CHO MÙA THU TỚI
MỘNG TAN. Mình quen ngay tự ban đầu khi chung lối học ,bên nhau tập vần khi trong lớp ,lúc ngoài sân học chăm, chơi nhộn ,trong ngần tâm tư. Tới ngày biết nhớ mùa Thu ta tìm chốn hẹn, đặt từ thân yêu đầu tên hai đứa ghép liều đặt cho bến nhớ ,tình yêu ban đầu. Đến khi đã cách xa nhau nhớ xao chiều tím ,lạnh sầu trăng thu mộng xưa trộn lẫn sương mù tình em đổi bến...để Thu sắc tàn. Nhớ thời gửi mộng mênh mang dạ đeo nỗi nhớ ,tim hàn bóng thương từ ngày em bỏ quên đường lối xưa cỏ mọc ,canh trường lạnh băng. Trải qua năm tháng thác ghềnh tình xưa gặp lại....nghĩa đành vì quen hỏi thăm cuộc sống sang hèn nghĩa chồng tình,vợ thắm men đá vàng. ? Xa xôi lời trách lời than ngoài vui cười nói,trong ngàn tiếc thương ừ thôi...muôn nỗi dặm đường bể dâu mãi trải vấn vương...tình đời. MINH TUẤN r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2007 19:03:59 bởi Huyền Băng >
NẮNG XƯA -KỶ NIỆM Hạ sinh sôi ngọn lửa dâng cuộc sống bạc vàng khi nắng rơi tàn úa lúc mưa ngọt miên man. Nụ cười như trẻ lại trong mùa, rơi mơ màng mùi hương xưa thoáng gặp để tim nhớ xôn xang . Hàng gạo bông đỏ thắm như ngọn nến huy hoàng buổi trưa nào tan học hoa rụng tay chung mang. Sen thơm ngát đầu làng ẩn hiện bóng trăng tan che thuyền ai lấp ló nón Hạ nghiêng dịu dàng. Ta ngồi bên hồ nước ngực đón gió hương tan ngó dòng trong leo lẻo mắt tròn vo , mơ màng. Nắng xưa ,Hạ lại đỏ bóng người xưa chẳng sang từ ngày em sang đấy buồn Hạ rơi...góc làng... MINH TUẤN
SUY TƯ DÒNG SÔNG ơi con sông ,đang đong đầy trăn trở mắt ta trông ,thấy bỡ ngỡ vô cùng dòng sông ơi như hơi thở tim rung giờ đã mất một vùng ru tiếng gió những con thuyền đưa khách qua bến nhỏ lục bình trôi phải xa đám hoang tàn nước trên sông ,giờ hết thuở miên man tiếng máy nổ xé tan vùng trời nhỏ dòng sông đành nằm im trong nỗi nhớ bến đò xưa ,xếp trăn trở tâm hồn bốn mùa nước ,đầy cạn với xóm thôn giờ xếp mộng của tâm hồn tuổi trẻ. với cuộc sống ,con sông đành phải thế lẳng lặng dòng trôi ,chứa chất nỗi niềm riêng mạch máu trôi ,dăng khắp cả mọi miền nuôi tôm cá ,trao tình riêng của nước. người buồn vui nào ai biết được nước đầy vơi theo mưa nắng hẹn hò dòng sông quên ,mặc khao khát buồn lo bởi bề bộn ,chiếm đường Đò thả mộng. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2007 16:10:42 bởi Minh Tuấn >
NỖI NIỀM vạn những thân quen tự thuở nào người đi để nhớ chất chiêm bao làn môi ánh mắt thân thương quá mái tóc dáng xưa bước dạt dào bến đợi trăng chờ đêm ngắn ngủi thơ tình mong nở phút nôn nao gió nồng hương hạ say sưa thế gói mộng mơ tâm gửi chốn nào MINH TUẤN
NHỮNG CÁNH CHIM TRỞ LẠI khi trở về thăm mảnh đất yêu thương bao cảm xúc ,gợi trên đường trở lại trong máy bay ,những nụ cười thân ái người riêng mang ,mộng trở lại với mình. mùa hạ ơi ,những giọt nắng cháy lưng trưa đỏ lửa rơi trên từng vạt cỏ tiếng ve kêu râm ran nơi đầu ngõ ngọn gió xa xôi mang hương chín gọi mời. trở lại quê trong ngàn vạn say xưa tìm kỷ niệm dấu trong mùa lơ lắc tìm yêu thương trong nụ cười thân mật trên gương mặt người thân và của bạn bè. bước chân quen còn vương vấn hàng tre mắt thả mộng trên triền đê thắm cỏ ngực ấp ôm cơn mát lành đầu gió cười vu vơ với dải cỏ May buồn. niềm vui trở lại của những kẻ tha hương là thanh thản bước trên đường đất mẹ quê hương ơi , mãi xanh trong dáng vẻ để nhớ mong, luôn nhỏ bé với người. ngước nhìn trời -mây thắm lớp lớp trôi trông xa tắp nắng rạng ngời lấp loáng thả tâm thơ vào trời quê gió thoảng muốn như chim cất giọng hót lưng trời. MINH TUẤN
ĐI TÌM CƠN GIÓ .
tôi kiếm tìm cơn gió
trong nóng bức hạ về
trong màu xanh cây cỏ
ngọn gió nào say mê.
ngày xưa yêu ngọn gió
trong quạt tay của bà
những đêm trăng sáng tỏ
bà kể chuyện...nhỏ to.
tiếc xưa bà đã mất
chiếc quạt nan tìm đâu chuyện xưa ,trong cuộc sống nhuộm gió reo bên cầu. hôm nay tôi tìm gió trong quạt máy ,điều hòa ánh điện phòng lan tỏa để trăng buồn....đi xa. ơi mùa Hạ lại qua mang nắng mưa vồn vã cho bước chân đi xa mãi quen và mãi lạ. ngọn gió ùa lồng ngực ủ mộng vào hương hoa ánh trăng lan tiềm thức gọi ý thơ ,câu ca. cánh võng và chiếc quạt gọi gió ru mái nhà những thân thương kỷ niệm gọi tình người nơi xa... MINH TUẤN r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2007 16:06:21 bởi Huyền Băng >
CHIÊM BAO Chiều rơi tím khoảng trời xa bên song ngọn gió như là xôn xao tìm mẹ trong giấc chiêm bao cho con cái thuở năm nào lời ru. nghĩa quê, cha chống giặc thù tình nhà, mẹ gánh riêng tư, tháng ngày thanh xuân trôi mộng ai hay nhìn con khôn lớn - lòng đầy nỗi lo. Sớm khuya công việc hẹn hò đôi vai chất nặng nhỏ to việc đời khi gió lạnh, lúc nắng rơi ngủ không yên giấc, bởi đời gian lao... Chiêm bao một thoáng thuở nào cho con thấy mẹ bên hàng rào xanh nụ cười quen thuộc hiền lành gặp con trao ngọn gió xanh đượm đà. Gió tan con thoáng xót xa mẹ ơi không bước vào nhà với con nắng xưa đâu có héo mòn gió nay đã lạnh, để con bàng hoàng Trăm hoa hương ngát gió mang nghìn thơm quả chín ,nắng vàng nhớ mong chiêm bao một khắc nỗi lòng lệ vương mi mắt, buồn trong tim sầu. Trưa hạ, trời có mưa đâu miệng con, như thể hoa sầu gặp mưa tìm về cái thuở ngày xưa chõng tre, bóng mẹ, như vừa ru con. MINH TUẤN r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2007 20:43:45 bởi Huyền Băng >
TIẾNG LÁ Rì rào trong kẽ lá
là ngọn gió thì thào
bao nhiêu là chuyện lạ
ru giọt nắng xôn xao.
nắng vương xanh màu lá
gió thả cơn mưa rào
nhớ trải nồng oi ả thương mộng mãi xôn xao.
đời yêu thương tiếng lá
trong vườn cây sau nhà
những tiếng chim quen lạ
nâng mộng tới ngàn xa.
lời ru ngọn gió qua
mang hương thơm đồng nội.
tình thơ...hạ dăng lối
trang lưu bút chan hòa
tiếc mùa hạ đã xa
còn nằm trong ký ức
chữ ai tươi nét mực
như chia tay hôm qua.
Lá theo thời gian nhỉ
đổi màu theo mùa qua
xuân hạ màu tri kỷ
Thu đông lá rụng xa.
MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2007 15:35:16 bởi Minh Tuấn >
NỖI NIỀM CHỊ TÔI Lệ hoen thương quá... chị tôi thanh xuân đã úa bởi đời cô đơn mấy chục năm dạ chẳng sờn nuôi con trông núi Trường Sơn tháng ngày. Chiến trường bom đạn ai hay cái ngày thống nhất là ngày tóc tang kìm trong tiếng nấc phũ phàng chiến tranh đã cướp ,một trang mộng đời... Dòng sông nước vẫn chảy trôi chỉ con thuyền phải chịu đời chông chênh một thân chèo chống thác ghềnh lệ rơi ai thấu mông mênh bến chờ. Nào ai giữ được tuổi thơ mà xuân chị đã gửi chờ theo anh những khi gặp ngọn gió lành nụ cười khô héo ,vỏ chanh nỗi niềm. Một mình ôm kỷ niệm riêng cô đơn cánh vạc..bay miền bơ vơ con tim một bóng tôn thờ mái đầu điểm trắng cơn mơ cuộc đời. Ngắm nhìn con cháu sinh sôi lên chùa chăm chỉ xin đời phúc an bao nhiêu gió thắm mưa ngàn gửi mong anh được hồn tan...cõi trần. Tình quê nghĩa nước bao năm khói hương vẫn nhớ như rằm ,như ru người đi như lá rụng Thu người ở buồn tựa ,sương mù đơn côi. MINH TUẤN
DĨ VÃNG. Kỷ niệm xa xôi gửi thời dĩ vãng mộng xanh cuộc đời phai trong thầm lặng. Trường xưa mái lá hoa phượng nở đầy cho niềm nhung nhớ khắc trái tim say. Chốn cũ còn đây mái trường đã khác cây phượng mê say mấy thời hoa mộng. Học trò hôm nay có điều chi khác ? áo trắng tâm tư mãi chung khúc nhạc. Bao niềm khao khát trong ánh mắt say thời gian đong đầy buồn vui cuộc sống. Khoảng không vô tận mơ mộng bao la tình cảm chan hòa thương thời dĩ vãng. MINH TUẤN
Trích đoạn: Minh Tuấn
NỖI NIỀM CHỊ TÔI
Lệ hoen thương quá... chị tôi
thanh xuân đã úa bởi đời cô đơn
mấy chục năm dạ chẳng sờn
nuôi con trông núi Trường Sơn tháng ngày.
Chiến trường bom đạn ai hay
cái ngày thống nhất là ngày tóc tang
kìm trong tiếng nấc phũ phàng
chiến tranh đã cướp ,một trang mộng đời...
Dòng sông nước vẫn chảy trôi
chỉ con thuyền phải chịu đời chông chênh
một thân chèo chống thác ghềnh
lệ rơi ai thấu mông mênh bến chờ.
Nào ai giữ được tuổi thơ
mà xuân chị đã gửi chờ theo anh
những khi gặp ngọn gió lành
nụ cười khô héo ,vỏ chanh nỗi niềm.
Một mình ôm kỷ niệm riêng
cô đơn cánh vạc..bay miền bơ vơ
con tim một bóng tôn thờ
mái đầu điểm trắng cơn mơ cuộc đời.
Ngắm nhìn con cháu sinh sôi
lên chùa chăm chỉ xin đời phúc an
bao nhiêu gió thắm mưa ngàn
gửi mong anh được hồn tan...cõi trần.
Tình quê nghĩa nước bao năm
khói hương vẫn nhớ như rằm ,như ru
người đi như lá rụng Thu
người ở buồn tựa ,sương mù đơn côi.
MINH TUẤN
Đan áo Len
Que đan chị xiên vào len
Chờ anh chị dệt cả miền ước ao
Anh đi thưở mới cưới nhau
Chị xâu ngày tháng lòng rầu đợi mong…
Anh đi biền biệt chiến trường
Biết đâu sinh tử vô phương kiếm tìm
Que đan chị xỏ một mình
Đan len thì ít đan tình chị thôi…
Tháng năm bạc tóc nhạt môi
Anh tôi xanh cỏ... trắng rồi nắm xương
Que len đan dọc đan ngang
Che cho kín nỗi chán chường từ tim…
Bao ngày ngồi đợi chiến chinh
Bao năm đan áo cho mình mà thôi
Trời ơi! Trời biết không trời
Chị tôi đợi rét cái thời nàng Bân…!
Chị ngồi đợi hết tuổi xuân
Chị ngồi đợi hết kiếp trần mới thôi…!
@ Minh Tuấn: Anh về quê mà không thông báo với ai... cho số phone đi để còn liên lạc.
Chúc Anh có những ngày nghỉ tuyệt vời trên Quê Hương!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2007 17:09:42 bởi Đuyên Hồng >
@-Duyên Hồng thân mến.cám ơn bạn nhiều nhé -mình mới về thôi.nếu có thể được bạn gọi cho mình vào số máy 0946 211 6I6 -mình chờ bạn nhé -cám ơn bạn nhiều.gặp nhau mình tâm sự nhiều nhé.
mình ở thị trấn quốc oai hà tây.cách hà nôi 20km thôi -chờ tin của bạn nhé Duyên hồng ơi...
MINH TUAN
SỐ MẤY MÌNH ĐÃ SỬA RỒI XIN LỖI DUYÊN HỒNG NHÉ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2007 16:31:16 bởi Minh Tuấn >
Đan áo Len
Que đan chị xiên vào len
Chờ anh chị dệt cả miền ước ao
Anh đi thưở mới cưới nhau
Chị xâu ngày tháng lòng rầu đợi mong…
Anh đi biền biệt chiến trường
Biết đâu sinh tử vô phương kiếm tìm
Que đan chị xỏ một mình
Đan len thì ít đan tình chị thôi…
Tháng năm bạc tóc nhạt môi
Anh tôi xanh cỏ... trắng rồi nắm xương
Que len đan dọc đan ngang
Che cho kín nỗi chán chường từ tim…
Bao ngày ngồi đợi chiến chinh
Bao năm đan áo cho mình mà thôi
Trời ơi! Trời biết không trời
Chị tôi đợi rét cái thời nàng Bân…!
Chị ngồi đợi hết tuổi xuân
Chị ngồi đợi hết kiếp trần mới thôi…!
@ Minh Tuấn: Anh về quê mà không thông báo với ai... cho số phone đi để còn liên lạc.
Chúc Anh có những ngày nghỉ tuyệt vời trên Quê Hương!
< Sửa đổi bởi: Đuyên Hồng -- 11.6.2007 16:09:42 >
_____________________________
ĐUYÊN HỒNG
ĐAN NIỀM THƯƠNG NHỚ H
òa bình đã trở lại rồi cái tia hy vọng cùng trôi theo thời chiến tranh gieo rắc chia phôi khổ đau để lại một thời thanh xuân. Áo đan tâm sự xếp lần chị đan lại tháo khi xuân qua mùa đường kim khâu nắng khâu mưa sợi len dệt nắng gửi mùa cho anh. Bao nhiêu nỗi nhớ chòng chành dệt đan thân trước hẹn anh quay về bao nhiêu buồn lặng tái tê thân sau dệt nhớ cho về ngày xưa. Cuộn len làm bạn bốn mùa kim đan dày mỏng tay đưa tháng ngày giọt lệ nồng ấm chua cay cô đơn chất tủi...từ ngày vắng anh. Hôm nay gặp chị bên mành dáng xưa đã đổi tuổi xanh qua thời bốn mùa đan những đầy vơi bao năm đã gửi...một trời nhớ mong. Chị riêng mất một tấm chồng gia đình mất một tình thâm ruột già giọt lệ vương nỗi xót xa tiếc Đông để lỡ áo nhà chị đan. đường quê rực rỡ nắng vàng nhà xưa trống vắng...để hoang tiếng cười. cánh hoa đã héo sắc tươi bước nay của chị....dáng người đã xiêu... MINH TUẤN mình họa với DUYÊN HỒNG NHẸchucs bạn vui
Những "người không muốn lộ diện" 

Trưa nay có một cuộc gặp của các ACE Thư quán tại quán Gió Biển - Hà nội do anh Minh Tuấn tổ chức. Lúc đó trời mưa như trút nước, đồng chí Người Yêu tìm mãi không thấy địa chỉ bèn về nhà trùm chăn ngủ tiếp. Ai dè điện thoại truy nã đến lần thứ Ba và " mọi người không ai về nếu anh không đến". Cuối cùng thì nhân vật mỗi ngày ba bài thơ nhưng không xuất đầu lộ diện này đã đến trong sự hồi hộp của mọi người! Không khí gặp mặt vui vẻ đến nhường nào thì MN nhường lời cho các bạn. Mải nói chuyện, ăn uống nên chả ai chú ý vào việc chụp ảnh đẹp. Tuy nhiên MN vẫn xin phép post lên đây cho mang tính thời sự. Không có thơ chắc chị Huyền Băng cũng " quên kéo" ở nhà hôm nay rồi! Hi...hi
Trăng ơi chỉ với...Là ai !!!???
Người đây tên đấy ghép hoài chưa xong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2007 10:48:41 bởi Triky >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: