CHO MÙA THU TỚI
NGÕ VẮNG. Chiều rơi ngõ vắng xôn xao mẹ tay cầm chổi quét vào lối đi lá rơi tàn úa một thì gom theo bước chổi cùng đi ra vườn. Lưng còng loang giọt nắng vương lá rơi bao vụ quanh tường quanh sân gửi bao nỗi nhớ chất chồng buồn đong khổ cực lên thân mẹ già. Lưng còng đường bỗng thêm xa tóc sương trắng nhuộm như là niềm đau dòng thương như nước chân cầu nghĩa đời như thể trên đầu xanh mây. Vì măng -tre phải hao gầy cành cây nghiêng ngả ấp đầy búp non nắng thưa ,gió lạnh , trăng tròn xôn xao ngõ vắng , khi con xa nhà. Bốn mùa cây khế nở hoa quả không người hái chim sà tới ăn mẹ vui nghe tiếng riú ran nhớ thời cổ tích có vàng buồn thêm. Chiều rơi bao nỗi êm đềm gió mang quạnh quẽ ,mời têm miếng trầu cô Tấm , cây thị ở đâu sao chỉ xuất hiện trong đầu mẹ tôi. Lá ơi xin rụng ít thôi đừng vương mắt mẹ , buồn rơi mỗi chiều nắng ơi chớ rụng cô liêu đừng cho vọng tiếng chim chiều buồn thương. MINH TUẤN r
Sửa đổi bởi: Huyền Băng -- 19.4.2007 17:59:48 >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2007 21:13:56 bởi Minh Tuấn >
NHÀ EM. Nhà em thấp thoáng chiều rơi bên nương sắn rộng , bên đồi chè xanh sau nhà cây quả ngọt lành xung quanh bông bụt lá xanh thắm trời Tìm đâu trong những xa xôi tuổi thơ đã giữ một thời bên nhau khi ăn trái chín vườn sau lúc chơi mua bán ,nghèo giầu đổi trao. Hôm nay tường kín ngăn rào vườn xưa lối cũ cất vào trong mơ nhà cao để nắng trông chờ cổng cao để lối bơ vơ nhạt tình. Nhà xưa chất đẹp với xinh quả thơm hoa thắm ,dâng tình gió trăng em đi anh gửi tấm lòng vào trong bến nhớ ,thầm mong chớ tàn. Lấy chồng đem tới giàu sang nghĩa quê chia cắt trong hàng tường bao tình người cổng kín lối rào mộng xưa đã đổi trăng sao...với đèn. Hôm nay qua ngõ nhà em biết trong im lặng -thân quen mất rồi. nhạc buông tiếng giọt nắng rơi con tim muốn nhớ...khoảng trời ngày xưa. MINH TUẤN
DÂNG HƯƠNG TÂM. Tình dâng một lối đi về tháng ba thương những hội quê mấy vùng bờ vai tiếng nấc thầm rung lệ trào thương cảm mấy vùng biệt ly. Hôm nào còn bé tý ti quê hương gọi đến , biết gì trần gian mẹ cha nuôi nấng cơ hàn miếng cơm ,manh áo tình san nghĩa đầy. Tâm tư xếp chất từng giây hiểu con càng lớn...càng gầy mẹ cha bao lần con ngủ hài hòa biết đâu- bão bảy -mưa ba -cuộc đời ? Ngày giỗ tổ đã đến nơi bâng khuâng con ngắm đất trời quê hương chốn nào núi Tản kiên cường sông nào soi bóng chàng Trương thất tình. Nhìn muôn hình bánh ngon xinh vuông tròn như kết nghĩa tình cỏ cây hương thơm khói quyện mây đầy con chung vai khấn -cháu bầy tạ ơn. Núi sông in đậm tâm hồn tổ tiên mãi ở dập dồn con tim người hôm nay hứa giữ gìn giang sơn trọn vẹn ,niềm tin cuộc đời. Thương tình cha mẹ lệ rơi hồn thiêng trở lại với đời hôm nay quả hoa bánh trái xếp đầy con chờ trong gió,cánh tay mẹ bồng. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2007 23:37:17 bởi Viet duong nhan >
NHÂN NGÀY QUỐC LỄ < GIỖ TỔ 10/THÁNG 3 ÂM LỊCH >
HỒN NON NƯỚC. Thăm thẳm ngàn mây muôn sắc bay vi vu muôn gió tiếng vơi đầy Trống Đồng khua nhịp hồn sông núi tim gọi tiếng lòng sát cánh tay. Nắng trải niềm vui ngày lễ hội hoa thơm gửi sắc tháng hương đầy áo nâu tràng hạt nơi kinh kệ sớ đỏ trình dâng chốn Phật đài. Quốc Lễ là ngày con cháu viếng ông cha Tiên Tổ Giỗ hôm nay khai hoang mở cõi công như núi giữ nước máu rơi sức biển dài. Quả trái đầu xuân mùa đã ngọt Đào mơ tiên cảnh,mọc cành sai táo lê mơ mận đầy mâm lễ bánh nếp Trưng - Dày. cúng đắm say. Tiên Tổ hãy về ngắm cảnh nay cháu con kính cẩn dâng tâm đầy ngàn năm kế nghiệp dòng Hồng Lạc một chữ Tâm Đồng chẳng đổi thay. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2007 04:10:26 bởi Viet duong nhan >
NIỀM TIN & CUỘC SỐNG. Như là bóng với hình cuộc sống có niềm tin dệt trăng vào mơ ước thêu cỏ hoa mộng tình. Thiên đường đẹp lung linh bởi niềm tin sán lạn thiên thần đều trong sáng lừa dối chẳng vương mang. Có phải ở trần gian đời người như bụi cát tim người như câu hát nên niềm tin mau phai. Ngày tháng năm rộng dài tình ,nhuộm màu ,đúng , sai tâm người như bài toán dòng thời gian đè vai. Niềm tin cần cuộc sống gửi trao những tương lai mộng nắng ngời đôi mắt buồn mưa đếm mộng hoài. Niềm tin và cuộc sống ở con người , không hai nơi trời cao biển rộng quê hương một hình hài. MINH TUẤN
Ghé thăm nhà MT nha..chúc vui và thơ nhiều hoài hih Nhà MT hơn ngàn sao sáng treo đẹp lung linh á....hihi
Anh ngước nhìn vệt sáng mảnh Trăng xưa
con thuyền mộng bao người đua câu hẹn
chú Cuội lười -giờ không còn bẽn lẽn
bởi Thề Trăng -có bao kẻ nuốt lời...?
Cô miên! Trăng về đứng giữa tần ngần Câu thơ còn đó....tình nhân dấu mình Lối thơ một đoạn hành trình Gác buồn ta dỗ chữ tình...ngủ yên Cuội lười ngồi ngắm cô tiên Ta lười nên bỏ quên miền ngao du Thơ đau nửa nhịp khôn từ Lời người cô phụ..đêm trừ tịch qua. Trăng mùa xuân...rụng phía xa....
Cô miên!
Trăng về đứng giữa tần ngần
Câu thơ còn đó....tình nhân dấu mình
Lối thơ một đoạn hành trình
Gác buồn ta dỗ chữ tình...ngủ yên
Cuội lười ngồi ngắm cô tiên
Ta lười nên bỏ quên miền ngao du
Thơ đau nửa nhịp khôn từ
Lời người cô phụ..đêm trừ tịch qua.
Trăng mùa xuân...rụng phía xa....
_____________________________
"Giờ chỉ còn nhìn nhau
Nhìn nhau mà lệ ứa
Tình yêu chưa khép cửa
Mà lạnh lùng làm sao
NTTH"

Chào Băng nguyệt nhé....dạo này thơ Băng Nguyệt...khắc khoải quá...chúc bạn vui nhé NGẮM TRĂNG. Đang ngồi bận ngắm ánh trăng người qua cứ tưởng...cho rằng lười thây bầu trời sao sáng dăng đầy trăng nơi Cuội ngắm ,rụng tay ánh vàng. Cây quỳnh hương tỏa miên man cánh hoa như ánh trăng vàng lả lơi đêm trăng mở hội trên trời góc thương con mắt tìm nơi tâm tình. Mơ màng mượn áng thơ xinh bâng khuâng cây bút ghép tình với trăng đậm hương ngọt vị trà nồng thơ bay quyện gió ,cùng trong ánh vàng. Thiên đường mở ngắm trần gian thiên thai vọng ảo , gọi ngàn ước mong hôm qua Cuội đã nhủ lòng xuân đi xuân đến..chẳng mong cũng về. Chung tình một dạ Trăng quê dù rơi ,mai lại trở về trời cao mùa thu vằng vặc lời chào thương hoa tiếc ngọc...bằng nào trăng tan... MINH TUẤN chúc BĂNG NGUYỆT VUI HENG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2007 15:00:05 bởi Minh Tuấn >
TÌM VUI NƠI ĐÂU tháng năm chồng chất buồn vui cuộc đời bốn mùa đi đến tuổi xuân theo trôi ... mộng mơ hy vọng như tia nắng trời lệ rơi trống vắng như mù dăng khơi . em đến với tôi như từng hò hẹn tình lúc chia phôi đông sầu cánh én . bao năm ước nguyện chung nhau bầu trời cách ngăn lưu luyến một thời xuân rơi . ai muốn tìm vui góc xa trời nhớ tôi ước tìm vui tình quê một thuở . MINH TUẤN
THẤP KHỚP Có phải như nguồn cội
từ ngọn núi dòng sông
có phải muôn nỗi cực
đến từ...gối bàn chân ...
Tóc bồng như cây cỏ
mắt như trăng với trời
mũi cao như ngọn núi
mạch máu tựa dòng sông .
Thấp khớp như mùa đông
báo bước đời đã mỏi
tóc bạc như kêu gọi
tìm nơi chốn dừng chân
Giàu từ hai con mắt
khó từ đôi bàn tay
khổ từ đôi chân đất
buồn thấp khớp đọa đày.
Nhớ những ngày gót đỏ
mùa xuân đọng trên vai
bước đi với rộng dài
khỏe như là giàu có.
Tuổi cao như ngọn gió
rên rỉ với ngày đêm
bệnh già luôn tìm đến
cướp niềm vui bình yên.
MINH TUẤN
CHÂN LÝ TRẺ GIÀ
Nếu một mai sau cái giật mình
em chợt tiếc đời tình ngắn ngủi
nếu nhan sắc ví như tiền vốn
lãi đã sinh sôi trong con cái ta rồi .
Nếu một mai em thoáng ngậm ngùi
bước đã mỏi trên bầu trời quê mẹ
hãy hỏi con tim - buồn từ đâu thế ?
yêu đã chia tặng đất mẹ tâm hồn .
Tình yêu bao giờ em cũng thấy khổ hơn
khi dỗi hờn dăng cuộc đời hai đứa
khi con tim không để tàn ngọn lửa
lời nói vu vơ ...ao ước mặn nồng .
Có kiếp sau mình có tìm nhau không ?
em la hét,sẽ trọn lòng muôn kiếp
tình trong em là con tim bất diệt
sao thoáng vu vơ -một nỗi Trăng già.
Đời con người như ngọn gió đi qua
tình gửi lại mới là điều vĩnh cửu
vì cháu con ,dẫu đời ta túng thiếu
vì quê hương ,mặc thân xác mỏi mòn .
Em hãy nhìn trăng đã xế cuối non
ai trẻ mãi với sống còn vật chất
vật lý ru ta định lý sự thật
dẫu mất còn đây-một góc tâm hồn.
MINH TUẤN
TÓC RỐI ...NGÀY XƯA muốn làm ngọn gió xa xôi
mang hương tới ủ rối bời tóc em
để cho sợi tóc buông rèm
một vùng trước lạ sau quen một thời . mong cho tóc rối đừng rơi
sợi thương sợi nhớ mọc đồi hương êm
về nhà tìm những thân quen
ồ hoa bưởi cũ ...đã chen quả rồi ... mắt say mấy giọt nắng rơi
thương cho ngọn gió khoảng trời bên ai
nhìn mây như mái tóc dài
ngàn năm chẳng rụng ...như ai tóc bồng . ngày xưa cuối ngõ chờ trông bóng ai mái tóc dòng sông con đò mưa rơi đếm những sầu lo tóc em có ướt ,gió vò sợi thương. hôm nay lẻ bước trên đường cỏ hoa còn nhớ tóc vương bóng chiều tâm tư hỏi chốn cô liêu người ơi có nhớ tóc chiều...rối hương MINH TUẤN
MÙA HẠ XA XÔI. Nắng mang mùa hạ vàng tươi gieo về nỗi nhớ khoảng trời chiến tranh hồn ta bỗng thấy chòng chành tháng tư nhớ bạn ,thương anh một thời. Tuổi còn yêu mực mồng tơi thân còn ngơ ngác khi ngồi học chung nhớ rơi Phượng đỏ một vùng vui cùng ve hát, khi chung lối về. Cành bàng anh bẻ ,em che để cho mái tóc bay về gió thương nắng trưa in bóng trên đường xóm thôn vắng-bởi chiến trường người đi. Sổ tay em tặng bút ghi mấy dòng kỷ niệm nói gì nhiều đâu... lời yêu để lặng trong đầu người đi khói lửa ,biết đâu...ai về. Vì cơn binh biến làng quê thân trai phải trả câu thề núi sông khi Sát Thát- lúc Thành Đồng máu rơi để gạn dòng trong cuộc đời. Nắng đầu hạ đỏ muôn nơi sợi thương tìm nhớ một thời chiến tranh Trường Sơn hương tỏa khói lành sợi xanh tìm chốn , bên vành nôi xưa. Tiếng chim rộn hót vui đùa vườn xanh trái chín say sưa hương đời mắt tìm nắng hạ buông rơi ngày xưa hạ thắm...một thời chúng tôi. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2007 04:13:59 bởi Viet duong nhan >
HẠ XƯA...MÙA CHÍN Gió dìu mây dạo thênh thang trời xanh trải nắng rộn ràng khắp nơi hoa tươi ,đã kết quả rồi vườn trong, lối ngõ ,khắp nơi trái đầy. Đi trong mùa Hạ nồng say thoảng hương quả chín ,dâng đầy tình quê cỏ xanh sắc lúa triền đê trông làn mây trắng ,nhớ về trăng Thu. Dòng sông ngọn gió đang ru xôn xao sóng vỗ, đẩy du mạn thuyền nón xưa em đội gió nghiêng câu hò đã chảy vào miền lắc lơ. Kỷ niệm tìm chốn đôi bờ cỏ hoa mấy lượt tan mơ thuở nào bây giờ lưu luyến làm sao tiếc xuân cũng mất ,người nào còn đây. Trái thơm mùa hạ chín đầy anh thường hái tặng ,tình say theo mùa nắng đỏ tặng những trái dưa mưa buồn ,chanh khế , để đùa lệ vương. Bao năm mưa nắng thất thường xuân qua mấy lượt ,hạ thương bấy lần. nay tìm trong những bâng khuâng trách sông chia lối...người gần kẻ xa. Trái cây chín đỏ quanh nhà vải tươi còn đợi...ai qua mang về ngày xưa buồn thoảng cơn mê bây giờ quả thắm gửi về cho ai . MINH TUẤN r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2007 18:42:12 bởi Huyền Băng >
HẠ BUỒN Chiều rơi nồng thắm muôn sợi tơ vàng lòng ta vương vấn nỗi buồn mênh mang . Trời lặn đằng xa tím nhòa ngọn núi mắt dõi quê cha cô đơn thoáng tủi. Hết thời bối dối nhìn mây mơ màng tới thời chẳng vội chân chậm thở than. Nhớ gửi tâm can vào hồn sông núi thương gửi mênh mang vào vần thơ vội. Xuân chờ hơi ấm dệt bao mộng vàng Hạ mong gió mát thả hồn mơ hoang. MINH TUẤN
NHƯ NẮNG NHƯ MƯA. Cơn mưa gió cuộn nghiêng chiều tối đen một khoảng ,trời yêu hẹn hò lỡ làng để mộng thêm lo chuông reo tin nhắn ,sóng dò...lòng nhau. Xưa lỡ hẹn -với buồn rầu nay ta trao đổi bằng câu thầm thì nghe Phôn sầu nhẹ vơi đi dẫu không gặp mặt ,cũng thì đỡ mong. Mưa chiều rơi khúc sầu lòng những giọt mưa vội , như ai mong chờ nỗi lòng thêm ngẩn thêm ngơ đường riêng lạnh giá...bụi mờ mưa dăng. Hạ nuôi con nước lớn dòng cho sông đầy nước ,thuyền rong mái chèo cho tình tôi , phải buồn reo bao đêm hẹn lỡ ,cảnh nghèo trăng sao. Trách chi mưa gió ồn ào hạ say hồn đắm, khát khao mộng vàng thả vui trong nắng Hạ tan gom buồn khi gặp những làn mưa bay . Say sưa mưa nắng cả ngày trăng sao ẩn hiện như bay lưng trời tình tôi đành gửi đầy vơi khi say giọt nắng ,buồn ngồi đếm mưa. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2007 02:41:42 bởi Minh Tuấn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: