự tang lễ đưa tiễn bác về nơi an nghỉ cuối cùng, Cháu xin gửi bài viết này thay nén hương lòng được dâng lên hương hồn bác. Cũng là lời chia buồn đến nhà Thơ TÙNG BÁCH, cùng TÙNG ANH và thân quyến.

ĐAU - BUỒN - THƯƠNG - NHỚ LẮM NGƯỜI ƠI!

Trái đất nghiêng về phía phía sao rơi
Mây vần vũ kín trời
Buồn - đau - thương - nhớ
Sinh tử phân kỳ
Kẻ đi người ở
Không thể cầm lòng, nức nở màu tang.
*
Tự bao giờ tạo hoá vẽ trái ngang?
Để âm - dương đôi đàng
Ngàn thu ly biệt.
Một vì sao băng
Cả đất trời đưa tiễn
Một người đi!
Thương xót đến muôn người.
*
Ai oán
Sầu thương
Ngả đất, nghiêng trời
Nén hương lòng thay lời tiễn biệt
Người về nơi chân trời góc biển
Cầu mong sao hồn siêu thoát nhẹ nhàng
Buồn - thương lắm người ơi! giờ ly biệt đôi đàng.
*
18.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU  
NGYEU 20.09.2008 22:15:43 (permalink)
0

CHỈ LÀ

Chỉ là hoang dại câu thơ
Hờn ghen
Đập nát mộng mơ
Phũ phàng.
Đã ai chia rẽ đôi đàng
Trời cao sụp đổ
Non ngàn thác xô.
*
Chỉ là bóng gió cầu Ô
Mặt không tường mặt
Nguỵ - Ngô xa vời
Mượn câu thơ để trao lời
Vũ phu giáng xuống
Tơi bời
Đa nghi.
*
Buồn!
Thôi! thơ phú làm chi
Nấm mồ tình đó
Hồn thi đắp hờ
Đa đoan thì cũng phải chờ
Câu thơ sống lại
Bao giờ hết ghen.
*
20.09.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Thay đổi trang: << < 646566 > >> | Trang 64 của 97 trang, bài viết từ 946 đến 960 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 11 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9