CHO MÙA THU TỚI
BÌNH HOA XUÂN mơ màng trong phòng ngủ một bình hoa thắm xinh khen tay người trang trí cho hoa giống tâm tình. em không là họa sĩ cũng chẳng phải nghệ nhân mà chỉ là thi sĩ đan câu thơ có vần. bình hoa tươi giản dị trong son sắt mùa xuân cả phòng chung một ý đón mùa xuân , mênh mông. ta vui đón bao xuân bên hoa đào tươi thắm bên sắc vàng mai tặng trên bước quen con đường trong góc nhớ yêu thương giữa đời thường chia xẻ bàn tay em khéo vẽ một góc tình quê hương MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2007 03:16:12 bởi Viet duong nhan >
GỬI SẦU buồn vẫn quanh ta chẳng chịu vơi giải khuây rượu uống mấy chung rồi má hồng rạo rực càng lưu luyến bóng cũ tình chung một góc rơi ngàn gió vọng xa lời lá đổ trăm mưa hắt lạnh tiếng kêu trời nhớ thương tìm cách sầu thanh thoát rượu chẳng vợi buồn...gửi thơ chơi. MINH TUẤN
TÌNH MONG
héo khô cho những thắm tươi
khổ đau chiu chắt nụ cười thanh xuân
làm người nặng kiếp phong trần
đa mang -cũng tại tấm thân hữu tình. sống bằng tâm trạng lung linh
lòng riêng rộng mở ân tình dệt thơ
giúp người chẳng ngại bến bờ thương nên khổ... chỉ trách hờ đa đoan
bao lần gặp những lầm than
lòng riêng vẫn nhủ vượt ngàn bão dông
khó khăn cam chịu cõi lòng
vượt qua -lại thấy trời hồng mùa xuân
như con nước lúc lớn dòng
bao nhiêu buồn tủi theo sông dập vùi
khi nhàn ta hưởng niềm vui
khổ đau tô thắm nụ cười …vô ưu
cuộc đời nắng sớm mưa chiều
như bông hoa nở yêu kiều gió đưa tóc xanh in sớm dọi trưa
tim hồng đã luyện gió mưa cuộc đời.
giọt lệ trong khóe mắt rơi
nụ cười cây quả vui đời tuổi son mong sao tình mãi vẹn tròn
yêu xanh trời đất -tô son tâm hồn.
MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2007 03:19:00 bởi Viet duong nhan >
TÌNH XA én báo muôn nhà đông lạnh sắp qua nắng rơi cửa sổ giọt ấm buông xa. em là mà xuân má hồng hoa thắm tóc dài hương chải hoa gọi bước chân. ngày hội mùa xuân bao lần làng mở chân anh bỡ ngỡ gặp duyên phong trần. ta trao mùa xuân âm thầm nỗi nhớ tim hồng trăn trở tìm bóng bâng khuâng. ngày tốt năm Hanh ngắt cành duyên hẹn tình giao cánh ÉN đường mây trao tin. bao năm bao tháng thuỷ chung ước nguyền mùa thu Cúc trắng mình đã thành duyên. lại mang mùa Xuân bước đường viễn xứ em giữ mùa Thu mộng thèm ấp ủ. chia đôi giấc ngủ anh thương mùa Xuân nhìn vầng Trăng cũ Thu em não lòng. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2007 19:45:38 bởi Minh Tuấn >
KÍNH CHÚC HUYNH VÀ GIA ĐÌNH NĂM MỚI CÓ NHIỀU HẠNH PHÚC -THẮNG LỢI MỚI VÀ CÓ NHIỀU SÁNG TÁC MỚI HAY HƠN VÀ NHIỀU HƠN
KÍNH CHÚC
DUY GIANG
CÁM ƠN DUY GIANG NHÉ CHÚC VỀ QUÊ ĂN TẾT VUI NHIỀU VÀ NHƯ Ý MUỐN BÓ HOA THẬT LÀ TUYỆT VỜI
CHỢT TIẾC... trải bốn mùa nắng mưa sầu đủ xuân sắp về năm cũ bước đi nổi trôi giấc mộng xuân thì thương pha mái tóc ,còn gì trong mơ. đời viễn xứ...tủi chờ góc vắng hơn chục năm đằng đẵng quê người mãi tìm cuộc sống thắm tươi có hay để mất nụ cười thanh xuân. cuộc đời có bao phần sáng lạng dẫu mơ xưa chẳng bám cánh diều ? mặc sầu xếp chất bến yêu cơ ngơi cố kiếm... khoảng chiều thả thơ. dẫu gian khổ chất bờ thuyền lái tuổi xuân rơi...khắc khoải xứ người xuân về khoe vạn sắc tươi hồn ta càng thắm những lời quê hương. ta thương lắm mái trường lợp rạ thương lối đi mưa rã trơn lầy ngày xưa ơi đã đổi thay như ta mất mấy vạn ngày còn đâu ? MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2007 03:22:41 bởi Viet duong nhan >
HOA QUÊ bao lần đón mùa xuân nơi cuối trời băng giá bên bao người xa lạ ta tìm vui âm thầm khi nhớ về bánh tết lúc thương sắc hoa xuân hay tình thân nặng kiếp tìm rượu vui gửi phần. có một loài hoa cũ mãi nở thắm theo chân người quê trồng thành dậu bông bụt hoa đỏ hồng. như tâm em dịu mát mặc nắng đỏ trời hong cùng tuổi thơ vui hát những ngày hè hoa dăng. ơi bông hoa tháng năm theo bước chân băng giá cho sầu đi vội vã trong mỗi lần ngắm trông. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2007 03:30:06 bởi Viet duong nhan >
XUÂN CHO ĐỜI. tấm lòng như thời tiết khát khao với buồn sầu vui cười sao thật ít khóc lắm bởi nhiều đau xuân vui về các ngả mây thắm trôi trên đầu muôn xanh đang biếc lộc hương tỏa cả đêm thâu. vầng trăng xưa lại đến soi nước xanh chân cầu con thuyền xưa có tới cùng gió nhớ tình nhau. đời luôn như thời tiết giọt nắng ươm nụ cười lòng buồn ai cũng biết khóe lệ nhỏ mưa châu. có phải không lúc đau con người ta mới hiểu tình thương khó tìm kiếm giữa dối gian chất chồng. mùa xuân bao người mong giấc mơ xưa trở lại bốn mùa thơm hoa trái tương lai thắm dòng trong. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2007 03:27:53 bởi Viet duong nhan >
CÁNH CHIM LỠ HẸN bay muôn nơi khắp chân trời góc biển tìm tương lai hay mộng bến con thuyền vạn cánh chim không ngơi nghỉ ngày đêm vượt giông bão trên bước đời gian khổ mỗi mùa xuân thêm đong đầy nỗi nhớ mỗi vần thơ như hơi thở con tim mỗi khát khao gửi ánh mắt kiếm tìm trong xanh thắm...một dáng hình đất mẹ. khi ra đi mọi cánh chim còn trẻ tóc còn đen như đêm mẹ mùa đông thời gian trôi , tuổi xuân gửi theo lòng tóc đã bạc tuyết quê người lấp lánh. xuân tha hương ai cũng mơ có cánh tìm trời quê ăn khúc bánh đất trời thở nhịp tim trong hương ngát hoa tươi uống chum rượu cho nụ cười nghiêng ngả. giấc mơ đơn sơ- sao ta thèm kỳ lạ hứa mấy lần ,nhưng lại hẹn mùa sau để xuân về mấy mùa nối cùng nhau thoáng trắng tóc...mới tiếc bầu tâm sự. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2007 03:25:52 bởi Viet duong nhan >
MẸ GÓI BÁNH TRƯNG. bao năm dài tha phương kỷ niệm đầy nhung nhớ nỗi niềm hằng trăn trở thương mãi đời tuổi thơ. nhớ những mùa xuân xưa chờ mẹ mua lá bánh cho con cùng chị Hạnh rửa lá ngoài bến sông. con kiêu hãnh trong lòng khi nhà mua lá sớm ai nghèo mua lá muộn để con thơ ngóng trông. khi lá khô ngoài sân con chuyên cần lau lá gạo ánh màu trăng tỏa đỗ vàng nhuộm nắng xuân. mẹ tay sách chiếc mâm tròn như trăng giữa tháng trải lá xanh làm thảm chuẩn bị gói bánh trưng. bát gạo đầu làm gốc đậu vàng óng làm nhân thịt lợn đượm tình thân phủ thêm lần gạo trắng mẹ túm lá tay chặt góc cạnh thật thăng bằng quấn mấy sợi lạt dang bánh chia hình đều đặn. bánh to gói gần đủ mẹ gói chục bánh con chiếc nào cũng nhiều nhân. thưởng phần người góp sức. ơi tuổi thơ...hạnh phúc có còn đến hôm nay những đứa trẻ thơ ngây chờ ngày mẹ gói bánh. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2007 01:50:27 bởi Viet duong nhan >
GIAO THỪA đêm ba mươi đón giao thừa thoáng mưa xuân rụng ,khẽ lùa gió may tiếng đài thơ vọng dâng đầy mùa xuân đang gọi - lộc cây khắp trời. quanh năm chẳng mấy nghỉ ngơi mấy lần tụ họp để rồi lại xa chốn đợi lại ngóng chân xa vầng trăng hai ngả chia ta với mình. đêm ba mươi chẳng lung linh trăng sao đã trốn -quên tình nhân gian niễm vui vẫn đến ngập tràn nơi trong chén rượu...quan san tiếng cười. đón giao thừa ai cũng tươi mùi thơm cây cỏ gội người thế gian bàn thơ nghi ngút khói nhang Tổ Tiên vọng tưởng trên bàn lễ nghi. giao thừa ơi chớ vội đi ngoài kia mưa ướt vội gì nắng mai rượu thơ ta họa mấy bài ngả nghiêng quên nỗi ngày mai trông chờ. nàng xuân đến ,tưởng đang mơ tiếng người xông đất vọng bờ bến xuân lời chào tươi tốt ân cần lời chúc đầy đủ mười phân mãi đầy. lì xì phong kín cầm tay lễ xuân đáp lại tình đầy nghĩa quê giao thừa năm mới đã về rượu nâng tình uống hồn quê Thanh Bình. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2007 01:53:05 bởi Viet duong nhan >
TÌM XUÂN. Nâng ly đón bước xuân gần rượu tâm tư cạn ,mấy lần tìm vui uống cho say chốn quê người nhìn ra khung cửa thấy trời tuyết bay. nhìn xa mù lấp non dầy quê hương ở chốn cuối mây nắng hồng. tiếng lòng thương những chờ trông vần thơ gửi những cách đồng ước mơ. mùa xuân có tự bao giờ như chia ly ,để câu thơ mãi buồn vui buồn ,mơ ước , tình thương con tim đã chịu ,cảnh thường đổi thay. xuân tình cách vạn dặm bay nhớ xưa vẫn ở tâm đầy bóng quê cánh chim lẻ bạn ê chề phút xuân lệ nhỏ ,tái tê nỗi buồn. ngàn mây bay chẳng có phương cuộc đời viễn xứ trăm đường chờ trông khổ gieo tuyết lạnh ,nắng nồng sầu phơi mái tóc ,da hong bốn mùa. uống bao nhiêu mới say xưa cho ta tìm lại thấy mùa quê hương đào mai khoe sắc bên đường nụ cười ánh mắt thân thương tràn đầy ? MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2007 01:55:25 bởi Viet duong nhan >
RÉT QUÁ....
TỰ HỎI MÙA XUÂN mùa Đông tàn chưa nhỉ? sao lạnh vẫn còn đây Tuyết trắng trải lạnh đầy nơi quê người rét quá. mỗi lần nghe tiết giá lòng đã thấm sợ đông , nóng lạnh gom chất chồng trong tấm thân xuân nhạt. nhớ đồng sâu câu hát ăn cơm nắm ngủ đồng trâu bước với nhà nông nghèo nhưng không day dứt giờ mới biết nỗi cực của kiếp sống tha hương bồng bềnh nơi đất khách làm ăn cực trăm đường mùa đông lạnh như cắt áo quần ,khăn kín bưng chân giày đi mấy tất còn chèn thêm ni Nông. đứng bán buôn cùng gió tuyết trắng bay cùng đường lạnh như ai đấm ngực buốt như dao cứa xương. vẫn phải vui làm việc vì hạnh phúc gia đình biết phải luôn gắng sức trong cuộc sống mưu sinh mùa Xuân về rồi nhỉ ? quê người Tuyết còn đây câu hỏi đã mấy ngày Đông tàn hay chưa nhỉ ? MINH TUẤN r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2007 21:00:24 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: