TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Thay đổi trang: << < 888990 > >> | Trang 88 của 97 trang, bài viết từ 1306 đến 1320 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
NGYEU 01.04.2010 10:18:26 (permalink)
0

MÙA LỄ HỘI KHÔNG EM

Gió run rẩy trên cánh đồng xanh lúa
Rộn rã trống đình át sấm vọng xa khơi
Tím lối về, hoa xoan vẫn rơi
Mùa lễ hội không em, câu hát chèo da diết.
*
Chiều nắng nhạt, như bồng bềnh trên biển
Nhịp phách dồn, nỗi nhớ trào dâng
Võng mái đình những xao xuyến bâng khuâng
Câu hát ai lay ngả nghiêng khóm trúc.
*
Gốc đa già hơn mỗi mùa trống giục
Trơ giếng làng bởi thiếu bóng hình ai
Trên chiếu Chèo một nhịp bước sai
Cung đàn lỡ, nhói lòng e ngại.
*
Hội xuân vui sao người không trở lại
Khắp Đông - Đoài hối hả ngược xuôi
Ngợp muôn sắc màu mà lòng dạ khôn nguôi
Đồng xanh thắm, mỏi mắt trông cánh Nhạn.
*
01.04.2010
ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

NGYEU 02.04.2010 16:39:47 (permalink)
0

 
AI NGƯỜI MANG LỖI

Để khô nhạt nhụy hoa ai là người có lỗi
Xuân sắp vãn hồi, hạ ngó phía trời xa
Nắng chặn đường cơn rét tháng ba
Thả những đốm lửa rơi lập lòe hoa Gạo.
*
Quả ngự đài, liệu có qua mùa bão
Trái ngọt lành, cây lá hanh hao
Nàng Bân không về bởi nắng gió xôn xao
Mai gặp lại người có còn đan áo.
*
Tự an lòng, ta yêu miền hư ảo
Chiều nhạt nhòa trong màu tím hoa xoan
Tại lỡ mùa hay lạc Phụng chia Loan
Giờ khô nhạt nhụy hoa ta là người mang lỗi.
*
02.04.2010
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
 
NGYEU 06.04.2010 14:06:27 (permalink)
0

 
                                      THANH MINH
                     BÊN MỘ MẸ CON XIN ĐỀ CÂU ĐỐI

    Mẹ ơi!
   Theo dấu xuân con về thăm mẹ
Quê bây giờ lúa trải màu xanh
Biển Đồng Châu mưa cứ giăng mành
Mẹ xa vắng, lòng con hiu quạnh.
   Cây sung xưa mẹ trồng nay già nghiêng bờ ao, bước chân con chao đảo.

Lối nhỏ đường quen sao lòng con nổi bão

Bởi vắng mẹ rồi quê chỉ ngập gió mưa

Vườn đông tiêu điều cây lá lưa thưa, bưởi đào cỗi, khế trốn mùa đơm quả.
   Mẹ ơi!
  Mẹ đâu rồi xuân quê vẫn còn đây.
Đông đã qua lâu mà trong con buốt lạnh
Cửa Lân cạn hay phù sa đặc quánh
Đồng Giờ mưa gió mênh mang.
      Sông Cá mấy lần bắc lại cầu ngang

Miếu đầu làng nay ai người hương khói

Bùn đất Tiền Châu cứ tươi roi rói

Con tìm về khì mẹ đã đi xa.
    
     Ôi mưa xuân hay lệ cứ nhạt nhòa

Bao thương nhớ, Thanh minh không nắng nổi

Thắp hương lên nấm mồ, xin anh linh mẹ hiền thứ lỗi, cho con được lưu đề câu đối

Đành phó thác đất trời, cầu cho anh linh mẹ hiền được siêu thoát,bằng an:
    
Tạ         Ơn
  Đất        Trời
  Vĩnh     Muôn
  Hằng     Thuở
  Lưu       Giữ
  Thân      Anh
  Xác        Linh

     Ơi mẹ nhân từ!
  
Xin mẹ độ cho quê hương thanh bình, con cháu vinh hiển
Đời nên vóc nên hình, trọn tình, vẹn nghĩa
Bão táp phong ba không nổi nơi bình địa
Lân - Lý giao nhau như Loan - Phượng chẳng chia lìa.    
    Ơn nghĩa mẹ khôn cùng, biển Đông không đong hết
Nay mẹ xa con chẳng thể đáp đền. Công dưỡng dục sinh thành con nào có thể quên.
Giờ chỉ biết dâng hương xin trời Phật độ anh linh cho mẹ.

Giữa đồng Giờ lúa xanh, mắt con nhòa lệ lẫn mưa xuân câu đối ghép vần.

                                                              Thanh Minh, Canh Dần - 2010
                                                                        ĐOÀN VĂN NGHIÊU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2010 14:37:45 bởi NGYEU >
NGYEU 09.04.2010 15:55:07 (permalink)
0

TÌM CỚ NỖI BUỒN

Chôn kỷ niệm vào vùng im lặng
Người có yên hay lòng mãi sóng cồn
Nỗi nhớ trào dâng chao đảo càn khôn
Khi đêm xuống tả tơi giấc điệp.
*
Đừng đổ lỗi cho xuân cạn kiệt
Đâu phải hè chẳng biết nhường hoa
Có chăng người không mở lòng ra
Để hò hẹn trôi theo miền hạ.
*
Gửi lại ngày qua lời đa tạ
Xanh mắt lá chờ, hoa thắm giấc mơ
Nay giao mùa ta những ngẩn ngơ
Người lại dửng dưng chôn vùi nỗi nhớ.
*
Theo nhịp xuân đi niềm vui dang dở
Chỉ nỗi buồn vạn thuở còn đây
Phải chăng trời không sáng hết non tây
Biển đông ấy chẳng bao giờ chịu tối.
*
09.04.2010
ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

#1309
    Huyền Băng 10.04.2010 01:02:16 (permalink)
    0
    Chào NGYEU,
     
    Bài Xin người của bạn HB đã phổ nhạc ở link dưới đây, bạn vào nghe thử và chúc vui nhé!
     
    Xin người
     
    XIN NGƯỜI
     
          ĐOÀN VĂN NGHIÊU

    Xin đừng ném cái nguýt dài
    Để cho vỡ vụn hình hài tiếng yêu
    Đừng xô bóng ngã liêu xiêu
    Đừng đào sâu nữa, cầu Kiều chưa xây.

    Xin đừng nghiêng nắng về tây
    Đừng mang mây đến lấp đầy yêu thương
    Đắng cay nào có xông hương
    Ngọt bùi ai nỡ thả vương cuối đường.

    Vầng trăng tròn - khuyết, lẽ thường
    Câu thơ bẻ gẫy, đoạn trường chia phôi.
    Xin đừng như thể phấn vôi
    Đừng như bọt nước kẻo rồi chóng tan.

    Trao nhau một mảnh cơ hàn
    Xin đừng tham phú vội vàng bỏ đi.
    Giàu sang phú quý có thì
    Tình yêu! người hỡi lấy gì bán mua.

    Buồn đau mang đến cửa chùa
    Sáng chi một mảnh trăng thừa sau mây.
    Xin người một miếng trầu cay
    Bỏ quên - tìm nhớ, tình say một đời.

    Xin người dù chỉ một lời
    Trái tim đừng héo, nụ cười mãi tươi.
    Trăm năm tình vẫn đôi mươi
    Người ơi! xin có đất trời chứng cho.

    16.05.07

     
    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/5A82DEA6D31F42B680C6E8FD4DB167F1.jpg[/image]
    #1310
      NGYEU 10.04.2010 02:03:02 (permalink)
      0

      Trích đoạn: Huyền Băng

      Chào NGYEU,
       
      Bài Xin người của bạn HB đã phổ nhạc ở link dưới đây, bạn vào nghe thử và chúc vui nhé!

      Xin người

      XIN NGƯỜI
       
            ĐOÀN VĂN NGHIÊU

      Xin đừng ném cái nguýt dài
      Để cho vỡ vụn hình hài tiếng yêu
      Đừng xô bóng ngã liêu xiêu
      Đừng đào sâu nữa, cầu Kiều chưa xây.

      Xin đừng nghiêng nắng về tây
      Đừng mang mây đến lấp đầy yêu thương
      Đắng cay nào có xông hương
      Ngọt bùi ai nỡ thả vương cuối đường.

      Vầng trăng tròn - khuyết, lẽ thường
      Câu thơ bẻ gẫy, đoạn trường chia phôi.
      Xin đừng như thể phấn vôi
      Đừng như bọt nước kẻo rồi chóng tan.

      Trao nhau một mảnh cơ hàn
      Xin đừng tham phú vội vàng bỏ đi.
      Giàu sang phú quý có thì
      Tình yêu! người hỡi lấy gì bán mua.

      Buồn đau mang đến cửa chùa
      Sáng chi một mảnh trăng thừa sau mây.
      Xin người một miếng trầu cay
      Bỏ quên - tìm nhớ, tình say một đời.

      Xin người dù chỉ một lời
      Trái tim đừng héo, nụ cười mãi tươi.
      Trăm năm tình vẫn đôi mươi
      Người ơi! xin có đất trời chứng cho.

      16.05.07


      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/5A82DEA6D31F42B680C6E8FD4DB167F1.jpg[/image]


      Kính gửi chị HUYỀN BĂNG
      Chị HUYỀN BĂNG!
      Em rất vui và xin được cảm ơn chị đã chắp cánh cho bài thơ, Không biết nói gì hơn chỉ biết cầu mong cho chị luôn được an vui, hạnh phúc. Em sẽ giới thiệu trên các trang của em nhé chị
      #1311
        NGYEU 11.04.2010 17:26:44 (permalink)
        0

                    Kính gửi anh NGUYỄN TRỌNG TẠO!
              Thưa anh!
              Nếu nói là viết thơ tặng anh thì khác nào em múa rìu qua mắt thợ. Em chỉ mạo muội gửi gắm tâm tư tình cảm của người con nặng lòng thương nhớ đến người mẹ hiền tôn kính, khi mẹ đã theo Tiên tổ về chốn vĩnh hằng.
              Bởi vậy mà em không dám đề tặng anh bài thơ, em xin gửi đến anh nỗi niềm đau xót, tiếc thương vô bờ ấy, và cũng xin được thay nén hương lòng bái vọng từ nơi xa, cầu mong cho anh linh mẫu thân của anh được siêu thoát trên miền cực lạc.

        NHỚ THƯƠNG CHIỀU NGÓNG QUÊ NHÀ

        Trong lửa đốt
        Có sóng gầm
        Sẹo lòng nay đã tím bầm nỗi đau.
        *
        Chơi vơi tối
        Giữa thẳm sâu
        Buồn thương nhớ mẹ, tìm đâu bây giờ.
        *
        Còn đây vườn ngõ
        Tuổi thơ
        Đồng chiêm mẹ cấy, con chờ dưới mưa.
        *
        Võng đưa
        Chao cả buổi trưa
        Lời ru mẹ hát con vừa đủ nghe.
        *
        Ầu ơ!.. măng trúc măng tre
        Lớn lên
        Bão tố mẹ che chở rồi!
        *
        Đời con cha mẹ đắp bồi
        Biển không thể sánh
        Núi đồi nào so.
        *
        Cửu tuyền mẹ đã xuống đò
        Cầu đừng sóng cả gió to
        Hỡi trời.
        *
        Nhói trong tim, lệ cứ rơi
        Nhớ thương, ngóng mẹ
        Xa vời thôn quê.
        *
        11.04.2010
        ĐOÀN VĂN NGHIÊU
        #1312
          NGYEU 12.04.2010 12:50:34 (permalink)
          0

          GIỮA MUÔN SẮC MÀU

          Len giữa muôn sắc màu
          Để biết mình sáng - tối
          Khi đơn sắc khỏi lạc đường bối rối
          Lúc đa màu chẳng vội, không tham.
          *
          Ảo giác nào lóa mắt đường quan
          Bạch nhật thanh thiên vẫn tâm đui đức chột
          Ta nặn tượng cũng bởi vì có bột
          Trốn đạo tu, tượng thành đá vô hồn.
          *
          Mảng tối nào góc khuất gọi là khôn
          Chút quầng sáng có phơi điều giả dối
          Giữa ranh giới tranh công, trốn tội
          Chết xuống mồ vẫn nghểnh cổ xin khen.
          *
          Đứng giữa vô thường ta nhận rõ đỏ đen
          Bù lấp thấp hèn, tiền vàng che đậy
          Ngay thật nhiễu nhương giữa ngã ba ngã bẩy
          Càng ôi thiu ruồi nhặng lại bâu đầy.
          *
          12.04.2010
          ĐOÀN VĂN NGHIÊU

          #1313
            NGYEU 14.04.2010 14:50:37 (permalink)
            0

            ĐÊM THÁNG BA

            Đánh thức hoa! Xuân giấu kín
            Chỉ có đất trời biết thôi
            Đêm!
            Không che điều bối rối
            Giở ra, tim đập liên hồi.
            *
            Gió mưa gọi mùa qua vội
            Dấu còn rớt lại bên thềm
            Thoáng như nàng Bân vừa đến
            Tháng ba giáp hạ
            Không quên.
            *
            Tình yêu sao khó gọi tên
            Thẹn thùng
            Đài hoa dâng mật
            Đỉnh xuân, dốc ly cùng tận
            Lịm say nghiêng ngả đất trời.
            *
            Tháng ba
            Đêm
            Thức
            Đầy
            Vơi.
            *
            13.04.2010
            ĐOÀN VĂN NGHIÊU

            #1314
              NGYEU 15.04.2010 15:28:35 (permalink)
              0

              ĐÊM CHẮP VÁ GIẤC MƠ

              Mặt trời chẳng sáng qua đêm
              Nỗi nhớ chỉ còn là ảo ảnh
              Hình dáng đó mà ngàn trùng xa cách
              Muôn lời yêu như nắng nhạt cuối chiều.
              *
              Ghen gió, mưa vít xuống cánh diều
              Giấc mơ vá bao điều nhung nhớ
              Muối mặn, gừng cay muôn thuở
              Ta mãi chờ, người nỡ để hư không.
              *
              Mượn câu thơ nối biển bắc trời đông
              Cho nỗi nhớ hòa quyện cùng nỗi nhớ
              Mai xuân hồng có nồng nàn nhịp thở
              Sóng yêu thương dào dạt vỗ một bờ.
              *
              Chẳng chiếu rọi qua đêm, trời đất bất ngờ
              Ta thắp sáng trong nhau bằng giấc mơ dang dở
              Khát vọng cánh diều giữa trời xuân không lỡ
              Chắp vá giấc mơ, người có biết ta chờ.
              *
              15.04.2010
              ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

              #1315
                NGYEU 19.04.2010 11:12:49 (permalink)
                0

                BIỂN CẠN

                Ngỡ nơi ấy biển không bao giờ cạn
                Nay lộ thác ghềnh, sỏi đá nhói lòng đau.
                Muôn lớp sóng trùng giờ đổ về đâu
                Để bờ bãi phơi màu cát bạc.
                *
                Giận nắng gió ngông cuồng hoang mạc
                Hay lòng người khô hạn phụ nhau
                Xưa giấu sóng ngầm nổi bão quên đau
                Giữa xanh thẳm mà bạc đầu con sóng.
                *
                Từng ầm ào cho lòng người rát bỏng
                Đó thuyền đi đây mỏi mắt ngóng chờ
                Biển mênh mang thương nhớ nhuốm hồn thơ
                Thuyền và bến muôn đời mang nợ.
                *
                Thôi không bồi, thì sao chẳng lở
                Dẫu buồn đau còn hy vọng đợi chờ
                Lại nghiêng lòng dốc hết mộng mơ
                Làm biển cạn hỏi người sao lỡ.
                *
                19.04.2010
                ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

                #1316
                  NGYEU 21.04.2010 14:54:30 (permalink)
                  0
                  THIẾU CẢ VẦNG TRĂNG KHUYẾT

                  Biết là không phải tuần trăng
                  Nhưng sao vắng dẫu chỉ là mảnh khuyết
                  Giận hờn chi lặn sâu đáy biển
                  Chê bạn hiền núp mãi sau mây.
                  *
                  Đông chẳng về, bỏ cả trời tây
                  Để đêm xuống cứ giăng đầy mưa gió
                  Người không vui, tươi đẹp chi hoa cỏ
                  Cung đường trơn trống vắng hẹn hò.
                  *
                  Đâu chỉ có buồn, lòng phấp phỏng lo
                  Trăng đơn lạnh nơi phương trời mưa gió
                  Dẫu không nguyên một tuần sáng tỏ
                  Thì thoáng qua mảnh ván khuyết con đò.
                  *
                  Chút an lòng trời đất có thấu cho
                  Nỗi khao khát Trăng xa ơi có hiểu
                  Đêm, cạn đêm mong khuyết còn hơn thiếu
                  Người không cho hay mưa gió quá nhiều.
                  *
                  21.04.2010
                  ĐOÀN VĂN NGHIÊU 
                  #1317
                    NGYEU 22.04.2010 11:18:11 (permalink)
                    0

                    KHÔNG GHÉP TỪ MẢNH VỠ

                    Ta không đập cuộc đời thành mảnh vỡ
                    Nhưng bóng này vẫn lồng ghép trong nhau
                    Có chăng là hàn gắn những buồn đau
                    Khi trần thế vô tình làm rớt lại.
                    *
                    Để nụ cười mãi tươi, lòng không còn hoang hoải
                    Tháng năm dài bớt lạnh sầu đông
                    Trần tục cuộc đời đâu phải hư không
                    Ta sống thật với chính mình, đáng sống.
                    *
                    Không phá tổ, mà cánh bằng dang rộng
                    Chẳng làm nát nhụy Hồng, chỉ muốn thắm màu Mai
                    Thế gian đừng vội trách đơn sai
                    Mở rộng lòng yêu, quyết không là bạc đãi.
                    *
                    Mang sắc màu tô thời gian còn lại
                    Nốt nhạc vui nối tiếp ngân dài
                    Giữ nhịp đời để xuân được tái lai
                    Bóng lồng bóng, không ghép từ mảnh vỡ.
                    *
                    22.04.2010
                    ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

                    #1318
                      NGYEU 23.04.2010 09:16:15 (permalink)
                      0

                      NÓI VỚI TƯỢNG ĐẤT

                      Cùng là bùn đất cả thôi
                      Phần nặn tượng rồi thì ngồi bên trên
                      Được bôi sơn, đã chóng quên
                      Một mình há dễ ghi tên ở đời.
                      *
                      Dẫu linh thiêng cũng có thời
                      Đừng vì tốt lễ mới vời thứ dân
                      Cỏ cây tươi thắm bởi xuân
                      Đẹp danh không tại kim ngân, kẻ hầu.
                      *
                      Chớ vì đã khoác sắc màu
                      Có no say mới bác cầu thân quen
                      Chữ Tâm đem nhuốm đỏ đen
                      Cậy cao ngạo mạn, nhỏ nhen tấm lòng.
                      *
                      Cũng là cái phận ăn đong
                      Bây giờ gạo trắng nước trong nhờ thời
                      Đó tài cũng một gầm trời
                      Còn đây đất rộng sáng ngời thi ca.
                      *
                      Nặn đủ để tỏ gần xa
                      Sao nhìn một mắt hay là vô tâm
                      Nếu lòa vì kiếp quần thâm
                      Trở về bùn đất âm thầm lại hơn.
                      *
                      23.04.2010
                      ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

                      #1319
                        NGYEU 25.04.2010 11:39:59 (permalink)
                        0

                        THỨC DẬY MIỀN HOANG DAI

                        Người chạm vào miền hoang dại trong tôi
                        Sa mạc khát
                        Giờ chìm trong biển sóng
                        *
                        Phó thác giữa muôn trùng
                        Chênh chao
                        Không hề tuyệt vọng.
                        *
                        Thời gian reo
                        Thắm sắc
                        Ấm lòng.
                        *
                        Mưa ngấn lệ hoa
                        Nước chảy thành dòng
                        Nơi hoang hoải nay niềm vui lắng đọng.
                        *
                        Người đánh thức lòng tôi muôn lớp sóng
                        Thỏa sức mình ngụp lặn giữa dòng trong
                        Giao thoa đất trời hơn cả ước mong.
                        *
                        25.04.2010
                        ĐOÀN VĂN NGHIÊU 

                        #1320
                          Thay đổi trang: << < 888990 > >> | Trang 88 của 97 trang, bài viết từ 1306 đến 1320 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
                          Chuyển nhanh đến:

                          Thống kê hiện tại

                          Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
                          Kiểu:
                          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9