MƯA VUI Mưa đầu mùa vui quá bay nghiêng khắp gần xa cùng chung tay xếp giọt nằm trên lá trên hoa. Lúa ngoài đồng nghiêng ngả lá vươn đón hiền hòa nắng xuân hồng tắm đủ giờ đón giọt mưa sa. Giọt rơi đi khắp ngả gió gieo sau vườn nhà luống rau em mới cấy xanh non mát lòng ta. Mấy con chim rúi rít trên bẹ cau kêu ca thương bầy con lạnh rét mẹ ấp che tựa gà. Nhìn cơn mưa giọt mới long lanh tựa châu sa sáng trong niềm hy vọng đưa đời vào dân ca. Lúa gọi thì con gái cỏ nhắn đường thêu hoa hương trời vương ngây ngất trong thanh minh gần xa. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2007 23:02:59 bởi Minh Tuấn >
CHIA TAY MÙA XUÂN Chia vui đành xếp vạn bâng khuâng kẻ ở người đi tiếc khoảng gần gói ghém quà Quê trao viễn xứ thu gom kỷ niệm gửi âm thầm. Mùa xuân ai hát câu xa bạn thương cánh chim bay chẳng ngại ngần Nam Bắc lại chia vầng Nhật Nguyệt Đông Tây ngăn cách khoảng tình thân. Tình quê nghĩa thắm trong hành lý rau quả thơm nồng nhớ tiếng tâm ớt đỏ gửi cay câu muối mặn bầu bí mang theo khúc chung lòng. Người đi nghiêng ngả trong mưa nắng kẻ ở lệ vương khoảng nhớ mong tháng bảy mưa ngâu thời ướt áo mưa xuân mấy giọt ướt tim trong. Sân bay nhộn nhịp người đưa tiễn áo thắm hoa tươi nụ cười hồng mũ nón nghiêng che chiều mưa nhỏ vạn tay vẫy hẹn chốn chờ mong. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2007 15:12:39 bởi Minh Tuấn >
TÂM TƯ THƠ LÒNG Mộng muốn hái trăng soi sáng tỏ gửi vào thơ cho gió cùng gieo biết đời thi sĩ phải nghèo thời gian gom hết để gieo thơ tình. Mặc cuộc sống nhục vinh khắp ngã ta vùi mình trong lá trong hoa biển xanh sóng vỗ hiền hòa núi cao chim rộn trong ta bốn mùa. Khi đông lạnh tuyết đùa thân cóng lúc mưa rơi bong bóng trải đường tim hồng chất nặng nhớ thương câu thơ muốn nấc canh trường sầu đong. Thơ ai viết những dòng ly biệt để ta xem luyến tiếc mấy hồi khi mặn nồng lúc chia phôi tại duyên thơ bút,hay Người đành quên. Bao nhiêu tháng tâm bền chỉ dạy trận bão này làm gãy niềm vui cầu mong Người tiến chớ lùi bão dông một thoáng lại vùi nước trôi. Ta hiểu bác đang thời cao tuổi dốc tâm can khơi suối thơ Đường bao người mến vạn người thương không rơi...là muốn mở Đường dài thêm. Hồn thi sĩ mấy miền hò hẹn sửa sai nhau chẳng thẹn tâm thơ đừng để cho lái xa bờ câu thơ trôi mất -bao giờ gặp nhau. MINH TUẤN R
KÍNH TẶNG BÁC LÁ CHỜ RƠI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2007 21:33:14 bởi Viet duong nhan >
CON THUYỀN XUÂN Nắng xuân đang ấm ngập lòng mộng xuân lại gửi tới dòng chia hai trời cao như rộng bước dài người đi kẻ ở sầu hai góc tình. Con đò chao nước rung rinh bóng cây giọt nắng quanh mình tan theo nón che nghiêng mát mái chèo câu hò đưa đẩy gửi theo bước người. Đôi bờ hoa cỏ xanh tươi hương bay trong tóc của người đâu hay mắt nhìn trao những nồng say nụ cười lưu luyến giữ ngày nhớ thương. Tuổi xanh dăng mọi nẻo đường mơ xanh tìm kiếm tơ vương hôm nào cách xa chỉ giấc chiêm bao gần nhau thì phải bước vào ước mơ Thuyền em đưa tiễn chần chờ lái khua con sóng nước vơ mạn thuyền lệ quanh đôi mắt tình duyên trăng thề đã gửi câu nguyền lứa đôi. Buồn trong lưu luyến người ơi dòng sông in bóng một đôi chúng mình nắng xuân muôn ánh lung linh trao tay kỷ niệm chân tình đợi mong MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2007 21:36:37 bởi Viet duong nhan >
GIỌT SƯƠNG Sương níu trên ngọn cỏ long lanh dưới nắng xuân đang chờ bàn chân lạ bám giày theo chốn gần. Sương đậu trên lá hoa chờ người qua đầu ngõ đi không cúi nghiêng cổ sương bám tóc theo xa Ôi mấy giọt sương sa có bao điều kỳ lạ sương nào rơi vai áo ướt lạnh anh đêm qua. Giọt sương rơi nhỏ nhẹ sợ mất ngủ giấc hoa giọt sương rơi thật khẽ sợ chim non khóc òa. Ngả đầu bên ngực ấm hôn em nụ hương hoa mắt in khung trời vắng tìm trăng sao nơi xa. Mãi giọt sương đêm mộng tình ta ươm mặn mà mãi giọt sương vương vấn trái tim người đi xa. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2007 00:05:09 bởi Viet duong nhan >
thơ rơi thơ rơi hồn cũng gửi theo tình tang đừng để mãi nghèo con tim mùa xuân mộng mãi đi tìm thương con nhớ mẹ cánh chim xa đàn. tam mã. mình mới vô đây /không ngờ có nhiều người quen quá -toàn dân đắc tài ha....chúc bạn vui sitoan
thơ rơi
thơ rơi hồn cũng gửi theo
tình tang đừng để mãi nghèo con tim
mùa xuân mộng mãi đi tìm
thương con nhớ mẹ cánh chim xa đàn.
tam mã.
mình mới vô đây /không ngờ có nhiều người quen quá -toàn dân đắc tài ha....chúc bạn vui
sitoan
HỒN như mặt nước mênh mang gió gieo muôn sóng với ngàn bão dông quê hương niềm nhớ chất chồng buồn trong dạ thắm,lệ đong mưa chiều. hi si toan-chào nhé ,sang đây là phải nghiêm túc đó heng...học hỏi là chính -nhớ đừng có khóc nhè đó....toàn các tiền bối đó. có mấy người đã sang rồi -song lại không thấy nữa ,chúc bạn vui MINH TUẤN
DẠO LỐI MỘNG XƯA Con đường cũ gió ngọt ngào hương vị lối thân quen gợi nhớ thuở xa xôi công viên mới đổi thay nhiều thế nhỉ ? chỉ còn hàng cây vẫn giữ một khoảng trời. Gọi đắm say của lối hẹn xa xôi ngước ánh mắt em tìm ngôi sao cũ sao Thần Nông bao đêm rồi không ngủ đứng gác cho Trăng tươi đủ bốn mùa. Anh ngước nhìn vệt sáng mảnh Trăng xưa con thuyền mộng bao người đua câu hẹn chú Cuội lười -giờ không còn bẽn lẽn bởi Thề Trăng -có bao kẻ nuốt lời...? Vai thoáng lạnh bởi mấy giọt sương rơi em khẽ nép bên người anh tỏa ấm bàn tay xinh nắm bàn tay dày rạn nhớ ngọn bút xưa,bàn tay trắng học trò. Phố xá bây giờ xây bao dãy nhà to trăng mùa hẹn ,ánh trải buồn trăn trở cho bước đi phải thêm giờ bỡ ngỡ điện sáng đêm vui, xe cộ cản đường. Đã xa rồi thời hai đứa yêu thương mắt nhìn mắt thấy người thương mơ mộng lời nói nhỏ không ồn ào nhịp sống tai còn nghe con Tim đập dập dồn. Sánh vai dạo nỗi nhớ càng nhiều hơn anh buông thả tâm hồn lần nữa phải lưu luyến tiếc thời gian trôi quá nửa Cây nhỏ khi xưa ,thành Cổ thụ mất rồi. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2007 00:08:26 bởi Viet duong nhan >
KỶ NIỆM CỦA MÁ Thời của Má tấm khăn quàng giản dị vết kẻ dọc ngang ghi thế kỷ anh hùng nhắc Viêt Nam những phụ nữ kiên trung cổ quấn khăn bước qua từng gian khổ. Hai đầu khăn như hai đầu nỗi nhớ vạt trước vạt sau giữ hơi thở chung tình bước mảnh mai, thả mái tóc rung rinh nụ cười thắm chao duyên tình mộc mạc. Thời gian trôi đã mang theo câu hát tuổi xuân xanh cũng phai nhạt mất rồi thời oanh liệt theo quá khứ xa xôi khăn kỷ niệm Má ngắm cười dấu lệ Nhớ nắng mưa trên bước đời dâu bể thân ướt mồ hôi - khăn lau sạch nhọc nhằn cơn gió chiều ươm buốt giá mùa đông khăn quấn cổ- giữ ấm lòng đơn chiếc. Thời của Má qua đi trong luyến tiếc thời chúng con cũng da riết buồn riêng bước chân xa bao chạnh nhớ nỗi niềm đời viễn xứ mải kiếm tiền để sống. Như trời cao cho sông dài biển rộng Má cho con ,một cuộc sống yên lành khi đủ đầy Má lại bỏ trời xanh về đất lạnh mặc tan tành lòng trẻ. Chiếc khăn rằn bao năm rồi vẫn thế con ngắm trông hình dáng Má hôm nào ngước bầu trời Má có ở trên cao ? làm ngọn gió bay vào lòng con nhỏ. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2007 00:10:33 bởi Viet duong nhan >
TRẦU CAU CHUNG NGHĨA Nhà anh có mấy hàng cau lá xanh như tóc chải đầu sớm trưa hạt cau rẻo Má nói vừa khi ăn mặt đỏ như vừa sưởi than. Nhà em trầu mọc mấy giàn lá vàng em hái mang sang mỗi ngày Má cười trầu đượm vị cay nồng vôi ăn với cau này thật ngon. Thân cau ,cao mãi bóng tròn trầu giàn tươi tốt thắm son sắc vàng mấy lượt không thấy em sang Má sai anh hỏi cô nàng đi đâu. Nhà nông trăm việc không đầu thân em như thể con tàu chở che em nhỏ ,thơ dại trăm bề Má em sớm tối đi về làm ăn. Hai nhà chung cảnh khó khăn bẻ cau hái lá ,trầu ăn chia buồn những khi gió nổi mưa tuôn ta nhìn hai Má tìm đường trong cay. Bước qua năm tháng đủ đầy tình ta chẳng biết đắm say lúc nào có phải hai Má ước ao ? nụ cười muốn gọi ngọt ngào tiếng con. Ngày em môi phớt màu son ngày anh giọng vỡ như còn thiếu niên Má sai anh lái con thuyền đưa em thăm ngoại ,giữa miền xuân rơi... Ngày xưa trôi mất đâu rồi để cho nỗi nhớ tìm nơi ân tình hai Má ngồi với lặng thinh nhai trầu mắt ngắm chúng mình đùa vui... MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2007 17:12:34 bởi Minh Tuấn >
TÓC THỀ Mái tóc huyền óng ả gửi tình yêu câu thề như gió hương đồng nội trao lối về đam mê. em giữ gìn mái tóc như góc của hồn quê có mấy lần em khóc khi gội mưa, nắng về. tóc xuân thời mềm mại trong câu nói rụt rè mỗi chiều em hong tóc làn gió dài kéo lê . ngày em tiễn anh đi tóc lưng thề con gái nắng rơi vai khắc khoải nụ buồn thoáng mây che. tóc mòn theo chờ đợi giờ không mềm như xưa suối mây không đen đặc tê tái mấy cho vừa. đuôi tóc giờ chẻ ngọn buồn nét mặt chân chim bao sợi tóc rơi rụng theo con tim mông lung... anh vẫn thấy màu đen còn nguyên trong đáy mắt con tim bị thắt chặt trong sợi tóc của em . MINH TUẤN r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2007 17:45:57 bởi Huyền Băng >

LẦN ĐẦU HỨA HẸN. Chiều tím rơi cho khoảng đời bịn rịn mặt trời lặn cuối dãy núi phía xa đất bình yên vang vọng tiếng gần xa chim gọi bạn ,tiếng mặn mà ríu rít. Con tim yêu chờ trao tình tha thiết chốn hẹn hò mải trông ngóng tìm nhau áo tím hoa cà em mặc lẫn đêm thâu mái tóc xõa che nghiêng bầu nhung nhớ. Anh đợi em mấy lần im hơi thở lắng tai nghe bước ai tới gần mình tay dấu sau, bông hồng tím thật xinh mắt nhìn hướng có bóng hình thân thuộc. Tuổi ngây thơ đã dấu bao điều ước khi đến nhà em ngắm hoa tím mười giờ nắng xuân rơi le lói những đường tơ nơi em đứng hoa mười giờ tím đỏ. Bông hoa gạo mấy lần mang ngọn lửa gửi tim ta thương nhớ hạ nồng nàn cánh phượng hồng, chất nỗi nhớ mênh mang dòng lưu bút ,thương mái trường trống vắng. Hôm nay anh có bông hoa trao tặng em có vui...? sao chỉ tủm tỉm cười em bảo rằng là bông hoa tình yêu , anh chưa nói những điều em muốn biết ? chiều tím rơi cho ngày dài tạm biệt bông hoa trao ,anh chẳng biết nói gì em cứ nhận cho quen bước chân đi anh sẽ nói ,những gì em mong đợi. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2007 21:13:59 bởi Minh Tuấn >
NHỮNG ĐỨA TRẺ MỒ CÔI Giữa phồn hoa còn bao trẻ mồ côi mỗi lời nói như rơi từng giọt lệ mỗi câu hỏi cho nỗi đau rằng xé tại sao em phải chia xẻ góc tình Có đứa trẻ lên mười rất thông minh nó mất cha khi mình còn nhỏ xíu hình cha nó mãi tìm trong bận bịu thầm hỏi cuộc đời sao ít nói về cha Cha mất rồi -bạn của mẹ lại qua nó hờn dỗi trách mái nhà phản bội mẹ và bạn phải chia tay tiếc hối họ hiểu rằng -nó rất yêu cha. Em gái xinh tết bím tóc đuôi gà mẹ mất sớm để nhạt nhòa dưỡng dục cha em ư...đã quên tình công chứng khi có mặt em trên trái đất này. Nói đến cha...cuộc đời chất đắng cay cảnh Tấm Cám diễn ngày cha còn sống con nghỉ học để trông em dài rộng giặt rũ nước cơm để được sống qua ngày. Cảnh địa ngục vẫn thấy ở đâu đây trong trách nhiệm của vơi đầy cha mẹ ai có hay những đứa con rằng xé đã mất niềm tin...từ những đấng sinh thành. Sức mạnh nào rồi cũng phải mong manh khi chân lý không có cành có ngọn bỏ con cút côi...để mình riêng cuộc sống có còn tin -với những kẻ bạc tình. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2007 22:32:48 bởi Minh Tuấn >
Bạn có thể vào nghe thử, chúc bạn vui và sáng tác nhiều bài thơ hay nữa nhé

.