NHỮNG BÀI THƠ CỦA NHỮNG TÁC GIẢ NƯỚC NGOÀI
Nơi mùa thu bắt đầu Mùa Thu đã sang rồi còn đâu
Sao em mãi mơ về mùa hạ?
Mùa thu đi theo từng chiếc lá
Lá vàng rơi ngập lối em về
Mùa thu đã đến từ hôm qua
Tặng nắng vàng ngập tràn ngoài cửa
Trong tim anh phải chăng là nỗi nhớ?
Gửi lời gió nhắn giùm em nơi xa xôi
Cành Fangxe đã héo úa mất rồi
Em ơi em !... sao không về mùa hạ?
Lại úa vàng theo lá cùng mùa thu
Để sáo buồn cất biệt khúc vi vu...
Đường về nhà xa quá phai không em?
Anh gọi nắng sáng mãi bước bên thềm
Chờ dáng xưa một người quay trở lại
Bởi vì em cô gái đến từ hôm qua
Khi nỗi nhớ đem tình yêu đến
Chính là nơi mùa thu bắt đầu
Khi anh hiểu anh cần em hơn cả
Là anh biết anh yêu em từ lâu....! Thơ Marky
Ấm nồng
Xin anh đừng là mây bay
Suốt đời em không với tới
Xin anh đừng là con suối
Bởi nguồn sẽ đổ về sông
Xin anh đừng là vầng đông
Cho em chói lòa đôi mắt
Xin anh đừng là khoảnh khắc
Để rồi tan biến hư vô
Anh đừng là ngôi nhà to
Để em đi qua ngần ngại
Anh đừng là bờ là bãi
Đổi thay dâu bể cuộc đời
Anh cứ là anh thế thôi
Ấm nồng vòng tay thân thiết
Nơi em gục đầu quên hết
Khổ đau cơ cực đời thường
Thơ Byron
Đôi khi Đôi khi tình yêu ấy
Biết không hỏi được gì
Câu trả lời lạc lõng
Nó chẳng buồn nghe chi
Đôi khi tình yêu ấy
Biết không hy vọng gì
Hy vọng bịt mắt nó
Trước sự thật khinh khi
Đôi khi tình yêu ấy
Biết không mong đợi gì
Nỗi đau cắt sâu nữa
Khi phút đến sầu bi
Đôi khi tình yêu ấy
Biết tự bỏ ra đi
Cố không rơi nước mắt
Dù lệ đẫm chia ly
Thơ Sheryll Raquipiso
Sonne Tim , mắt anh luôn cãi nhau gay gắt
Làm cách nào mong có thể chia em?
Mắt nhất định đòi trao em cho mắt
Tim nói rằng nên để đấy cho tim
Tim quả quyết là tim em tim giữ
Sâu trong lòng mà mắt chảng thể hay
Nhưng đôi mắt không ngớt lời chống cự
Bảo hình em mắt chụp giữ bao ngày
Để chấm dứt mối bất hòa... lý trí
Đem hai bên đương sự đặt lên cân
Và kết luận sau hồi lâu suy nghĩ
Phải chia sao cho ai cũng có phần
Những gì thuộc về phần ngoài trao mắt
Còn phần trong cho trái tim chân thật Thơ W.Sexpia do Thái Bá Tân lược dịch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2006 21:00:16 bởi kelangdu >
Anh không ví mùa xuân đời em
Anh không ví mùa xuân đời em
Với mùa đông đời anh giá lạnh
Cũng như anh không thể ví bóng đêm
Với bình minh với mặt trời lấp lánh
Em đang xuân đời phía trước còn dài
Cuộc đời anh đã xế chiều. Trong lúc
Em vừa gánh gánh đời trên vai
Anh thì đã còng lưng sắp gục
Giữa chúng ta là khoảng cách mênh mông
Ta xa nhau như bầu trời mặt đất
Em - bông hoa hé nụ giữa đồng
Anh - đám rêu sém khô vì gió quật
Nhưng bầu trời và mặt đất xưa nay
Được nối lại bằng sợi dây nào đấy
Cũng thế anh và em lúc này
Hòa làm một dù khác nhau đến vậy
Thơ Asereteli
Chỉ cần đôi mắt
Hãy cưa đôi chân của tôi đi
Để tôi khỏi lang thang
Hãy xẻo đôi môi của tôi đi
Để tôi không thể hôn em được nữa
Hãy chặt đôi tay của tôi đi
Để tôi không thể hôn em
Hãy đập vỡ trái tim tôi
Để nó không làm tôi điên dại
Xin hãy để lại cho tôi đôi mắt
Để tôi khóc người tình
Đã mất hút vào tôi
Thơ Meha Beniuc do Phạm Viết Đào lược dịch
Em yêu anh
Em muốn biết đến bao giờ anh mới hiểu
Trái tim em một nửa trái tim anh
Đang thổn thức và vẫy gọi
Một phút thôi gần gũi cặp môi hồng
Để được uống tâm hồn ta rạo rực
Trái tim say ôi một cuộc tình say
Anh vẫn thế vẫn là anh thủa đó
Thủa mộng mơ hai đứa ở chung phòng
Anh ! người con trai vẫn hay thường trầm tính
Mái tóc thề anh trói chặt hồn tôi !
Thơ Puskin
Bài ca
Nếu không có gì cần trò chuyện
Cớ sao em lại đến bên anh
Cớ sao em mỉm nụ cười xinh
Đến vua cũng bồi hồi xao xuyến?
Nếu không có gì cần trò chuyện
Cớ sao em lại đến bên anh?
Nếu em có gì muốn nói
Cớ sao em lại bắt tay anh?
Về giấc mơ êm dịu thần tiên
Trong lúc đi đường em nghĩ tới
Nếu không có gì muốn nói
Cớ sao em lại bắt tay anh?
Nếu muốn anh đi chỗ khác
Cớ sao em lại qua đây?
Thấy em... anh rùng mình... em ơi !
Đó là niềm vui và lo lắng
Nếu muốn anh đi chỗ khác
Cớ sao em lại qua đây?
Thơ Victor Hugo do Phùng Văn Tửu lược dịch
Cây bạch dương màu trắng
Exenhin
Cây bạch dương màu trắng
Bên cửa sổ nhà tôi
Tuyết ôm trùm cành vắng
Như bạc phủ sáng ngời.
Trên những cành tơ phấn
Tuyết men như đường diềm
Những ngón tay thon mở
Viền những đường đăng–ten.
Và cây bạch dương đứng
Trong giấc mơ âm thầm
Những tinh thể cháy sáng
Trong lửa vàng mênh mông.
Ánh mặt trời mùa đông
Bò quanh cây chầm chậm
Lại rắc thêm lớp bạc
Mới tinh khôi trên cành.
Đoàn Minh Tuấn dịch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2006 00:39:12 bởi HV09 >
Im lặng
Đừng nên tìm nói với người yêu
Bởi tình yêu là những điều không thể nói
Chỉ như ngọn gió thoáng qua và nhẹ thổi
Im lặng...
Vô hình...
Tôi đã từng nói với người yêu
... nói mãi
Bằng những lời của trái tim tê tái
Nàng đã bỏ đi không ngoái lại nhìn tôi
Đừng nên tìm nói với người yêu
Bởi tình yêu là những điều không thể nói
Thơ Puskin
Bài thơ tình số 28
Đôi mắt băn khoăn của em buồn
Đôi mắt em muốn nhìn vào tâm tưởng của anh
Như trăng kia muốn vào sâu biển cả
Anh đã để đời anh trần trụi dưới mắt em
Anh không giấu em một điều gì
Chính vì thế mà em không biết gì tất cả về anh
Nếu đời anh chỉ là một viên ngọc
Anh sẽ đập nó ra làm trăm mảnh
Và xâu thành chuỗi quàng vào cổ em
Nếu đời anh chỉ là một đóa hoa
Tròn trịa dịu dàng và bé bỏng
Anh sẽ hái nó ra để dặt lên mái tóc em
Nhưng em ơi ! đời anh chỉ là một trái tim
Nào ai biết chiều sâu và bến bờ của nó
Em là nữ hoàng của vương quốc đó
Ấy thế mà em có biết gì biên giới của nó đâu
Nếu trái tim anh chỉ là một phút giây lạc thú
Nó sẽ nở ra thành một nụ cười nhẹ nhõm
Và em thấu suốt rất nhanh
Nếu trái tim anh chỉ là khổ đau
Nó sẽ tan ra thành lệ trong
Và im lặng phản chiếu nỗi niềm u uẩn
Nhưng em ơi ! trái tim anh lại là tình yêu
Nỗi vui sướng khổ đau của nó là vô biên
Những đòi hỏi và sự giầu sang của nó là trường cửu
Trái tim anh cũng ở gần em như chính đời em vậy
Nhưng chẳng bao giờ em biết trọn nó đâu Thơ Tago
Khúc hát
Hãy yêu , hãy yêu nhau đi !
Khi tình yêu còn trong tay với
Cô gái ơi hãy khắc ghi !
Lá xanh sẽ tàn rất vội
Có chàng trai nào hiểu nổi
Chiếc lá vàng bay về đâu?
Khi gió cứ ồ ạt thổi
Chiếc lá mỏng manh âu sầu
Hãy yêu nhau hãy yêu nhau đi !
Thuyền tình đang chờ dưới bến
Chim xanh hát lời thương mến
Con đường mùa hè em qua
Một mai bài hát nhạt nhòa
Thuyền tình nhổ neo xa ngái
Con tim có gào réo mãi
Cũng không gọi được trở về
Thơ Charlorte Mew
Khi anh nhìn em khóc
Khi anh nhìn em khóc , tự mắt em
Đôi mắt xanh to nhỏ lệ
Anh tưởng như bông hoa tím trong đêm
Để rơi giọt sương rất khẽ
Khi em cười anh thấy viên ngọc sáng
Bên em thôi long lanh
Vì xấu hổ trước muôn ngàn tia sáng
Từ đôi mắt mầu xanh
Như mặt trời đã khuất trong mây
Gửi lại ánh vàng le lói
Trước khi đêm kéo xuống phủ đầy
Chưa chịu chìm trong bóng tối
Nụ cười em qua mây tới lòng anh
Như mặt trời chưa chiếu rạng
Và nụ cười dù vụt tắt rất nhanh
Vẫn gửi lòng anh ánh sáng Thơ Byron
Không đề
Em nhớ lại chuyện ngày quá khứ
Khúc hát ngây thơ một thời thiếu nữ
" Ngôi sao háy bùng trên sông Ne-va
Tiếng chim kêu trong bóng chiều tà"
Năm tháng đắng cay hơn, năm tháng ngọt ngào hơn
Em mới hiểu bây giờ anh có lý
Dù chuyện xong rồi bây giờ xa cách thế
Em hát khác xưa , khóc cũng khác xưa
Lớp trẻ lớn lên cũng giống như ta
Nhắp lại vị ngọt ngào thuở trước
Nhưng nghĩ cho cùng họ có lỗi đâu anh?
Thơ O.bergholz
Không mở mắt Không mở mắt
Toàn thân em tỏa sáng
Chói lòa vầng pha lê
Tạc hình em ban khuy
Mà anh không mở mắt
Một tấm lòng pha lê
Hai ta thành vô biên
Hòa nhập và thâu suốt
Trong khi anh và em
Đều không cùng mở mắt
Thơ Octaviopaz do Đặng Bẩy lược dịch
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: