Nói những điều vô nghĩa bằng thơ
Về phố chiều mưa
đưa nhau về phố trời mưa áo tơi một mảnh chỉ vừa mình em đèn đường nhòa nhạt vào đêm hồn anh rách những giọt mềm dột qua. em ngồi yên nhé người xa mai này ai chắc đời ta có gần? vai anh bạc sợi phong trần đã quen lạnh ướt những lần về không. em ngồi ngoan nhé mắt trong nước trời xin để ngập lòng anh thôi.
Là thế
anh không còn em mà mùa vẫn nắng
con đường vẫn đi giữa vùng đen trắng
của ngày.
tóc em đã xa quá vòng tay rộng
mà gió vẫn lên giữa trời lồng lộng
con chim vẫn bay về tổ mỗi chiều.
vì đời là thế
không là gì nhiều
vì đời là thế
là đời
em yêu.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: