MẮC CẠN
sao nhớ heo may nghìn độ trước
sao quên chăn gối lúc tàn canh
buồn sững sông xanh lẫn núi xanh
còn đâu tuổi phượng mà tíu tít
lão chưa thành lão đ• dài râu
ới a nhịp phách ly nhạt rượu
gió hỏi trời sâu hay biển sâu
sông hỏi đam mê hồn mắc cạn
thưa xanh ngả bạc một sợi đầu.
NỖI BUỒN KIÊU
một ngày người bán rẻ ta
ta thành đồ vật giữa nhà người dưng
một ngày người đến rưng rưng
mua gì vô giá? Xin đừng mua ta.
KHÔNG TUỔI
em dần mão thân mùi hay tuất hợi
tử vi em không tuổi giữa hồn anh
em dịu mát lạnh lùng hay nồng cháy
một vòng ôm buộc mười sợi vô hình
em là cây-âu-cơ thắp trăm đèn hoa đỏ
rụng xuống đời anh lấp lánh cánh môi son
không Nhật Bản không Trung Hoa không Hàn Quốc
em Việt Nam phảng phất chút Hồng Kông
anh chưa đến phương Tây chưa Cực Nam Cực Bắc
nghe trời biển luân hồi trong màu mắt
khi một mình anh lại nhớ về em
ngày không mùa người không tuổi tình không tên.
Ý NGHĨ
khát nước - mời cạn ly đầy
khát men - mời cạn rượu này
khát tình - uống cạn – tháng ngày buồn tênh
AN ỦI
người tìm chỗ ngồi ở giữa đám đông
ta tìm chỗ ngồi ở chốn trống không
rồi bỗng người buồn tìm ta an ủi
rồi bỗng ta buồn quân cờ bỏ túi...
KHÔNG ĐỀ
I.
đi nhiều chân mỏi
ngồi nhiều lưng xiên
ghét nhiều cỗi mặt
yêu nhiều đau tim
cây không tiếng chim
lá cành tẻ nhạt
đời không có em
mùa xuân phiêu dạt
II.
có hai con mắt
mà đắm thuyền tình
có chùm hoa dại
mà nên gia đình
em thường minh triết
anh chẳng ngu đần
mà sao lạc miết
lối vào mùa xuân.
KHÁT
ta khát thành con gấu bông
đêm đêm em ôm đêm ngủ
ta khát mắt hồ ghế đá
nồng nàn lưỡi sóng mềm môi
ta khát căn phòng trắng muốt
đợi em đêm trắng ấp ngày
ta khát nhỡ tàu một chuyến
đêm ga bật lửa trắng tay
ta khát tăcxi chạy mãi
điều hòa nóng lạnh là em
ta khát thành đêm chứng sinh
oa oa tình yêu nguyên trinh...