Hồn em như hoa cỏ may
Một chiều cả gió bám đầy áo anh
Hoa Cỏ may "Những ngày chưa nhập ngũ, anh hay dắt em về vùng ngoại ô..."
Dắt nhau về một miền quê
Ngồi trên triền vắng đê mê cõi lòng
Em tôi ngà ngọc trắng trong
Mắt xanh leo lẻo, môi hồng, lúm xinh
Cỏ may đan dệt mối tình
Tuy găm vào áo chúng mình. Có sao(?)
Nắng trên cao, nắng hanh hao
Ngồi cùng nhổ cỏ vui nào vui hơn
Nhưng rồi sóng gió nguồn cơn
Em đi, mặc cỏ cô đơn một mình
Tôi về trên lối nhỏ xinh
Cỏ may đâm nát tim mình, hỡi em
Lối nào quen, lối cỏ quên
Cỏ ơi tình chết trên nền trời yêu
Thương bao nhiêu, nhớ bao nhiêu
Cũng đành tan nát một chiều thương đau
Em còn có nhớ đến nhau
Nhớ màu cỏ tím cho đau tim người?