Chùm thơ của Giang Nam
canarch 05.07.2006 21:21:41 (permalink)
0
THOÁNG CỔ NGƯ

Anh về đây giữa miền gió lộng
Nhớ Tây Hồ những sớm mờ sương
Tuổi em đan màu bằng lăng tím
Nắng Hà thành bẽn lẽn đặt tên

Thưở ấy Cổ Ngư rì rầm sóng gọi
Trúc Bạch âm thầm đón gió hồ Tây
Anh kể em nghe về câu chuyện cũ
Sự tích con đường đầy bướm vàng bay

Và có những chiều thành phố mê say
Những giai điệu tình yêu nồng nàn lửa cháy
Nơi ánh mắt anh nhẹ nhàng chạm phải
...chợt hóa thành những lúm đồng tiền xinh.
Hà Nội tháng 11/2003


CHIA XA

Chẳng còn gì để nói nữa đâu em
Cơn gió thổi qua miền cát trắng
Anh sẽ đi và chỉ còn lại nắng
Nắng không buồn mà nắng cứ xôn xao

Anh chỉ biết yêu chứ biết nói lời nào
Gió không chuyển họ anh lời tình tự
Cát nóng hổi dưới chân anh tự sự
Nắng không buồn mà nắng cứ xôn xao

Chẳng còn gì để nói nữa đâu em
Khi trái tim em không còn anh nữa
Anh mãi đi trong nắng chiều lần lữa
Nắng không buồn mà nắng cứ xôn xao...
Huế tháng 8/2000


PHỐ HUYỆN

Phố huyện một đường dài xa hun hút
Tôi đến thăm nàng vào một buổi chiều mưa
Cứ ngỡ một đường thì đơn giản
Tôi đi hoài mà chẳng tới nơi...

Ngày ấy yêu em cũng mùa thu
Tháng tám Tây Nguyên trời còn ít nắng
Đêm mây che trời le lói ánh trăng
Mùa thu vùng cao không thơm mùi hoa sữa
Có hoa quì vàng thoang thoảng bước chân,,,

Chúng tôi ngồi không dáng vẻ ân cần
Sương bám hồn, trăng rơi xuống mặt
Giờ biệt li cứ đến dần từng phút
Chúng tôi thấy đã xa nhau một chút
Nàng lặng im và tôi nói bâng quơ

Chúng tôi ngồi ở giữa một bài thơ
Một bài thơ mênh mông như màn sương đêm trác tuyệt
Em thấy lạnh và tôi thầm tiếc
Giá em ngả vào lòng tôi như những ngày xưa...

Chúng tôi ngồi vây phủ bởi cơn mưa
Mặt đối mặt biết nói mấy cho vừa
Đành lặng im cho thiên thu lần lữa
Tôi lặng nhìn màu bàng bạc trời sâu...

Chúng tôi ngồi vây phủ bởi trăng thâu
Tay cuống quýt, đầu tựa sát bên đầu
Đêm tĩnh lặng nghe tình yêu mách bảo
"Hãy cười lên cho đời gạn bớt nỗi sầu
Bởi các ngươi sẽ đoàn viên trong mộng ngọc"

Trong khoảnh khắc đọng điều gì chan chứa
Sao cứ nhìn nhau rồi lại nhìn nhau...
Hạnh phúc ngừng
giữa đôi trái tim đau...

Phố huyện một đường dài xa hun hút
Tôi đến thăm nàng vào một buổi chiều mưa
Cứ ngỡ một đường thì đơn giản
Tôi đi hoài mà chẳng tới nơi...

( Tháng 8/2001. Dak Hà mùa mưa )
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9