Trăng Quê và Các Bạn
Lang thang phố đêm … Nếu mai này có một kiếp sau
Không được lớn hơn em nhiều thế!
Mình sẽ hẹn hò nhau anh nhé
Em bây giờ về …phía không anh
Thành phố đêm, lấp loáng ánh đèn
Vòng tay êm trong từng ngõ nhỏ
Em lang thang… đoạ đầy nỗi nhớ
Thu lạnh rồi, heo hút đợi Đông
Hồ Tây cứ đẹp đến nao lòng
Từng đôi từng đôi thì thầm rạo rực
Anh ngủ chưa, hay còn thao thức?
Có chút gì náo nức giữa màn đêm…
Càng xa anh càng nhớ nhiều thêm
Em lang thang vòng về Thuỷ Tạ
Cơn mưa chiều còn vương ghế đá
Chỗ mình ngồi chụm sát một đôi
Chẳng thể nào chịu nổi đơn côi
Dẫu dặn lòng mình đừng bấn bíu
Ánh mắt anh, nụ cười vướng víu
Theo em hoài mỗi nẻo đường khuya...
Mặc kệ em, mưa dẫu ướt ai kia
Anh ngồi đâu bên khung cửa nhỏ
Để bình yên nghe tim mình đập rõ
Có nhịp nào thảng thốt về em ?
Cụ già đêm lọ mọ ăn xin
Bởi cuộc đời này cần phải sống
“tôi không con, mong tình người rộng”
Em kẻ ăn mày chút tình si…
Son phấn dập dìu phố xá phù hoa
Có tình yêu hay lọc lừa xảo trá
Cuộc đời này nhiều cho nhận quá
Ngu ngơ hoài …ơ kẻ lang thang!
Phía trời xa thoáng có bóng Trăng
Leo lắt quá giữa đèn thành phố
Rẽ ngang qua quán cà phê nhỏ
Ngồi một mình, ảo giác có anh…
Hà nội đêm thanh vắng mát lành
Em hít hà sương đêm căng ngực
Thành phố đêm nay cùng ta thức
Mỉm cười xa xót … kẻ lang thang!
Hà nội đêm 1.11.2006
Trăng Quê
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2006 07:53:32 bởi Trăng Quê >
Giá như
Giá như ngày đó đừng quen
Để ai không cố để quên ... bây giờ!
Giá như đừng vướng câu thơ
Để ai kiệt sức ngu ngơ ...nhớ người!
Giá như người cứ ghét tôi
Và tôi cũng ghét cái người ... bỏ đi!
Giá như bên cạnh ... thầm thì
Có duyên tương ngộ cần gì ... GIÁ NHƯ !
Trăng Quê
24.10.2006
TÌNH QUÊ /
giá như chẳng có tre xanh
mọc lên bờ lũy giữ lành làng thôn
thì đâu dạ có bồn chồn
cây tre như thể người thôn một lòng.
quê nghèo đồng trắng nước trong
bước đường bé nhỏ xây bằng tình yêu
nguyệt tơ kết tóc yêu chiều
mỗi người lát đoạn gạch yêu đỏ hồng.
đầu làng chung bến nước trong
cây đa bóng tỏa mát lòng tình thân
đình làng thờ vị công thần
giỏi giang việc nước tấm thân đá vàng.
giá như không sống ở làng
thì ta đâu thể vương mang nỗi sầu
nhớ ngày đuổi bướm thật lâu
hái hoa mua trắng đội đầu cô dâu.
trường thôn thân thiết bước đầu
đường thôn có giận...lấy đâu lối về
giận thì chỉ nhẹ câu chê
mặt xưng một chút lại về đường chung.
giá như chung học đến cùng
thì đâu xa cách mộng chung hai phần
người về thành phố phân vân
tôi người ở lại trăm lần nhớ thương.
người xa tình cũng quên đường
chỉ còn kỷ niệm thoáng thương tuổi hồng.
biết là cách núi ngăn sông
biết là cuộc sống đen hồng khác nhau.
giá như không có vườn cau
thì tôi chẳng phải đong sầu vu vơ
tưởng tình đã thắm vàng tơ
như quê hương mãi đợi chờ hạ sang
cho bờ tre mướt quanh làng
sông đầy nước mát mênh mang đôi bờ
cho thật đến tự cơn mơ
giá như được thế...lời thơ chắc nồng.
MINH TUẤN
TRĂNG QUÊ/dạo này bận quá hà /lâu quá không vào trang của bạn hôm nay trả bài <giá như của bạn nè >chúc bạn và giađình cuối tuần vui nhìu nhé...
đi tìm nàng thơ
kìa con chim lẻ bóng
lông trắng màu giá băng
ngó nghiêng trong rừng vắng
tìm bạn trong bơ vơ
tôi cũng như chim nhỏ
tìm mơ trong nhớ mong
ôm cánh hoa màu nắng
mong tan những nhớ lòng.
mùa đông toàn giá lạnh
phủ trắng nỗi niềm ai
cả nhân gian thất vọng
trách mùa đông thật dài
DUY GIANG
TRĂNG QUÊ /lúc nào cũng phải đi tìm thôi /đôi khi vu vơ lại nảy ý thơ mới lạ /
mình cũng vậy -nhiều hình ảnh rất có hồn thơ TQ à
mình tặng bạn tấm hình hôm sn nhé /và cám ơn lời chúc của T Q nhìu....chúc bạn vui và có nhiều mơ ước
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2006 20:14:20 bởi DUY GIANG >
Trích đoạn: DUY GIANG
đi tìm nàng thơ
kìa con chim lẻ bóng
lông trắng màu giá băng
ngó nghiêng trong rừng vắng
tìm bạn trong bơ vơ
tôi cũng như chim nhỏ
tìm mơ trong nhớ mong
ôm cánh hoa màu nắng
mong tan những nhớ lòng.
mùa đông toàn giá lạnh
phủ trắng nỗi niềm ai
cả nhân gian thất vọng
trách mùa đông thật dài
DUY GIANG
TRĂNG QUÊ /lúc nào cũng phải đi tìm thôi /đôi khi vu vơ lại nảy ý thơ mới lạ /
mình cũng vậy -nhiều hình ảnh rất có hồn thơ TQ à
mình tặng bạn tấm hình hôm sn nhé /và cám ơn lời chúc của T Q nhìu....chúc bạn vui và có nhiều mơ ước
Duy Giang à
Cảm ơn em vì bức ảnh chú chim rất đáng yêu. Duy Giang trẻ quá, trẻ đến không ngờ và đẹp trai nữa!
Vậy là con đường phía trước và tương lai vẫn đang rộng mở rồi! Chị Trăng Quê là người không mặc áo dài đứng cuối hàng trong ảnh đó Duy Giang
Dạo này Duy Giang làm thơ khá ghê, bài thơ đọc lên tình cảm lắm! Chúc Duy Giang luôn vui nhé!
Trăng Quê
Lỗi mạng
Em vẫn ngồi chờ bên điện thoại
Nhắn tin hoài, tiếng bíp chẳng hiện lên
Nắng mùa thu nhạt nhẽo lướt bên thềm
Cơn gió lang thang quên lời hẹn!
Ứ chờ nữa, chiều nay đừng đến
Cuối thu rồi se lạnh, mắt ai khô!
Bực, giận, buồn - em với ngu ngơ
Cơn bão xa mây mưa sầm sập tới...
Từng đôi lứa nép mưa thật vội
Đường xa, anh kịp tránh mưa rơi?
Ấm ức hoài, mà lo chơi vơi
Ướt áo kẻ, ghét vì phải đợi!
-Lỗi mạng rồi, tin nhắn vừa mới tới
Anh về rồi, cơn bão dịu em chưa?
Trăng Quê
05 Nov 2006 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2006 15:51:13 bởi Huyền Băng >
Lỗi mạng
Em vẫn ngồi chờ bên điện thoại
Nhắn tin hoài, tiếng bíp chẳng hiện lên
Nắng mùa thu nhạt nhẽo lướt bên thềm
Cơn gió lang thang quên lời hẹn!
Ứ chờ nữa, chiều nay đừng đến
Cuối thu rồi se lạnh, mắt ai khô!
Bực, giân, buồn - em với ngu ngơ
Cơn bão xa mây mưa sầm sập tới
Từng đôi lứa nép mưa thật vội
Đường xa, anh kịp tránh mưa rơi?
Ấm ức hoài, mà lo chơi vơi
Ướt áo kẻ, ghét vì phải đợi
-Lỗi mạng rồi, tin nhắn vừa mới tới
Anh về rồi, bão đã dịu em chưa?
Trăng Quê
05 Nov 2006
LỖI HẸN
lỗi kỹ thuật chẳng có gì phải nói
chỉ mong sao tiếng nói ở thật gần
mong xa xôi chỉ cách một khoảng sân
giọt nắng rụng cũng chia phần bóng mát.
ở thật gần để trộm nghe ai hát
câu... đừng về...thấy bèo dạt mây trôi
tiếng chân đi gót rải những bồi hồi
tiếng khúc khích anh như đang thấy.
cơn gió nào để tâm tư đưa đẩy
thơ gửi rồi mà vẫn thấy nôn nao
giọt nắng rơi sao trông quen vậy
có phải mắt em soi đáy nước hồ đầy.
trong dang dở cuộc điền thoại hôm nay
do bào lũ đang quấy rầy đất mẹ
nghe tiếng vi vu của ngàn cơn gió khỏe
đang gầm reo rải niềm đắng cho đời.
đất mẹ đang bão lũ đầy vơi
anh đâu trách dù một lời hờ hững
là đứa con ta cam đành chịu đựng
bố mẹ dẫu nghèo -con có dám chê đâu.
như dòng đời ngụp lặn với sầu đau
tình chúng mình vẫn chung câu son sắt
anh muốn nắm bàn tay em thật chặt
không nói gì...hai đưa đã hiểu nhau.
MINH TUẤN
TRĂNG QUÊ /quê hương bão lũ quá phải không /hôi nhỏ mình vẫn thường nghe ông cha nói <nước lụt thì lút cả làng > cảm nhận với câu đó mình họa với bạn bài <lỗi mạng > mang đầy nõi niềm trăn trở của quê hương và tình riêng....chúc bạn vui nhé /
vậy chị là người chỉ huy tốp diễn viên đó hả /vậy mà em tưởng chị là một trong số 3 cô cầm cờ đỏ nè....vậy mà...thơ của chị viết còn trẻ quá vậy
em cứ nghĩ đó là<những đoạn tơ lòng > của trăng quê.
hi /nhưng em xin kính chúc chị tâm hồn mãi trẻ và vui nhé chị ơi
DUY GIANG
tìm vui trong những vần thơ
kỷ niệm dệt lại giấc mơ năm nào
đường đi đã trải thấp cao
đọc thơ ai biết tuổi nào gieo thơ.
biển thơ sóng rải không bờ
tâm thơ người viết bao giờ ai hay
khi quên quên cả chục ngày
khi nhớ bút viết hăng say quên mình...
MINH TUẤN
phải không TRĂNG QUÊ
có người nhỏ làm thơ mà lớn thì thôi không làm hay ngược lại...hòn thơ lúc tới lúc không mà -chúc duy giang và TQ mãi vui
Lỗi mạng
Em vẫn ngồi chờ bên điện thoại
Nhắn tin hoài, tiếng bíp chẳng hiện lên
Nắng mùa thu nhạt nhẽo lướt bên thềm
Cơn gió lang thang quên lời hẹn!
Ứ chờ nữa, chiều nay đừng đến
Cuối thu rồi se lạnh, mắt ai khô!
Bực, giận, buồn - em với ngu ngơ
Cơn bão xa mây mưa sầm sập tới...
Từng đôi lứa nép mưa thật vội
Đường xa, anh kịp tránh mưa rơi?
Ấm ức hoài, mà lo chơi vơi
Ướt áo kẻ, ghét vì phải đợi!
-Lỗi mạng rồi, tin nhắn vừa mới tới
Anh về rồi, cơn bão dịu em chưa?
Trăng Quê
05 Nov 2006
LỖI MẠNG
Lỗi mạng rồi chỉ còn lại ta thôi
Một khoảng khắc cô đơn trống vắng
Như ngoài kia trời đỏ mưa - tắt nắng
Để ai chờ ai đợi, đợi chờ ai.
Lỗi mạng rồi, nỗi buồn vắt ngang vai
Một khoảng khắc mà như dài vô tận
Tưởng trong tay, giờ như tình rơi mất
Biết bây giờ tìm nhau ở nơi nao.
Lỗi mạng rồi ruột gan cứ cồn cào
Ngồi đứng không yên căn phòng thêm ngột ngạt
Biết trách chi ai vô tình lỡ đoạn
Nơi xa người có nối nhịp chờ mong.
Lỗi mạng rồi thêm chín trái sầu đông. 12.11.06
ĐÒAN VĂN NGHIÊU
* Nơi N cũng lỗi mạng rồi, góp cùng nhé
HỎI THĂM BẠN
Nơi ấy đất trời nổi cuồng phong
Người tự dìm đò tránh bão dông
Để mây che kín tuần trăng lạnh
Buồn chán chi đây thơ chẳng thành? 12.11.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Cảm ơn anh Nghiêu, Minh Tuấn và Duy Giang vẫn ghé thăm khi TQ vắng nhạ
Dạo này TQ hơi bận thành ra...
Thôi thì nhờ các anh và các bạn làm dùm thêm phần TQ nhé!
Chúc cả nhà vui vẻ!
Chị Huyền Băng lâu nay vắng không ạ Nhớ quá mất rồi, chị ơi về thôi!
Thân mến!
TQ
Bất chợt
Nếu bây giờ
anh bất chợt bước vào
giữa đêm Thu
bàn chân trần vội vã
em sẽ trút bỏ vẻ ngoài ồn ã
đến bên anh trong bé nhỏ bình yên!
Để lòng mình được trải nhẹ dịu êm
cô công chúa của màn đêm huyền thoại
ta sẽ bước vào khu rừng hoang dại
của ngàn xưa
Rô-mê-ô và Juliet yêu nhau
Đêm thật sâu nên má chẳng hồng đâu
anh không đến chỉ em ao ước thế
gió mây, trăng và sao trời lặng lẽ
rạo rực âm thầm gọi giữa thinh không…
Dẫu biết vậy rồi em cứ chờ mong
bởi cỏ hoa bởi sương đêm trong vắt…
bởi lòng mình tự đoạ đày khao khát
hơi thở buồn day dứt giữa mùa Thu
Bất chợt bước vào, là anh đấy ư...?
Luống cuống chả biết mình là ai nữa
Lao vào ngực anh ấm nồng như lửa
Dẫu muộn mằn hai đứa phải có nhau!
Trăng Quê
16.11.2006 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2006 09:33:46 bởi Huyền Băng >
Những khoảnh khắc
Viết cho con
Có khoảnh khắc lần đầu tiên bắt gặp ánh mắt ai xuyên sau gáy của mình
Cảm nhận đầu đời trong như thuỷ tinh
Cái nhìn vương theo, chiều hè bối rối…
Rồi ngày ấy mình chia tay rất vội
Tuổi học trò năm tháng cứ dần trôi
Mái trường thân yêu, bạn cũ xa rồi
Ánh mắt theo nhau cả đời im lặng
Có một mùa đông trời Nga tuyết trắng
Như thiên đường, khoảnh khắc giữa bao la
Nước mắt chợt rơi bởi mới xa nhà
Rồi anh đến nên biết yêu biết nhớ
Khoảnh khắc như tim mình sắp vỡ
Đau xé người, con khóc tiếng đầu tiên
Mẹ trẻ, con thơ hạnh phúc dịu hiền
Cảm ơn con – cho mẹ thành người lớn
Những sân bay ga tầu đi rồi đến
Những buồn vui những khoảnh khắc vỡ oà
Biết bao lần em đã phải đi xa
Khoảnh khắc là chia tay và gặp lại
Trong vườm ươm đơm hoa kết trái
hai công chúa yêu ngoan nhất trên đời
Khoảng khắc ban mai nhè nhẹ trên môi
Là nụ hôn dài – anh đi làm nhé!
Những ưu phiền trong cuộc đời dâu bể
Luôn vụt trôi khi được trở về nhà
Đón mẹ về con cười tựa nhành hoa
Ui “má mi” hôm nay về muộn thế!
Những khoảnh khắc dịu dàng và lặng lẽ
Để thêm yêu từng giây phút trong đời
Cho tuổi thơ con ấm áp tiếng cười
Nắng đầu Đông ngoài kia vàng rực rỡ…
Bài thơ hôm nay viết còn đang dở
Chim hót trên cành, ríu rít niềm vui Trăng Quê
18.11.2006
Hôm trước TQ đọc ở đâu đó những khoảnh khắc trong đời mọi người ghi lại trong đó có bài của chị Huyền Băng. Vậy mà sau quay lại mục Tâm sự bạn gái thì tìm không thấy nữa... tiếc quá!
Các bạn cùng TQ ghi lại những khoảnh khắc đáng nhớ trong đời nhé!
Chúc cả nhà nghỉ ngơi cuối tuần vui vẻ, lãng mạn
Thân mến
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2006 07:50:58 bởi Trăng Quê >
NHỮNG KHOẢNG KHẮC 2 có khoảng khắc thay đổi cuộc đời ta khi tiếng khóc oa oa của con nhỏ đứa con đầu tiên từ tình yêu ta có nó khóc òa trong lẫn nụ cười ta. tự phút ấy ta được gọi là cha nâng trách nhiệm giữ mái nhà hạnh phúc con bé thơ hiện hình của máu thịt cuộc đời ơi ta đã có con rồi. khoảng khắc ấy mọi người đã gọi tôi là bố hĩm với nụ cười vui vẻ đêm bên vợ nghe tiếng con ọ oẹ được nghe theo lời ru trẻ...vợ ời. ai thấy được hạnh phúc xa xôi khi mong mãi một chiếc nôi con dại khi cuộc đời hết buồn trong khắc khoải bởi tiếng cười giòn mãi của con thơ. được làm cha bỗng quên hết ngu ngơ biết rặt rũ biết bi bô nói ngọng cả nhà vui như một đoàn kịch đóng tập nói theo con trong tiếng ngọng kéo dài. khoảnh khắc nào cũng nhớ mãi không phai như dấu ấn của muôn vài kỷ niệm như dòng sông cho con thuyền nhớ bến. cuộc đời trôi trải khoảnh khắc vô bờ. MINH TUẤN / TẶNG BẠN NHÉ TRĂNG QUÊ mình chỉ thích viết phần hai của bạn thui à...chúc bạn vui
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: