Chùm thơ của Giang Nam
canarch 05.07.2006 21:21:41 (permalink)
0
THOÁNG CỔ NGƯ

Anh về đây giữa miền gió lộng
Nhớ Tây Hồ những sớm mờ sương
Tuổi em đan màu bằng lăng tím
Nắng Hà thành bẽn lẽn đặt tên

Thưở ấy Cổ Ngư rì rầm sóng gọi
Trúc Bạch âm thầm đón gió hồ Tây
Anh kể em nghe về câu chuyện cũ
Sự tích con đường đầy bướm vàng bay

Và có những chiều thành phố mê say
Những giai điệu tình yêu nồng nàn lửa cháy
Nơi ánh mắt anh nhẹ nhàng chạm phải
...chợt hóa thành những lúm đồng tiền xinh.
Hà Nội tháng 11/2003


CHIA XA

Chẳng còn gì để nói nữa đâu em
Cơn gió thổi qua miền cát trắng
Anh sẽ đi và chỉ còn lại nắng
Nắng không buồn mà nắng cứ xôn xao

Anh chỉ biết yêu chứ biết nói lời nào
Gió không chuyển họ anh lời tình tự
Cát nóng hổi dưới chân anh tự sự
Nắng không buồn mà nắng cứ xôn xao

Chẳng còn gì để nói nữa đâu em
Khi trái tim em không còn anh nữa
Anh mãi đi trong nắng chiều lần lữa
Nắng không buồn mà nắng cứ xôn xao...
Huế tháng 8/2000


PHỐ HUYỆN

Phố huyện một đường dài xa hun hút
Tôi đến thăm nàng vào một buổi chiều mưa
Cứ ngỡ một đường thì đơn giản
Tôi đi hoài mà chẳng tới nơi...

Ngày ấy yêu em cũng mùa thu
Tháng tám Tây Nguyên trời còn ít nắng
Đêm mây che trời le lói ánh trăng
Mùa thu vùng cao không thơm mùi hoa sữa
Có hoa quì vàng thoang thoảng bước chân,,,

Chúng tôi ngồi không dáng vẻ ân cần
Sương bám hồn, trăng rơi xuống mặt
Giờ biệt li cứ đến dần từng phút
Chúng tôi thấy đã xa nhau một chút
Nàng lặng im và tôi nói bâng quơ

Chúng tôi ngồi ở giữa một bài thơ
Một bài thơ mênh mông như màn sương đêm trác tuyệt
Em thấy lạnh và tôi thầm tiếc
Giá em ngả vào lòng tôi như những ngày xưa...

Chúng tôi ngồi vây phủ bởi cơn mưa
Mặt đối mặt biết nói mấy cho vừa
Đành lặng im cho thiên thu lần lữa
Tôi lặng nhìn màu bàng bạc trời sâu...

Chúng tôi ngồi vây phủ bởi trăng thâu
Tay cuống quýt, đầu tựa sát bên đầu
Đêm tĩnh lặng nghe tình yêu mách bảo
"Hãy cười lên cho đời gạn bớt nỗi sầu
Bởi các ngươi sẽ đoàn viên trong mộng ngọc"

Trong khoảnh khắc đọng điều gì chan chứa
Sao cứ nhìn nhau rồi lại nhìn nhau...
Hạnh phúc ngừng
giữa đôi trái tim đau...

Phố huyện một đường dài xa hun hút
Tôi đến thăm nàng vào một buổi chiều mưa
Cứ ngỡ một đường thì đơn giản
Tôi đi hoài mà chẳng tới nơi...

( Tháng 8/2001. Dak Hà mùa mưa )
#1
    canarch 05.07.2006 21:34:27 (permalink)
    0
    Gửi Huế yêu thương


    Xa Huế lâu lắm rồi, muốn 1 lần được về Huế để ngắm ngôi trường thân yêu thưở nào, được đi trên những con đường rợp bóng phượng vỹ, được nhìn ngắm sông Hương êm đềm, huyền thoại.
    Nơi đó, Huế vẫn thổn thức cùng nhịp đập của cuộc sống. Không biết bây chừ Huế có khác gì không. Nghe mấy người bạn về Huế kể lại, Huế vẫn vậy vẫn êm đềm, huyền hoặc và đi vào lòng người như một khúc nhạc sâu lắng. Mặc dù Huế đã có 1 chút đổi thay.
    Nơi đó, những người bạn thân thương từ thuở học trò vẫn tiếp tục cuộc sống riêng của mình. Đôi đứa đã lập gia đình, vài người đã thành đạt, nhiều người vẫn sớm tối đi về với cuộc sống vốn dĩ từ xưa đã có...
    Huế, một cảm xúc riêng biệt mỗi khi nghĩ về, thật nhẹ nhàng, thật tinh khôi và đầm ấm. Huế cứ quay quắt nỗi lòng người con đi xa, đau đáu một tình yêu không bao giờ chết: "Nơi ta ở chỉ là nơi đất ở, khi ta đi đất bổng hóa tâm hồn". Huế ơi sao cứ vướng bận lòng ta những nổi niềm khắc khoải....
    Xin một lần được thả hồn với sông Hương!
    #2
      BĂNG NGUYỆT 06.07.2006 22:15:13 (permalink)
      0
      Thơ cuả Giang Nam, mà ko bít là Giang Nam naò đây nà...nếu là carnach thì hôm naò bn hoạ thơ laị, còn ko phaỉ thì bn xin phép moved wa room suư tầm nha....
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2006 22:23:31 bởi BĂNG NGUYỆT >
      #3
        canarch 07.07.2006 00:40:53 (permalink)
        0
        Giang Nam là tên thật của Canarch.
        Tôi xin góp mấy ý kiến như thế này với diễn đàn:
        1) Những bài thơ trên là của tôi làm, xin đừng nhầm với nhà thơ Giang Nam nào khác.
        2) Khi đăng ký, tôi đã đăng ký Password là acmilan, đội bóng tôi yêu thích và là những ký tự tôi nhớ nhất. Admin đã đổi Pass của tôi, đồng thời cung cấp cho tôi 1 Pass mới dài lê thê và chẳng có 1 quy luật nào cả (NBMSAQZSUHB). Đến Thánh cũng ko nhớ nổi chứ là tôi. Xin đừng vì tôi là thành viên mới mà nỡ đối xử như thế. Với 1 thành viên mới như tôi, chắc ai cũng nghĩ diễn đàn này ít người thân thiện với ma mới???
        3) Tôi đã đọc qua quy định của diễn đàn, nên khi đã đăng ký làm thành viên tôi sẽ luôn tuân thủ mọi nội quy của diễn đàn, và tôi cũng là người tự trọng, tự biết mình làm thơ không hay lắm nhưng nhất định chẳng bao giờ đạo thơ của ai đó làm thơ của mình. Tôi thấy đây là 1 diễn đàn văn hóa, 1 club thơ văn rất thú vị, và là nơi để giao lưu, trao đổi kiến thức văn chương cũng như cảm xúc của con người trong cuộc sống đời thường. Vậy nên xin đừng nghĩ tôi mượn danh nhà thơ Giang Nam (Quê Hương) hoặc đạo thơ của ông ấy và cũng xin đừng move những dòng cảm xuc đời thường tôi muốn chia xẻ cùng mọi người sang trang thơ sưu tầm của những người nổi tiếng.
        4) Các bạn vào topic này có thể khen chê cảm xúc của tôi thoải mái. Và tôi rất vui nếu ai đó cùng chia xẻ những cảm xúc đời thường của mình với tôi.
        Vô cùng đa tạ!
        #4
          BĂNG NGUYỆT 07.07.2006 23:12:20 (permalink)
          0
          Chào Giang Nam nha.....chúc vui và thơ đều tay


          Chúng tôi ngồi ở giữa một bài thơ
          Một bài thơ mênh mông như màn sương đêm trác tuyệt
          Em thấy lạnh và tôi thầm tiếc
          Giá em ngả vào lòng tôi như những ngày xưa...


          Tỉnh xa

          Đi vòng quanh sau những ngày lạc thất
          Đâu có gì thay đổi được ngày xưa
          Chỉ con phố con đường và nguyên cảnh
          Biến đâu rồi.....nhưng yên trong trí tôi

          Những bài thơ giờ tro tàn bụi khuất
          Ở góc nào chẳng nhớ nổi người ơi
          Cái ngả lưng vào khoảng trống giữa trời
          Nghe kí ức thóp thoi, bừng tỉnh lại

          Nếu ngày mai em vẫn còn mê mãi
          Con phố chờ anh có lại.....đón không?!
          #5
            BĂNG NGUYỆT 07.07.2006 23:15:33 (permalink)
            0

            Trích đoạn: canarch

            Giang Nam là tên thật của Canarch.
            Tôi xin góp mấy ý kiến như thế này với diễn đàn:
            1) Những bài thơ trên là của tôi làm, xin đừng nhầm với nhà thơ Giang Nam nào khác.
            2) Khi đăng ký, tôi đã đăng ký Password là acmilan, đội bóng tôi yêu thích và là những ký tự tôi nhớ nhất. Admin đã đổi Pass của tôi, đồng thời cung cấp cho tôi 1 Pass mới dài lê thê và chẳng có 1 quy luật nào cả (NBMSAQZSUHB). Đến Thánh cũng ko nhớ nổi chứ là tôi. Xin đừng vì tôi là thành viên mới mà nỡ đối xử như thế. Với 1 thành viên mới như tôi, chắc ai cũng nghĩ diễn đàn này ít người thân thiện với ma mới???
            3) Tôi đã đọc qua quy định của diễn đàn, nên khi đã đăng ký làm thành viên tôi sẽ luôn tuân thủ mọi nội quy của diễn đàn, và tôi cũng là người tự trọng, tự biết mình làm thơ không hay lắm nhưng nhất định chẳng bao giờ đạo thơ của ai đó làm thơ của mình. Tôi thấy đây là 1 diễn đàn văn hóa, 1 club thơ văn rất thú vị, và là nơi để giao lưu, trao đổi kiến thức văn chương cũng như cảm xúc của con người trong cuộc sống đời thường. Vậy nên xin đừng nghĩ tôi mượn danh nhà thơ Giang Nam (Quê Hương) hoặc đạo thơ của ông ấy và cũng xin đừng move những dòng cảm xuc đời thường tôi muốn chia xẻ cùng mọi người sang trang thơ sưu tầm của những người nổi tiếng.
            4) Các bạn vào topic này có thể khen chê cảm xúc của tôi thoải mái. Và tôi rất vui nếu ai đó cùng chia xẻ những cảm xúc đời thường của mình với tôi.
            Vô cùng đa tạ!


            BN chỉ hỏi để xác nhận thui mà,hình như đó là pass kích hoạt nick, bạn có thể vào hồ sơ cá nhân để sửa lại pass....

            Chúc bạn vui!
            #6
              canarch 11.07.2006 00:27:44 (permalink)
              0
              Phố xưa!

              Lối xưa em vẫn cùng người ấy
              Với sắc hoa vàng và heo may
              Mùa thu anh vội về nhặt lấy
              Một thưở hồng hoang lá hoa bay

              Chiều nay em không về phố cũ
              Cây Xưa đợi nắng lá xanh mày
              Lấm tấm màu hoa bên ô cửa
              Vi vút Vĩ cầm nắng lung lay

              Phố xưa không còn người ngóng đợi
              Lặng lẽ màu hoa nát tả tơi
              Lặng lẽ cơn mưa buồn phố cũ
              Hồi chuông phố đạo xác xơ gầy...

              Phố xưa rêu phong cùng thềm đá,
              Ơ kìa! Ô cửa sổ,
              Vĩ cầm nghiêng nghiêng dáng em gầy!


              Phố Phan, tháng 8/1999

              Khúc tùy bút: Hà Nội phố với những con đường rêu phong cùng năm tháng. Những ngày rong ruổi ngắm nhìn từng tia nắng xuyên qua kẽ lá của 1 buổi đầu thu. Hà Nội phố thoang thoảng bên tai tiếng Vĩ cầm từ một nơi nào đó huyền hoặc, hư vô thật nhẹ lòng sương gió. Hà Nội phố rêu phong lòng người mỗi lúc đi xa được chạm phải điều gì thiêng liêng khi nhìn lại. Hà Nội phố có một con đường trở thành hoài niệm đối với những người yêu nhau khi đã thành mộng ảo. Hà Nội có Phố Xưa rợp trời màu trắng hoa Xưa, tinh khôi và xưa lắm, xưa lắm... như cái thuở hồng hoang của tình yêu đôi lứa. Hà Nội chao chát tiếng chuông buồn Phố Đạo, ngẩn ngơ tìm 1 bài thánh ca... Hà Nội xao xác lòng mỗi khi nhớ về.
              #7
                Conangdongdanh 11.07.2006 00:44:13 (permalink)
                0


                Khúc tùy bút: Hà Nội phố với những con đường rêu phong cùng năm tháng. Những ngày rong ruổi ngắm nhìn từng tia nắng xuyên qua kẽ lá của 1 buổi đầu thu. Hà Nội phố thoang thoảng bên tai tiếng Vĩ cầm từ một nơi nào đó huyền hoặc, hư vô thật nhẹ lòng sương gió. Hà Nội phố rêu phong lòng người mỗi lúc đi xa được chạm phải điều gì thiêng liêng khi nhìn lại. Hà Nội phố có một con đường trở thành hoài niệm đối với những người yêu nhau khi đã thành mộng ảo. Hà Nội có Phố Xưa rợp trời màu trắng hoa Xưa, tinh khôi và xưa lắm, xưa lắm... như cái thuở hồng hoang của tình yêu đôi lứa. Hà Nội chao chát tiếng chuông buồn Phố Đạo, ngẩn ngơ tìm 1 bài thánh ca... Hà Nội xao xác lòng mỗi khi nhớ về.


                Cho mình cùng góp một chút HN với bạn nhé.

                Khi mình xa nhau em vẫn tự nhủ anh đang sống thật hạnh phúc và luôn cầu nguyện những gì tốt đẹp sẽ đến với anh . Riêng một góc nhỏ này em muốn viết những dòng chữ gửi tới anh ."Hà Nội không phải của riêng ai mà là của những ai yêu Hà Nội " trong em và trong anh còn đọng lại những gì khi mình bên nhau .

                Hà Nội ơi ! "chỉ còn mùi hoa sữa nồng nàn trong căn phòng nhỏ ..." Anh đã quên em thật mất rồi .Có khi nào gặp lại nhau xin dành cho nhau một nụ cười thôi để em thấy "anh vẫn nhớ về Hà Nội về em "

                Một chút xót xa khi đọc câu thơ cũ "Trong câu thơ của anh ...em không có mặt ..."

                Im lặng đêm Hà Nội để ai vội vã trở về và vội vã ra đi ...


                #8
                  canarch 12.07.2006 00:46:43 (permalink)
                  0
                  Cám ơn các bạn đã chia xẻ nổi niềm với tôi...Tôi rất vui về điều đó!
                  Huế là hoài niệm, Hà Nội là tình yêu còn Sài Gòn là lẽ sống của tôi...
                  #9
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9