Trăng Quê và Các Bạn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2006 14:48:31 bởi Trăng Quê >
Cơn Mưa lạ
Anh là Nắng khát khô mùa Hạ,
Mong từng ngày cơn Mưa lạ - là Em
GỬI ANH CHIẾC LÁ THU NGA
Chiếc lá cuối mùa em gửi thư nhanh
Vẫn còn có màu xanh mùa Hạ
Dù chẳng thể dấu vết thời gian tàn phá
Mùa thu Nga những chiếc lá vàng bay
Bông tuyết đầu mùa đậu mái tóc Em
Cùng nỗi nhớ bàn chân Em tê lạnh
Những hạt tuyết tan thành nước mắt
Một mình em run rẩy lá vàng ơi...
Năm năm rồi như một giấc mơ
Bao sóng gió tưởng chừng tan lặng lẽ
Kỷ niêm bộn bề mà sao mới mẻ
Một tình yêu và Anh của riêng Em
Một đêm nào Anh đã ngủ yên
Em sẽ về bên, trăng khuya bé nhỏ
Và Tình Yêu tự nói lời của nó
Nỗi nhớ nào cùng Em thức đêm nay...
Anh có nhớ mùa thu vàng lá bay
Nhớ mùa Đông Nga tuyết trắng dầy
Nhớ một lần chúng mình giận dỗi
Lặng nhìn Anh chân di tuyết đến là thương
Nỗi nhớ và Em thao thức đêm trường
Đắp hai lần chăn bông vẫn lạnh
Quà sang bên chỉ có màn đêm vắng
Thèm đến rạo rực người hơi ấm của riêng Anh!
Chiếc lá vàng ơi hãy bay nhanh
Trốn đi cái lạnh lùng của tuyết
Và cơn gió đến nao lòng ơi có biết
Một vùng trời rất ấm ở trong tim
Và đêm nào Em sẽ ở bên Anh...
Thu 1985
Và đêm nào Em sẽ ở bên Anh...
Thu 1985
HỎI NGƯỜI CÓ BIẾT
"..Và đêm nào em sẽ ở bên anh.." *
Ơi câu thơ ngát xanh qua một thời nắng gió
Như vầng trăng mãi tỏ giữa một vùng tuyết băng
Đọc câu thơ
Vui
Buồn
Người ơi có biết chăng? ĐVN
* Bài thơ được viết từ thu 1985, nay đọc lại rất thơ.
TÊN NGƯỜI CÒN SÁNG MÃI VỚI NON SÔNG
19-5-1981
Con bỗng nghe trong những tiếng ve ngân
Ngọt giọng thơ ngâm giữa trưa hè xao xuyến
Giữa bầu trời xanh miền Trung thương mến
Một tiếng sáo diều đằm thắm vút lên cao
Tháng Năm này cuộc sống đẹp làm sao
Khác tháng Năm xưa Người sinh ra trong nô lệ
Nước mất lầm than đời cơ cực thế
Bác chọn cho mình cuộc sống bôn ba
Từ giã xóm làng đất nước đi xa
Vượt trùng dương để tìm đường Cách Mạng
Viên gạch hồng đã xua tan giá lạnh
Mang ngọn lửa về soi sáng non sông
Cho Đất Nước hôm nay xanh lúa những cánh đồng
Cuộc sống mới lại đâm chồi nảy lộc
Chắc Bác đã vui lòng khi cháu con xum vầy hoà hợp
Khắp những mái trường rộn tiếng hát ca
Tháng Năm này Bác đã đi xa...
Ngày Sinh Nhật về giữa Mùa Hè nhung nhớ
Không có Bác nhưng trong cuộc đời trong từng trang sách nhỏ
Bác vẫn trở về với muôn vạn tình thương
Con về Quê Bác thắp nén hương...
Đi khắp miền Trung những con đường
Cháy trọn lòng mình thưa với Bác
Tên Người còn mãi mãi với Non sông!
Trăng Quê
NHỚ NHÀ
Nhớ nhà, nhớ mẹ, nhớ bà
Nhớ Huyền, nhớ Lý, nhớ Hà em tôi
Nhớ con gà nhiếp liên hồi
Nhớ cầu ao bắc qua ngòi nước qua
LUẬN THƠ BẠN
Đọc thư bạn: Nhớ...cả nhà
Người thân, mái lá, đường xa ngõ gần
Đọc xong thơ thấy tần ngần
Ta - bạn không nhớ lòng xuân lụi tàn.
Vần thơ hay muốn luận bàn
Nhưng tình lại để riêng ta mang sầu. ĐVN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2006 11:33:08 bởi NGYEU >
Trích đoạn: NGYEU
LUẬN THƠ BẠN
Đọc thư bạn: Nhớ...cả nhà
Người thân, mái lá, đường xa ngõ gần
Đọc xong thơ thấy tần ngần
Ta - bạn không nhớ lòng xuân lụi tàn.
Vần thơ hay muốn luận bàn
Nhưng tình ngang trái đa mang giọt sầu.
ĐVN
Cảm ơn Nghiêu đã luận bàn
Cuối tuần mang hết chăn màn ra phơi
Những bài thơ đã cũ rồi
Bây giờ nhặt lại nhớ thời... xa xưa
Tiếng ầu ơ, tiếng võng đưa
Tiếng quê hương, tiếng nắng mưa nhọc nhằn,
Lá dâu xanh ngọt miệng tằm
Ổ rơm cùng với mẹ nằm năm nao
Bây giờ thấy nhớ làm sao...
Câu thơ như thể diều chao lưng trời !
NHỚ NHÀ
Nhớ nhà, nhớ mẹ, nhớ bà
Nhớ Huyền, nhớ Lý, nhớ Hà em tôi
Nhớ con gà nhiếp liên hồi
Nhớ cầu ao bắc qua ngòi nước qua
Nhớ hương hoa bưởi hoa trà
Màu vàng hoa mướp chắc là quả sai
Nhớ sao mấy khóm cây nhài
Ướp trà xanh chỉ một vài cánh hoa
Nhớ nhà nỗi nhớ bao la
Nhớ giàn trầu biếc thường bà vẫn chăm
Nhớ sao những tối đêm rằm
Quanh nồi cơm nếp trăng lam tràn trề
Nhớ sao những buổi ông về
Bà ngồi đun bếp cháu chê ông gầy
Ông đi nay đó mai đây
Cũng vì đàn cháu thơ ngây đang chờ
Ông đi nay bến mai bờ
Ông về chúng cháu đón chờ mừng reo
Ông ơi nay suối mai đèo
Thân ông như một cánh bèo trôi sông
Ông ơi bão táp mưa dông
Ông đi để cháu ấm trong mái nhà
Nhớ nhà nhớ mẹ nhớ bà
Nhớ người thân thiết nhất là ông tôi!
1975
Bây giờ thấy nhớ làm sao...
Câu thơ như thể diều chao lưng trời !
Diều chao chán, diều sẽ rơi
Thơ em nhờ được "phong phơi", vẫn còn
Những câu thơ thuở trăng tròn
Che phần khuyết méo, hao mòn trăng nay
VŨ ĐIỆU THẦN TIÊN
Tôi vẫn nhớ em ngày mới quen
Vũ điệu thần tiên đôi chân mềm
Ánh mắt em như ngọn lửa cháy
Thiêu đốt hồn tôi thành...sao đêm
Tôi vẫn nhớ anh khi mới quen
Vũ điệu thần tiên mái tóc mềm
Bờ môi khô khát se cuồng vọng,
Tao nhã đa tình như màn đêm
Ta quay trong tiếng nhạc thần tiên
Mười ngón tay đan với ấm êm
Mái tóc bờ vai hơi thở nhẹ
Vũ trụ xoay tròn ta bên nhau
7.2005
Trích đoạn: Nguyên Hùng
Bây giờ thấy nhớ làm sao...
Câu thơ như thể diều chao lưng trời !
Diều chao chán, diều sẽ rơi
Thơ em nhờ được "phong phơi", vẫn còn
Những câu thơ thuở trăng tròn
Che phần khuyết méo, hao mòn trăng nay
he...he...he Nguyên Hùng " đanh đá" nhỉ?
Viết lại chút không lại mang tiếng "phong phơi" nghe !
THƠ CŨ
Những bài thơ đã cũ rồi
Bây giờ gom lại nhớ thời xa xưa
Tiếng ầu ơ, tiếng võng đưa
Tiếng quê hương, tiếng nắng mưa, nhọc nhằn.
Lá dâu xanh ngọt miệng tằm
Ổ rơm cùng với mẹ nằm năm nao
Bây giờ thấy nhớ làm sao...
Câu thơ như thể diều chao lưng trời !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.07.2006 11:36:03 bởi Trăng Quê >
VỊNH QUÁN TRĂNG
Từ quê ra tỉnh mở Quán Trăng
Buôn bán thoạt tiên chỉ nhì nhằng
Dắt lưng rủng rẻnh dăm đồng vốn
Đeo cổ vênh vang mấy sợi vàng
Hàng hóa bây chừ toàn thứ xịn?
Khách hàng hiện tại rặt dân sang?
Bà chủ bán gì mà đông khách
Lại toàn mắt toét, tóc tàn nhang
? N.H.
ЖУРАВЛИ
Владимир Набоков
Шумела роща золотая,
ей море вторило вдали,
и всхлипывали, пролетая,
кочующие журавли
и в небе томном исчезали,
все тише, все нежней звеня.
Мне два последних рассказали,
что вспоминаешь ты меня...
24 октября 1918
ĐÀN SẾU
Vladimir Nabokov
Cánh rừng vàng xào xạc
Biển cùng hát ngân nga
Đàn sếu bay tránh rét
Thổn thức gọi bạn yêu
Trên bầu trời ảm đạm
Tiếng sếu xa lịm dần
Hai con cuối kể lại
Nhớ nơi này mãi thôi! ĐÀN SẾU
Vladimir Nabokov
( dịch phóng tác)
Cánh rừng vàng xào xạc
Biển cũng hát rì rào
Đàn sếu bay mê mải
Tha thiết gọi bạn yêu
Bầu trời như thể mất
Đàn sếu và bài ca
Hai con cuối kể lại
Em vẫn thường nhớ anh !
(Trăng Quê) Đây là bài dịch của TQ cùng với các bạn bên nuocnga.net. Thực ra dịch thơ là một lĩnh vực khó, ngoài nội dung của bài thơ, còn tứ thơ và âm điệu. Để dịch được một bài thơ hay không dễ và phải bàn cãi nhiều. Bắt chước Nguyên Hùng TQ post một bài dịch của mình vào đây. Các bạn quan tâm đến thơ dịch mời tham khảo trang này
http://www.nuocnga.net/forum/viewtopic.php?t=2320&postdays=0&postorder=asc&&start=30
Huyền Băng xin có lời cảm ơn Trăng Quê đã hưởng ứng đề nghị của BĐH vườn thơ.
Các bạn muốn tham khảo thêm về thơ của Trăng Quê xin mời vào link dưới đây :
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=179359
Thân mến,
Huyền Băng [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/1113664F2DA240D0A8122B14F98DBB97.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.07.2006 12:56:37 bởi Huyền Băng >
Cảm ơn Huyền Băng đã ghé quán thơ của TQ, mình sẽ làm theo Hướng dẫn của bạn!
Chúc Huyền Băng một tuần mới tốt lành!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.07.2006 16:12:09 bởi Trăng Quê >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: