TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
THỜI GIAN GIỤC NHỊP ĐỜI
Tiếng thời gian không đọng ở đồng hồ
Rơi xuống khoảng không, chìm vào sâu thẳm
Làm chuyển động bốn mùa, vắt kiệt trời mưa nắng
Xô lớp sóng triều, hao khuyết cả vầng trăng.
*
Tí tách! Chẳng thành dòng, khó phân biệt đục trong
Nhịp đủng đỉnh đủ đẩy quay trái đất
Tí tách! rơi! rơi! ta nhận điều còn, mất
Ngỡ rất gần, nhưng không còn nữa từ xa.
*
Thời gian thoáng qua sắc hoa, trơ lì cùng đá
Chút ngộ nhận, con người không vội vã
Bởi thời gian không già, trăng vẫn sáng cao xa
Khi hiểu rồi, quá khứ đã lùi xa.
*
Vén hư ảo, phá rào tới cửa Đào nguyên
Thời gian giục nhịp đời đừng bỏ quên khát vọng
Chợt bừng tỉnh khi lòng dậy sóng
Thêm nợ, đèo Bòng! Mong níu nhịp thời gian.
*
15.05.2010
ĐOÀN VĂN NGHIÊU r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2010 08:26:43 bởi Huyền Băng >
KHẤT THỰC TÌNH TRĂNG
Lấp lánh muôn sao không gọi mời được gió
Hao khuyết chẳng đầy vẫn khất thực tình trăng
Vào chốn mây mưa mong gặp chị Hằng
Qua thấm đẫm mới thấu tình sâu nặng
*
Tạo hóa đã vì đời ban tặng
Nỡ vô tình, trăng cứ dửng dưng
Tự để khuyết mình, ngấn lệ rưng rưng
Khi rằm đến thoáng tròn đầy đã khuyết.
*
Sao chẳng sáng để dạt dào cửa biển
Gọi lạch nguồn đánh thức núi sông
Tự giấu mình giữa cao rộng mênh mông
Càng cô tịch những đêm trường hoang lạnh.
*
Khất thực tình trăng, mong không còn khoảng cách
Gió cồn cào khát vọng, vén mây
Mang niềm vui khao khát lấp trăng đầy
Sau mưa gió hết hao gầy, trăng náu.
*
16.05.2010
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
XIN ĐỪNG CHIA NỬA VẦNG TRĂNG
Nếu phải khuyết cũng đành
Nhưng xin đừng chia nửa
Chớ tủi hờn khi mây phủ mưa giăng
Vội vàng chi để như ánh sao băng
Lại trống vắng khi trời yên gió lặng.
*
Mây cứ lang thang
Gió nào đi thẳng
Trời ghen gì đem mưa chặn đường trăng
Đêm mong chút thanh bình
Nỡ vít trúc, đùa măng.
*
Nếu chẳng được tròn đầy đừng chia nửa nhé trăng
Kẻo mưa gió lạnh buốt lòng đêm trắng
Thì cứ khuyết hao
Khi đời không tĩnh lặng
Trời đã lệch, đất chẳng bằng, đừng chia nửa vầng trăng.
*
18.05.2010
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
VƯỢT QUA MIỀN HƯ ẢO
Ngược chiều gió
Qua cánh đồng mơ hoang
Tim giục gấp, vội vàng kẻo người lỡ hẹn.
*
Vượt hư ảo
Ngỡ ngàng, ước mơ nguyên vẹn
Rạo rực bồi hồi, người không khóa cửa cài then.
*
Yêu!
Một tình yêu chưa quen
Xa cách ngàn trùng, lửa không rơm vẫn bén.
Sóng ngầm nổi lên sau bao kìm nén
Ngày hanh hao
Đêm thăm thẳm, chong đèn.
*
Mặc nắng lửa, cuồng phong
Khao khát đã lên men
Trời cao rộng vẫn miệt mài cánh én.
*
Lách khoảng trống ken những lời hò hẹn
Kẻo lạc nhau
Trăng tắt, mưa chèn.
*
20.05.2010
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
CUNG ĐIỆN BỎ HOANG
Thành cao
Hào sâu
Con đường xưa mờ dấu.
*
Thời gian phủ
Che hình hài trận đấu
Những sắc màu chìm trong nỗi khát khao.
*
Gắng lên em!
Ta dìu dắt nhau vào
Ngang dọc thành xưa, đánh thức miền hoang phế.
*
Mình tự phong:
Anh là Hoàng Đế
E lệ gì, ngôi Hậu sẽ là em.
*
Thượng uyển, cấm cung rồi Hậu sẽ quen
Mọi ngả chăng đèn
Cung điện rền Nhã nhạc.
*
Hãy dựng lại từ những gì đổ nát
Dọn hoang tàn, vui khúc hát tình xuân
Cung điện giờ sôi động những dấu chân.
*
22.05.2010
ĐOÀN VĂN NGHIÊU