TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Thay đổi trang: << < 798081 > >> | Trang 80 của 97 trang, bài viết từ 1186 đến 1200 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
NGYEU 06.08.2009 10:16:13 (permalink)
0

VƯỜN XƯA

Tôi khát một bóng râm
Thèm màu xanh của lá
Chỉ có nắng
Mưa
Tềnh toàng bốn ngả
Quạnh hưu
Không thấy bóng cha già.
*
Cỏ dại phất phơ
Đâu cây trái la đà
Cây giận đất - đất hờn cây
Phơi bầy sỏi đá
Thiếu vắng tay cha
Ngập tràn băng giá
Góc quê xiêu vẹo mái nhà.
*
Tôi ngẩn ngơ
Bố đã đi xa
Mảnh vườn xưa đỏ chiều
Không lá
Đất ráo mồ hôi giờ trơ sỏi đá
Nhói con tim
Khi mẹ cũng tuổi già.
*
Tôi khát ngày xưa
Mơ hoa đỗ hoa cà
Đước nép sườn cha
Sà vào lòng mẹ
Đứng dưới bóng râm
Tắm màu xanh thơ trẻ
Không giá mùa đông, chẳng rát bỏng khi hè.
*
Thương! Nhớ! Vườn xưa giờ chỉ nắng vàng hoe.
*
06.08.09
ĐOÀN VĂN

 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2009 19:56:30 bởi Huyền Băng >
NGYEU 07.08.2009 10:53:40 (permalink)
0

NGƯỜI ƠI CÓ GIỐNG TRÚC - ĐÀO

Trăng vít
Gió lay
Trúc được bao ngày ngay thẳng
Trời cao
Gió lặng
Mà sao măng đã sợ bão về.
*
Nặng đông ngàn
Sớm nhạt màu huê
Đào có đợi xuân, hay cựa mình
Khoe sắc.
Khắc khoải đợi chờ giữa lạnh căm gió bắc
Không thay đổi dáng Tùng cả khi Cúc đơm bông.
*
Nơi cát bụi, cuồng phong người có đợi tôi không
Hay như Trúc, như Đào vẫn ngả nghiêng trước gió
Đến như trăng cũng khi mờ khi tỏ
Để lòng tôi nặng kén
Tơ vò
Lơi lả gío trăng mang theo những hẹn hò.
*
07.08.09
ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

NGYEU 09.08.2009 17:31:24 (permalink)
0

CHIỀU TIỄN HẠ

Qua tận đầu giang
Tới khởi nguồn của núi
Chiều
Mong manh những tia vàng
Nắng rụi
Thoáng như thu đã hình hài.
*
Ngoảnh phía trời nam
Hạ
Đã an bài
Thưa thớt màu xanh
Không giấu nổi cành
Lá rụng.
*
Man mác nỗi buồn
Sắt se lòng
Từng khúc
Heo may về
Buồn
Tím tự đầu giang.
*
09.08.09
ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

NGYEU 10.08.2009 12:30:12 (permalink)
0

NIỀM VUI ẢO CHO NHAU

Không phải giấc mơ hoa
Vắt ngang trời một nụ hôn nồng
Ảo.
*
Chẳng chớp bể mưa nguồn
Thẳm sâu lòng nổi bão
Cồn cào nỗi nhớ người dưng.
*
Đá nở hoa
Những câu chữ tưng bừng
Một khoảnh khắc vũ trụ nghiêng vào mộng.
*
Niềm vui nhân lên sự sống
Dối lòng mình
Ảo! có - hơn không.
*
Ta dìu nhau vào chốn chợ đông
Không mua bán
Để cùng nhau chen lấn.
*
Một niềm vui - vui điều không thật
Xuân đến trái mùa
Kỷ niệm đẹp cho nhau.
*
10.08.09
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2009 21:57:15 bởi Huyền Băng >
NGYEU 11.08.2009 12:20:14 (permalink)
0

TRỘN LẪN BUỒN VUI

Khuya!
Len vào giấc ngủ em
Đêm tĩnh lặng
Những sắc màu loang lổ
Không để lạc nhau
Hồn thơ về đúng chỗ
Dẫu ngàn xa muôn vạn hải hồ.
*
Ngày đi qua một miền hanh khô
Khao khát cháy
Bên thềm lá đổ
Chuyện mới hôm qua
Nỗi buồn hoài cổ
Đêm!
Phòng the ga gối xô bồ.
*
Mơ Đào Nguyên
Hết xa cách Sở - Ngô
Lo đêm vỡ
Không lấp đầy khoảng trống
Thầm gọi tên
Chẳng nguyên lành giấc mộng
Trộn buồn vui, mai đã nhuốm sắc hồng.
*
11.08.09
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Công Hòa 11.08.2009 21:31:07 (permalink)
0
VƯỜN XƯA

Tôi khát một bóng râm
Thèm màu xanh của lá
Chỉ có nắng
Mưa
Tềnh toàng bốn ngả
Quạnh hưu
Không thấy bóng cha già.
*
Cỏ dại phất phơ
Đâu cây trái la đà
Cây giận đất - đất hờn cây
Phơi bầy sỏi đá
Thiếu vắng tay cha
Ngập tràn băng giá
Góc quê xiêu vẹo mái nhà.
*
Tôi ngẩn ngơ
Bố đã đi xa
Mảnh vườn xưa đỏ chiều
Không lá
Đất ráo mồ hôi giờ trơ sỏi đá
Nhói con tim
Khi mẹ cũng tuổi già.
*
Tôi khát ngày xưa
Mơ hoa đỗ hoa cà
Đước nép sườn cha
Sà vào lòng mẹ
Đứng dưới bóng râm
Tắm màu xanh thơ trẻ
Không giá mùa đông, chẳng rát bỏng khi hè.
*
Thương! Nhớ! Vườn xưa giờ chỉ nắng vàng hoe.
*
06.08.09
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

 
     CHIỀU HÈ XƯA
 
 
Chiều hè - nắng man mác miền quê
Rặng tre xanh
           xạc xào như nhịp thở
Lòng trĩu nặng...tôi nhớ về một thuở
Ở nơi đây từng đón Mẹ -chợ về
Dáng Mẹ liêu xiêu tất tả chợ quê
Chỉ chiếc kẹo mà hằn bao nỗi nhớ
Đất miền quê tôi một thời hoa nở
Từng dệt vui buồn bên chiếc chõng tre
Mẹ bỏm bẻm nhai trầu
                Cha bâng bát nước chè
Sóng sánh màu xanh của lúa
Nhiều năm qua đi...
             ...Ngày xưa ấy giờ không còn nữa
Mảnh vườn quê giờ chỉ hoang hiu
Mơ được dệt vui dưới bóng nắng chiều
Được ngồi gọn trong lòng Mẹ
Tận hưởng cái bình yên của thời con trẻ
Cha thì cười khi mắng yêu khe khẽ
Cha bố anh... lớn bằng cổ bằng đầu
Ôi ngày xưa... cái ngày xưa ấy...nay đâu
Vườn xưa đấy mà Người đâu còn nữa
Cây lá vối...bóng ngả vào khung cửa
Cứ âm thầm ôm chứng tích một ngày xưa
 
     Đỗ công Hòa
 
Chào anh-  tôi đã đọc nhiều trang thơ của anh  tôi rất khâm phục
thơ anh nhân thấy có bài  "Vuờn xưa" tôi cảm quá nên cũng muốn tặng anh bài "chiều hè xưa" nếu chưa được hay thì xin anh bỏ qua cho nhé
chúc anh luôn vui và có nhiều sáng tác hay về những đấng sinh thành
 
 
NGYEU 12.08.2009 10:21:03 (permalink)
0

Đỗ công Hòa

Chào anh- tôi đã đọc nhiều trang thơ của anh tôi rất khâm phục
thơ anh nhân thấy có bài "Vuờn xưa" tôi cảm quá nên cũng muốn tặng anh bài "chiều hè xưa" nếu chưa được hay thì xin anh bỏ qua cho nhé
chúc anh luôn vui và có nhiều sáng tác hay về những đấng sinh thành


Mến chào anh ĐÕ CÔNG HOÀ.
Rất vui được đón tiếp anh, càng vui hơn khi được anh lưu đề tặng bài thơ về sâu nặng tình nghĩa với Mẹ và quê hương.
Chúc anh vui và mong được thường xuyên đón tiếp anh.
Đoàn Văn Nghiêu


THÊM MÙA THU NHỚ

Đá thâm sơn cựa mình
Tỉnh giấc
Phả hơi vào sắc lạnh
Heo may
Nhắc hồn thơ đừng lỡ ngủ say
Để thu đến vòng tay xiết chặt.
*
Dẫu mai đây đông ngàn cách mặt
Chẳng xa lòng
Chín nỗi chờ mong
Hạ qua rồi
Xin thu cứ thong dong
Khoảng xa cách trong ngần thử thách.
*
Cành tiễn lá
Chạnh lòng, se lạnh
Heo may về khắc thêm một mùa thu
Xốn xang đất trời diều sáo vi vu
Trời đất như ru
Tím hồn thơ không ngủ.
*
12.08.09
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
 



NGYEU 13.08.2009 11:53:10 (permalink)
0

ĐÊM THU

Đêm!
E ấp nụ hoa
Chờ giọt sương đầu mùa đánh thức.
Mong ra khỏi mộng mơ
Sống thực
Ngoài kia thu ngả xuống thềm.
*
Heo may rủ lá đi
Vương vấn cánh hoa mềm
Đêm phong nhuỵ
Đợi chờ
Hay nhớ người
Ôm mộng.
*
Chỉ có hương như hồn thơ
Bay bổng
Tìm đến thu
Trao gửi tình nồng
Thấu trong đêm
Tôi thấy má em hồng.
*
13.08.09
ĐOÀN VĂN NGHIÊU

#1193
    NGYEU 14.08.2009 15:35:33 (permalink)
    0
    ĐÀNH ĐỢI MỘNG TRAO EM

    Định mượn cánh diều mang thơ đến trao em
    Chợt nhớ trời cao
    Dây ngắn.
    Qua ngàn trùng
    Biết đó mưa hay nắng
    Làn mây nào che mát đường thơ.
    *
    Lỡ hẹn rồi
    Nửa trời nhớ, ngẩn ngơ
    Diều lộng gió mộng mơ
    Đất chênh chao mang nợ
    Nửa luống tiếc, phần còn e sợ
    Gió xoay chiều đưa xa lạc hồn thơ.
    *
    Nếu mây giận hờn
    Mưa, gió đong đưa
    Diều tủi phận
    Câu thơ nào tới chủ
    Đành gói lại, chôn vào giấc ngủ
    Đợi đêm về, theo mộng đến trao em.
    *
    14.08.09
    ĐOÀN VĂN NGHIÊU

    #1194
      NGYEU 15.08.2009 10:20:38 (permalink)
      0

      MÙA TRĂNG LỠ

      Qua Sài Gòn sang Biên Hoà thăm em
      Sông ôm phố gồng mình cản bước
      Cầu Đồng Nai kẻ xuôi người ngược
      Hỏi thăm, biết có lũ thượng nguồn.
      *
      Sóng nước mênh mang, trăng lỡ chẳng đúng tuần
      Xa phía Trị An nhạt nhoà mưa gió
      Thạnh Phú, Tân Bình những ngọn đèn mờ tỏ
      Trảng Bom, Long Bình cũng gió lớn, mưa to.
      *
      Tân Hiệp, Tam Hoà em ở đâu? tôi lo!
      Bình Đa, An Bình, hay Hiệp Hoà, Thống Nhất
      Ai chỉ giúp cung đường nào ngắn nhất
      Tôi kịp về che mưa gió cho em.
      *
      Phố bồng bềnh, mưa! thương nhớ cũng dềnh lên
      Tiếc chẳng đến cùng em trước mùa nước nổi
      Biên Hoà ơi! tự trách mình có lỗi
      Để em chờ, mùa trăng lỡ đơn côi.
      *
      15.08.09
      ĐOÀN VĂN NGHIÊU

      #1195
        NGYEU 17.08.2009 11:22:45 (permalink)
        0

        GIỌT THỜI GIAN KHÔNG ĐỀU

        Chầm chậm rơi
        Đặc quánh một trời
        Mong
        Nhớ.
        Giọt thời gian
        Nghẹn trong nhịp thở
        Khoảng đợi chờ
        Đốt cháy cả hồn thơ.
        *
        Ngày dài hơn
        Đêm trắng
        Cứ thờ ơ
        Lá chẳng thiết xanh
        Không lành giấc mộng
        Phương xa ấy thời gian còn sống động?
        Buồn
        Nơi này kim giờ chẳng chịu quay.
        *
        Liệu thời gian có như cánh chim bay
        Vừa nhá nhem ngày
        Đã chớm đêm
        Mờ tỏ
        Vui chẳng tày gang
        Thoảng như làn gió
        Đếm từng giọt không đều
        Dài - đợi, vắn - lúc bên nhau.
        *
        Ôi! Thời gian vô tình
        Giọt chậm
        Giọt mau.
        Chưa hàn hết nỗi buồn
        Mưa nắng
        Nhói niềm đau.
        Dằng dặc đợi chờ
        Vui sao nỡ qua mau.
        *
        17.08.09
        ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

         
        r
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2009 20:02:51 bởi Huyền Băng >
        #1196
          NGYEU 18.08.2009 14:56:28 (permalink)
          0

          CHIỀU MƯA NGÂU

          Chẳng đợi giao mùa
          Trời đang nắng, mưa rơi
          Thử thách
          Giận hờn
          Như vui buồn bất chợt
          Thì cứ mưa đi may nỗi buồn có bớt
          Nửa đốt lòng, bên giá lạnh
          Thương ai.
          *
          Biết chẳng níu nổi mây tĩnh lặng đến mai
          Ngâu về sớm
          Nhớ - thương
          Miền mưa - nắng
          Một khoảng trời
          Đó nam
          Đây bắc
          Trong niềm vui thoáng chút nghi ngờ.
          *
          Chẳng thể đợi mùa
          Cứ sóng sánh hồn thơ
          Bởi giận để thương
          Ngâu
          Hờn vì nhớ
          Rắc mấy hạn mưa
          Cho nắng thêm rực rõ
          Khoé mắt lệ vương, môi không thể hững hờ.
          *
          18.08.09
          ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

          #1197
            NGYEU 19.08.2009 23:50:59 (permalink)
            0

            MƠ VỀ KHAI QUẬT HÌNH QUÊ

            Quê đây ư?
            Sao lạc giữa đường ngang lối tắt
            Chẳng thấy hương bùn
            Không một cọng rơm vương.
            *
            Đâu bến nước dòng sông từng in bóng người thương
            Nhịp cầu nhỏ nối Đông - Đoài hai xóm
            Chợ sớm mẹ qua, hội làng người đón
            Đêm trăng về chao nghiêng một vùng quê.
            *
            Đâu cánh đồng trải rộng chân đê
            Những vụ cấy mải mê, bộn bề mùa gặt
            Xưa cuốc cầy rỗi việc đồng, đánh giặc
            Nay nắng dãi mưa dầm, củi mục chẳng sánh ga.
            *
            Dòng sông quê chết rồi, chôn theo cả lời ca
            Chiều đỏ ối, nhạt nhoà bao kỷ niệm
            Đêm trăng lạnh tủi hờn không tìm đến
            Xanh đỏ ánh đèn màu, trăng thẹn với muôn sao.
            *
            Quê không còn nắng gió xôn xao
            Đâu khóm trúc, rặng xoan, bờ rào lối cũ
            Nhớ! khai quật hình quê trong cơn mê không đủ
            Như khát nguồn sữa mẹ với lời ru.
            *
            19.08.09
            ĐOÀN VĂN NGHIÊU

            #1198
              NGYEU 20.08.2009 16:01:05 (permalink)
              0

              NƠI SÂU NẶNG NGHĨA TÌNH

              Mảnh đất nghèo nơi ngã ba sông
              Câu hát xẩm lênh đênh mùa nước nổi
              Đồng bãi thiếu hương na vị ổi
              Cảnh cơ hàn chỉ mơ bắp, mộng khoai.
              *
              Làng Rỗ* xưa nghèo khó chẳng chê ai
              Ngày ngắn, đêm dài, đói len vào giấc ngủ
              Thương cháu, Ngoại ru bằng lời ca cũ
              Bên thêm mưa nắng mẹ che.
              *
              Chiều chợ qua đò ngóng mắt đỏ hoe
              Tuổi thơ trẻ lớn lên cùng kỷ niệm
              Nay như lúa xanh đồng xao xuyến
              Làng Rỗ giờ cùng Tiên Tiến* vào xuân.
              *
              Về với quê bùn đất chẳng lấm chân
              Nâng bát cơm trắng ngần, nặng lòng ân nghĩa
              Càng thương ngoai tuổi già một thời dâu bể
              Để bây giờ con có một quê hương.
              *
              Làng Rỗ ơi! trăm mến ngàn thương
              Tiên Tiến đó dẫu bốn mùa mưa gió
              Nhưng trong con một vầng trăng mãi tỏ
              Là tình quê thấm trong máu xương mình.
              *
              Quê ngoại là đây - nơi sâu nặng nghĩa tình.
              *
              20.08.09
              ĐOÀN VĂN NGHIÊU


              * Làng Rỗ thuộc xã Tiên Tiến, huyện Tiên Lãng, Hải Phòng 
              #1199
                NGYEU 21.08.2009 15:21:22 (permalink)
                0

                NGƯỜI MANG TRĂNG VỀ

                Ngang dọc bầu trời chỉ le lói ánh sao
                Mây quần tụ, rớt vào khoé mắt
                Đông ngấp nghé
                Xám vùng trời bắc
                Heo may về
                Se lạnh hồn thơ.
                *
                Một nỗi buồn
                Xơ cứng cả mộng mơ
                Cây không lá
                Mùa cũng thành dang dở
                Một mình ta xuân chẳng còn rực rỡ
                Thì người ơi! Sao nỡ để đợi chờ.
                *
                Nụ cười đọng trên môi
                Niềm vui đến bất ngờ
                Hồn thơ đẹp, cho ta thêm nhịp thở
                Cả đất trời cũng bừng lên rực rỡ
                Người đã mang trăng về
                Thắp sáng cả hồn thơ.
                *
                Ôi! Hạnh phúc đến ngỡ ngàng, đẹp hơn cả ước mơ.
                *
                21.08.09
                ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

                #1200
                  Thay đổi trang: << < 798081 > >> | Trang 80 của 97 trang, bài viết từ 1186 đến 1200 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
                  Chuyển nhanh đến:

                  Thống kê hiện tại

                  Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
                  Kiểu:
                  2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9