TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Thay đổi trang: << < 676869 > >> | Trang 69 của 97 trang, bài viết từ 1021 đến 1035 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 03.11.2008 21:44:01 (permalink)
0
Hà Nội chiều mưa bão
Trường Phi Bảo

Hà Nội ơi thương quá chiều mưa bão
Giông gió mịt mùng bốn phía giăng giăng
Câu thơ chìm trong nỗi nhớ dùng dằng
Ngập nước mắt, đau thắt lòng, xót dạ

Đường ở Thủ Đô bây giờ xao xác quá
Đất hoá thành sông, phố mênh mông biển
Cái rét lùa về sầu nghiêng dáng mẹ
Chở che đàn con héo tấm thân gầy

Đã yêu Hà Nội từ lúc mới sanh đây
"Cảm" người Hà Nội qua từng hơi thở
Biết Hà Nội bao đêm rồi trăn trở
Mưa tối trời, anh giấc ngủ có yên

Muốn hát ru anh cho ấm áp một miền
Ngặt ngoài kia bao cảnh đời lầy lội
Hà Nội ơi...yêu...mà không thể tới
Xin gởi nắng Miền Nam chan chứa chút niềm mong

Mong gặp Hà Nội trong buổi sớm trời trong
Mong hạnh phúc lại long lanh mắt trẻ
Mong nụ cười nở hoài trên môi mẹ
Và mọi tấm lòng biết san sẻ cho nhau.

Hà Nội của anh, em thương nhớ dạt dào
Thiêng liêng lắm tình quê hương mời gọi
Chiều mưa bão nghe tim mình thêm nhói
Hà Nội ơi... ơi hỡi Hà Nội ơi!

3/11/2008

<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2008 22:20:39 bởi Trường Phi Bảo >
NGYEU 04.11.2008 17:08:10 (permalink)
0
CẢM ƠN DIÊN VỸ VÀ TRƯỜNG PHI BẢO ĐÃ GHÉ THĂM CÙNG VỚI THƠ HOẠ CHIA SẺ NỖI NIỀM NGÀY HÀ NỘI MƯA LŨ.



Ảnh nguồn Vietnamnet.
 
EM ĐỪNG VỘI TRÁCH BỌN ANH

Hà Nội lũ. Hà Nội chìm
Đâu phải lỗi bọn anh!
- Anh thiết kế, anh xây
Sao đành làm như vậy?
- Mưa lũ do trời, người nỡ lòng đưa đẩy
Lại đổ lỗi bọn mình duyệt - vẽ - với kẻ xây.
*
Chỉ ngần ấy tiền mà rải tựa gió mây
Bao khoản phải chi?
Từ lúc vẽ đã mấy tầng phải ký.
Rồi xin thầu, dưới - trên sao cho hoan hỷ
Ngày khai trương, chi tới lúc khánh thành
Em tính thử xem, biết bao cuộc họp hành.
*
Tiền có thế thôi! Cứ phải rải mành mành
Kẻ giám sát, đứa nghiệm thu
Cứ lu bù đầu óc.
Cả mình nữa, bao công lao khó nhọc
Húc vào làm chả nhẽ lại tay không?
Có được công trình, bọn anh tốn bao công.
*
Hà Nội bây giờ như thể hồ sông
Bởi những con dấu hồng đè trên chữ ký
Tự chôn chặt tầm nhìn thế kỷ
Như đạo bùa ám những lương tâm
Những công trình chết dưới nước ngâm.
Anh nặng túi rồi, em ơi! cứ lặng câm
Áo giấy mặc vào cần gì nữa lương tâm.
*
04.11.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2008 17:30:31 bởi Huyền Băng >
NGYEU 05.11.2008 09:01:43 (permalink)
0


Ảnh nguồn VietNamNet.

HÀ NỘI CHÌM KHI CHƯA TRỌN NGÀN NĂM

Hà Nội chìm!
Tím tái câu thơ
Kẻ chết - người sinh
Đều dở
Hạnh phúc tưởng chừng oà vỡ
Theo gió mưa lũ cuốn trời.
*
Ai thương ai? Lòng dạ tơi bời
Trăm nhớ ngàn thương
Đôi lời không nói hết
Hà Nội chìm!
Rồng Thăng Long có kết
Chuyện ngàn năm, nay nhớ lại chữ ngờ.
*
Thời đại bàng hoàng! Hơn cả trong mơ
Trách trời đất vô tình, nghẹt thở
Thương kẻ chết, người sinh ngày dang dở
Mãi ngậm ngùi duyên nợ chuyện trăm năm.
Hà Nội chìm!
Khi chưa trọn ngàn năm.
*

05.11.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2008 17:31:57 bởi Huyền Băng >
NGYEU 07.11.2008 17:44:48 (permalink)
0

 
 CÒN TUỲ TÂM Ý CHỦ

Lũ dâng tràn
Thể hiện mình
Ào ạt cuốn phăng đi tất cả
Nhưng rác rưởi, bọt bèo vẫn vật vờ các ngả
Lẩn tránh, chối từ biển cả với quyền uy.
*
Thách thức ngang tàng
Phớt dư luận
Ngáng người đi
Gieo mầm bệnh
Hoạ - bẩn dơ sự sống.
*
Nơi lũ qua rác giờ chất đống
Thức tỉnh
Tay này chổi giễ ra oai
Bèo bọt hết đường, rác rưởi bám vào ai
Người ngay thẳng, nhất tâm sức thắng ngàn cơn lũ.
*
Đời bẩn - sach! còn tuỳ tâm ý chủ.
*

07.11.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

KimGiang 08.11.2008 17:36:38 (permalink)
0
Trích đoạn: Đuyên Hồng

TIẾNG THU GỌI VỀ

Vẳng nghe có tiếng gọi...Thu
Ngoảnh trông chỉ thấy mịt mù mây giăng.
Vĩnh Tường còn tỏ vầng trăng
Đò sang Vĩnh Thịnh còn chăng hỡi người?
*
Vời trông héo hắt nụ cười
Màu đông đã nhuốm tháng mười hanh hao.
Trời không một cánh diều chao
Đường xa khuất nẻo, nôn nao nhớ người.
*
Tìm về thương nhớ đầy vơi!
Vẳng nghe có tiếng ru hời, gọi ...Thu.
Trách mình mơ mộng, giao du
Để giờ lỡ bước, tiếng Thu gọi về.
*
Sang phà, lòng những não nề
Lời ru càng rõ, ta về với ai?
Giận mình xưa nỡ đơn sai
Buồn! nghe Thu gọi mà gai xăm lòng.
*
25.10.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU


@ Anh Đoàn Văn Nghiêu: Anh vẫn viết khoẻ thế, đều như vắt chanh! Vào thăm anh mượn bức tranh đề thơ nhé... Chúc anh vui

VĨNH TƯỜNG CHIỀU SANG
 
Ai đau? Sông đỏ đôi bờ
Vĩnh Tường phà cuối người chưa sang đò
Biết nay có đợi mà chờ
Người xa Vĩnh Thịnh ước mơ gửi về..
 
Áo anh vương nặng cầu thề
Tình bay theo gió  bốn bề thu đưa
Ai ngồi nhớ lại câu thơ
Tình bằng đã xướng đong đưa câu hò…
 
Chiều nay sóng nước lập lờ
Nghe như có tiếng gió chờ đợi ta
Vĩnh tường nở mấy mùa hoa
Bến xưa đã vắng, bao la sương trùm…
Monday, 27 October 2008

Đuyên Hồng
 

QUÊ EM VĨNH TƯỜNG
 
Mênh mang sương trắng  mênh mang
Làn tơ vương bóng ai ngang qua  phà
Sông Hồng má ửng phù sa
Như men của nắng như là rượu mơ
Lạc đường ngọn gió  vu vơ
Mà nôn nao sóng nghiêng bờ bến say
Một lần thôi...Đã qua đây
Để thương để nhớ để ngây ngơ chiều
Bãi bồi non ngấn dấu yêu
Tròn căng mịn dải yếm điều lưng quê
Cỏ Chằm May ngả triền đê
Chờ thêu vạt áo người về đêm trăng
Mắt ai ai níu dùng dằng
Trời xao xuyến lưới điện giăng phím đàn
Hò lơ Con Xít ngược ngàn
Tri âm nhớ bạn bạn vàng đi đâu
Còn đây xanh mướt hàng Cau
Duyên chưa tới vụ nên Trầu chưa têm
Ru mình sông chảy lặng êm
Sau lưng anh đó Quê em Vĩnh Tường
 
Kim Giang
 
 


<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2008 17:39:31 bởi KimGiang >
NGYEU 08.11.2008 19:51:23 (permalink)
0

N MƯỢN Ý BÀI VIẾT CỦA KIM GIANG ĐỂ VIẾT BÀI NÀY, TẶNG KIM GIANG ĐÓ.

