TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Thay đổi trang: << < 707172 > >> | Trang 71 của 97 trang, bài viết từ 1051 đến 1065 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
NGYEU 05.12.2008 09:14:53 (permalink)
0

ĐÊM THƯƠNG NHỚ ĐẦY VƠI

Nghe mưa rơi rả rích
Giật mình
Em khóc thâu đêm?
Đông đã về
Em chẳng lạnh thêm
Nếu kỷ niệm không trở thành dĩ vãng.
*
Ai vô tình để đời nhiều gió cát
Nụ xuân giờ ướp lạnh sầu đông
Người ngoảnh đi còn trách núi hờn sông
Cô quạnh phòng không
Đêm trường
Em khóc.
*
Thương em! Giận mình
Tuyết đổ trên mái tóc
Chút vô tình đơn lạnh cả đôi nơi
Nước mắt buồn
Hay đông đến mưa rơi
Day dứt lòng, thương nhớ lại đầy vơi.
*

05.12.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 06.12.2008 19:24:50 (permalink)
0


Kính tặng anh HUYDANG41BG cùng các anh chị, các bạn quê Bắc Giang bài viết này.
Bài viết được hoàn thành sau buổi tiếp kiến anh HUYDANG41BG cùng các anh PHẠM NGỌC SAN, @ PHAN CHÍ THẮNG, @ XUÂN TRÀ, @ PHẠM THANH KHƯƠNG cùng HỒNG TRƯỜNG và MAI KHOA - THU HÀ NỘI. 06.12.08.




HẸN NGÀY VỀ VỚI BẮC GIANG

Sông Thương bên đục bên trong
Về Lục Nam
Nhớ
Lại mong sông Cầu.
*
Hạt dẻ khô
Nắng ngả mầu
Soong Hao ai hát
Nặng câu ân tình.
*
Rượu tắc kè
Bạn với mình
Cạn ngày, nghiêng núi
Thắm tình Lạng Thương.
*
Bắc Giang !
Cách mấy đoạn trường
Hẹn ngày về
Hỡi người thương có chờ.
*

06.12.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2008 21:24:26 bởi NGYEU >
NGYEU 07.12.2008 12:12:13 (permalink)
0

XIN EM MỘT LẦN

Xin một lần
Thức trọn cùng em
Đo đêm có sâu hơn
Đong đầy nỗi nhớ
Cơn khát cháy lòng một thuở
Màu men nguyên thuỷ dâng tràn.
*
Đêm
Vướng víu xé toang
Thật thà
Không giấu giếm
Mềm môi theo nhịp đếm
Thời gian ghen gọi mặt trời.
*
Vén gió, cởi mây
Đêm trắng
Tơi bời
Thơ cuồng loạn rớt xuống đời giọt nhớ
Xin một lần cho tôi sàm sỡ
Thức cùng em đêm chắc đỡ dài.
*

07.12.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU


NGYEU 08.12.2008 09:12:26 (permalink)
0


LÁ RƠI NÀO PHẢI LÌA CÀNH

Hứng nắng
Đong mưa
Vẫn không giữ nổi màu
Bao xanh thắm lo thế mây che hạ
Râm mát những khoảnh đời
Lại vàng lá chờ thu.
*
Không phải lìa cành
Chỉ về với lời ru
Nguồn cội đỡ trước thềm đông lạnh giá
Cành khẳng khưu
Ngẩn ngơ - buồn - thương lá
Phải đợi xuân về tái lộc gọi mùa hoa.
*
Đỏ ối ráng chiều
Lòng ta xót xa
Một trời lửa, ai đốt màu xanh lá
Nỡ vội quên bóng râm tháng hạ
Lá không về liệu còn thắm mùa hoa?
Nhói trong chiều mỗi bước thu qua.
*

08.12.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 08.12.2008 16:11:24 (permalink)
0


CỌNG RƠM MÙA NÀY

Đâu rồi cọng rơm vàng óng
Quê lụt
Mùa chìm
Bùn đất ngập đầy sân.
*
Tắt tiếng trống làng
Hội lỡ hẹn
Đợi xuân
Đói rét nổi tràn trên mặt nước.
*
Người có về quê
Xin hẹn trước
Kịp đóng bè
Kẻo ướt lạnh thấm vào đông.
*
Cọng rơm mùa này lạc ruộng với sông
Nỗi buồn mênh mông
Quê!
Không thể nghèo hơn nữa.
*
Thương mẹ, thương em đồng sâu đứt bữa
Vụ đợi cầy bừa
Người rỗi
Nẫu tựa rơm.
*

08.12.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2008 23:05:52 bởi Huyền Băng >
NGYEU 09.12.2008 14:42:31 (permalink)
0


SAO CHÚNG MÌNH LẠI KHÔNG THỂ CHO NHAU

Không lột xác mình
Vẫn muôn thuở núi non
Hơi thở buồn vui nên trời nhiều mây gió
Giọt lệ rớt úa nhàu cây cỏ
Sương có gì mà hoa thắm lá xanh.
*
Thác đổ khai nguồn
Con nước chảy vòng quanh
Bên lở bên bồi - đó thương đây nhớ
Nơi sinh ra chưa hẳn là chốn ở
Biển rộng lòng, ai nỡ để cạn khô.
*
Có duyên vợ tình chồng?
Mà sinh muôn lớp sóng xô
Người khô khát khi đo lòng chẳng dễ
Biển đa mang, núi vẫn non là thế
Sao chúng mình lại không thể cho nhau.
*

09.12.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

NGYEU 10.12.2008 14:13:52 (permalink)
0

NHỚ THƯƠNG MÀU ÁO NÚI RỪNG

Nhà ấm nhưng không níu nổi tiếng khèn
Lửa bập bùng chẳng giữ được anh khi ngoài trời mưa tuyết
Bước tuần tra xuyên rừng, dìm ngọn núi cao
Đã quyết!
Anh lách vào thăm thẳm màu đêm.
*
Anh để lại phía sau những màu sắc bình yên
Lá xanh hơn, chim không quên tiếng hót
Thác vẫn reo
Mận, đào mãi ngọt
Ô em xoè chao đảo sườn non.
*
Tiếng sáo Mèo chạm mây cao chon von
Gọi ngày hội tiếng chiêng rung vách núi
Bản vui đón người về từ muôn lối
Mải tuần tra
Hội thiếu vắng anh rồi.
*
Rừng núi bình yên, sao em thấy bồi hồi
Hay đã nhớ đã thương màu áo xanh biên giới
Xin anh vững bước đi!
Rượu đã ủ men, em đợi
Mai đón anh, say cả đất trời.
*
10.12.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 11.12.2008 16:16:15 (permalink)
0

Bãi đá cổ thuộc bản người Nùng U

Thuộc xã Nấm Dẩn, Xín Mần, Hà Giang
Photo: NGỌC MINH
.

LÊN XÍN MẦN

Lên Cốc Pài*
Hoa bên rừng em hái tặng tôi
Tiếng em cười say nghiêng ngả núi:
Người khác nhận hoa lòng có tủi?
Yêu em rồi anh nhận chung vui.
*
Giữa đông ngàn bừng nóng cả người tôi
Ngượng chín mặt, may mây mù che khuất
Đỉnh non cao em lại cười ngây ngất
Khi tôi hỏi nhà sàn
Ngờ nghệch khách miền xuôi.
*
Đến Nấm Dẩn em nói nhỏ với tôi:
Đây Di sản Quốc gia Đá cổ
Nơi núi thẳm rừng xanh con thác đổ**
Tôi ngỡ ngàng
Nắm chặt tay em.
*
Nàn Xỉn, Xín Mần, Cốc Rế chưa quen
Rượu đã thơm men
Nghe trong mình chếnh choáng
Quảng Nguyên, Chế Là, Khuôn Lùng, Bản Díu
Nàn Ma khèn ai níu lòng tôi.
*
Em nói đùa: Anh ở lại đây thôi!
Tiếng lá sắc hoa, rừng cho anh tất cả
Màu vải thêu núi khoe muôn ngả
Trống*** gọi hồn vách đá thức ngàn năm
Non nước Xín Mần em đưa anh đi thăm.
*

10.12.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU


               * Cốc Pài ....
               ** Thác Gió giữa rừng đại ngàn Đèo gió thuộc xã Nấm Dẩn
               *** Trống hội của Người La Chí.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2008 16:20:28 bởi NGYEU >
hd_tinhgia 12.12.2008 11:23:40 (permalink)
0

Trích đoạn: NGYEU



CỌNG RƠM MÙA NÀY

Đâu rồi cọng rơm vàng óng
Quê lụt
Mùa chìm
Bùn đất ngập đầy sân.
*
Tắt tiếng trống làng
Hội lỡ hẹn
Đợi xuân
Đói rét nổi tràn trên mặt nước.
*
Người có về quê
Xin hẹn trước
Kịp đóng bè
Kẻo ướt lạnh thấm vào đông.
*
Cọng rơm mùa này lạc ruộng với sông
Nỗi buồn mênh mông
Quê!
Không thể nghèo hơn nữa.
*
Thương mẹ, thương em đồng sâu đứt bữa
Vụ đợi cầy bừa
Người rỗi
Nẫu tựa rơm.
*

08.12.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU


r

Một hồn thơ mộc như cọng rơm, gốc rạ; ấm áp như lòng mẹ, da diết như đứa em lội xuống đồng mùa lạnh...Thơ rất thơ!
Em vào thăm thơ anh ĐOÀN VĂN NGHIÊU, thấy xúc động để lại đôi dòng, hy vọng anh không phiền.
Em cũng có mấy sáng tác đầu tay mong anh xem và cho ý kiến.
NGYEU 12.12.2008 18:18:05 (permalink)
0
DUY DƯƠNG thân mến!
UYUONGhanenN rất vui được đón tiếp bạn. DUY DƯƠNG cứ tự nhiên đọc và bình, khen chê thoải mái. Thơ phú phải có người đọc cũng như có khen chê càng làm tăng thêm thi vị.
Cảm ơn và chúc DUY DƯƠNG luôn vui.



ĐỪNG VỘI GIẬN HỜN KHI THẤY NẮNG MƯA

Không thể cứ dầm mưa
Như chẳng phơi mãi nắng
Ngọt ngào lắm
Nào có quên cay đắng
Bình địa rồi cũng nổi phong ba.
*
Chớ thấy đây mưa mà bên ấy xót xa
Đừng vì nắng đã vội vàng héo hắt
Núi lửa ngàn năm rồi cũng tắt
Chỉ tình mình mãi thắt chặt
Yêu thương.
*
Vẫn biết đất trời ngập mưa nắng
Tơ vương
Cũng bởi nặng yêu thương nên đông về nhớ hạ
Trái ngọt hoa thơm ơn tình nghĩa lá
Người ơi! Hãy yên lòng dẫu sông núi chia xa.
*
Mưa nắng ngút ngàn
Đừng chao đảo
Lo xa
Yêu nhau rồi
Xin giữ thắm đài hoa.
*

12.12.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU


NGYEU 13.12.2008 21:45:44 (permalink)
0

KHÂU VAI buổi sớm
 
MONG NGÀY VỀ VỚI KHÂU VAI


Bao giờ mới đến tháng ba
Khâu Vai hò hẹn
Cho ta gặp người.
*
Ai lên Lũng Cú cổng trời*
Cho tôi nhắn gửi đôi lời
Cùng em.
*
Đất không bằng**
Tôi vẫn lên
Trời chẳng nắng cũng không quên hẹn hò.
*
Đụng trời***
Người cũng đừng lo
Đất kia sát mặt, rừng cho đêm nồng.
*
Quả Pao xưa
Còn nhớ không
Em chê, tôi lỡ mất công mang về.
*
Tiếng khèn buồn trải sơn khê
Đàn môi nay cứ vụng về
Đêm thâu.
*
Mèo Vạc ơi!
Em tôi đâu?
Tháng ba hẹn gặp sao lâu quá chừng.
*
13.12.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU


              * Lũng Cú - Cổng trời thuộc tỉnh Hà Giang
              ** Có câu: "Đất không ba bước bằng
                               Trời không ba ngày nắng".
              ***     Và:  "Cúi mặt sát đất,
                               Ngửa mặt đụng trời"
Chợ tình KHÂU VAI họp năm một lần vào ngày 27 tháng ba. Tại xã Khâu Vai, Mèo Vạc, Hà Giang.

 
NGYEU 16.12.2008 10:11:56 (permalink)
0

NỖI NHỚ

Nỗi nhớ bồng bềnh
Trôi
Dài trắng đêm.
Biển ngủ đông dịu êm
Muôn sóng lòng thức dậy
Trời mênh mang sương tràn
Gió lạnh
Ta ngóng tìm có sót mảnh sao Khuê.
*
Nối nhớ vắt ngang trời
Thấm đẫm bùa mê
Hoang hoải chân trời góc bể
Người dồn cả cho tôi
Sao lòng lạnh thế
Đông lại về
Buồn
Giăng mắc một miền quê.
*
Gió.
Gió cứ tràn qua đê
Lòng ta cồn cào
Nỗi nhớ.
Để biển Thái Bình buồn
Ai nỡ
Đành nhận về sóng nổi
Réo lòng ta.
*

16.12.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGYEU 16.12.2008 12:07:39 (permalink)
0

KHI EM LẶNG IM

Biển đông mây không vần vũ
Trời bắc chẳng chớp nguồn
Em lặng im
Sao như thấy sóng thần
Tôi ngờ ngợ sắp lạc vào tâm bão.
*
Em lặng im
Bốn bề chao đảo
Trăng lụi tàn, xa khuất những vì sao
Cây cỏ úa nhàu
Trời võng xuống hanh hao.
*
Biết phải làm sao?
Cho bão lòng không nổi
Thắm môi em cười như nụ khai hoa
Trăng sao lại về
Đừng nổi nữa phong ba.
*

16.12.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU


NGYEU 17.12.2008 16:36:00 (permalink)
0

CŨNG BỞI TẠI TÔI

Em đã lấy hồn thơ của tôi
Thay lại đó ngổn ngang nỗi nhớ
Gom không hết
Để cả triền núi lở
Thơ phiêu bồng như những áng mây trôi.
*
Thơ lạc rồi
Khát nẻ bờ môi
Theo nỗi nhớ đông ùa về muôn lối
Trăng chẳng sáng ngày, mặt trời ngủ tối
Bến tương tư ai biết lở hay bồi.
*
Chẳng tiếc hồn thơ
Chỉ giận riêng tôi
Không biết giữ em, giờ buồn ngập lối
Chưa kịp so giây cung đàn đã lỗi
Thương nhớ chưa vơi, mưa gió ập xuống rồi.
*

17.12.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU


NGYEU 19.12.2008 14:32:06 (permalink)
0

LÁ ĐÊM

Khẽ chạm vào
Lá thức
Sương đổ tràn xuống đêm.
Xuân cận kề
Đông không thể rét thêm.
Thoát xiêm áo
Chen giữa giao mùa
Ta tắm.
*
Vuốt ve hai bờ lá thắm
Vục tay vốc giọt sương tan
Nhựa cây gọi về
Từ sâu thẳm
Râm ran
Đêm
Sôi sục
Trỗi lên sự sống.
*
Chìm xuống nổi lên
Khi trầm lúc bổng
Tay như gió vờn
Lá cất tiếng reo
Rót vào lòng muôn nốt nhạc gieo
Căng hết cỡ
Đêm phơi mình
Nhận sắc.
*
19.12.08
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Thay đổi trang: << < 707172 > >> | Trang 71 của 97 trang, bài viết từ 1051 đến 1065 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9