Trăng Quê và Các Bạn
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 16 của 30 trang, bài viết từ 226 đến 240 trên tổng số 447 bài trong đề mục
Trăng Quê 11.08.2006 22:25:34 (permalink)
0
Khát khao...

Anh đang làm gì ?
Anh đang rất nhớ em!
Một phút lặng đi như nghẹt thở
Chiếc cốc thuỷ tinh rơi và vỡ
Nát tan…

Anh đang làm gì anh có biết không?
Thầm thì thật khẽ
Anh đang rất nhớ em!
chết lặng…

Anh đang làm gì anh có biết không?
Anh đang ném tiền cho con buôn đấy,
Tiền đang rơi vào túi dày không đáy!
Đồng cuối cùng rồi cũng sẽ tiêu hao...

Ném tình yêu cho một kẻ khát khao
Nhớ anh đến tận cùng hơi thở
Tiếng cốc rơi như trái tim tan vỡ
Mảnh vụn nào găm trả lại cho anh ?

09.08.2006
MèoCon_LCB 11.08.2006 22:26:59 (permalink)
0
Chạm ngay đây TQ à!

Chạm vào nỗi nhớ
Thấy chiều dài lê thê
Chạm vào cơn mê
Thấy nhớ người da diết
Chạm tình bất diệt
Thấy nữa đời khổ đau
Ta chạm vào nhau
Nắng mùa đông rực cháy
Chạm vào trang giấy
Phút chốc hóa thành thơ
Chạm vào bơ vơ
lại dệt những cơn mơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2006 23:18:45 bởi MèoCon_LCB >
HBD 12.08.2006 17:16:17 (permalink)
0
VỌNG NGUYỆT
Ai ngăn quân tử ngắm trông Trăng
Cá chép sông sâu cũng vọng HẰNG
Trăng ở cách xa liệu có tới
Thử tìm mọi cách mặt gần chăng?
Tình đời ai ngại làm sao có
Như gió xua mây lại thấy Trăng
Đừng thấy cung Trăng hình bóng Cuội
Ngập ngừng chân bước...để buồn trăng...
cogaidragon

Xin hoạ mấy vần
Ế VỢ
U buồn tĩnh lặng ngắm sao trăng
Chẳng lẽ đơn côi mãi vĩnh hằng?
Mong bạn chung tình: sao phận bạc!
Muốn người hợp ý: chỉ may chăng
Ngày ngày rỗi việc vui thơ, rượu
Tối tối an nhàn hưởng gió, trăng
Ai hiểu cho ai xin nối nhịp
Để hồn tôi đắm một vầng Trăng.
HBĐ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2006 17:17:24 bởi HBD >
Minh Tuấn 12.08.2006 21:32:12 (permalink)
0

Ế VỢ
U buồn tĩnh lặng ngắm sao trăng
Chẳng lẽ đơn côi mãi vĩnh hằng?
Mong bạn chung tình: sao phận bạc!
Muốn người hợp ý: chỉ may chăng
Ngày ngày rỗi việc vui thơ, rượu
Tối tối an nhàn hưởng gió, trăng
Ai hiểu cho ai xin nối nhịp
Để hồn tôi đắm một vầng Trăng.
HBĐ


BĂNG NGUYỆT

Đặt tên ghép họ lạnh hồn trăng
Trăng thắm tròn trong gọi chị HẰNG
trăng mỏng để ai đong nỗi nhớ
trong lời ru ngủ có vui chăng ?
Trăng đêm sáng tỏ giọng thơ tới
trăng tối trời u chớ trách trăng
băng nguyệt nhưng tâm không nguyệt lạnh
xin người vẩy bút họa thơ trăng

MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2006 15:42:40 bởi Minh Tuấn >
MèoCon_LCB 12.08.2006 22:53:32 (permalink)
0
Trăng thì mãi tít trên cao
Gió thì vẫn mãi lao xao phương nào
Minh Tuấn 12.08.2006 23:47:32 (permalink)
0

Đã vắng hương cau

Bây giờ đã vắng hương cau
Trầu không xanh nữa bờ rào cũng xiêu
Hồn nhiên đã mất đi nhiều
Tương tư bóng ngã dạ chiều bâng khuâng.

Hai bờ cuối dãy thu ngân
Áo bà ba tím xóa dần bóng xưa
Bây giờ sóng cuốn nước đùa
Ngày hôm qua ... đắng... một mùa trong tim....



TÌM LẠI TIẾNG THU

Mùa thu ai mãi đi tìm
Tình yêu cất dấu ngăn tim góc trời
Phải vì sương muối trầu ôi
Cau non chẳng thắm nữa rồi chữ duyên

chông chênh sóng vỗ mạn thuyền
Thương cho lối cũ tình duyên lỡ làng
Em đâu phải kẻ ham sang
Nghĩa sinh thành trả lòng vàng đạo con

Tình phai sao mãi héo mòn
Chớ như ngọn núi sắt son với đời
Mong anh quên hận đầy vơi
Nghĩa sau mình gá tình nơi xóm làng.

Aó xưa giờ đổi chiều ngang
Dáng xưa đã nảy nụ vàng chồi non
Đường xưa cỏ lấp lối mòn
Trăng xưa đã nhạt vàng son cuối Đoài.

Gặp thu lòng chẳng nguôi ngoai
Mấy lời muốn nhắn thương hoài lối ai
Hãy vui cùng với nắng mai
Hãy quên sầu đắng đêm dài ngẩn ngơ...

MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2006 15:44:06 bởi Minh Tuấn >
Trăng Quê 13.08.2006 09:12:42 (permalink)
0

Sao anh không là chính anh

Sao anh không là chính anh
Người đàn ông biết yêu và biết nhớ
Cho em tựa bờ vai … bớt sợ
Khi đêm về, bóng tối bao quanh!

Mặt trời hồng gọi sớm bình minh
Anh thức dậy, em oà vào nỗi nhớ
Để khát khao tìm bờ môi cắn nhẹ
Rạo rực thật nhiều … anh!

Sao anh không là chính anh
Người đàn ông đa tình và tao nhã,
Chỉ những vần thơ run lên rất lạ…
Câu thơ nào cho em ?

Sao anh không là chính anh
Người đàn ông khát thèm và đắm đuối
Ôm em trong vòng tay khi cơn mưa tới vội
Ước gì em có Anh !


Trăng Quê
Khải Nguyên 13.08.2006 09:27:15 (permalink)
0

Trăng Quê


Sao anh không là chính anh

Sao anh không là chính anh
Người đàn ông biết yêu và biết nhớ
Cho em tựa bờ vai … bớt sợ
Khi đêm về, bóng tối bao quanh!

Mặt trời hồng gọi sớm bình minh
Anh thức dậy, em oà vào nỗi nhớ
Để khát khao tìm bờ môi cắn nhẹ
Rạo rực thật nhiều … anh!

Sao anh không là chính anh
Người đàn ông đa tình và tao nhã,
Chỉ những vần thơ run lên rất lạ…
Câu thơ nào cho em ?

Sao anh không là chính anh
Người đàn ông khát thèm và đắm đuối
Ôm em trong vòng tay khi cơn mưa tới vội
Ước gì em có Anh !


Trăng Quê

ANH - NGƯỜI ĐÀN ÔNG BÌNH THƯỜNG


Nỗi buồn của người đàn ông
Không gọi tên được.

Nước mắt của người đàn ông
Chảy ngược.

Chỉ những nghĩ suy
Khiến người đàn ông bạc tóc
Cho bình minh - xanh.

Xin em đừng buồn anh
Khi anh nói - em không là tất cả!
Bởi anh biết - bờ vai anh
Là nơi bình yên
Cho em tựa vào mỗi khi em mệt lả
Anh biết - anh là con tàu
Vượt trùng dương
Trở về sau những chuyến đi xa tìm luồng cá.

Anh mãi là anh
Người đàn ông của riêng em
Bình thường thôi
Như nhũng gì anh có

Có khi anh là ngọn cỏ
Mềm lắm,
Trên bàn tay em!

Có khi, anh là cây cổ thụ giữa đại ngàn xanh
Cho em - loài hoa lan tựa vào anh
Hạnh phúc!

Anh - người đàn ông bình thường
Tồn tại bên em, trong em - rất thực
Để hai đứa nhận về
Tất cả những Yêu - Tin.

Bình thường như thế...
Chịu không?
Khải Nguyên 13.08.2006 09:33:12 (permalink)
0

Trăng Quê

Khát khao...

Anh đang làm gì ?
Anh đang rất nhớ em!
Một phút lặng đi như nghẹt thở
Chiếc cốc thuỷ tinh rơi và vỡ
Nát tan…

Anh đang làm gì anh có biết không?
Thầm thì thật khẽ
Anh đang rất nhớ em!
chết lặng…

Anh đang làm gì anh có biết không?
Anh đang ném tiền cho con buôn đấy,
Tiền đang rơi vào túi dày không đáy!
Đồng cuối cùng rồi cũng sẽ tiêu hao...

Ném tình yêu cho một kẻ khát khao
Nhớ anh đến tận cùng hơi thở
Tiếng cốc rơi như trái tim tan vỡ
Mảnh vụn nào găm trả lại cho anh ?

09.08.2006


TỰ DỖ


Đừng xích lại gần thêm
Đừng xích lại gần thêm
Đừng xích lại.

Nỗi đau của mình
Nỗi đau - Một nửa
Lỡ có gì đổ vỡ
Lỡ... vô tình... mất nhau.

Kiếp này làm Người
Kiếp sau làm thú
Và còn bao kiếp nữa
Mới gặp nhau kiếp Người

Ở giữa Em và Tôi
Là mỏng manh dễ vỡ
Cái mỏng manh một thuở
Dắt nhau qua yếu mềm

Đừng xích lại gần thêm
Lỡ có gì đổ vỡ... !?

MèoCon_LCB 13.08.2006 12:13:46 (permalink)
0
Sao không là chính em
Khi đã biết yêu thương và nhung nhớ
Sao không là chính em
Nép chặt mình khi cửa tình yêu rộng mở
Sao không là chính em
trung thực với đời lại chối từ lời nói của con tim
Sao không là chính em
Sao cứ mãi lặng im khi bờ môi mấp máy
Lệ tình đã chảy
Sao không là chính em?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2006 17:14:35 bởi MèoCon_LCB >
MèoCon_LCB 14.08.2006 17:35:48 (permalink)
0
Báo cáo đồng chí TrăngQuê, em đã được lên bốn sao rồi !

Mừng chít đi được....

Không Đề

Tặng mèo con!

Ta từ giã biển xanh cát trắng
Về tìm em trong màu nắng tim mình
Sáng tinh sương ta ngắm ánh bình mình
Chiều say đắm bên hòang hôn nhạt nắng....

Ta tìm về tự nơi miền xa thẳm
Nâng tình yêu vừa mới ngã sóng xoài
Ta tìm em tay đan lấy bàn tay
Chia hơi ấm khi trời thu chớm lạnh...

Ta ôm em xoa bờ vai mảnh khảnh
Đặt nụ hôn trên một nhánh hoa hồng
Se nhẫn cỏ thay tơ hồng vốn mảnh
Kết đôi tim cùng nguyện cuối đoạn đời....

Ta tìm em giương buồm nhỏ ra khơi
Mặc giông bão kình ngư giận dữ
Được bên em ta cần chi nữa chứ
Bởi đời ta cần chỉ có một người!

14/08/2006
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2006 17:18:45 bởi MèoCon_LCB >
MèoCon_LCB 15.08.2006 17:26:37 (permalink)
0
Vớ vẫn

Ném ta vào ký ức
Thấy mình nhiều khát khao
Ném vào những miền đau
Từ khát khao ký ức
Vẽ những điều rất thực
Vào khoảng trống tim mình
Ta tìm lại chính mình
Trăng Quê 15.08.2006 22:35:19 (permalink)
0


Trích đoạn: Trăng Quê


Sao anh không là chính anh

Sao anh không là chính anh
Người đàn ông biết yêu và biết nhớ
Cho em tựa bờ vai … bớt sợ
Khi đêm về, bóng tối bao quanh!

Mặt trời hồng gọi sớm bình minh
Anh thức dậy, em oà vào nỗi nhớ
Để khát khao tìm bờ môi cắn nhẹ
Rạo rực thật nhiều … anh!

Sao anh không là chính anh
Người đàn ông đa tình và tao nhã,
Chỉ những vần thơ run lên rất lạ…
Câu thơ nào cho em ?

Sao anh không là chính anh
Người đàn ông khát thèm và đắm đuối
Ôm em trong vòng tay khi cơn mưa tới vội
Ước gì em có Anh !


Trăng Quê



Sao em không là chính em

Sao em không là chính em
Cô bé hay hờn hay dỗi
Anh xin là người có lỗi
Dỗ em hôn môi ngọt mềm

Sao em không là chính em
Cứ ước là sao buổi tối
Bầu trời cao xa vời vợi
Cồn cào nỗi nhớ đêm đêm

Sao em không là chính em
Êm đềm như là con suối
Anh như cơn mưa tới vội
Rơi ào trên mặt nước êm

Sao em không là chính em
Để cho con tim bối rối
Anh là con đò đứng đợi,
Mái chèo khua nước...liên miên!

Sao em không là chính em
Nồng nàn, mắt môi, hơi thở
Có nghe lời anh nói nhỏ
Ngốc à, anh rất yêu em!


Trăng Quê
15-08-2006
Đuyên Hồng 15.08.2006 23:39:16 (permalink)
0

Trích đoạn: Trăng Quê


Trích đoạn: Trăng Quê


Sao anh không là chính anh

Sao anh không là chính anh
Người đàn ông biết yêu và biết nhớ
Cho em tựa bờ vai … bớt sợ
Khi đêm về, bóng tối bao quanh!

Mặt trời hồng gọi sớm bình minh
Anh thức dậy, em oà vào nỗi nhớ
Để khát khao tìm bờ môi cắn nhẹ
Rạo rực thật nhiều … anh!

Sao anh không là chính anh
Người đàn ông đa tình và tao nhã,
Chỉ những vần thơ run lên rất lạ…
Câu thơ nào cho em ?

Sao anh không là chính anh
Người đàn ông khát thèm và đắm đuối
Ôm em trong vòng tay khi cơn mưa tới vội
Ước gì em có Anh !


Trăng Quê



Sao em không là chính em

Sao em không là chính em
Cô bé hay hờn hay dỗi
Anh xin là người có lỗi
Dỗ em hôn môi ngọt mềm

Sao em không là chính em
Cứ ước là sao buổi tối
Bầu trời cao xa vời vợi
Cồn cào nỗi nhớ đêm đêm

Sao em không là chính em
Êm đềm như là con suối
Anh như cơn mưa tới vội
Rơi ào trên mặt nước êm

Sao em không là chính em
Để cho con tim bối rối
Anh là con đò đứng đợi,
Mái chèo khua nước...liên miên!

Sao em không là chính em
Nồng nàn, mắt môi, hơi thở
Có nghe lời anh nói nhỏ
Ngốc à, anh rất yêu em!


Trăng Quê
15-08-2006


Tại sao

Sao anh không biết là em
Chờ anh khi hoàng hôn gọi
Suốt đêm mỏi lòng mong đợi
Làm sao lấp lánh trên trời

Sao anh chẳng hiểu đơn côi
Nỗi lòng người con gái ấy
Mỗi lần thăm em chỉ thấy
Nói rằng em được khoẻ không

Anh chẳng biết ai chờ mong
Một nụ hồng thơm cuối tuần
Sao mắt anh nhìn lằng lặng
Lời chẳng nên lời bâng khuâng

Anh ơi! Em khao khát rằng
Nụ hôn! Thay lời anh nói
Tình yêu! Con tim em gọi
Lẽ nào anh lại lặng thinh

Sao anh chẳng phải là anh
Đam mê như vần thơ đó
Sao anh chỉ là ngọn gió
Thoáng qua đời em một lần…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2006 08:35:53 bởi Đuyên Hồng >
Trăng Quê 15.08.2006 23:59:56 (permalink)
0
Chúc mừng Mèo con đeo sao Mèo lớn nhé hi..hi. Nếu cứ tốc độ thế Thư quán có bao nhiêu sao vào tay bạn hết thôi.

Thơ của Đuyên Hồng đọc thật dễ chịu. Cảm ơn mọi người ghé thăm, Khải Nguyên, HBD và Minhtuan 82 nữa !

Thân mến!
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 16 của 30 trang, bài viết từ 226 đến 240 trên tổng số 447 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9