CHO MÙA THU TỚI
GỬI NHỚ QUÊ HƯƠNG. Trời mùa xuân sắc nhuộm thắm quê hương chim dải cánh trên nền trời mơ ước lúa đồng xanh vương nắng tơ óng mượt hẹn tới mùa thơm ,hạt lúa chín vàng. Bước chân xa ôm sầu nhớ mênh mang thương sông biếc uốn quanh làng dải lụa cánh cò bay nghiêng nắng trưa vàng lửa gửi gió ru theo nhịp võng tiếng lòng. Nhớ chiều nào ,mưa rơi thoáng nhớ mong dục đồng lúa mau thắm thì con gái nhớ giọt nắng, rơi ấm nồng mê mải say khúc dân ca ,ước hẹn lối về. Bao tình yêu ,cho nhung nhớ làng quê như bóng dừa nghiêng dáng thề con Gái như cánh chim hẹn bước Trai trở lại trao tiếng yêu thương ,nơi chốn thanh bình. Khung trời xuân mơ vạn sắc lung linh mưa với nắng trao tâm tình cuộc sống cỏ cùng hoa dâng niềm tin hy vọng đáy mắt quê hương , trong sáng nụ cười. Người thương ơi....trong tâm sự xa xôi anh muốn nói biết bao lời ước hẹn gửi nắng mưa ,con tim hồng lưu luyến trao đồng xanh những ước vọng cuộc đời. Đã qua thời ,mình mộng ước chung đôi giờ chung vai ,gánh cuộc đời chìm nổi niềm vui đến ,cũng ra đi thật vội như mùa xuân ,ai giữ nổi cho mình. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2007 19:51:34 bởi Viet duong nhan >
MỘNG MƠ. Em là Nắng,Gió là Tôi mong manh như thể vùng trời trăng sao ước mơ gửi đám mây nào mà hồn ngơ ngẩn dâng trào niềm vui. Em như cây lúa xanh tươi anh như cò trắng ru đời yêu thương cành tre nghiêng gió đêm trường mưa rơi đếm giọt ,nhớ thương cánh đồng. Ước gì trong chốn mênh mông sắt son chỉ một tấm lòng bên nhau Trầu Cau , say với rượu bầu đỏ môi con Gái ,nhức đầu con Trai. Ngày vui mong kéo thật dài tiếng cười rộn rã ,quên phai cuối chiều ước gì lắm..có bấy nhiêu ? sao như xa lắc ,cánh diều ngẩn ngơ. Điều ước ở chốn không bờ con tim đành viết câu thơ cuối trời mùa xuân thương mãi người ơi ước mơ cứ để lạc trời mây xanh. Nắng hồng với gió mong manh hồn ta cứ ước trong xanh ngập trời ước gì đừng có xa xôi núi cao ngăn cách- cho đời đừng than. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2007 19:54:42 bởi Viet duong nhan >
CHỜ EM. Cuối chiều nắng tím dần rơi mây bay về núi mặc trời tối đen chim quen lối cũ không đèn trần gian đang lịm ,vào miền mộng mơ. Lòng xuân hẹn lối mong chờ hoa xoan sao giống giọt mưa buổi chiều tím rơi xếp chất cô liêu chốn xưa hò hẹn ,mấy chiều đợi em. Con đường lúc trở về đêm giọt sương rơi áo gọi tên ngỡ ngàng gió lạnh vương chút thở than tóc vương mấy sợi, cơ hàn con tim. khoảng trời sao mãi... lặng im mờ rơi nghiêng ngả ,đắm chìm suy tư... biết em- tự lúc mùa thu tuyết Đông như thể ,ngục tù tình yêu. Tới xuân hẹn ,vẫn buồn xiêu sao em không đến cho chiều ngẩn ngơ người ta cười nói không bờ riêng anh buồn đếm sợi tơ dăng mành. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2007 19:57:29 bởi Viet duong nhan >
DẬU BÔNG BỤT. Mấy lượt bồi hồi với thiết tha gió đưa hương bưởi từ đâu qua ngác ngơ tìm kiếm bên hàng dậu phơi tóc nhà bên ,hương gửi xa. Biết đã từng quen sao bỗng lạ hôm nay mái tóc thật hiền hòa màu đêm nhuộm tóc khuôn trăng tỏ gió thắm đùa vui đỏ má hoa. Dáng liễu say sưa dăng tóc mỏng câu thơ dâng sóng gọi hồn ta vần gieo giọt nắng ,quanh người ngọc ý chất má môi vẻ chói lòa. Ai ngắm nhìn ai trong bụi thắm lẫn hàng bông bụt ,đã đơm hoa tại con gà nhảy sang bên ấy để sợ người ta ,phát hiện ra. Không nói người ta thời cũng đoán thanh minh theo phép tỏ thật thà người ta đang ngó bông hoa nở ? ai có chuyện chi trách...xấu ta. Quá khứ mang xa thời kỷ niệm hàng cây đã chặt nối hai nhà bên này bên ấy không ngăn nữa tiếc mãi trong tôi một dậu hoa. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2007 23:27:53 bởi Viet duong nhan >
QUÁN VẮNG NHỚ TRĂNG XƯA. Quán vắng vẻ hay tâm tư lặng lẽ
mặc trăng cười muôn ánh tỏa quanh ta
tại cuộc đời buồn muốn rứt không ra
trách mơ ước cứ dần xa bước mỏi .
Trăng đang rơi ...tiếng lòng không níu gọi
bởi tâm ta đang xếp chất tâm tình
tiếc tuổi xuân đã hết đoạn rung rinh
thân liễu mỏng ...đậm dáng hình của mẹ .
Thời gian trôi đã mang đi tuổi trẻ
ta muốn tìm trong ký ức xa xôi
tấm hình xưa còn thắm nét môi cười
như xa lạ với người hiện tại.
Quán trăng khuya đang nhớ xưa mê mải
tiếc ấu thơ trăng sáng mộng chẳng bờ
lòng đắm say của hai kẻ ngu ngơ
cười lấp láy bên bờ yêu ngượng nghịu .
Ngày xưa ơi ...vầng trăng thật túng thiếu
kẻ đầu yêu ...đâu có đủ tâm tình
để giữ trăng trong cõi mộng tình xinh
không rơi rụng dưới chân mình muôn mảnh .
ngày hôm nay quán trăng như né tránh
mặc ngoài hiên trăng sóng sánh muôn vàng
xem hình xưa cho dịu bớt nát tan
tim ấm áp thương ,cơ hàn...xa lắc ....
MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2007 02:14:27 bởi Viet duong nhan >
NGÀY EM 20 TUỔI Ngày em hai mươi tuổi
tim nồng nàn đắm đuối
tóc xuôi gió thổi ngược
hương ủ sợi nắng vương .
Em hai mươi rồi đó
yêu thương dải trên đường
mấy chàng trai quanh xóm
trồng cây si nhớ thương . Tâm tư em còn gửi
trong câu thơ học đường
trăng xuân theo giấc mộng
lung linh giống hạt sương . Hôm em hai mươi tuổi
tự ngắm mình trong gương
thấy hồng nơi môi má
mắt long lanh khác thường. Tuổi hai mươi thích thật
cái gì cũng dễ thương
như mùa xuân ngày tết
người hoa đua sắc hương . MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2007 22:00:22 bởi Minh Tuấn >
TRĂNG RU -ƯỚC HẸN. Trăng đến đầu xuân êm khúc ru gió say hoa lá rải sương mù tiếng chim gọi mẹ giờ say ngủ chân vọng nẻo đời cũng lãng du muôn tiếng rộn vang đâu hết nhỉ ngàn im trong lặng ngắm trăng mùa dịu dàng xuân đến mang hò hẹn nồng thắm ai gieo khúc nhạc tư Nơi gặp đầu thôn say hương lúa bờ đê hẹn gió thả tâm tư ngàn mơ gió thoảng nghiêng hồn nhớ một mộng đong đưa ngả ngục tù lời hứa ban đầu trao ước vọng nụ hôn quấn quít gửi thiên thu trăm năm một kiếp trao ghi tạc cuộc sống chung hai chẳng mịt mù. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2007 20:45:47 bởi Minh Tuấn >
GIÓ XUÂN. Bao nhiêu tiếng vi vu làm nên lời của gió bốn mùa xẻ tâm tư vơi đầy con tim ngỏ... Ơi ngọn gió mùa xuân ấm nồng bên giọt nắng tô màu son nét đậm trên môi em ,cánh hoa. Ngọn gió đến từ xa mang vào nhà rừng núi ngọn gió từ trong tủi làm nên , bão biển xa. Mùa xuân gió chan hòa bên nụ cười ánh mắt cho người thương góp nhặt hương tóc ai....ủ hoa. Cây bưởi sau hiên nhà nở bông xinh thơm ngát nồng nàn như câu hát khi tình trao tim ta. Một mùa xuân đến nhà mang bao điều ước hẹn một ngọn gió đi xa nhớ đường quê lưu luyến. Bước ra đường bắt gặp ngọn gió xuân quê người tuyết phơi màu trắng lạnh để thoáng buồn chơi vơi. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2007 21:19:51 bởi Viet duong nhan >
VÀO CHÙA Trong xanh sắc thắm mùa xuân tiếng vui rộn rã góp phần hội chơi đường đông người bước muôn nơi ai đi xem hội còn tôi...vào chùa. Đầu năm dâng lễ trình thưa linh thiêng phật độ bốn mùa tốt tươi mong sao đi một về mười bán buôn may mắn ,chẳng người lừa ta. Việc đời phải tự mình ra nhưng phần may mắn chắc là trời ban. suy từ những chỗ nghèo nàn làm ăn khốn khó,còn mang tiếng lười. Có người làm cứ như chơi dung nhan như chẳng vướng đời làm ăn vậy mà của tới ầm ầm theo họ học lễ ,phải năng lên chùa. Cuộc đời ai chẳng bán mua mặt nhăn mày nhó ,như lùa người ta bán mua mặt phải như hoa lời nhanh lễ đáp như là đi thi. Chất lượng phải tốt nhất nhì cân đong cho đủ chớ vì lãi ham bán mua cốt ở tâm vàng lòng ngay dạ thẳng mới mang tiền về. Chùa làng mở cửa tới khuya lễ người xin đủ mọi bề...nhân duyên ta cầu xin một ước nguyền khỏe trong chân bước,lái thuyền băng băng... MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2007 21:17:44 bởi Viet duong nhan >
ĐÔI VAI
Đôi vai nhỏ biết bao điều kỳ diệu
chung gánh nước non ,mang vác việc nhà
ngón tay mềm như muôn dáng tay hoa
tựa lời nói lúc chan hòa tình cảm.
Lúc còn xuân vai thon tròn theo dáng
khi sang sông cùng bạn gánh tình riêng
mồ hôi rơi đôi vai nhỏ dịu hiền
em gồng gánh chẳng than phiền công việc.
Đôi vai xưa giờ dạn dày sau trước
bước em đi chân đã vội tảo tần
đời giản dị ,phai nhạt mộng thanh xuân
tim thắm đỏ ,nồng nàn nơi lý trí.
Tình đầy đong làm đổi thay dáng vẻ
lúc buồn vui ta san xẻ cùng nhau
ngày lễ nào anh cũng nghĩ trước sau
hoa anh tặng -mua màu nào cho đẹp.
Màu trắng mây bay cầu mong chút phép
màu tím chiều rơi ,rất đẹp hơi buồn
màu đỏ trưa hạ ,nồng ấm sắc tuôn
anh gom cả...tặng em vườn tâm lý.
Hoa hôm nay ,anh tặng em chưa nhỉ ?
có lẽ nào anh lại quên em ?
khi bờ vai còn gánh nặng ngày đêm
bàn chân nhỏ bám vững nền hạnh phúc.
MINH TUẤN
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2007 21:56:57 bởi Viet duong nhan >
KỶ NIỆM Nhớ buổi tiễn nhau nắng nhạt tan dòng sông chiều tím vỗ mơ màng hàng cây thấp thoáng nghiêng đầu gió bến đợi thuyền về cá nặng khoang. Xa cách bao lâu ta chẳng biết chờ duyên cầm sắt với non ngàn sương thu dăng nỗi lòng da diết khăn nhớ quàng vai em tặng mang. Mấy lượt bận đan cho kịp bước tình em đan dệt mấy lời than chốn xa tuyết trải đường cô lẻ anh quấn tình khăn ấm nhẹ nhàng Khắc khoải con tim đầy bối rối lệ quanh đôi mắt dấu chiều tan trăng xuân ngơ ngác màu hư ảo ôm ấp vai gầy dạ xốn xang. Hẹn ước trăng sao lời tỏa sáng thề trao sông nước lệ miên mang ví không xa cách ai nào biết tình của đôi ta với đá vàng. Cuối nẻo trời Tây anh mãi nhớ vùng Đông em tặng chiếc khăn quàng mấy mùa gió lạnh mang hơi ấm cổ quấn chân tình lại tiếc than... MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2007 21:59:43 bởi Viet duong nhan >
NẮNG RƠI ÁO EM.
Qua thời mưa hắt những chiều đông tóc đội mũ len vẫn lạnh lòng giọt nhỏ bờ vai sầu bóng lẻ đường trơn chân níu vạn âm thầm. Gửi thương ngọn gió nơi quê lạ mấy cánh chim trời lạnh lắm không vì kế sinh nhai thân chẳng tiếc thu gom sức lực bởi chờ trông. Xuân quê sắc trải ngàn vương vấn giọt nắng rơi vai chất nhớ mong gió nhắn bên tai lời lá thắm vần thơ anh tặng lúc vào xuân. Lúa xanh mơn mởn nơi đồng cũ cỏ mọc xanh tươi xóa dấu chân cây héo cành khô giờ lộc nảy tiếng chim ríu rít gọi xa gần Bâng khuâng con sóng nơi dòng cũ dào dạt nắng rơi tựa bạc ngân muốn chở con thuyền gom nhắn nhủ chữ thương đành nén ở hồ Tâm. Trăng in gối chiếc vương sầu mới , thương nhớ lẻ loi phải nén lòng Đây Đó buồn đong đành phải chịu tương lai còn Nhỏ , gắng chờ trông. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2007 22:48:08 bởi Viet duong nhan >
THƯƠNG TIẾNG VẠC ĐÊM. Lưng trời tiếng vạc vọng trong đêm khóe mắt lệ vương nhớ mẹ hiền chiều tím hòa tan nơi gió lặng trăng sao chẳng sáng ,nỗi buồn thêm. Con thương bóng mẹ thân gầy guộc nặng gánh đàn con ,một cánh mềm lặn lội thân cò ,tìm sức sống chân run bước mỏi ,vẫn vươn lên. Tháng năm theo bầy đàn con lớn đời mẹ gánh mang lại nặng thêm lẽ sống dạy con trong mọi lúc thay cha kèm cặp ,Trí Tâm bền. Chúng con khôn lớn nhờ công mẹ nỗi cực trăm bề chẳng thể quên tuổi xế thân già quên lẫn nhớ mỗi lần con xót...mẹ nhầm tên. Đông con có phải hay nhầm nhỉ tới lúc mẹ già phải lẫn quên? con hỏi mẹ cười -đừng vớ vẩn? nhớ quên để ý chỉ thêm phiền. Bao lần nhớ mẹ nơi quê lạ lúc vịt kêu chiều gọi nước lên cò trắng xôn xao nơi tím rụng quay về tổ ấm ,chốn êm đềm. Vạc kêu sương ảo như niềm nhớ muốn dẫn con về tìm ấm êm , ước ngủ trong lời ru của mẹ lệ thương thầm nhỏ...khúc ruột mềm. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2007 03:25:14 bởi Viet duong nhan >
TIN NHẮN Khuya rồi, ai nhắn cho ta Chuông thăm thẳm gọi, người xa hay gần? Giấu con, đem máy vào chăn Phải người đã gặp một lần ở đâu? Vụng về bấm, mở thật lâu Hàng tin không dấu, theo nhau hiện về Phập phồng, câu chữ ai kia? Tin lành hay dữ - trời khuya lắm rồi… Muộn màng ai đã nhắn tôi Mà từng con chữ lạ rồi lại quen Lạy Trời, đừng có tiếng "em" Đêm nay gió đổi chiều trên mái nhà... PH
TIN NHẮN
Khuya rồi, ai nhắn cho ta
Chuông thăm thẳm gọi, người xa hay gần?
Giấu con, đem máy vào chăn
Phải người đã gặp một lần ở đâu?
Vụng về bấm, mở thật lâu
Hàng tin không dấu, theo nhau hiện về
Phập phồng, câu chữ ai kia?
Tin lành hay dữ - trời khuya lắm rồi…
Muộn màng ai đã nhắn tôi
Mà từng con chữ lạ rồi lại quen
Lạy Trời, đừng có tiếng "em"
Đêm nay gió đổi chiều trên mái nhà...
PH
CÁNH DIỀU RƠI Gíó gào...gọi hạt mưa sa buồn im theo lệ nhạt nhòa gối quen vắng trăng xin nhớ thắp đèn đừng cho bóng tối đêm đen thêm dày. Nhớ ngày xưa nắm bàn tay hỏi người không nói...lòng này ngu ngơ tình không vương ,mộng thẫn thờ đành theo chân bước câu thơ ,tiếng đàn. Người đi mặc chốn cũ than bóng chim cánh nhạn lạc đàn cung mây sang sông mặc bến thương đầy thuyền chờ mấy lượt, bóng gầy theo trăng. Bao năm chỉ một chị hằng cung son một bóng, Cuội nằm gốc đa người về chốn cũ tìm ta trách câu bạc nghĩa ,chẳng ra thế nào. Trời xanh mây thắm bay cao ước chi trở lại hôm nào ngày xanh ai làm mộng vỡ tan tành tình chia hai lối ,năm canh rối bời . Tiếng chuông điện thoại như sôi làm sao dấu nổi mắt người vợ yêu thôi thôi đã đứt cánh diều lả lơi theo gió, để chiều đừng rơi. MINH TUẤN PHUNG HOANG...mình chưa nhớ là ai nè...không biết là Say Xỉn CÔ NƯƠNG HAY LA AM PI NHỈ các bạn lặn không sủi tăm -thì mình phải tìm bến mới thôi à. mình sang thư quán gần 1 năm rùi à. chúc các bạn vui heng...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2007 22:34:06 bởi Minh Tuấn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: