RU BUỒN
Ru tình - tình không nghủ
Ru mình - mình thức thâu đêm.
Ru tình- trọn kiếp không quên
Ru mình - vàng vọt một miền thẳm sâu.
Càng ru lòng dạ càng sầu
Thủa xưa xanh tóc, nay đầu muối tiêu
Lời ru từ thủa biết yêu
Nỗi buồn như lớp sóng triều cứ dâng
Ru nhau khi tuổi còn xuân
Bây giờ lỡ bước chân trần lẻ loi.
Lời ru ai nhuốm đòn roi
Nát lòng muối xát còn đòi nguyên sơ
Ngày xưa nghe ru mộng mơ
Bây giờ ru xót hai bờ sông ngăn
Lời ru đẫm lệ gối chăn
Lỡ lời ru để ngàn năm gieo sầu.
Người ơi nay người ở đâu
Lời ru xưa cũ bạc màu nhớ thương
Buốt lòng tôi suốt đêm trường
Lời ru rách nát ngả đường chia xa.
Người đi vui với bướm hoa
Còn ta ở lại ngâm nga ru buồn.
16.07.06
ĐÒAN VĂN NGHIÊU