BÊN SÔNG TÔI ĐỢI CHỜ EM

Gió tràn qua bến sông
Kéo mây sang trời Vĩnh Thịnh
Con nước lững lờ xuôi về nơi vô định
Tôi ngẩn ngơ tìm một dáng hình.
*
Bên ấy trung du - miền đất yên bình
Hồn thơ quyện khói lam chiều ai thả
Ngược một cánh chim bay lên từ miền hạ
Nét dân ca khắc hoạ ngang trời.
*
Núi nghiêng chiều, lòng dạ chơi vơi
Đất bụi đỏ, không bóng người chờ đợi
Bến nước rộng hơn, nỗi buồn vời vợi
Chỉ xào xạc bãi bờ tiếng lá buông lơi.
*
Thu đổi màu phía mặt trời rơi
Lòng khắc khoải nếu biết người có tới
Thì đông sang tôi vẫn chờ vẫn đợi
Để gặp em dẫu chỉ nói một lời.
*
Bên kia sông Vĩnh Thịnh cứ xa vời.
*

08.11.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2008 17:33:29 bởi Huyền Băng >
NGYEU 09.11.2008 12:10:29 (permalink)
0

Ảnh VietNamNet.

NỖI BUỒN NGẬP CHỐN PHỒN HOA.

Câu thơ nào cho em
Khi thành phố chìm trong mưa lũ
Đói rét chen vào giấc ngủ
Bồng bềnh bao nỗi âu lo.
*
Mây gió kín trời phủ một màu tro
Ơi phố cổ ai có đò chờ sẵn
Đường sinh - tử phố thành sông cắt mặt
Ngàn năm tròn không đủ chứa buồn đau.
*
Ngập rác rưởi bùn lầy, còn gì để cho nhau
Trời cứ mưa mau, sắc màu nhợt nhạt
Nốt nhạc khuyết chẳng vẹn nguyên câu hát
Giá lạnh kín trời mà bỏng rát lòng ta.
*
Thương người gần xót kẻ ở xa
Bốn phía phồn hoa chìm trong mưa gió
Già cả, ốm đau, gầy còm trẻ nhỏ
Quên sao hết? đêm - ngày đói khát với buồn lo.
*
11.11.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU 


 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2008 17:35:33 bởi Huyền Băng >
NGYEU 09.11.2008 14:25:28 (permalink)
0


GIÓ LOÃNG

Gió loãng.
Ngửa tay không giữ nổi
Đành úp lòng xoa trái đào tơ.
Gió tan dần
Đánh thức hồn thơ
Chút đông đặc dồn nén vào hơi thở.
*
Gió!
Nhẹ nhàng
Tà áo em lật giở
Thoáng rùng mình, đâu có lạnh mà run
Trên ngọc ngà hun gió chảy tan
Phủ kín mọi chân tơ kẽ tóc.
*
Gột rửa đi nỗi buồn cực nhọc
Sâu kín đời chân thực đem hong
Ngược lạch nguồn
Khơi mạch nước trong
Giấc ngủ lịm
Gió loãng hoà trong máu.
*

11.11.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 10.11.2008 15:35:39 (permalink)
0


MƠ VỀ CHỐN CŨ THANH BÌNH

Cổ thụ gửi thân cho mộc nhĩ
Trăng về tìm
Ngơ ngẩn
Lạc
Đồng hoang.
*
Bùn nước
Sình lầy
Gió cứ mênh mang
Hồn thơ khát
Dạt về miền cổ tích.
*
Chim Lợn kêu
Xé toang màu tĩnh mịch
Giếng nước không còn
Am đổ, hết thiêng
Đêm đốt lòng những nỗi niềm riêng.
*
Chốn thanh bình
Bao giờ mới vẹn nguyên
Rớt xuống bùn lầy
Nhợt nhạt
Trăng nghiêng.
*

10.11.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU


NGYEU 12.11.2008 08:59:10 (permalink)
0

EM GIẤU NỖI BUỒN

Đừng dối anh
Khi em về
Bến ấy không thơ
Ngang phương trời
Mây gió ngẩn ngơ.
*
Thương em
Lỡ vào bờ bến lở
Bão tố không mùa
Thân liễu
Đào hoa.
*
Xối vào đời cay đắng xót xa
Năm tháng tả tơi bụi phủ lên sắc lá
Gặp lại nhau em giấu đi tất cả
Hằn sâu khoé mắt. Buồn
Anh vẫn nhận ra.
*

12.11.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 12.11.2008 16:10:01 (permalink)
0


BUỒN! KHÔNG CÒN NỮA THỜI GIAN

Trước mặt cận đông
Sau lưng ngày rớt
Không còn thời gian buồn
Giấu vào thơ vị ớt
Hành trang là chút giận hờn.
*
Lạnh cóng búp măng
Giá buốt cung đàn
Gom nắng sót che chiều sầu héo
Gió hoang hoải cứ ùa về muôn nẻo
Không kịp buồn, ta tìm đến thềm xuân.
*
Đánh đổi sắc màu
Buồn níu bước chân
Phía trước mặt! đừng thêm lần đánh mất
Để đằng sau thôi chất chồng ân hận
Thì tủi buồn không còn nữa thời gian,
*

12.11.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 13.11.2008 08:48:18 (permalink)
0


EM VẤP NGỌN MỒNG TƠI

Ai làm giậu ngả nghiêng
Mồng tơi bơi ngang lối
Để em tôi bước vội
Vấp!
Tụ mây kín trời.
*
Đất chênh chao
Lòng dạ tơi bời
Chắc là em đau lắm!
Nơi khoé mắt những ngôi sao vụt tắt
Giọt châu rơi!
Tôi buồn.
*
Giậu mồng tơi nghiêng
Chạm cội nguồn
Chút nũng nịu trong tình yêu toả sắc
Tôi cứ mãi xót xa
Trách trời, giận đất
Ôm đỡ em mà đau nhói tim mình.
*
Vội vỗ về
Chiều tắt
Bình minh.
Yêu em
Tôi đền
Những nét đẹp hồi sinh.
*

13.11.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 18.11.2008 15:59:25 (permalink)
0

 
CON VỀ BÊN MẸ

Đông gầm rít quất bên sườn non bắc
Con vội về với mẹ trước tàn thu
Trời đất nghiêng xuống phía mây mù
Lo mẹ tuổi già lạnh chiều trống vắng.
*
Chẳng thể gom mây, đốt cho trời nắng
Con sớm về để mẹ ấm lòng hơn
Mưa giăng mành, gió sắc giật từng cơn
Bao thương xót trong lòng quặn thắt.
*
Ảm đạm giá băng, đông dài dằng dặc
Mẹ tuổi già như lá đỏ tránh giông
Ơi mẹ hiền! Người có bớt lạnh không
Rẽ mưa gió con về bên mẹ.
*
Che đất trời bằng tình con trẻ
Ơn nghĩa sinh thành thắp lửa trái tim
Tháng rộng ngày dài mong ấm dần lên
Mẹ tôn kính! Con đã về, thưa mẹ!
*
18.11.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

NGYEU 19.11.2008 09:47:27 (permalink)
0

 
NƠI BIÊN CƯƠNG CON NHỚ THƯƠNG THẦY

Con dò dẫm nơi khởi nguồn gió bấc
Chỉ thương Thầy dưới đó lạnh tràn đông
Muốn gửi tình theo suối về sông
Đất hà khắc nghiêng mùa, dòng cạn kiệt.
*
Nhìn mây trôi ngỡ bụi phấn xưa thầy viết
Kín bốn phương trời ân nghĩa trải mênh mông
Mang chữ của thầy đi gìn giữ non sông
Lớp lớp chúng con tô sắc màu cuộc sống.
*
Quê nay đã qua mùa biển động
Giờ gió núi, mưa ngàn Thầy giá lạnh lắm không?
Có ai ở bên Thầy, bao thế hệ trò đông
Hay cuộc sống kéo mỗi người mỗi ngả.
*
Đường tuần tra lòng không quên miền hạ
Đỉnh biên cương con ngóng quê nhà
Nơi núi thẳm rừng xanh gió táp mưa sa
Con thương lắm, Thầy tuổi già! đông lạnh.
*
19.11.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 19.11.2008 18:28:45 (permalink)
0

ANH ĐÀNH LỖI HẸN
(Tặng nữ sỹ TD)

Nếu anh đến
Buồn nơi em có bớt
Hay sầu đông đọng lại thêm nhiều
Luyến tiếc ngậm ngùi ngợp cả tình yêu
Vui phút chốc anh là người mang lỗi.
*
Đã bước trước
Khuyên em đừng nóng vội
Chẳng còn gì sau lần nhấp ly bôi
Có chăng là khoảng trống bạc màu vôi
Vì em đó, anh đành lòng không đến.
*
Anh - cau cuối mùa
Đã gói trầu không, vôi quyện
Mong em phương trời rộng cánh chim bay
Muối mặn một đời rồi sẽ gặp gừng cay
Vui! Châu rớt bởi đầy tay hương sắc.
*
Anh không đến!
Em trọn bề cầm sắt
Dẫu có buồn - coi như trang sức hồn thơ
Lỗi hẹn hò - nét đẹp mộng mơ
Buồn chi nữa, xin em đừng chờ đừng đợi.
*
18.11.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Thay đổi trang: << < 676869 > >> | Trang 69 của 97 trang, bài viết từ 1021 đến 1035 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9