TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
CHIỀU NHỚ CỐ NHÂN
Chiều tìm về chốn cũ
Hoang tàn
Vết tích nắng mưa
Thời gian xóa nhòa bóng dáng người xưa.
*
Cây ngẩn ngơ
Cành lá lưa thưa
Chạnh lòng nhớ
Nỗi buồn giăng ngang cửa
*
Người đã đi xa
Chắc không về nữa
Đông sang mùa
Sầu giá chẳng cần mua.
*
Mây đổi màu
Báo trước nắng mưa
Buồn không hẹn
Phủ đầy hoài niệm.
*
Nơi vời xa chân mây góc biển
Người quên rồi
Ta thầm gọi cố nhân ơi!
Chỉ thấy ngút ngàn giá lạnh mưa rơi.
*
07.12.09
ĐOÀN VĂN NGHIÊU r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2009 17:45:50 bởi Huyền Băng >
MÀU ĐÔNG
Trăng đầu tuần chìm lẫn trong đông
Để giá lạnh quắt queo nỗi nhớ
Thơ không phủ hết điều dang dở
Cả vế chờ, hồn ý cứ làm ngơ.
*
Nghiêng đêm trường, tráo trở mộng mơ
Khoảng trống rộng chẳng nồng nàn hơi thở
Không gian tối mà lộ điều mắc cỡ
Bẽ bàng thay kẻ khờ dại đợi chờ.
*
Níu kéo về, chỉ xơ cứng hồn thơ
Tìm chi nữa chút tình trong đá cuội
Đó đoạn nghĩa trúc đào, đây chỉ còn lau sậy
Giữa hoang sơ đông khát mảnh trăng gầy.
*
Miền không trăng bởi thiếu kẻ sum vầy
Đêm lạnh giá tại nửa hồn thơ khuyết
Chợt thấu hiểu lòng người sâu hơn biển
Để màu đông chắn lối mộng tương phùng.
*
18.12.09
ĐOÀN VĂN NGHIÊU