TỰ TÌNH BÊN LY CÀ PHÊ
TỰ TÌNH BÊN LY CÀ PHÊ
Tết Đoan Ngọ buồn
mình ta với ly cà phê đá
tâm sự nhau nghe những nỗi xa nhà!
Nhìn đám trẻ nô đùa trong mái lá
Bỗng thèm hơi ấm mẹ cha
Bỗng thương mình thời trẻ nhỏ
Ngu khờ mong được đi xa...
Giờ lớn khôn
bước xuống đời
Gian khổ
Xa nhà mới thấu hiểu mẹ cha!
Tết Đoan Ngọ buồn bên ly cà phê đá
Trời bỗng mưa như hiểu được lòng mình
Từng giọt
từng giọt
Rơi...
rơi hoài trên mái lá
Có giọt nào nhỏ trúng hồn ta?!...
Chiều chiều ra đứng đầu thôn
nhìn về quê mẹ ruột đau chín chiều (vi đói)
hay
Đến giờ này tôi vẫn không ngủ được
giấc ngon lành chỉ có ở quê hương
Có ra đi mới biết được thiên đường
là đất mẹ nơi mình khôn lớn
hay.......
xa quê mới hiểu hết được lòng mình
những khát khao, những đua đòi cuộc sống
một nếp nhà tranh, một bầu trời gió lộng
không giữ nỗi chân mình - một kẻ muốn bay xa.
tháng năm, mưa nắng cuộc đời
khắc lên trán mình những vết hằng viễn xứ
một mình bơ vơ bên ly cà phê tư lự
một nỗi nhớ nhà ám ảnh mãi trong tim.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: